Âm thanh hạ thể va chạm nhau bành bạch phát ra từ phòng Kỳ Nam như xoáy sâu vào đôi tai khốn khổ của Huyền My.Huyền My mắt đã mờ nhoà vì lệ, mọi cử động của đôi nam nữ trong căn phòng vẫn được thu vào tầm mắt, nhưng đầu óc đau đớn trống rỗng. Hình ảnh cô gái đang ngồi trên anh giờ đây khắc sâu vào trong trâm trí Huyền My. Gương mặt thanh tú với nét đẹp phong tình nhăn nhúm vì nhục dục ân ái, xung quanh bờ môi mọng hé mở rên rỉ vài giọt tinh trùng trắng đục còn lưu dấu, cặp ngực nảy nở to bự với quần vú thẫm hồng đung đưa mạnh theo từng cú nhún nhẩy. Trăm ngàn câu hỏi cứ lướt qua trong đầu Huyền My. Anh với cô ta đã như thế với nhau bao lâu rồi? Phải chăng vì như thế này mà cô ta luôn khó chịu với chị em mình? Rút cuộc, mình là gì của nhau?…
Huy Phước lặng lẽ đến sau lưng Huyền My, anh ta cố dằn cơn đói khát dục vọng của mình với hình ảnh trước mặt mình. Huyền My vẫn khom người bên ô cửa sổ, da thịt lồ lộ trong chiếc áo sơ mi trắng thấm đẫm nước mưa dường như chỉ còn được che chắn bằng chiếc áo lót màu hồng nhạt, chiếc váy ngắn chổng cao về sau phơi bày cặp giò trắng muốt tròn lẳng như tạc tượng run rẩy vì xúc động, đáy quần lót màu hồng cũng thấp thoáng ẩn hiện.
– Thôi em… sự việc đã đến thế này rồi… đừng khóc nữa…
Giọng nói Huy Phước êm dịu truyền vào tai Huyền My. Nàng biết anh ta đã quan sát nãy giờ, nhưng chẳng mấy để tâm trước viễn cảnh đau lòng trong căn phòng kia. Tiếng mưa hoà tan tiếng nấc nghẹn trong cổ họng Huyền My, như không thể ngăn chặn âm thanh hoan hỉ ân ái của cặp đôi trai gái ấy. Cả Huyền My và Huy Phước đều nghe rõ mồn một. Huyền My tự hỏi sao anh chưa bao giờ rên rỉ như thế khi ở bên mình? Cô ta có gì hấp dẫn hơn mình sao? Tuy đau lòng nhưng bản tính ganh tỵ của con gái khiến nàng không thể dời mắt đi, cứ mãi dán chặt vào phần dương vật ra vào liên tục trong âm hộ với nhúm lông được cắt tỉa gọn gàng. Cái vật ấy mới vài ngày trước đây thôi vẫn còn hoà hợp làm một với cô bé của nàng mà. Có lẽ kể từ bây giờ hình ảnh ấy sẽ ám ảnh Huyền My mãi mãi.
Huy Phước biết điều này sẽ xảy ra từ khi phát hiện Hồng Thanh lẳng lặng quay lại phòng thằng bạn thân. Cũng giống như Kỳ Nam, phòng anh ta cũng có cửa sổ với những khe nút ngang chằn chéo. Đôi mắt anh ta mang đầy ưu tư khi thấy Kỳ Nam mở cửa đón Hồng Thanh vào. Một nửa trong lòng Huy Phước muốn ngăn cản thằng bạn phản bội người con gái mình yêu thầm, nửa còn lại chỉ mong muốn điều gì đó xảy ra giữa hai người theo đúng những gì anh ta đã dàn xếp để rồi sẽ có cơ hội được theo đuổi Huyền My. Tay anh ta ướt rịn mồ hôi nắm chặt tờ giấy có ghi địa chỉ căn nhà nhỏ ở Ác Đảng Quận mà Hồng Thanh lén lút trả lại cho mình lúc nãy. Cuối cùng con quỷ đê tiện đã chiến thắng. Huy Phước để mặc mọi chuyện xảy ra như mình chưa hề biết gì.
Có một điều Huy Phước không ngờ tới là kế hoạch anh ta vạch ra lại trơn tru bất ngờ với sự quay lại của Huyền My. Những suy tính ghi lại hình ảnh hoan lạc của Hồng Thanh và Kỳ Nam bây giờ không còn cần thiết nữa. Huyền My đã trông thấy tất cả, bằng chính cái cách mà Huy Phước lén lút quan sát nàng mấy ngày trước đây.
Chờ đợi không biết bao lâu để Huyền My trầm mình hoàn toàn vào tuyệt vọng. Cảm thấy thời cơ đã chín mùi, anh ta bước ra, mang một vẻ mặt cảm thông chia sẻ, cố dằn cơn dục vọng bất trị trong lòng.
– Em yêu nó… cũng như anh yêu em…
– Đau đớn xót xa đến nỗi quên cả bản thân mình đang lạnh lẽo dưới mưa…
– My ơi từng giờ không cần bận tâm nữa đâu…
– Hãy để anh thay thế nó chăm sóc cho em…
Từng bước chân là một dòng suy nghĩ, một chút đau xót lẫn hân hoan khi thấy vết nứt tình cảm ngày càng lớn bên trong người con gái trước mặt mình. Huy Phước cũng khổ sở đâu kém, con lợn lòng nhục dục của anh ta nãy giờ cứ bị khiêu khích bởi hình ảnh gợi cảm của Huyền My cùng âm thanh rên rỉ thoả mãn của cặp đôi làm tình trong kia. Giữa quần anh ta độn lên một cục u to tướng, đầu văng vẳng lời nói hôm nào của Đại Hùng…
– Yêu là không nhường nhịn… Yêu là phải giành lấy…