Author Archives: admin

Sinh đôi

Tiếng quạt trần vù vù cũng không thể xoa dịu được cái nóng oi bức của những ngày cuối Tháng 5 ở chốn Sài Gòn hối hả này. Huyền My giơ những ngón tay thon nhỏ trắng muốt che nhanh cái ngáp dài không thể tránh khỏi, tai như ù đi, mắt mờ mờ ươn ướt vì cú ngáp lịch sử xảy ra ba bốn lần nãy giờ. Tay chống cằm, mắt mơ màng nhìn bà cô trên bục giảng đang hăng say đọc nguyên văn những gì được ghi trong sách với giọng đều đều không sai một li một tý mà chẳng cần quan tâm xem bên dưới có ma nào thèm lắng nghe không. Đúng là không thể đòi hỏi sự thú vị nào trong cái môn Triết này!

Ấy vậy mà sức chịu đựng của Huyền My còn khá hơn hai phần ba cái lớp học này ấy chứ. My còn có thể giương đôi mắt huyền mơ màng trong uể oải, cố gắng kháng cự lại giấc ngủ có thể bất chợt ập đến bất cứ lúc nào, trong khi gần như cả lớp đã từ bỏ việc đó. Vài người quay ra rầm rì với nhau, một số thì dán mắt vào điện thoại hý hoáy nhắn tin, chơi game, và đa phần còn lại thì đã đầu hàng giấc ngủ từ khi tiết học bắt đầu chưa quá mười lăm phút, điển hình là người ngồi kế My lúc bấy giờ.

Đưa tay gạt mớ tóc lòa xòa che gần hết khuôn mặt thánh thiện đang chìm vào giấc ngủ của người bên cạnh. My cho phép mình xao lãng bài giảng một chút để ngắm nghía và đánh giá trong tâm trạng vô cùng thích thú. Mái tóc dài suông mượt, đôi mắt hai mí với hàng lông mày cong vút, sóng mũi thẳng tắp, đôi môi đỏ hồng chín mọng, làn da căng mịn láng bóng. Tất cả hài hòa với nhau một cách vô cùng tự nhiên.

Bất cứ lúc nào cũng vậy, nhìn ngắm dung mạo dáng vóc của người này đều khiến lòng My dâng lên những cảm xúc thích thú vô cùng. Giống… giống lắm… Từ gương mặt xinh đẹp, làn da mịn màng, dáng vóc cân đối với vòng một căng tràn, vòng eo thon nhỏ, vòng ba no tròn cùng đôi chân miên man thẳng tắp.

“ Đây ắt hẳng là một mỹ nhân” – My thoáng mỉm cười với ý nghĩ bất chợt đó, thầm cảm ơn các đấng tạo hóa vĩ đại khi khai mở ra một hiện tượng kỳ diệu gọi là .

Phải, người đang say giấc nồng bên cạnh Huyền My là Huyền Ny cô em gái sinh đôi giống My như hai giọt nước, mà lại là hai giọt nước long lanh vô cùng xinh đẹp tựa như hai giọt pha lê.

Huyền Ny vươn tay duỗi dài qua đầu, kéo mình ra khỏi giấc mộng mơ màng khi chuông báo hết tiết học vừa reo vang. Như vẫn còn chưa tỉnh táo, Ny xoay người vặn vẹo thêm hai ba lần nữa, mỗi động tác của Ny hoàn toàn tự nhiên nhưng lại vô tình phô diễn gần hết đường cong phần thắt lưng trở lên của nàng, làm cho một số cặp mắt của đám trai xung quanh bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị mà môn học Mác – Lênin mang lại nãy giờ. Giọng ngái ngủ Ny cất tiếng nói với người chị đang quan sát mình một cách trìu mến:

– Đánh một giấc ngon lành quá MyMy ơi, em không hiểu sao chị có thể ngồi như vậy suốt cả tiết học này. Đúng là kinh thiệt, hihi.

– Chị cũng buồn ngủ lắm, nhưng ngủ trong lớp thì cứ thấy kỳ kỳ sao ấy! – Huyền My trả lời, nàng cũng vươn vai, vặn mình những động tác y hệt Huyền Ny.

Bọn con trai ngồi xung quanh lại len lén liếc nhìn khi hai nàng chỉnh trang lại y phục, đứng lên và lướt nhẹ ra khỏi cửa lớp.

– Ra căn tin uống miếng nước rồi đến phòng tập nhé MyMy! – Huyền Ny khoác tay chị mình lôi đi thật nhanh hướng về phía căn tin.

– Cái con bé này chỉ biết ăn với ngủ thôi… à…! – Huyền My trách em đứa em, nhưng không hề phản đối.

Hai nàng lướt qua sân trường, biết bao nhiêu cặp mắt không cưỡng nổi nhìn theo, khi khuất bóng rồi mà mùi hương nước hoa từ hai nàng vẫn còn thoang thoảng đâu đây, khiến bao kẻ tơ tưởng hoài không thể dứt ra.

Căn tin của trường là một khu đất trống riêng biệt dưới tầng trệt, các bộ bàn ghế bằng nhựa tuy sắp xếp chẳng theo trật tự nào nhưng vì khuôn viên khá rộng nên chẳng tạo cảm giác chật chội khó chịu. Đây là thiên đường của tất cả sinh viên. Lười học ư? Xuống đây ngồi lê lết là hết ngày. Đói bụng ư? Ở đây bán tất tần tật đủ loại đồ ăn, từ ăn nhanh cho đến ăn no. Hẹn hò? Những tán cây rộng đủ rợp bóng cho tâm sự thoải mái dưới ngọn gió hiu hiu. Buồn ngủ? Thôi khỏi nói, trải áo khoác ra ở một góc, gối đầu lên cặp, đánh một giấc mát trời. À, chỉ là không có bia rượu thôi.

– My ơi, ngay đây này…!

Huyền My nghe thấy tiếng gọi mình ngay khi vừa đặt chân đến cổng căn tin, không cần nhìn cô cũng nhận ra tiếng gọi quen thuộc thân thương này.

Kỳ Nam vẫy cao tay để giúp hai cô gái vừa bước vào căn tin dễ dàng xác định vị trí của mình giữa đống bàn ghế lộn xộn lúc nhúc người ngồi này. Bao giờ cũng vậy, anh dường như có thể nhìn thấy Huyền My ngay khi cô vừa xuất hiện đâu đó xung quanh anh, có thể vì do cô quá nổi bật trước đám đông, hoặc là một mối thần giao cách cảm nào đó giữa hai người yêu nhau có được.

Kỳ Nam cũng là người duy nhất trong trường này có thể nhận ra ai là Huyền My, ai là Huyền Ny trong những bộ được phối y hệt nhau. Như chính lúc này đây, anh đẩy hai ly sinh tố được kêu sẵn trên bàn đến trước mặt họ đúng với sở thích của từng người.

“My thích uống cam, còn Ny thì là bơ!”

– Anh Nam lúc nào cũng chu đáo quá! – Huyền Ny vừa nói vừa cười tít mắt, vai huých liên tục vào bà chị đang ngồi cười e lệ kế bên.

– MyMy sướng nhất quả đất rồi còn gì. Bữa nào nhường lại cho em một ngày nhá há há…!

– Cái con quỷ này…!

Huyền My nhéo nhanh vào hông con em láo nháo của mình, mắt hấp háy.

– Không phải em đã có anh chàng công tử Hoàng Phong gì đó rồi à.

– Xì… anh ta chỉ biết banh với bóng thôi, chứ đâu được hào hoa, nho nhã, điềm đạm tinh tế như anh Kỳ Nam nhà mình đâu hen. – Huyền Ny cố tình kéo dài câu nói để trêu chọc Kỳ Nam sau tiếng ối xuýt xoa vì cái nhéo mà bà chị dành cho mình.

Kỳ Nam cười khổ trước sự lanh miệng của cô em người yêu mình. Anh là người không giỏi ăn nói nên lúc nào cũng bó tay với sự trêu chọc của Huyền Ny. Nhìn qua Huyền My cầu cứu thì cũng chỉ nhận được cái nhún vai bất lực của người yêu mình.

Chưa biết đối đáp ra sao, Kỳ Nam bất ngờ nhận một cái vỗ đau điếng từ sau lưng. Vòng tay xoa vùng lưng đang còn tê rần, ngoái nhìn lại anh nhận ra ngay Gia Bảo, tên sinh viên học trên anh một khóa. Hai chị em My, Ny cũng đã thôi trò chuyện, ngước nhìn người mới đến với ánh mắt đôi phần ngạc nhiên pha chút bực bội như của Kỳ Nam.

– Đến giờ rồi còn thảnh thơi hàn huyên tâm sự sao, lẹ lẹ mà còn đến phòng tập ngay chứ! – Hắn vừa xỉa răng, xoa bụng, vừa nói với nụ cười hềnh hệch như chẳng để ý rằng sự vừa xuất hiện của hắn làm cho người khác phiền lòng.

Gia Bảo mang một vẻ ngoài rất dễ khiến người khác khó chịu. Gương mặt tròn trĩnh khinh khỉnh, tướng đi bệ vệ của người có thân hình mập mạp, đặc biệt là nụ cười nhếch mép với đôi mắt nheo nheo đầy gian ý. Đã vậy điệu bộ lại luôn luôn chọc ghẹo bỡn cợt khiến ai cũng bực dọc nếu vô tình tiếp xúc với gã.

Huyền Ny và chị mình đã vài lần gặp hắn trong sân trường khi hắn gặp Kỳ Nam để trao đổi trò chuyện. Cái cách mà gã dùng ánh mắt quét lấy toàn thân của hai chị em nàng như muốn xuyên thấu qua cả bộ đồ cả hai đang mặc từ những lần đầu đã làm nàng không nguôi ác cảm với gã.

– Nói được rồi làm gì mà vỗ người ta một phát quá mạng vậy cha? – Huyền Ny bực bội vặn họng lại hắn.

– Ấy ấy, chỉ là cú vỗ vai chào hỏi giữa những người đàn ông thôi mà, hề hề! – Vẫn tiếp tục nụ cười khả ố, hắn lướt qua ba người đủ nhanh để không cho Huyền Ny đối đáp lại, nhưng cũng kịp thòng lại một câu:

– Nhanh nhanh mà đến phòng tập liền nhá há há…!

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48

Cô vợ hư hỏng

Hai vợ chồng tôi đều sinh và lớn lên tại Hà Nội. Chúng tôi lấy nhau đã được 4 năm và hiện cả hai đều 27 tuổi. Tôi tên Dũng, người hơi thấp, chỉ cao 1m68, cũng không được đẹp trai cho lắm. Vợ tôi tên Yến, không phải xinh như hoa hậu nhưng nàng lại có nét duyên rất cuốn hút cánh mày râu, trong đó có tôi. Phải nói là trời ban cho Yến một cơ thể gần như là đẹp hoàn hảo với những đường cong chết người.

Yến sở hữu bộ ngực đầy đặn, mông cong, và làn da trắng mịn màng. Có vẻ như sau khi sinh con đầu lòng thì trông Yến vợ tôi lại ngày càng trẻ đẹp hơn, với sự hoàn thiện của cơ thể nảy nở, và đặc biệt hình như vợ tôi càng ngày càng dâm hơn. Tôi cũng hay đọc sách báo và thấy nói rằng phụ nữ trên dưới ba mươi một chút thì thường có nhu cầu ham muốn cao hơn các ở các độ tuổi khác. Không biết có chính xác không nhưng tôi lại thấy đúng với trường hợp của vợ mình.

Tôi và Yến học cùng khóa cùng lớp tại trường ĐHKTQD và tại sao một người không mấy nổi bật như tôi lại có thể cưa đổ một cô sinh viên đẹp đằm thắm như Yến? Trước hết tôi không phải là mối tình đầu của Yến, tôi chỉ là thằng sinh viên như bao anh chàng sinh viên khác đều cùng thích cô bạn gái xinh đẹp trong lớp. Yến có nhiều người theo đuổi tán tỉnh trong trường nhưng cuối cùng nàng lại phải lòng một người đàn ông lớn hơn cô đến 8 tuổi.

Tôi vẫn còn nhớ ngày đó, người đàn ông lịch lãm, giàu có, cứ chiều chiều là đỗ ô tô trước cổng trường để đợi Yến và đưa cô ấy đi về. Khi biết Yến đã chính thức thuộc về người đàn ông bảnh bao đó thì các cây si trong trường, trong đó có cả tôi đều dạt hết vì không ai địch nổi con Mazda của anh chàng kia. Yêu nhau một thời gian thì Yến khoe với các bạn trong lớp là người yêu cô ấy sẽ đợi cô tốt nghiệp ra trường thì sẽ tiến hành làm đám cưới luôn.

Quá yêu, quá tin tưởng anh chàng người yêu đó nên Yến đã trao hết những gì mình có cho người yêu. Hai người yêu nhau được hơn một năm thì có vẻ như đã ăn chán cái thể xác của Yến nên vào một ngày anh ta thú nhận là đã có vợ rồi, hai vợ chồng sống ở nước ngoài và anh ta chỉ đang gọi là công tác tại VN thôi. Bây giờ anh ta hết hợp đồng và phải trở về nước với vợ con.

Tôi vẫn nhớ như in những tháng ngày Yến tuyệt vọng, buồn bã chán nản, xấu hổ với bạn bè cùng lớp. Kì học đó hầu như Yến không mấy khi lên giảng đường, mà có lên thì đầu óc của cô cũng để ở một nơi xa xăm. Thời gian sau Yến sợ những lời mật ngọt tán tỉnh của những người lại tiếp tục theo đuổi cô, bây giờ Yến chẳng tin vào một ai nữa, nhất là đàn ông khi họ nói ra những từ yêu đương.

Bao nhiêu người đẹp trai, cao to hơn tôi tán tỉnh mà Yến còn chẳng rung động nên cái thằng thấp bé nhẹ cân như tôi đâu dám mơ trèo cao. Nhưng vì cũng thích cô ấy lắm, lại được học cùng lớp nên tôi luôn được ở bên cạnh nàng để giúp đỡ và động viên cô ấy ngẩng cao đầu bước tiếp cái cuộc sống này. Nhờ sự chân thành của mình, tôi chỉ giúp và chỉ giúp những gì mình làm được nên sau hơn 1 năm tôi bất ngờ nhận được một món quà đặc biệt trong ngày sinh nhật của mình. Tôi xúc động khi được Yến để ý tặng quà, tay tôi run run bóc hộp quà nho nhỏ ra thì thấy chiếc đồng hồ đeo tay và một mảnh giấy có vài nét chữ của Yến.

Tôi lại hồi hộp đọc những dòng chữ đó, càng đọc mà tim như muốn vỡ ra, miệng như muốn hét lên thật to vì sung sướng. Đến ngày nay tôi vẫn lưu mảnh giấy và chiếc đồng hồ đó như là một kỉ niệm đẹp của hai vợ chồng chúng tôi. Ngày đó Yến đã viết mừng sinh nhật tôi như sau :”Chúc người bạn cùng lớp của tôi sinh nhật vui vẻ và thành công trong cuộc sống. Yến hy vọng rằng tình bạn của chúng ta sẽ mãi quay đều như chiếc đồng hồ này. P/s : Nếu Dũng thích người con gái nào thì phải mạnh dạn nói ra không thì người ta sẽ không biết đâu. ”

Vậy là ngày đó vợ tôi tỏ tình trước đấy chứ, đến bây giờ nhắc lại cô ấy vẫn bĩu môi bảo rằng tôi là người tỏ tình trước. Thôi ai trước ai sau không quan trọng, quan trọng là đến bây giờ chúng tôi vẫn hạnh phúc bên nhau với một nàng công chúa. Tôi có đôi lần hỏi vợ tôi là ngày đó sao lại thích tôi thì nàng trả lời rằng tuy tôi không đẹp trai nhưng tại tình cảm chân thành của tôi đã đánh gục trái tim nàng, cái thứ mà như cô ấy nói là đã quá sợ vào những lời hứa hẹn của những người đàn ông khác khi tỏ tình.

Không muốn nhắc lại chuyện cũ nhưng lúc đó tôi cũng đoán rằng chắc Yến đã quá đau về sự lừa dối tình cảm mà anh chàng đẹp trai bảnh bao kia đã thề thốt. Bây giờ vợ tôi vẫn thắc mắc là tại sao em lại đồng ý lấy anh vì như cô ấy nói là từ trước cô ấy luôn suy nghĩ là sẽ không bao giờ lấy chồng bằng hay kém tuổi. Những người đàn ông chững chạc, lịch lãm luôn có sự thu hút đặc biệt với cô vợ xinh đẹp của tôi.

Sau khi cả hai cùng tốt nghiệp ra trường thì chúng tôi nhanh chóng làm lễ cưới trước sự đồng ý của hai bên gia đình và cũng không ít sự ghen tị của một số bạn bè. Đối với những người từng theo đuổi Yến thì họ cho rằng tôi là người quá may mắn. Đúng là vì cái may mắn đó nên tôi phải quyết định làm lễ cưới ngay, vì Yến xinh đẹp như vậy thì để lâu tôi sợ có ngày cứt trâu hóa thành bùn.

Cuộc sống của hai vợ chồng tôi sau đó tỏ ra khá hạnh phúc và may mắn. May mắn là cả hai đều có việc làm ổn định, lương lậu cũng khá nên chi tiêu cũng thoải mái. Hạnh phúc là vợ chồng chúng tôi ít cãi nhau, có thể là do tôi luôn nhường nhịn nên tạm thời nhà cửa luôn yên lắng. Một yếu tố quan trọng nữa góp phần vợ chồng chúng tôi hạnh phúc là cả hai đều thỏa mãn và hiểu nhau trong vấn đề tình dục.

Lúc đầu tôi có vẻ hơi ngô ngố, nhưng càng về sau thì càng khá hơn nên vẫn đảm bảo luôn làm người bạn đời của mình thỏa mãn. Cũng chính vì Yến được ăn no nê ở nhà rồi nên đi làm hay ra ngoài cô ấy luôn một mực chung thủy, không bao giờ bị những người đồng nghiệp điển trai hút hồn. Cũng có thể những lời tán tỉnh, những lời mật ngọt của đàn ông Yến đã nghe quá quen tai rồi nên hầu như không giống như những chị em khác, vợ tôi luôn thờ ờ với những lời ve vãn xàm xàm đó của những thanh niên chưa vợ, hay thậm chí cả những ông đã có gia đình.

Từ ngày sống với nhau, hai vợ chồng quan hệ nhiều nên Yến tỏ ra ngạc nhiên với tôi về cái khoản sex. Vì từ trước đến nay cô ấy cứ nghĩ tôi là người đàn ông ngoan, hiền, ngô ngố, thế mà bây giờ cô ấy mới biết tôi cũng dâm ra trò. Không chỉ có Yến, nếu nói vấn đề này ra thì chắc ai cũng ngạc nhiên, vì vẻ bề ngoài của tôi luôn được bọc kĩ bởi cái đạo đức giả là “đàn ông kiểu mẫu”. Nhưng không ai biết rằng tôi bị nghiện xem phim sex và đọc truyện sex ngay từ năm thứ nhất. Tôi làm sao dám kể cho ai là mình thích lên Thuvientruyen18.com đọc truyện rồi thủ dâm đâu, chính vì lẽ đó chỉ có Yến mãi sau này khi là vợ tôi rồi thì cô ấy mới biết tôi dâm, tôi hay đọc truyện sex trên Thuvientruyen18.com.

Vợ chồng chúng tôi càng ngày càng hạnh phúc và gắn bó hơn khi vợ tôi sinh hạ 1 nàng công chúa xinh đẹp giống mẹ. Có vẻ vợ tôi luôn hãnh diện với bạn bè về tôi, cô ấy đã chứng minh rằng cần gì phải lấy chồng đẹp trai cao to, giàu có đâu mà vẫn hạnh phúc đấy thôi. Chính vì muốn chứng tỏ với bạn bè về chồng mình quá ư ok nên Yến chăm sóc tôi cũng chu đáo, cô ây luôn quan tâm và bắt tôi phải biết cách ăn mặc đẹp, thời trang, lịch lãm khi đi ra ngoài. Đi đâu Yến cũng bắt tôi phải đi cùng vợ, tay trong tay như là để khoe với mọi người rằng chúng tôi là một cặp vợ chồng hạnh phúc. Chính vì đề cao hai chữ gia đình như vậy nên trong đầu vợ tôi không bao giờ có chữ “ngoại tình “.

Sau những tháng ngày sinh nở, rồi phải bận bịu nuôi con nhỏ thì vợ chồng tôi lại bắt đầu quay lại với những đam mê thuở nào. Khi bé Mai Anh tròn hai tuổi thì có vẻ thời gian này Yến vợ tôi càng tỏ ra sung hơn, ham muốn cao hơn và tất nhiên lúc nào tôi cũng đáp ứng cho nàng hết công suất.

Hạnh phúc là như vậy rồi nhưng có vẻ như con người quá tham lam, trong đó có tôi. Ban đầu chỉ mơ ước được như này như nọ thôi là sung sướng lắm rồi, nhưng khi đạt được lại còn muốn nhiều hơn thế nữa. Với 1 người hay đọc truyện sex như tôi thì hầu như ngày nào tôi cũng vào Thuvientruyen18.com. Dần dần tôi rủ vợ xem cùng và kết quả là đôi khi tôi còn bắt gặp vợ hay đọc truyện sex một mình rồi tự thủ dâm. Những ngày đầu khi tôi hay xem các truyện của các cặp vợ chồng hay khoe vợ ngoại tình, hay cho vợ chơi some, tôi tỏ ra ngạc nhiên lắm. Lúc đó tôi chỉ tưởng tượng là không hiểu sao các ông chồng kia lại cho người khác địt ầm ầm vào cái lồn của vợ mình như vậy. Họ không ghen ư? Tôi chỉ cần nghĩ đến thằng nào buông lời tán tỉnh vợ mình là tôi đã sôi máu lên rồi chứ đừng nói là cho động vào người.

Rồi vào 1 đêm khi hai vợ chồng đi ăn cỗ về, do cả hai có uống một chút nên về nhà là chúng tôi lao vào nhau, không kịp cả cởi quần áo. Thấy lồn vợ nước đã ra ướt nhẹp, tôi hứng lắm, cứ ôm hôn, sờ mó khắp cơ thể nàng.

– Sao vợ đã ra nhiều nước thế này rồi? Chắc nứng lắm rồi phải không?

– Ưm… chồng làm vợ nứng quá. Chồng đút chim vào đi!

Từ ngày yêu nhau cho đến bây giờ Yến không bao giờ cho tôi được nhắc đến tên sở khanh, người yêu cũ của nàng. Có vẻ Yến đã hận hắn lắm nên chỉ cần tôi nhắc đến cái tên thôi là nàng ghắt gỏng ngay lập tức. Hôm nay trong lúc nàng đang nứng cao độ, tôi liều hỏi nàng vì tôi cũng rất tò mò về người phá trinh vợ tôi như thế nào, tò mò về khoảng thời gian 1 năm vợ tôi yêu hắn, làm tình với hắn.

– Vợ ơi! Thế ngày xưa ông Khanh có làm cho vợ sướng như chồng không? ( Khanh là tên người yêu cũ của Yến. )

Đang chuẩn bị sẵn tâm lí đối phó vì nghĩ vợ sẽ lại tức khi tôi nhắc đến cái tên đó, nhưng lần này tôi không ngờ Yến đã trả lời, câu trả lời mà tôi đã chờ đợi suốt mấy năm nay.

– Có. Ông ấy kinh nghiệm lắm.

– Vậy à? Thế có giỏi hơn chồng không?

– Giỏi hơn. Anh đừng ghen đấy nhé. – Yến sợ tôi buồn vì nói ra câu đó.

– Giỏi hơn như thế nào? Vợ cứ nói thật lòng đi, anh không buồn đâu.

– Giỏi hơn vì vừa kinh nghiệm, vừa dập cũng khỏe hơn chồng, chim cũng to hơn nữa.

Tôi nghe câu này cũng hơi tự ái, nhưng cũng rất kích thích. Không thể ngờ là mấy năm nay thấy vợ rên rỉ điên cuồng thì cứ nghĩ là mình giỏi, mình làm cho vợ sướng lắm rồi, thế mà sự thật là tôi vẫn chưa thể làm cho vợ sướng bằng người yêu cũ của cô ấy. Chim tôi cứng đơ, cũng nứng khi vợ nói thật ra như vậy, tôi cầm chim mình đút luôn vào cái lồn ướt nhẹp của vợ.

– Ư… của chồng bé hơn nhưng vợ vẫn sướng lắm chồng biết không… ah.. ah.. chồng nhấp đi!

Tôi vừa nhấp, vừa tưởng tượng ra cảnh lão Khanh đang địt vợ mình mà thấy sướng khó tả. Cảm xúc này lần đầu tiên tôi có từ khi quan hệ với nàng. Nhớ lại chuyện cũ, tôi hỏi tiếp trong khi con chim vẫn đâm lút cán vào sâu bên trong cái lồn của Yến.

– Thế ngày xưa thỉnh thoảng thấy vợ đến lớp mà ngủ gật thì có phải do đêm vợ và lão ấy làm tình với nhau không?

– Ưm. ưm.. vâng.. đêm nào mà vợ xin được bố mẹ sang nhà bạn ngủ thì lão ấy toàn đưa vợ đến khách sạn thôi. Lần nào lão ấy cũng phải chơi 3 đến 4 cái rồi mới cho vợ ngủ. Sáng dậy đi học lão lại chơi tiếp làm vợ đến lớp trong tâm trạng vừa sướng nhưng cũng vừa buồn ngủ.

– Ui.. vợ anh cũng dâm quá ha!

– Hihi… sao chồng không thấy ghen à mà cứ hỏi như vậy?

– Có ghen, nhưng nghe cũng thấy thích lắm. Thế nếu được cho chơi tiếp thì vợ có cho lão ấy địt tiếp không?

– Không, còn lâu. Vợ bây giờ chỉ có chồng thôi. Mà lão ấy đang ở bên nước ngoài cơ mà.

– Thì anh bảo ví dụ thế. Chắc thực lòng vợ vẫn muốn được lão ấy địt tiếp đúng không?

– Ưm… vâng. Anh đừng buồn nhé. Lão ấy địt sướng thế thì vợ làm sao quên được.

– Đúng là thịt đâm vào thịt nhớ nhau suốt đời. Thế thì thỉnh thoảng vợ vẫn nhớ đến lão ấy phải không? Vợ cứ nói thật ra chồng không giận đâu.

– Vâng, thỉnh thoảng vợ vẫn nhớ đến.

– Lúc nào?

– Lúc… lúc vợ chồng mình… đang ấy ý. Vợ xin lỗi nhé. Chồng đừng giận vợ đó.

Đã bảo là không giận rồi nhưng tôi vẫn thấy hơi tức, tôi gầm gừ dập mạnh và nhanh hơn như muốn dồn sự ghen tuông vào cái lồn bé bỏng của vợ.

– Có phải… có phải vợ nghĩ đến lão ấy thì nhanh lên đỉnh hơn đúng không?

– Vâng.

– Vợ ơi!

– Gì vậy chồng? Chồng dập làm vợ sướng quá rồi đây này.. ư.. ư… thích quá…. ư.. ư…. mạnh nữa đi chồng….

– Mạnh đây… bạch.. bạch… chồng thích nghe vợ gọi tên lão ấy… ư.. ư… thích nghe vợ rên rỉ bảo lão ấy địt vợ…. vợ nói đi… chồng thích nghe lắm vợ ơi… bạch bạch…. ui.. đã quá…

Yến đang sướng, thấy tôi cũng đang phê nên nàng tỏ ra chiều tôi lần này mà rên to lên :

– Anh Khanh ơi… đến địt Yến đi… Yến muốn được anh địt lần nữa lắm… Khanh ơi….

Lần đầu tiên được nghe người vợ nết na của mình thốt ra những câu dâm như vậy nên tôi thích lắm và cũng phụ họa với nàng trong vở kịch sex đầu tay của hai vợ chồng.

– Khanh đây… Khanh đang địt Yến đây này. Ui… lồn của Yến vẫn còn bót quá.. ư.. ư… anh địt thích lắm Yến ơi…

– Địt mạnh nữa vào Khanh ơi… làm Yến sướng đi Khanh…. Yến nhớ Khanh lắm… a.. a.. a…. a…

– Đây.. Khanh địt mạnh đây…. Khanh làm cho Yến sướng đây này…. mạnh này… thích không?

– Có.. em thích… sướng quá Khanh ơi…

– Cặc anh có to không?

– To.. cặc anh to lắm….. em nhớ con cặc của anh… Khanh ơi.. em nhớ anh… ah.. ah.. ah…

– To bằng chồng em không?

– To hơn… cặc anh to làm tê hết bướm của em đó… ah.. ah.. ư.. ư… em ra mất Khanh ơi…

Tôi nghe đến đó thấy đã quá đủ, quá phê nên cũng không thể kìm được liền dập mạnh một phát cuối cùng rồi giữ chặt để bắn hết tinh trùng vào bướm nàng.

– Aaaaaa… anh cũng ra Yến ơi… đã quá em ạ… Ư.ư.ư.ư.ư ư…

Vợ tôi hẩy mông lên để đón nhận dòng tinh khí nóng hổi bắn vào bên trong, cả hai cùng sướng khi ra cùng một lúc. Nằm ôm nhau tôi liền hỏi lại những câu vừa nãy xem có đúng vợ tôi có muốn thế thật không.

– Có thật là vợ muốn làm tình với lão Khanh lần nữa không?

– Vớ vẩn! Đừng nhắc đến lão ấy được không anh. Hôm nay chiều anh một lần thôi đấy.

Thấy vợ gắt lên, tôi không dám hỏi nữa. Tôi cũng chẳng hiểu sao vừa mới đây thôi vẫn còn rên rỉ gọi tên người ta nhiều như vậy mà bây giờ tự dưng lại cấm nhắc đến.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65

Truyện Cô giáo Lan

Chủ nhật, 15:05 p.m. Tại tầng hai quán internet Phong Game 5. Một nhóm 4 bạn trẩu đang ngồi chơi CrossFire, chế độ C4, team Blacklist, 3 đồng đội đã chết, chỉ còn lại một bạn trẩu ngồi máy 66 vẻ mặt rất chi là căng thẳng, hiệp này là hiệp quyết định thắng thua của team.

– Má mày, bắn hẳn hoi vào, chết bọn tao xẻo cu mày.

– Đúng rồi, đụ!

– Cố gắng nên cu, cứ bình tĩnh, cố lên, thắng anh thưởng cho can dầu về dùng dần.

– Đờ mờ mấy con cờ hó để im tao chơi, im cho tao nghe tiếng chân.

Tất cả im lặng, bầu không khí rất chi là căng thẳng. 1 vs 2, liệu rằng sẽ thắng hay thua? Và rồi…

– Nó kìa, bắn nó!!

– Nhanh, nhanh!!

Pằng pằng… Chíu chíu… Hự… Heatshot…

– Yeah! Một bé đã hi sinh!

– Tốt lắm con trai, còn một thằng nữa thôi, cố lên.

– Ok baby!

Cậu di chuyển nhân vật ra khu A… Cậu và địch đối đầu nhau…

– Má nó bắn sniper à?

– Núp mau mày.

– Cho nó quả bom đã.

Sau khi ném tặng đối phương một trái bom cậu hít một hơi thật sâu rồi chuẩn bị nhảy ra solo với đối phương. Cậu cần phải bắn thật chuẩn và hạ gục đối phương càng nhanh càng tốt để đem lại chiến thắng cho đội. Và rồi thời khắc quan trọng đã đến…

Pằng… Heatshot…

– YEAHHH!!! Thắng rồi!

– Tốt lắm con trai bố.

– Hú hú!!!

Tiếng hò hét, đập bàn ghế bàn phím ầm quán.

– Chúng mày có im đi không?

Bác chủ quán nên tiếng.

– Dạ dạ!

– Vâng!!

Bốn thằng bé mồm lại nhìn nhau cười và một thằng đại diện đi xuống tầng một của quán lấy tiền thưởng thắng trận vừa rồi. Hoá ra bốn cậu solo team với bốn bạn trẻ khác tầng dưới. Rồi tính tiền máy và rủ nhau đi ăn mừng chiến thắng.

Yeah!

Tôi đó, kẻ còn sống duy nhất và đem lại chiến thắng cho đội, hehe. À quên tôi tên Hiếu, cao 1m65 , bốn mắt, body chuẩn bụng 6 múi . Nhưng lại là một kẻ ham game, gái vì vậy mà từ năm lớp 8 lực học giảm sút, chật vật mãi mới đỗ được vào cấp ba.

Ngày mai lại là ngày khai giảng năm học mới, chào mừng những kẻ lên lớp 10 như tôi. Cho nên hôm nay phải đập phá thoải mái nốt ngày hè cuối cùng…

7h sáng hôm sau…

– Hiếu!!! Dậy mau!!! 7h rồi.

– Mẹ để con ngủ chút nữa đi, đang nghỉ hè mà mẹ.

Tôi chùm chăn cố ngủ nói với me.

– Dậy mau còn ra trường khai giảng, mày không nhớ à? Đêm qua chơi khuya lắm vào.

Chợt nhớ hôm nay là ngày gì tôi vội vùng dậy.

– Sao mẹ không gọi con dậy sớm?

– Đi đánh răng rửa mặt rồi xuống ăn sáng đi, tao đi làm đây, lát tự đạp xe ra trường đi.

Tôi vội vội vàng gấp chăn màn gọn gàng rồi chạy tót vô nhà vệ sinh làm công việc mỗi sáng. Mặc vội chiếc quần jean và cái áo sơ mi, lấy tờ giấy báo, lao ngay xuống nhà. Nhìn vào trong bếp, bát bún cá đang nghi ngút. Nhưng đồng hồ đã muộn, tôi nuốt nước miếng cái ực rồi lấy xe phóng ra trường mới. Đập vào mắt là biển trường to đùng có dòng chữ: “Trường THPT Nguyễn Bỉnh Khiêm”. Nhưng tôi cũng chẳng quan tâm lắm, chỉ lo chạy hồng hộc chạy vào không muộn quá rồi.

– Ê cậu kia! Đi đâu đấy?

Tôi quay lại, thì ra là bác bảo vệ. Ấn tượng đầu tiên của tôi là trông bác thật giản dị, làn da dám nắng, những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt, mà bác tên gì tôi cũng chả nhớ.

– Dạ cháu vào khai giảng.

– Đi muộn thế? Vào nhanh lên, mà lớp 10 hả?

– Vâng.

– Thế có mang giấy báo nhập học không?

– Cháu có.

– Ừ, thế mang giấy ra chỗ thầy quản sinh ở kia bảo thầy chỉ lớp cho.

– Vâng, cháu cảm ơn.

Tôi nhìn theo hướng bác chỉ, thầy quản sinh là một “lão” bụng phệ, đầu mà hói chút thì đúng chuẩn, sau này tôi biết được thầy tên Vịnh. Tôi bước đến phía thầy.

– Em chào thầy. Em thưa thầy em mới vào trường đây là giấy báo nhập học của em.

Tôi đưa cho thầy tờ giấy báo, thầy đọc nó xong nói với tôi.

– Lớp 10E, ở bên kia, đầu hàng có cái biển 10E đấy. Lần sau đi cho sớm vào, đi muộn thế này là không được. Thôi vào lớp đi, nhớ đưa giấy cho cô giáo chủ nhiệm đấy.

– Vâng.

Tôi lại chạy ra phía lớp, mọi thứ ở đây đều mới và lạ hoắc, lác đác vài đứa bạn cũ của tôi…

– Em chào cô, cô có phải cô giáo chủ nhiệm lớp 10E không ạ?

Cô chủ nhiệm lớp tôi tên Hà, cô 36 tuổi và đã có chồng con.

– Ừ, có chuyện gì không em?

– Dạ, em được phân học ở lớp cô, giấy báo đây ạ.

Tôi đưa tờ giấy báo cho cô.

– Sao đi muộn thế em, thôi lấy ghế ngồi vào cuối hàng đi.

– Vâng.

Tôi đi ra lấy ghế và ngồi vào hàng, buổi sáng khai giảng với tôi thế là bắt đầu.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46

Âm mưu và dục vọng

Mẹ cha thằng chó, bà nhà nó, thằng khốn nạn, thằng mất dậy. Hắn vừa phóng xe vừa lầm bầm chửi. Cái thằng phó giám đốc chết tiệt đã bao lần công kích hắn. Cái thằng chó ghen ăn tức ở, gây hoạ rồi dùng thử đoạn và chức quyền đổ thừa cho hắn. Hắn ức lắm, ức nhưng không đủ bằng chứng để thanh minh cho mình, uất ức nhưng không biết làm thế nào xả cho hết, hắn chỉ có thể trách mình còn dại, còn khờ.

Trời tối đen, gió lạnh và mưa đập vào mặt hắn lạnh buốt nhưng dường như không thể dịu nổi cái căm tức trong người hắn. Mưa mỗi lúc một to, hắn không tài nào mở mắt ra nổi, từng hạt từng hạt đập dát mặt hắn. Hắn buộc phải tạt xe vào trong đường, dù trời lạnh, nhưng lửa trong hắn vẫn bốc lên ầm ầm. Hắn vứt con xe Dream của nợ vào bên hè, và bất lực đứng nhìn trời khóc than cho số phận hắn hôm nay. Mưa càng lúc càng nặng hạt, cơn giận dịu xuống, bỗng hắn thất cô đơn hắn lại thấy buồn, hắn đau đớn nhớ lại cái ngày người yêu hắn chia tay hắn, âu cũng bởi hắn là thằng sinh viên nghèo rớt. Hắn không giữ nổi người yêu hắn trước đồng tiền, nhưng hắn khinh. Vì thế hắn lăn vào học, rồi ra trường lăn như bi vào kiếm tiền. Nhiều lúc hắn thấy cô đơn, nhưng kệ thây, hắn lao vào công việc như một người tình của hắn. Rồi hôm nay, một lần nữa hắn bị tước đi người tình một lần nữa. Hắn khóc, từng giọt nước mắt chẩy trào cùng với những hạt nước mưa.

– Anh có đi không.
Một giọng lí nhí, run cầm cập hỏi hắn. Hắn quay lại, một cô gái xinh xắn đang đứng trước mặt hắn. Người cô bé này cao nhưng hơi gầy, quần áo có vẻ quê mùa, bù lại cô bé có khuôn mặt lại rất xinh. Từ trước tới nay hắn không thích mấy loại cave rẻ tiền này lắm, lại là lúc đang bực mình. Hắn lạnh lùng nạt.
– Biến đi ra chỗ khác.

Cô bé im lặng, lủi thủi dịch ra, trong lòng nó dâng lên sự chua sót, tủi hổ.

– Bao nhiêu vậy cô em.
Một gã thanh niên mặt xương xẩu cũng trú mưa cạnh đó đã chú ý cô bé từ trước đó bỗng lên tiếng hỏi.

– Không.
Cô bé sợ hãi trả lời.

Gã thanh niên chỉ tay về phía hắn và quát lên với cô bé.
– Nó thì mày mời, ông hỏi thì mày chê, mày kinh ông à.

– Bốp.

Gã côn đồ tức giận giơ tay lên tát cô bé. Không kịp phản ứng, mặt cô bé hằn lên năm đầu ngón tay đỏ ửng. Không chỉ thế gã xấn xổ đến xé áo cô bé.

– Roẹt..

Trong ánh đèn mờ ảo, cái áo cũ của cô bé rách ra để lộ cái áo ngự mầu cháo lòng cũ kỹ trên nền da trắng bóc. Gã côn đồ lúc này liền lộ vẻ thòm thèm, cô bé lúc này lại vô cùng hoảng sợ liền chạy ra khỏi chỗ trú mưa, nhưng gã thanh niên kia đâu bỏ qua, gã liền rượt theo cô bé. Trời vừa mưa vừa tối, khu vực này vắng người hắn định bụng sẽ làm thịt cô bé ngon lành này. Gì chứ hiếp mấy con cave mấy khi có tội gì đâu.

– Bịch.

Gã côn đồ ngã xõng xoài, hắn bị một ai đó ngáng chân, không chỉ vậy hàng sê ri đòn tới tấp đầy phũ phàng đập vào mặt hắn khiến hắn không kịp trở tay. Nắm bệt dưới mưa, hắn nhận ra kẻ đánh hắn là gã thanh niên trông có vẻ tri thức cùng trú mưa.

Lê lết trong mưa gã côn đồ bỏ chạy, hắn quay mặt lại với những vết máu đã nhoè trong mưa, nói ngược lại đầy thách thức.

– Mày cứ ở đấy đợi ông.
Bên cạnh lúc này cô bé đã đứng dậy và lí nhí.

– Cám ơn anh.
Trút được phần nào tức giận, nhìn khuôn mặt ướt mưa, đầy kiều diễm của cô bé, hắn lạnh lùng hỏi.

– Bao nhiêu.

– Bao nhiêu là sao ạ ?
Cô bé ngạc nhiên hỏi lại.

– Tôi bao cô, đêm nay cô muốn bao nhiêu.
Vẫn một giọng lạnh lùng hắn hỏi.

Cô bé sững sờ không đáp lại. Nhưng cơn hoảng sợ qua đi một chút con bé rụt rè nghèn nghẹn trả lời.
– Năm trăm.

Chẳng thèm mặc cả. Hắn lạnh lùng.
– Lên xe. Ôm chặt vào.

Mặc cho cơn mưa vẫn nặng hạt, hắn phóng ra ngoài mưa. Dù mưa đêm lạnh buốt hắn vẫn phóng, hắn cảm nhận thấy tiếng phập phồng nhịp thở của cô bé. Hắn đâu biết rằng cô bé cũng đang khóc, những giọt nước mắt đang hoà vào trong mưa.

Về đến nhà trọ của hắn, người cô bé run lên cầm cập. Y phục cô bé bết vào thân thể, nó lấy tay giữ lấy vạt áo rách, nhưng cũng không thể dấu được những dường cong ẩn hiện đầy quyến rũ. Thấy cô bé khá ngon nghẻ, hắn cũng cảm thấy hứng thú, cậu nhỏ của hắn đã ngóc lên. Lúc này dưới ánh điện phải nói con nhỏ này xinh thật, hắn chưa gặp một cô bé nào có khuôn mặt xinh xắn và dễ thương đến vậy. Cởi áo ngoài và quần dài, lấy khăn lau xong người, hắn vứt cho cô bé chiếc khăn.
– Lau khô đi.

Cô bé lục tục làm theo. Mưa ngoài trời đã ngớt, những tiếng lộp độp của những hạt mưa cuối rơi xuống từ mái nhà. Hắn thấy cô bé vẫn run cầm cập, lạnh lùng hắn ra lệnh.

– Cởi quần áo ướt ra, vào kia tắm đi.
Phòng tắm cúa hắn đủ nóng lạnh, nhưng mỗi tội lại chẳng có cửa giả gì.

Cô bé luống cuống, nó rụt rè nói.
– Nhưng không có cửa anh à.

Hắn nhếch mép.
– Cô cũng cần cửa à?
Nói xong hắn cầm chai rượu votka thừa uống một hơi dài xua tan đi nỗi bực bội ban chiều.

Cô bé không trả lời. Nó im lìm mất vài phút rồi nó cũng từ từ cởi ra. Cái điệu bộ cởi của nó làm người ta có cảm giác như lần đầu tiên trong đời nó cởi quần áo không bằng. Từng đường cong trắng muốt hiện ra trước mắt hắn. Oa!!!! Mồm hắn há hốc, mắt hắn như nổ tung, chai rượu đã dời tay. Tuy gầy gầy xương xương, nhưng đẹp, đẹp đến nín thở, không ngờ cô bé đẹp thiệt, mà đẹp dễ sợ là đằng khác, hắn tự lẩm bẩm. Da cô bé trắng nõn, chẳng tì vết, eo thon, bộ ngực không quá to nhưng tròn căng, săn chắc vút cao, đôi chân thon dài đầy quyến rũ, cùng với bừ mông tròn lẳn. Một điều nữa mà hắn nhận ra là mặt cô bé đã đỏ bừng e ấp càng thêm phần quyến rũ, lúc về nhà hắn đã có chú ý và không có ý định sờ đến cô bé nhưng lúc này hơi rượu đã làm cậu bé của hắn đã cương đến độ bức bối, hơi thở hắn trở nên dồn dập, cô bé đẹp không khác gì một cô hoa hậu. Quả thật nói cho đúng cô bé mà béo lên tẹo nữa thôi thì chắc hoa hậu xách dép cho nó mất. Đẹp thế này mà phải làm cave. Hắn thấy câu hồng nhan bạc mệnh thật chẳng sai.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22

Tình mãi xanh

Quê tôi là một tỉnh thuộc vùng trung du, từ bé tôi đi học thuộc loại luôn đứng đầu lớp nên vào cấp 3 bố mẹ cho tôi đi thi rồi đỗ vào học chuyên Toán ở dưới thành phố. Lúc thi đại học, tôi đỗ liền 2 trường cũng thuộc dạng có tiếng ở Hà Nội.

Xuống Hà Nội học đại học, tôi không ở ký túc mà thuê trọ ở ngoài cùng với thằng bạn thân. Nói qua về thằng này, nó học cùng lớp cấp 3 với tôi, lại gần nhà nhau nên chơi thân hơn những đứa khác, thằng này thuộc dạng hiền lành mọt sách chứ không ham chơi như tôi. Nó người gầy, đeo quả kính dày cộp 7, 5 điôp, trông đúng dạng tri thức thiếu ăn luôn.

Các bác cuối 7x đầu 8x đã từng đọc tứ quái TKKG thì biết rồi (9x vào Google tìm nhé), thằng bạn tôi chính là thằng K “máy tính”, thấy mọi người gọi thế, còn tôi tên T nên tôi thấy tôi giống thằng T ‘Tarzan’ quá, mặc dù chưa thấy ai nói vậy bao giờ cả.

Ngoài điểm chung là thích chơi game thì tôi thấy tôi với thằng K chẳng giống nhau điểm nào nữa, chơi với nhau có lẽ do bù trừ thôi. Nhà K có người quen ở Phùng Khoang, bà này có nhà cho thuê nên bà ý nói bố mẹ K cứ cho K xuống nhà bà ý ở, có gì khó khăn bà ý giúp vì mới xuống Hà Nội còn bỡ ngỡ chưa quen.

Vậy là 2 thằng tôi ở Phùng Khoang, thằng K thì đạp xe đạp đi học, trường tôi xa hơn tận GP nên tôi đi xe buýt. Khu trọ của tôi cũng rộng rãi, có 1 cái sân chung để xe đạp, 2 dãy nhà cấp 4 chạy dài, mỗi dãy 4 phòng, cuối mỗi dãy là nhà vệ sinh chung, ở giữa 2 dãy liền với cái sân là cái nhà 2 tầng cũ, chắc từ thời chiến tranh phá hoại, mỗi tầng có 2 phòng, lên xuống bằng 1 cái cầu thang gỗ, không ai dám bước mạnh vì sợ sập.

Phòng tôi ở tầng 2, cửa sổ nhìn ra sân, có mấy cái ô thoáng chữ thọ nằm sát sàn nhà nhìn sang 2 bên dãy phòng trọ bên dưới. Nhà lợp ngói cổ, nhìn từ xa phòng tôi ở trông không khác gì cái chuồng chim, được cái quen nên bà chủ cho thuê rẻ, có 150k/1 tháng, với lại nhà chủ gần đấy, không ở cùng nên cũng thoải mái.

Buổi trưa đi học về, tạt vào làm suất cơm bụi xong tôi về phòng, thằng K đi học chiều, tôi đang đi lên cầu thang nhẹ như 1 thằng trộm vì cầu thang gỗ rất yếu, có tiếng cười đùa rúc rích, tiếng giường kêu kọt kẹt ở phòng đối diện phòng tôi, đây là phòng ông Phi học năm cuối KT, tôi mở cửa phòng thật nhẹ, vào phòng tôi vểnh tai nghe trộm, có tiếng thì thầm nhưng không rõ, định lên giường đi ngủ kệ mẹ đời, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng đừng, tiếng cười đùa thì thầm cứ thoang thoảng bên tai. Tôi mở cửa phòng đi sát đến phòng ông Phi áp tai vào cửa để nghe.

– Chiều em có học không? – Tiếng ông P.

– Chiều em được nghỉ. – Giọng nữ cất lên.

– Ở đây đến… tối về nhé.

– Ư… xem thế nào đã…

Có tiếng chụt chụt như là đang hôn nhau, giường lại kọt kẹt, rồi sau đó giọng nữ gấp gáp:

– Nhẹ nhẹ… thôi… anh… có ai… nghe… thấy thì sao…

– Làm gì có ai đâu em, hai thằng mới đến nhập trường chắc tối mới về phòng.

Nghe ông này trấn an người yêu mà tôi hồi hộp, tim đập thình thịch như trống. Nói xong ông này lao vào chiến hay sao mà tôi nghe tiếng quần áo loạt xoạt, tiếng hôn nhau rồi cả tiếng rên ư ử của chị kia…

Không biết ông này làm cái gì mà chị ý kêu như tiếng mèo con ngạt mũi, thỉnh thoảng lại nấc nấc, tôi bất giác sờ tay xuống thằng nhỏ của tôi, nó cứng ngắc từ lúc nào, nổi 1 cục trong quần. Tiếng rên của ông P khiến tai tôi như dính chặt vào cánh cửa:

– Ư… uhm… em… làm anh… sướng… quá Hằng ơi.

Chị Hằng hình như đang mút chim anh P thì phải, tôi thấy người nóng bừng, tay xoa xoa vào quần chỗ thằng nhỏ, tai vẫn nghe.

– Em làm anh ra mất… – Ông P nói như van xin. Rồi tôi nghe tiếng chị H rên rỉ ú ớ liên hồi.

– Anh ơi… a… ư sướng quá… ư… em sướng.

Tiếng rên la không ngừng, da thịt dập vào nhau bèm bẹp, tiếng thở dốc. Tôi cũng cho tay vào trong quần từ lúc nào, cầm thằng nhỏ mà sục theo nhịp rên của chị Hằng.

– Anh ơi… em… sướng… em ra mất… ư… ư…

Ông P nghe chị H rên la càng dập mạnh hơn, nhanh hơn. Tôi cũng như ông ấy bị tiếng rên sung sướng của chị H kích thích, tay tôi xục liên hồi. Một luồng điện chạy roẹt qua, thằng nhỏ giật giật bắn tinh ào ào trong quần tôi. Trong nhà ô P cũng rên lên 1 tiếng dài, cả tiếng chị H.

– Ah… ah… sướng quá anh ơi…

Tôi lủi về phòng khép cửa nằm vật ra giường. Từ bé chưa nghe thấy như này bao giờ cả, thật là sướng tê hết cả người. Tôi thay quần rồi nằm ngủ thiếp đi, lúc mở mắt ra đã gần 4h chiều, dậy xách xô chậu đi tắm giặt dưới bể nước sau nhà gần khu vệ sinh. Tôi quan sát các phòng thấy đóng cửa hết chỉ có 1 phòng gần bể nước là mở cửa nhưng không thấy ai.

Múc nước trong bể dội ào ào vừa tắm vừa ngắm nghía (tính tôi hay nghó nghiêng), nhìn quần áo phơi trước cửa phòng tôi đoán cái dãy này toàn con gái ở, thấy quần lót áo lót xanh đỏ tím vàng hoa hết cả mắt. Chợt có tiếng hỏi làm tôi giật bắn hết cả chim.

– Mới chuyển đến hả em?

– Vâng ah, em mới chuyển đến ở trên tầng 2.

– Gần phòng anh đấy, anh là Phi, học năm cuối KT.

– Em nghe bác chủ nói qua rồi ah, em là T học năm đầu XD.

– Thế ah, XD sao ở xa thế em?

– Em ở cùng thằng bạn học Tự nhiên, anh ở 1 mình hay ở cùng ai?

– Anh ở 1 mình, năm cuối đang làm đồ án, phòng bé tẹo mà.

– Vầng.

– Lúc nào 2 thằng sang phòng anh chơi.

– Vâng ah.

– Có người yêu chưa? Khu này nhiều gái lắm đấy.

– Em chưa anh ah, mới đi học biết gì đâu anh.

Vừa nói chuyện tôi vừa liếc lên mấy cái quần lót phơi trên móc, thôi thì các loại, xanh, đỏ, đen, vàng, to nhỏ đủ các thể loại.

Tôi tắm giặt xong mà cái phòng gần bể nhất, tính từ ngoài vào gọi là phòng số 4, vẫn mở cửa mà chẳng thấy có ai cả, tôi đi lên phòng, đến cầu thang định bước lên thì thấy có người đi xuống, tôi đoán chắc đây là chị Hằng, tránh sang 1 bên tôi chào.

– Em chào chị.

– Chào em, sinh viên mới hả.

– Vâng ạ.

– Đây là Hằng bạn gái anh đấy. – Ông P vừa đi xuống vừa nói.

– Người yêu anh xinh nhỉ. (Tôi cũng thuộc dạng mồm mép)

– Xinh gì, già rồi em ah, khu này nhiều em trẻ đẹp lắm, hôm nào bảo anh P dẫn xuống mấy phòng mà làm quen.

– Ở nhà nhé, anh ra ngoài tí. – Ông P chen vào.

– Vâng.

Tôi vừa đáp vừa tranh thủ nhìn theo, chị H nước da hơi ngăm ngăm, mặt không xinh nhưng có duyên phết, được cái mông cong cong, cái quần lót hằn lên sau mông nhìn rất kích thích. Tôi lên phòng mà hình bóng chị H cứ luẩn quẩn trong đầu, tiếng rên của chị, tiếng mút mát xụt xoạt, cái mông cong cong, tôi tưởng tượng đủ thứ hình ảnh mà mới trưa nay vừa nghe được.

Đây là một trong những ấn tượng bất ngờ đầu tiên của tôi, trong nhiều bất ngờ thú vị khác sau này. Nó khác hẳn với những hình dung ban đầu của một thằng như tôi về cuộc sống sinh viên nơi thị thành.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57

Đồng hồ cát

Từng dòng nước trắng đục, ấm áp chạy ra từ cái lỗ nhỏ của Vy, Phong kêu lên, khuôn mặt tỏ vẻ sung sướng:

– Đã quá em ơi…

Vy kề đôi môi vào sát mặt Phong. Hắn cảm nhận được hơi thở nồng ấm của nàng, chờ đợi một nụ hôn ngọt ngào của cô gái đẹp nhất Thành phố này. Bỗng dưng lồng ngực hắn đau nhói, hắn mở mắt ra : Móng tay kim loại sắt nhọn của Vy đang dần đâm vào trái tim của hắn. Phong cảm nhận được từng dòng máu của hắn chảy ra, cơn đau thấu trời đang hành hạ hắn….

Hắn giật mình thức giấc. Xung quanh hắn không một bóng người. Tiếng ồn ào ngoài sân kéo Phong về thực tại. Cả lớp đã ra chơi, Phong thì ngủ quên nhưng chẳng ai thèm đánh thức. Bình thường hắn vẫn vậy, tính hắn hay ngủ. Dù vậy với điểm số cao nhất nước, cũng không có giáo viên nào dám đánh thức hắn. Phong ngáp dài một tiếng, vừa ngẩng đầu lên thì nguyên một cái chổi phang thẳng vào mồm. Lát về khỏi ăn cơm, no cmnr…

– Nhụ nhá thằng nào chơi bố !!!!!!!

Ngôi trường Phổ thông năng khiếu (PTNK) này là nơi mà những “vị thần” như Phong chọn làm chỗ trú chân trước khi đi du học. Phong quẹt tay, kéo ra bảng menu ảo như Sword Art Online, lướt qua chỗ bài tập. Năm 2169, thời kì hoàng kim của CNTT, đi học đã không còn phải đem theo sách vở như trước. Sự hiên đại hoá 1 cách thần kì đã giúp học sinh có thể xem JAV ngay tại lớp mà không bị phát hiện. Với Phong, có trong tay 1 trí tuệ trời phú, thủ khoa quốc gia kì thi tuyển sinh lớp 10, đã và đang là nhân tài sáng giá của thành phố HCM. Hắn uể oải nhìn lượng bài về nhà. Bên dưới đống bài tập mà giáo viên tiết trước giao, bóng 1 cô gái xinh đẹp lướt qua trước mặt hắn. Lê Hồng Vy, con của chủ tịch nước, á khoa quốc gia kì thi tuyển sinh lớp 10, trình độ code đủ khẳng định a no ni mút tuồi lìn. Dù vẻ đẹp trai đến gần như hoàn hảo của Phong, trí thông minh cũng không làm cho cô nàng xinh đẹp này một chút lay động. Dáng người chuẩn, cặp đào căng tròn, đầy nhựa sống của tuổi 15, đôi môi hồng hào căng mọng. Mái tóc đen mượt, suông dài với ánh mắt sắc lạnh. Vy là lớp trưởng của lớp 10A1, tất cả các thủ khoa đội tuyển thành phố đều tập trung ở đây. Phong nhìn cặp mông dưới lớp váy ngắn đặc trưng của nữ sinh PTNK, cười thầm :

– Vừa đẩy vừa vỗ chắc sướng lắm.

Nhưng cũng như bao thằng con trai khác, Phong bất lực trong việc làm cho tâm hồn người con gái tuyệt sắc này lay động. Các tiết học tiếp theo lần lượt trôi đi nhanh chóng. Tiếng chuông reo hết giờ, Phong phóng ngay ra ngoài trường, bấm nút dịch chuyển – công nghệ cực đắt đỏ của giới thượng lưu, rồi biến mất.

Lý do hắn vội vậy là vì có món hàng đang đợi hắn. Phần mềm vitual XXX, cho phép mọi người thoải mái làm tình với người ảo mà không cần động tay động chân. Thứ này hắn đặt bên a no ni bú, tổ chức đang cạnh tranh ác liệt với a no ni mút. Sau vài dòng lệnh cơ bản khởi động, hắn đã vào được game. Trước mặt hắn là một cô gái Nhật vếu to, đè ngay hắn ra và cởi quần. Phong rủa thầm tên coder cái game này : đậu xanh phải từ từ chứ bà nội cha nhà mi. Nhưng cảm giác con cặc của hắn được phục vụ bởi đôi môi mềm mại làm hắn quên đi tất cả. Lần đầu tiên trong đời hắn được gái BJ. Hắn sờ vào 2 quả đào, nó mềm mại đến nỗi hắn muốn hái xuống để cho riêng hắn. Cô gái cởi dần bộ đồ thủy thủ Nhật. Dưới lớp ren trong suốt là khu vực thần thánh được bảo vệ bởi rừng rậm amazon rậm rạp. Con cặc của hắn lún dần vào cửa hẹp. Cảm giác sung sướng đê mê khó tả của thằng trai tân lần đầu được chịch. Hắn nằm đó, nhìn cô gái nhún lên nhún xuống, rên rỉ trên chiếc giường trắng muốt

– Kimo…kimochi…..kimochi…..

Từng dòng dâm thủy chảy trên con cặc của hắn. Lần đầu tiên nên hắn không thể chịu được lâu, kêu lên và bắn những tinh túy đầu tiên vào lồn của cô gái…

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19

Vé một chiều…

2011…

Gió vẫn gào thét, sóng vẫn xô bờ và màn đêm vẫn đầy lạnh lung như cách đây đã lâu.

Cảnh vật còn đây nhưng người đã thay đổi, tim tôi lại gợn lên chút gì đó nhớ nhung, đau đớn.

“Về thôi đại ca…” thằng Dê già lên tiếng…

“Uhm, về đi, lâu lắm rồi chúng ta mới tụ họp lại với nhau. Rồi ngày mai sẽ đẹp hơn thôi…” thằng Đức cũng đồng tình…

“Chậc, ngày này em đã mong từ lâu lắm rồi. Biết bao nhiêu chuyện cuối cùng chúng ta vẫn gắn bó. Ngày mai chắc chắn sẽ tươi sáng, thời đại chúng ta đến rồi anh ơi! Chỉ cần anh em đồng lòng, thằng hà bá cũng đếch thèm sợ haha…” thằng Heo sữa vẫn pha trò như mọi khi…

Uh, phải rồi, cuộc đời chỉ mới bắt đầu…

“Đi…” Tôi rít 1 hơi dài rối ném điếu thuốc đang hút dở xuống dòng sông. Năm mới bước sang, pháo hoa đã nổ, kèm theo là tiếng hân hoan của của mọi người chúc nhau 1 năm mới hứa hẹn nhiều niềm vui và hạnh phúc.

Chúng tôi lên xe rồi hướng thẳng về thành phố trong ánh đèn mờ ảo. Ngồi trong xe, tôi ngoái đầu nhìn lại… Đâu đó văng vẳng câu nói:

“Liệu có ngày nào đó em sẽ bay khỏi cuộc đời anh không?”

“Không đâu, anh là đôi cánh của em, thiếu anh, em sẽ không bay được. Hì hì…”

Cách đây 9 năm, cũng tại nơi này, có 1 thằng nhóc ngồi nhìn ra dòng sông, miệng phì phèo điếu thuốc ướt đẫm nước mắt, cứ như là đốt nước mắt vào trong lòng…

Đã xa rồi…

1998…

“Anh ăn gì ạ???”

“Cho 3 vắt mì xá xíu.”

“Dạ !”

“Ê, khoan đã nhóc, thêm 1 chén hoành thánh nữa nhé.”

“Dạ vâng !”

“Bà Hai ơi, 3 vắt mì xá xíu với 1 chén hoành thánh…”

“Có mệt không con? Tao thấy mày hôm nay xanh lắm, đêm qua không ngủ hả? Hôm nay nghỉ sớm đi nhé, tao với ông già lo được…”

“Không mệt đâu bà, tại hôm qua con thức khuya để học bài, sắp thi rồi.”

“Thế thì càng phải nghĩ. Đi, về sớm đi, hôm nay cho mày nghĩ sớm!”

“Không, con làm được. Với lại….”

“Ê nhỏ, bán mì nè!”

“Dạ, em đến ngay. Lát nói sau bà nhé. Con làm được mà.” – Tôi nháy mắt cười với bà 1 cái rồi chạy đi.

“Cái thằng….”

Tôi là học sinh cấp 2, cuộc sống hằng ngày của tôi là sáng cắp sách đến trường, trưa về nhà lo cơm nước rồi sang tiệm mì của bà Hai phụ bán. Nói là tiệm mì cho sang chứ thật ra chỉ là 1 cái xe đẩy để trước cửa nhà rồi thêm 1 ít bàn ghế nhựa cho khách ngồi, thế là thành tiệm. Trường của tôi là 1 trong những trường cấp 2 nổi tiếng của thành phố, nơi quy tụ nhiều học sinh giỏi và tất nhiên cũng nhiều cậu ấm cô chiêu thời ấy. Trong mắt thầy cô, tôi là 1 học sinh ngoan ngoãn, luôn đạt điểm tốt, là tấm gương cho bè bạn. Còn trong mắt bạn bè, tôi là một con mọt sách ít nói ít cười đáng ghét được thầy cô thiên vị nên thường hùa nhau bắt nạt, cô lập tôi.

Bọn con gái lớp tôi đang ở tuổi dậy thì, bắt đầu biết chưng diện, bắt đầu biết cặp kè. Những đứa hiền lành thì rất là thích tôi, vì tôi thường chỉ bài cho bọn nó trong giờ kiểm tra. Còn những cô nàng tiểu thư thì thường chỉ nhìn tôi bằng nửa con mắt, vì trong mắt bọn họ, tôi chỉ là 1 thằng nhà quê, cục mịch, nhưng tôi nào có quan tâm. Trong trường tôi sống không đúng con người thật của mình, vì niềm tin của bố mẹ đặt hết vào tôi, tôi không thể làm họ buồn lòng. Nhưng khi bước ra khỏi trường tôi là 1 con người khác, 1 con người thật của tôi. Cũng biết quậy phá, cũng biết đánh nhau hang máu như bất kì anh choai choai nào. Sống ở cái nơi chợ búa, lúc nào cũng vây quanh bởi tiếng chửi thề, tiếng đánh nhau này, ai cũng như thế.

Nhà tôi nằm ở khu phố người Hoa, bản thân tôi cũng mang một nửa dòng máu Trung Quốc từ mẹ. Thời ấy internet không có rằm rộ như bây giờ, các tiệm net cũng chỉ lác đác, cũng không hề có khái niệm game online là gì. Vả lại với đứa nhà nghèo như tôi, tiền kiếm được rất khó khăn nên lâu lâu mới cùng mấy đứa bạn ghé vào tiệm net trong xóm, lân la các phòng chat, xem vài đoạn phim vu vơ và tất nhiên cũng có cả những trang web đen nữa. Tuổi dậy thì ai mà không tò mò?

“Bốp bốp…Rầm!!!”

“Thằng Cái lại đánh nhau rồi.” – tiếng bà Hai thở dài.

Tôi đưa mắt về hướng bà chỉ, nhìn một lát rồi lại tiếp tục gom chén đũa đi rửa. Chuyện thường ngày ấy mà.

“Mẹ nó, tức thật, thằng khốn đó chạy thoát rồi @#$%” anh thanh niên ngồi vào bàn mà miệng vẫn còn chửi rủa.

“Hôm nay lại sao thế nữa anh?” tôi hỏi.

“Mẹ nó, nhóc, mày xem tức không? Thằng khốn đó ở đâu đến đây, cả gan vỗ mông Tiểu Lợi, may mà tao ở đó, sẵn tiện tặng nó vài đấm.”

“Cái gì? Thằng nào?” tôi sôi máu hỏi gằn.

“Thôi thôi cho tao xin. Chúng bây suốt ngày đánh với chả đá, chừng nào mới nên người hả con? Thằng Cái, mày không được dạy hư nó nữa.” bà Hai cắt ngang lời của tôi.

“Làm gì có hả bà…” anh thanh niên gãi đầu cười xòa.

“Chuyện người ta con ạ. Lo đến làm gì? 2 đứa bây ăn đi, hôm nay tao đãi. Mà nhóc nè, sao mày khẩn trương thế? Nói thiệt bà nghe, thích con Lợi phải không?”

“Không mà bà. Làm gì có. Thì…chơi từ nhỏ đến giờ mà.” Tôi ấp úng.

“Ha ha, nó đỏ mặt rồi kìa bà.”

“Anh im mà ăn mì đi….”

“Ôi ghê thật, hôm nay dám chửi cả anh mày. Sức mạnh tình yêu đây rồi” anh gật gù.

Anh thanh niên này là đại ca của tôi, tên Ngọc Thanh. Cái tên nghe y như con gái, cho nên anh chỉ thích người ta kêu anh bằng cái tên ở nhà là Cái. Anh cũng là người Hoa, nhà anh sống ở đây cũng lâu rồi. Bố mẹ anh bị tai nạn giao thông nên mất sớm, chả còn họ hàng thân thích gì ở đây cả. Tôi quen anh từ lúc nhỏ và chơi thân đến tận bây giờ. Anh lúc nào cũng bảo bọc tôi như đứa em, có lẽ là vì chỉ còn 1 mình nào nên anh coi tôi như người thân duy nhất.

Còn Tiểu Lợi, cái tên mà bây giờ nhắc đến, vẫn khiến tim tôi nhói đau…

Trong mắt tôi, em là 1 thiên thần với nụ cười như hoa bồ công anh dưới nắng. Không cần biết mệt đến nhường nào, chỉ cần nhìn thấy nụ cười của em là mọi mệt mỏi của tôi như biến mất. Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ, mặc dù cùng tuổi nhưng em lúc nào cũng gọi tôi là anh. Lúc còn nhỏ em hay lẽo đẽo theo tôi và anh Cái như là tiểu muội. Thời gian dần trôi qua, không biết từ khi nào, trong mắt tôi, em không còn là đứa nhóc nữa. Cảm giác của tôi với em cũng dần thay đổi. Nó không còn là cảm giác của 2 người bạn thân, tim tôi đã đập mạnh hơn mỗi khi ngồi gần em. Không biết em có biết không vì tôi chưa từng dám thổ lộ với em điều đó. Anh Cái cũng thường nói tôi:

“Thích thì nói, có gì mà rụt rè. Đàn ông con trai mà nhát thế. Mày xem nó dễ thương vậy, ngày nào cũng có người dòm ngó. Không nhanh tay thì đừng hối hận nha nhóc.”

Mỗi lần như vậy tôi đều ậm ừ. Thật ra không phải tôi nhát gan, mà là vì tôi tự thấy mình không xứng với em. Bố em mở đại lý gas bán lẻ, có thể gọi là giàu có, có của ăn của để. Còn tôi? Tôi chỉ là 1 thằng nhà nghèo, rách rưới. Vì người Hoa hay có quan niệm môn đăng hộ đối, nên tôi đâm ra tự ti với bàn thân mình. Cứ như vầy, mỗi ngày đều được nói chuyện với em, được nhìn em cười là tôi mãn nguyện.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50

Truyện Sex Đà Lạt và em

Đà Lạt, 2010…

Gia đình và công việc của em thì chẳng liên quan gì đến Đà Lạt, nhưng em lại xem Đà Lạt như “một cõi đi về” vậy. Năm nào em cũng đi Đà Lạt 5, 7 lần. Có khi đi 2 ngày, thuê cái xe máy, chạy khắp những “đường quanh co quyện gốc thông già”, đến những góc ngắm toàn cảnh đẹp, chụp ảnh hay chỉ là ngồi ngắm. Có khi lên lê la quán này đến quán khác, từ Tùng đến những quán trên dốc Hòa Bình, hay đoạn Hồ Tùng Mậu. Có khi tối lên xe ngủ một giấc, sáng đến Đà Lạt, chơi chán đến tối lên xe về Sài Gòn.

Hôm đó là một ngày tháng 7. Chắc chắn là tháng 7. Em vừa xong một cụm việc, và quyết định sẽ trốn lên Đà Lạt để refresh lại chút, chuẩn bị cho tuần sau tiếp tục chết chìm trong mớ việc.

Thế là em đặt vé xe đi Đà Lạt tối thứ sáu. Sáng hôm sau, em đến Đà Lạt. Em có một ngày rất là thư thái ở Đà Lạt với việc ngồi 3 quán cà phê, chạy xe vào Ankroet chụp ảnh, cũng như ăn được những món em thích ở Đà Lạt. Tối hôm đó, em thay áo trong quán cà phê Artista rồi thả bộ xuống chợ, định sẽ dạo chơi chút rồi ra khu bán đồ xôn mua vài món. Em đã đặt vé xe về Sài Gòn vào khuya hôm đó.

Thế rồi, khi em đang xem mấy cái áo khoác, bỗng dưng em nghe gọi tên em. Em quay lại và thấy thằng H, một thằng đàn em chơi chụp ảnh với em. Hai thằng tay bắt mặt mừng. Nó đang đi cùng hai em gái trẻ măng, xinh cực.
H giới thiệu đó là L, bạn gái nó và P, em gái của L. Hai em gật đầu chào em, cười. Em đoán thầm thằng quỷ này muốn dẫn bạn gái đi Đà Lạt, nhưng chắc bé L ngại nên đòi đưa em gái theo, thế là thành cái rơmoóc. Sau này, em mới biết là em nhầm to.

H hỏi em:
– Anh lên hôm nào?
– Anh lên hồi sáng sớm.
– Vậy khi nào anh về?
– Lát nữa (em cười).

H và hai em gái kia tỏ ra rất ngạc nhiên vì kiểu đi của em. 4 người vừa dạo chợ đêm vừa trò chuyện, em rất có thiện cảm với chị em L, P. Cả hai chị em đều đẹp, nói chuyện nhẹ nhàng, L xinh hơn nhưng P lanh hơn. Em dẫn nhóm ra Tăng Bạt Hổ ngồi uống sữa đậu nành. H và em cùng lấy máy ảnh ra xem.

Thì ra cả buổi chiều H chụp ảnh cho hai chị em, chủ yếu là cô chị. Cả ba rất thích những tấm ảnh trong Ankroet của em. Thế là H rủ rê em ở lại Đà Lạt để ngày hôm sau dẫn hai em gái xinh tươi vào Ankroet chụp ảnh. Hai em gái rất thích thú, nhất là P. P nài nỉ em ở lại đi cùng vì cả ngày H chỉ lo chụp ảnh cho L, ít chụp cho P, nếu có em đi cùng thì P sẽ có nhiều ảnh.

Được hai người đẹp nài nỉ, em xiêu lòng, thế là lấy điện thoại ra gọi cho PT báo hủy vé, cũng như đặt vé xe về. Cũng may là trước khi đi, em sợ tháng 7 Đà Lạt mưa nên mang dư quần áo, vô tình lại được việc. Chỉ có món duy nhất em không mang theo là quần đùi hay quần lửng.

Khi đó cũng đã hơn 9h tối. Tụi em đi ăn bánh mì xíu mại. Lúc đang đi bộ, em hỏi H:
– Tụi em ở khách sạn nào?
– Khách sạn TL lần trước nhóm mình ở đó anh.
– À, thế đặt phòng thế nào rồi?
– 2 phòng. Ban đầu đặt là em một phòng, L với P một phòng, vì P không chịu cả ba ở chung phòng.
– Chắc nó ngại hai đứa bay ôm ấp nhau chứ gì.
Hai thằng cười, em hỏi tiếp:
– Vậy giờ anh qua ngủ phòng em hả?
– Để xem em có rủ L qua phòng em ngủ được không đã.
– Ủa, là sao?
– Là nếu được thì em ngủ với L, anh ngủ với P.

Thế là ngồi ăn bánh mì xíu mại, trong đầu em nảy lên bao nhiêu ý định đen tối. Kể ra thì cũng mấy tháng rồi em chưa chịch, nhất là giờ đây đi bên em là một em gái trẻ đẹp, mặt rạng ngời. Em chỉ mong thằng H dẻo mỏ thuyết phục được em L. Các bác có tin không, chỉ mới tưởng tượng chuyện ở chung phòng với em P mà thằng em của em đã cứng hết cả lên.

Đi ăn bánh mì xong, H lại rủ đi dạo tiếp, mục đích là để gù em L. Chưa đầy một giờ sau đó, H đã hô về khách sạn. Nó quay qua cười với em, ra dấu OK. Em hí hửng. Kể ra thì hai thằng đều có lợi. Không có em thì tối nay chắc gì nó được ngủ với em L.


Về khách sạn, em thấy L kéo P ra nói chuyện. Em không biết hai bé nói chuyện gì, nhưng sau một hồi thì thấy P phụng phịu cùng L đi lại chỗ tụi em. Lát sau H nói “tối nay anh N qua phòng P ngủ nha, tại L mệt quá, em chăm cho L”.

Em và L, P về phòng. L lấy đồ đạc và về phòng H. Cánh cửa đóng lại, em quay qua nhìn P:
– Hồi nãy tụi anh có hỏi thuê thêm phòng, mà khách sạn hết phòng rồi. Anh lại ngại đi kiếm khách sạn khác. (em nói xạo đó )
– Dạ.

P lục ba lô lấy đồ rồi vào phòng tắm thay đồ. Lúc sau cô bé quay ra với bộ đồ bộ. Bằng máy quét tích hợp với mắt, em nhận ra cô bé vẫn mặc áo ngực. P nhìn em. Lúc này em đã cởi áo khoác, nhưng vẫn mặc áo thun, quần jeans.
– Anh không thay đồ hả?
– À anh không mang theo đồ thay.
– Í a, ở dơ nha.
– Đâu, anh thay đồ hết rồi, trước khi gặp tụi em đó. Nhưng anh không có mang đồ ngắn, nên mặc như vậy.
Em bé khúc khích cười, nhìn gương mặt đó thiệt tình chỉ muốn đè ra hấp diêm.

Tụi em ngồi nói chuyện một lúc, P hỏi em là chính, chủ yếu là về thú vui chụp ảnh và đi du lịch của em. P có vẻ rất thích, bé ngồi nghe say sưa khi em kể về những chuyến đi, về cảm giác cầm lái xe máy đi trong sáng sớm, về cảm giác đứng trên dốc nhìn ra thung lũng sương mờ.

Thế rồi P ngáp dài.
– Em đi ngủ đây.

P nằm xuống. Em nằm phía bên kia giường. Được một lúc thì P quay qua nói:
– Anh có thay quần trong rồi đúng không?

Con gái gì hỏi kỳ quá.
– Ừ em.
– Vậy anh cởi quần dài ra đi. Quần anh ẩm quá. Với lại mặc quần jeans thế sao ngủ được.
– Anh …
P cười khúc khích:
– Anh sợ em làm gì anh hả?

Cơ hội là đây. Em chậm rãi ngồi dậy cởi quần dài, đi lại mở tủ, móc lên và treo vào tủ. Em lên giường, chui vào chăn, nằm quay lưng với P, chúc P ngủ ngon và em … ngủ.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10

Truyện Sex Xin lỗi tình yêu

Đêm… Cảnh đêm Sài Gòn khá ồn ào với tiếng xe cộ chạy không ngớt và ánh đèn sáng rực một góc đường, xa xa thấy thoáng vài cu trẻ trâu đang thể hiện phong cách bằng việc phóng xe cà tàng như thằng khùng ra làn đường xe tải…

Đêm nay đối với tôi cũng chỉ như mọi đêm khác: Ngồi một mình, rít thuốc và hóng gió chờ tới giờ G. Chậu phong lan treo trên giàn cây tỏa ra một mùi thơm thật dịu nhẹ, nụ hoa e ấp nở trong đêm như dáng một thiếu nữ đang e thẹn khi lần đầu tiên gặp mặt người khác giới…

Chợt, cái điện thoại đặt trên bàn reo ầm ĩ… kệ… tôi cũng chẳng có hứng thú để nghe.

“Anh hứa sẽ đưa em đi suốt cuộc đời, mà sao không đưa được đoạn đường em đi. Anh nói sẽ ôm em khi gió đông về mà giờ đây một mình em đứng trong mưa…”

Tiếng chuông ầm ĩ quá, và tôi chẳng thích ồn ào chút nào, đành nhấc máy thôi. Số của em Uyển Văn, tôi chợt buồn cười, chúng tôi chia tay cũng cũng lâu nhưng thỉnh thoảng em vẫn cố tìm cách liên lạc với tôi. Thật là một việc làm sai lầm, nhưng thôi, để xem em ấy nói cái gì.

– Alo! Anh hả? – Nghe giọng em tôi đoán chừng em đang khóc
– Ừ! – tôi trả lời một cách uể oải.
– Sao em gọi anh không bắt máy.
– Anh bận.

là một câu trả lời mà tôi cho là hay nhất trong tất cả các câu trả lời. Nó vừa cho người nghe một lý do rất hoàn hảo mà không ai có thể bắt bẻ được: Ai mà chả bận, bận nên mới không liên lạc được chứ. Giống như hồi nhỏ, mỗi lần thầy cô hỏi: ”Sao em không học bài”, chúng ta có thể nói dối là: ”Thưa cô, hôm qua em bận chuyện nhà” nhưng thật chất là trong cái thời điểm đáng lẽ ra là học bài, chúng ta lại làm chuyện khác, chơi điện tử chẳng hạn. Sau đó, có thể chúng ta sẽ bị điểm kém đấy hay thậm chí là cả đánh đập, nhưng ít nhất thì chúng ta cũng có lý do quá hoàn hảo để trở về bàn với vẻ mặt buồn buồn trong sự cắn rứt của thầy cô: ”Có thể hôm qua nhà nó chuyện thật, hồi nãy mình nóng quá, kiểm tra mình cho điểm nó thoáng một chút”, và “bận” cũng cho người trả lời một gợi ý rất thoáng: Thiếu cha gì lý do cho việc “bận” mà ta có thể thay vào: Bệnh, làm, học …

– Em muốn gặp anh nói chuyện cho rõ.
– Không được đâu giờ, anh đang bận chút việc.

Đấy! Một lần nữa câu trả lời hay nhất của tôi đã phát huy tác dụng, em chả có cái lý do gì mà phá hỏng buổi tối của tôi. Không lẽ em muốn anh hết “bận” để qua nện em sao, nếu thế thì thôi, anh “bận” rồi!

– Vậy chừng nào anh rảnh ?

Một câu hỏi khá hấp dẫn, cũng như “bận” ai mà chả “rãnh” chỉ có duy nhất lý do: Lúc nào thì rảnh. Thôi thì tôi cũng không phải hạn tuyệt tình vả lại cái đề tài nói “chuyện cho rõ“ cũng khá thú vị (hi vọng là không liên quan đến “nện”) nên tôi nhìn sơ qua cuốn sổ tay

– Tối thứ 5 tuần sau.
– Thứ bảy chủ nhật anh làm gì.
– Anh bận.
– Anh làm gì mà bận.
– Anh học bài.
– Ừ! Em chờ anh ở chỗ cũ.
– Thôi! Anh cúp máy đây.

Chỗ cũ là chỗ nào? Thôi tới đó rồi nhớ ra cũng được. Chợt tôi nhìn cái điện thoại, cũng iphone đây. Thú thật tôi cực kỳ ghét những cái điện thoại cảm ứng như thế này, cầm quét quét cứ như đàn bà và cả chiếc tay ga tôi đang chạy nữa, nó quá yếu so với chiếc Super Four chiến đang thu lu nằm một góc dưới nhà và xe tay ga cũng chỉ là một thứ bỏ đi đối với tôi trong những chuyến du lịch bụi dài ngày. Tôi mua chúng vì một lý do khá đơn giản: Có vẻ gái thích mấy thằng cầm iphone đi tay ga chăng?

Rít một hơi thuốc, tôi nhớ lại em Uyển Văn, con của bà cô chủ nhiệm cũ, rất đẹp với thân hình đầy đặng, làn da trắng, khuôn mặt dễ thương, ba vòng đầy đặn và nhất là bầu ngực, lúc nào cũng căng phồng như thể muốn bứt tung cúc áo để nhảy ra. Hồi còn đi học, nghe hồi đó tụi bạn đồn là em cũng là một hot girl, tôi ngu sinh ngữ chả biết hot girl là gì, hot dog thì tôi vẫn ăn mỗi ngày nên tôi nghĩ chắc hot girl ăn ngon hơn hot dog, và có lẽ em cũng biết vậy nên lúc nào cũng khoác lên mình cái vẻ mặt kiêu kỳ phát ghét.


Còn tôi! Theo lời nhận xét của mấy cô giáo là đẹp trai, thầy chủ nhiệm thì cho là tạm được, mấy thằng bạn nhận xét là “bén”. Có thể 12 bà mụ lúc nặn tôi cũng rảnh rang nên chăm chút cho tôi khá kỹ: răng khá đều, không hô không móm, khuôn mặt góc cạnh, lông mày khá rậm, mắt sâu, mũi cao và nhất là… da tôi khá trắng (tôi cực ghét da trắng, nhìn giống gay quá mặc dù tôi có mọi cách để nó đen đi), người tôi cao hơn hẳn tụi con trai trong lớp, cơ cũng chắc (vì tôi là dân võ), tóc dầy và hơi dài kiểu như michael george trong bài careless whisper ấy. Nói chung hình hồi trẻ của ba tôi và tôi giống nhau như anh em sinh đôi. Tôi cũng không lấy điều đó làm gì đáng tự hào lắm, đẹp trai đâu mài ra ăn được, nhưng khổ nỗi gái lại thích thế. Ôi cái sự đời.

Và em Uyển Văn cũng không ngoại lệ, tôi nhớ lúc mới tán tỉnh ẻm, kiêu lắm cơ. Tuy nhiên tôi ghét nhất cái thể loại mà cá độ coi cưa em này trong bao lâu, cưa em nọ trong bấy lâu, mẹ cái lũ rách việc, tôi không thích cá độ những chuyện ấy. Và bước ngoặt của tôi với Uyển Văn đã xảy ra, một đêm nọ tôi đang chat với Uyển Văn, nói chuyện mệt quá nên tôi quyết định làm luôn, tôi nhắn cho em một tin ngắn gọn.

Đón Uyển Văn lúc hơn 8h tối tại đầu hẻm nhà em (Uyển Văn không thích mẹ em biết và tôi cũng thế). Đi dạo một hồi, tôi chở Uyển Văn lên quận 7 vào một quán cafe, hai đứa dắt tay nhau vào phòng riêng. Nói chuyện hồi lâu, cái gì tới nó cũng tới, tôi nhìn em và nói:

– Mình biết coi bói đấy!
– Thật không? – rồi Uyển Văn đưa tay cho tôi.
– Mình không bói tay.
– Vậy chứ bói gì? – mắt Uyển Văn tròn xoe.
– Bói đùi!
– Hả?

Và không để em từ chối, hai tay tôi đã đặt hẳn lên đùi em. Lúc đầu Uyển Văn cũng có ý định hắt tay tôi ra nhưng một lúc sau em để mặt tôi muốn làm gì thì làm. Da Uyển Văn thật mềm mại, tôi có cảm giác bàn tay tôi không đặt lên đùi một người con gái mà là đang mân mê trên một thảm nhung đắt tiền. Gương mặt Uyển Văn đỏ lên, người Uyển Văn nóng ran, bộ ngực phập phồng sau lớp áo mỏng lấm tấm mồ hôi càng làm cho tôi thêm động lực.

Tôi ôm Uyển Văn vào lòng, hôn lên má, lên môi, cảm nhận mùi thơm từ cơ thể của em. Uyển Văn có vẻ như vừa thích vừa sợ, bàn tay đặt lên vai tôi vừa như muốn đẩy ra vừa như muốn kéo vào. Bàn tay tôi mân mê khắp cả người em, chỗ nào cũng nóng ran.

Người Uyển Văn run lên bần bật, mắt em nhắm nghiền lại, miệng em thở dốc ra, tay em thả lỏng xuống. Bộ ngực đầy đặng của em ép sát vào người tôi tạo một cảm giác mềm mại và thích thú. Chúng tôi hôn nhau thật lâu… mà nói đúng ra là nấu cháo lưỡi. Tôi biết là ở đây mặc dù riêng tư thật nhưng cũng chẳng muốn làm chuyện đó bây giờ, tôi liền tính tiền và dẫn em vào một nhà nghỉ.

Lấy chìa khóa từ lễ tân lên phòng, trái với sự rạo rực lúc đầu, Uyển Văn giờ đây khá sợ, nhưng một nụ hôn thật sâu cũng có thể tiếp thêm cho em rất nhiều sức mạnh vào lúc này. Em nằm xuống nệm, tay nắm chặt mép gối mắt nhắm lại ra chiều sợ hãi lắm, em mặc sức để tôi tự do.

Bắt đầu tôi cởi tất cả những gì em đang mặc trên người, để lộ ra những khoảng thịt trắng nõn mềm mại đầy gợi cảm. Thân hình đầy đặn và trần trụi của em dưới ánh đèn mờ quả thật có một sức mạnh đến ghê hồn. ”Anh hùng khó qua ải mỹ nhân” thật là đúng, mà tôi chả phải anh hùng nên càng khó mà cưỡng lại những ham muốn của mình. Bàn tay tôi một lần nữa mân mê khắp người em, cảm giác lâng lâng như người bước trên mây và có vẻ em cũng vậy, người em run lên theo từng cử động của bàn tay tôi, tôi cúi xuống hôn vào vành tai em, liếm nhè nhẹ lên đó. Lúc đó, cả người em lại nóng ran lên, hơi thở có chiều nặng hơn và mệt mỏi hơn. Tôi biết là đã đến lúc, tôi vớ vội cái condom trong bóp. Khi tôi chuẩn bị vào, em khóc và cố gắng đẩy tôi ra một cách yếu ớt và nói:

– Anh có yêu em không?
– Có chứ.

Mặc cho em nói, tôi vừa hôn em vừa thích thú tiếp tục công việc của mình. Em giờ đây có lẽ cũng giống tôi, em thả lỏng để tôi tung hoành trên người em, mân mê bộ ngực đầy đặn và đẹp tuyệt vời, đẹp hơn tất cả những tuyệt tác khỏa thân của các danh họa vĩ đại mà tôi từng thưởng lãm. Tay em vẫn bấu chặt vào mép gối, mặt em lúc này có vẻ rất đau đớn, đùi em khép chặt và nhiều thứ cũng bắt đầu khép lại, hai dòng nước mắt của em cứ trào ra ngoài. Một chút máu chảy nhỏ giọt lên tấm nệm trắng. Vậy tôi là người đầu tiên của em rồi. Xong việc, tôi ngồi mồi thuốc hút còn em thì vẫn nằm đó và khóc, phải dỗ mãi em mới chịu nín. Và một lần nữa em nhìn vào mắt tôi và hỏi:

– Anh phải có trách nhiệm với em.

Tôi cười và nhẹ nhàng hôn lên môi em, ”Trách nhiệm” em nên tra từ điển tốt hơn là hỏi anh. Nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn 10h và có lẽ chúng tôi nên về. Tôi chở em giữa cái lạnh của một tối mùa thu, em ôm chầm lấy tôi, dụi đầu vào lưng tôi, thi thoảng đấm bùm bụp vào đấy. Trước khi chia tay ở đầu hẻm, em còn tinh nghịch đùa giỡn với mái tóc dài đen tuyền của mình, nhìn tôi âu yếm và nói:

– Anh không yêu em là em giết anh chết.

Chúng tôi làm chuyện đó chỉ cách ngày sinh nhật thứ 16 của em đúng 4 ngày, còn tôi lúc ấy đã 17 tuổi.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36

Truyện Sex Cảm xúc

Lâu lắm rồi…. hình như vợ chồng mình bị nguội lạnh chuyện ấy thì phải, theo tìm hiểu trên nhiều kênh thông tin thì hóa ra trường hợp của vợ chồng mình cũng không phải là ngoại lệ.

Ừ nhỉ ! Mười mấy năm rồi còn gì, với khoảng thời gian ấy thì con gì mà chả cũ… kể cả… con vợ.

Mọi cảm xúc, từ những tình cảm chân thành trong sáng nhất của đời sống vợ chồng … cho đến những cảm giác mang tính nhục dục nhất trong sinh hoạt tình dục đều dần dần phai nhạt cho dù cả hai đứa cùng cố gắng níu kéo trong vô vọng, cho đến một ngày nọ…

Số là bữa đó có ông anh vợ bên quận Gò Vấp nổi hứng rủ hai vợ chồng qua đó câu cá giải trí, sẵn gài độ nhậu luôn.

Chơi thì chơi ! Đang rảnh mà, thế là vợ chồng xách nhau đi.

Qua đến nơi, hồ câu là một cái ao khá lớn, hai bên bờ hồ là hai dãy chòi lá được chủ quán kê các dãy bàn thấp dọc theo lối đi. Giờ này vào buổi xế trưa, quán vắng khách, hình như chỉ có hai bàn khách, một của ông anh ở sát trong cùng dãy bàn cuối, một bàn khác có 3 người khách ngồi ở bàn phía ngoài gần cổng ra vào, giáp với bãi gởi xe…

Mình lo gởi xe vào bãi nằm sát ngay bên cạnh hồ câu, vợ lon ton xách giỏ đi vào trước. Đang lui cui dựng chống xe thì chợt nghe giọng thì thầm nhừa nhựa của một trong 3 gã bợm nhậu ngồi ở bàn phía ngoài:

– Đù… tướng con hàng này không đẹp mà độc quá bây!

Một trong hai gã còn lại phụ họa theo với giọng phấn khích:

– Wao! Coi cặp mông đít nó kìa… tròn quay … đàn bà đít kiểu này nứng lồn dzữ lắm à!

Gã còn lại đế thêm vào:

– Đít này mà chơi từ sau tới chắc chết wá !!


Mình ngờ ngợ suy nghĩ…

Nghĩ đến đó, bất giác mình ghé mắt nhìn qua hàng rào chỗ tấm tole bị lủng thì y như rằng chứng kiến cảnh 3 thằng trong bàn nhậu đó đang dán mắt vào mông đít vợ mình đang lững thững đánh mông bước vào trong quán…

Bất gián tự nhiên trong mình xuất hiện một cảm giác khó tả, không thể giải thích được; cảm giác vừa ghen ghen xen lẫn hứng hứng… tự nhiên mình cũng bị hướng theo ánh nhìn của mấy gã ba trợn kia vào mông đít vợ, tai vẫn lắng nghe những lời bình phẩm không còn có thể dâm dục hơn của mấy gã kia…

Phải mất hơn một phút, sau khi vợ đi khuất vào phía trong và những gã kia đã thôi bình phẩm thì mình mới tỉnh hồn trở về thực tại và đồng thời phát hiện ra một cảm giác mà trước giờ chưa từng gặp, đó là tự nhiên nứng khi vợ bị thằng khác thị dâm và khẩu dâm…

Lủi thủi đi vào quán mà hồn cứ như trên mây… quên mẹ nó cái hứng sắp ăn nhậu với ông anh.

Lúc ngang qua chổ bàn nhậu của ba cha nội kia tự nhiên có cảm giác xấu hổ như lần đầu nhìn lén phụ nữ bị bắt gặp vậy! Một cảm giác vừa ngại vừa hứng…

Vào đến bàn, cụng ly chào hỏi qua loa xong rồi cứ ngồi thừ ra nghĩ về những câu nhận xét của đám bợm nhậu về mông đít vợ, cảm giác cứ như bị họ nói công khai về vợ mình trước mặt mình vậy!

Một lát sau, vợ nhờ ra lấy đồ để trong cốp xe, mình làm biếng không chịu đi, năn nỉ mấy câu không được, vợ kề tai nói nhỏ:

– Chồng không chịu đi lấy dùm thì vợ đi ra đó… ráng chịu à nha !?

Đang cơn hứng bậy, mình cũng ghé tai vợ nói nhỏ:

– Ừ… vợ đi ra đó đi… chồng cũng chịu hết nổi nẫy giờ mà vẫn phải ráng nè!

Vợ hỏi lại:

– Chịu hết nổi cái gì vậy chồng?

Mình đang ấp úng chưa biết nói sao thì vợ bất ngờ ghé tai nói tỉnh bơ:

– Vợ bị người ta nhìn làm cho chồng chịu hông nổi hả ?!

Đến đây thì sự kìm chế cảm xúc của mình đã đến giới hạn, thôi thì xả cho đở ức chế vậy, bèn ghé tai vợ nói nhỏ (chứ mà nói lớn mọi người trong bàn nghe hết thì sao ?!)

– Ừ… chồng thích… ( Chỉ nói được có vậy rồi nghẹn họng luôn, chắc tại hứng quá… )

Vợ vẫn không chịu buông tha:

– Thích gì vậy chồng ?!

Lở rồi, vợ muốn nghe thì nói luôn:

– Thích người khác nhìn đít vợ…

Vợ hỏi dồn:

– Vậy chồng có thích người ta nhận xét về đít vợ không ?!

Cảm giác nứng lại trào dâng, ấp úng mãi mới nói được một câu trong hơi thở đứt quãng:

– Thích…

Vợ lườm yêu mình ( với dáng vẻ thật dâm dục) nói:

– Lát nữa trên đường về mình ghé khách sạn đi anh, em sẽ cho anh xã thỏa mãn cái sở thích dâm dục nha…

Thế là kể từ lúc đó trong bàn mọi người cứ trố mắt nhìn mình uống ?
( Uống nhanh để còn đi khách sạn mà… )

Vợ tự nhiên đứng dậy lững thững đi ra bãi gởi xe, mình nhìn theo như mất hồn khi vợ đánh mông đi ngang qua bàn của đám bợm nhậu dâm dê kia…


Còn tiếp…