Author Archives: admin

Truyện Sex Ký ức nhạt nhòa

Tôi sinh ra trong 1 gia đình mà có lẽ sự thăng trầm của nó diễn ra lúc mà tôi còn quá bé để lờ mờ nhận ra. Trong trí óc của 1 đứa trẻ, có lẽ những gì ghi nhớ được là những điều đặc biệt nhất, sâu đậm nhất

Lạng Sơn… chắc nghĩ đến đây rất nhiều người nghĩ đó là nơi mà hàng lậu được tuồn vào rất nhiều từ Trung Quốc qua đường cửa khẩu, đường rừng. 1 nơi mà rất ít hình ảnh của đồng ruộng thẳng cánh cò bay, hay những bậc lúa nương vẫn thường thấy ở những tỉnh miền núi… nên có lẽ tuổi thơ của tôi cũng không có những hình ảnh quen thuộc, tuổi thơ của 1 đứa trẻ “thành phố”, nơi mà người ta cầy mặt đường ra lúa gạo

Bố kém mẹ 1 tuổi. Ngày trước tôi được nghe kể lại rằng bố mẹ lấy nhau bị cả 2 nhà phản đối nhưng phần nhiều là từ ông trẻ bên nhà ngoại, vì lúc ấy nhà nội tôi nghèo, lại có nhiều anh em. Nhà Nội quê gốc Hưng Yên, lên Lạng Sơn từ 1970, ban đầu bố làm công nhân xưởng dệt rồi công nhân ở xí nghiệp xây lắp… Mẹ quê gốc Hải Dương thoát ly từ năm 78 theo chú ruột lên Lạng Sơn. Đôi lúc vẫn nghe mẹ kể lại bố đã đạp xe 30km để đến chỗ mẹ tầm 1h rồi lại về. Bố cưới mẹ về chẳng có gì cả… lúc ấy mẹ vẫn còn thủ kho ở cửa hàng thực phẩm của huyện, mang từng kg đường, muối cả dưa đem về nhà nội tôi. Cái thời kì bao cấp, thời tem phiếu có lẽ tôi cũng chẳng mường tượng được nó như thế nào… nhưng có lẽ vất vả và nhiều cơ cực lắm.

Mẹ lấy bố, tôi nghĩ mẹ đã hy sinh rất nhiều. Nhà Nội nghèo, đông con nên mọi thứ đều hết sức thiếu thốn. Nghe kể lại lúc có mang chị 2, có miếng cơm be bé ăn phải len lén dấu các em không lại lắm chuyện, lần đói quá đến nỗi đã phải ăn bã chè xanh đến nỗi say phải đi viện…

Khi tách ra ở riêng, nhường hết đất đai cho các em, bố cũng chẳng có gì cả. Tiền mua mảnh đất mà gia đình tôi đã ở hơn 20 năm có lẽ cũng là tiền tích cóp của mẹ. Bố là anh cả, bị bắt nghỉ học sớm để đi làm nuôi các em, lại sống trong 1 gia đình có phần hà khắc đến cực đoan của ông bà Nội nên tôi cũng không lạ khi Bố thương 3 chị em chúng tôi theo 1 cách khác mà người ta gọi là thương cho roi cho vọt… và ông không bao giờ khen các con câu nào trước mặt người ngoài cả. Khách quan mà nói, trong gia đình bố gia trưởng và độc đoán…

Năm 1992… thời kỳ mở cửa biên giới. Hàng hóa ồ ạt tuồn từ Trung Quốc sang. Nhiều người có vốn lại máu liều phất lên nhanh chóng. Nhà nhà buôn hàng, người người buôn hàng. Mặt hàng lúc ấy được tiêu thụ nhiều nhất là vải, sau đến là đồ điện tử… tưởng tượng 1 chiếc xe Misk ( loại xe uống xăng như nước lã nhưng cực khỏe ) đeo trên mình 1,5-2 tạ hàng. Chỉ cần người lái hơi mất thăng bằng là đổ ụp… Những xúc vải tôn chất cao hơn đầu người lái chừng 70-80 phân. Đi một mình còn đỡ, khi cả đoàn tầm 7-8 chiếc xe thì tiếng nẹt bô, tiếng còi vang lên, người đi đường đã phải biết mà tránh trước cả trăm mét… Hay cảnh 1 xe con cóc ( xe Dai-u) chất đầy hàng đến nỗi không đóng được cửa sau, 1 xe đi trước, 2 xe đi 2 bên, 1 xe đi đằng sau, thấy công an là sẵn sang lao vào để cản trở truy đuổi.

Nhà tôi gần Ga Lạng Sơn nên còn nhiều cảnh thú vị nữa. Chẳng hạn là chuyện đưa hàng lậu lên tàu. Tất nhiên không thể đưa theo cách thường vì sẽ phải đánh thuế hoặc chịu mất trắng. Vậy là người ta nghĩ ra chuyện để người không trên các toa tàu, còn hàng thì ở dưới đất cách ga một đoạn tầm 200-300m, tránh người kiểm soát. Khi tàu chạy ở vận tốc khoảng 30-40km/h.. người ở trên đưa tay ra, người ở dưới nhâng hàng lên ( thường là 2 người nhận hàng vì một bao vải rất nặng… theo đà ném vào toa tàu đã mở cửa sẵn, thường là tàu hàng ). Có lẽ người nào được gọi là giàu ở đất Lạng Sơn này cũng không thể quên 1 thời như thế.

Tiền bố kiếm được nhiều đến nỗi tiền lúc nào trong tủ cũng phải 300-400 triệu vào thời điểm 1993, bố mua thêm một mảnh đất rộng gấp 2 mảnh đất đang ở. Tôi lờ mờ nhớ được nhà mình từng giàu nhất xóm. Những viên chức trong xóm nhiều lúc phải sang vay nhờ gạo, tiền mua thức ăn. Tôi được mua nhiều thứ đồ chơi mà có thể gọi là của những đứa trẻ nhà giàu… Trong xóm rất ít nhà có đến cái TV đen trắng còn nhà tôi đã có TV màu, làm cái ăng ten cao 20m bắt được cả đài Trung Quốc. Mẹ sinh được 2 chị nên khi tôi ra đời, bố cưng lắm, bắt mẹ nghỉ hẳn ở nhà để chăm sóc con cái với lí do: Lương cả tháng của cô chưa bằng tiền một ngày tôi chạy hàng. Có lẽ bố quen sống khổ rồi, nên lúc mới sướng được một chút thì chính bố đã có nhiều quyết định sai lầm…

Mẹ nghỉ ở nhà vì nghe bố. Ăn lương một cục không có hưu… Bố đi làm được nhiều, và cảm thấy mình cần phải xả hơi. Bố không biết đánh bài, chỉ biết đánh Lô. Mà ngày nào cũng phải đánh, kết con số nào là phải ghi cả mấy trăm đến cả nghìn điểm. Các chú sang can ngăn, ông bà nội sang can ngăn, bố chỉ lạnh lùng nói : Tiền tôi tự kiếm thì tôi có quyền tự tiêu. Tôi không hiểu đã có cái gì trong Bố lúc này hay chỉ là những con số nhảy múa. Mà cái thói đời : Càng chơi càng ham, trúng thì mong trúng nữa, thua thì phải đánh tiếp để gỡ. Tôi còn nhớ như in câu mà bố nói với Mẹ khi tiền trong tủ đã sắp cạn : Đánh nốt tuần này, rồi xây nhà. Mặc cho Mẹ khóc lóc van xin. Và căn nhà đã không bao giờ được xây nữa, mảnh đất đã mua cũng phải gán để trả nợ… mãi sau nhiều năm chắt bóp nó mới được đập đi xây lại.

Tôi từng thấy bố có rất nhiều bạn, từng rất quý một số người, nhưng có lẽ đó chỉ là bạn tiền, bạn nhậu, bạn lợi dụng mà thôi. Bạn??? Bạn là gì mà làm chủ đề, bạn mình chơi không can ngăn mà đồng ý ghi nợ, ghi thiếu để lao vào như con thiêu thân? Có lẽ cái ý nghĩ đó đã ám ảnh tôi từ bé… cho dù lúc ấy tôi chưa đủ lớn để hiểu hết nhưng cũng đủ để không còn yêu những người bạn của bố nữa.

Trước tôi nghe kể còn có một anh hay chị nữa. Mẹ tắm bị cảm, băng huyết và xảy thai. Cũng từ đó mà sức khỏe mẹ giảm dần, sau khi sinh tôi thì càng yếu hơn nữa. Nhiều lúc tôi tự hỏi có phải chính sự ra đời của tôi đã làm mẹ khổ? Có phải chính tôi là khởi nguồn của nhiều thứ… có phải…? Ngay cả cái số phận mà tôi đang sống, có nhiều lúc nó cũng dở khóc dở cười. Nhiều lúc tưởng chừng như hạnh phúc sắp đến thì ngay sau đó y như rằng tôi lại đang giẫy chết trong 1 cái hố nào đó. Ngay cả ngày sinh tôi cũng có đến 2 ngày sinh 10-11 và 10-1 do ngày tôi sinh bố mừng quá, tổ chức ăn uống linh đình mà đến nỗi ghi nhầm mà ngay cả người trực ban cũng không thấy… Có lúc tôi nghĩ rằng, mình đang sống số phận của một người khác. Nếu lúc đó mẹ không xẩy thai thì tôi cũng chẳng được sinh ra cơ mà. Tôi là gì trong cuộc sống của tôi và trong gia đình tôi?


Sinh ra với nhiều mong chờ… có lẽ tôi cảm nhận vậy. Ngày bé rất được cưng chiều. Cho dù bố mẹ cũng đánh đòn nhiều, đặc biệt là bố. Tôi còn nhớ có những ngày trời đông, bố lấy thanh tre đánh vào chân tay 3 chị em khi phạm lỗi mà đến cả 2 tuần cũng chưa lành. Mỗi lần đi chơi về mà thấy bố đã ở nhà là biết tự giác lấy roi ra để ở góc nhà để tí bố xử… nói chung là sợ bố hơn cả sợ cọp. Mỗi lần bữa cơm, không ai dám nói trái ý bố. Bố cũng uốn nắn tôi theo cách của riêng mình… Câu nói quen thuộc của Bố mà Tôi vẫn luôn nhớ là : “ Mày cũng đi học như chúng nó. Tiền bố mẹ chúng nó đóng thế nào tao cũng đóng như thế. Tại sao chúng nó học được như thế mà mày không học được ”

Tình thương của bố dành cho tôi, có lắm lúc hạnh phúc, lắm lúc lại thấy ngột ngạt bức bối và muốn thoát ra. Lúc tôi 3 tuổi, bố đã mang về cho cuốn truyện đô rê mon đầu tiên, cũng là cuốn truyện tranh đầu tiên tôi được xem… 4 tuổi tôi bố dậy hết các phép tính. Ngày nào trước khi đi làm bố cũng viết ra khoảng 100 dẫy phép tính để tôi làm. Có lẽ chính nhờ điều đó mà sự ham học của tôi đã bắt đầu sớm, ham tìm hiểu ham đọc khi những năm đi học đầu đời bắt đầu. Tôi đã học bằng suy nghĩ của một đứa trẻ, học để biết… Dành những giờ ra chơi để làm hết bài tập toán, say mê những cuốn sách văn đầy mơ mộng và ảo tưởng không thực tế. Một thằng bé từng khóc khi đọc lại bài thơ gì mà nhớ được mấy câu “ Ông bị đau chân… Cái chân nó tấy…..”… rồi đọc rất nhiều sách văn của các lớp trên. Tôi nhớ mình từng rất thích thú mỗi lần đọc sách Kể Chuyện, sách Văn Học của Chị… có thể vậy mà suy nghĩ có lúc thấy cuộc sống nó quá hồng nó quá sách vở chăng ?

“Ngày đầu tiên đi học… mẹ dắt tay đến trường… em vừa đi vừa khóc…”

Còn nhớ cái cảm giác lần đầu tiên ngồi sau yên xe đạp mẹ đèo tới trường. Cảm giác lạ lẫm, vui mừng chứ không sợ sệt điều gì. Tan giờ học đã thấy mẹ ở ngoài cửa, ra cổng trường mua cho cây kem 200đ ( lúc ấy kem rẻ nhất là 100đ – loại kem đen đầy đường phên, kem 200đ màu trắng, có trộn thêm dừa, kem 1000đ là kem cao cấp, ngoài là đen của socola, trong là xanh màu cốm )… Nhớ cái lần đầu tiên theo bạn để tự đi một mình về nhà, dù nhà tôi chỉ thẳng đường tới trường là tới nơi.

Cái trò hồi còn lít nhít lũ trẻ con hay làm là thưa cô giáo, thưa mọi điều, bất cứ gì mà mình thấy sai trái. Hình như thưa cô nhiều là được khen hay sao ấy. Có lẽ cái suy nghĩ về điều đúng và sai của trẻ con thật đơn giản, chẳng như người lớn… nhưng cuối cùng nó cũng sẽ bị thời gian, bị cuộc sống làm thay đổi. Có những thứ không sai, cũng chẳng đúng… hoặc có những thứ thấy sai mà vẫn bảo đúng và ngược lại.

Cứ thế chầm chậm trôi qua… trải dài là những ký ức vụn vặt. Bởi dường như nó là bình thường, con người ta chỉ nhớ những gì đẹp nhất hay đau khổ nhất thôi. Có lẽ những gì tôi nhớ, nó chỉ là phần rất nhỏ của 1 thời thơ ấu, đẹp đẽ, ít vẩn đục mà ai cũng muốn quay lại… ai cũng muốn mình là hành khách trong chuyến tàu về với tuổi thơ

Nhà có 2 chị nên có lẽ tôi nhàn nhất. Nên chả biết làm gì ngoài chơi… Mẹ lúc ấy chăn lợn, mà chăn lợn muốn lãi nhiều phải đi lấy rau về chăn. Rau ở đây thường là loại dau dền mọc ở ruộng rau, hoặc là những lá rau mà người ta bỏ đi ( sâu, héo )… Nhớ những lần đi lấy rau cùng 2 chị. Mang theo 1 cái làn to, đi khắp các ruộng sâu trong làng của thổ ( ở trên mình gọi tày nùng là thổ )… những lần bị họ vác gậy ra đuổi vì sợ lấy rau họ trồng, nhớ cái mùi nồng hôi của những hố shit lộ thiên để làm phân bón xanh mà không cần ủ. Để khi về nhà lại phải nhặt lại, băm, nấu cám cho lợn. Vất vả mà chẳng được bao nhiêu vì có lẽ mẹ nuôi không khéo hay ông trời chẳng thương nhà tôi. Khi thì ốm, khi thì còi. Lần cuối cùng mẹ nuôi lợn được béo thì bị người ta lừa mua mà không trả tiền…

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9

Truyện Sex Tán gái sư phạm

Hôm đó, đang chán vào bar tìm cạ lại gặp ngay thằng bạn vàng đang ngồi một mình. Thế là hai thằng rủ nhau đi nhậu, đời thế mà lại vui. Đang ngồi chén chú chén anh, bỗng nó hỏi:

– Dạo này em út thế nào? Xe đẹp, dế ngon chắc gái theo nhiều. Có em nào mối dùm tao một em, FA lâu rồi sinh chán.

– Đợt này tao đang gác kiếm. Cai gái gú, đầu tư vào gái tốn tiền quá. Có khi FA vậy mà hay hay. Giờ đang tính đổi gió, kiếm em nào ngoan hiền chút, mấy em chơi quá chiều không nổi.

– Gái ngoan giờ khó kiếm, mà khó tán, nó yêu toàn tập xác định nên kiếm trai ngoan, hư hỏng như mày nó chịu theo hả?

– Tao mà đã ra tay, trước giờ có con nào thoát đâu? – tôi cười ha hả, có sao tôi nói vậy, trước giờ chưa con nhỏ nào lọt tầm ngắm của tôi mà tôi để xịt hết. Yêu đương vớ vẩn cũng gần chục em, nhưng toàn yêu chơi bời, nhanh đến nhanh đi, cả thèm chóng chán. Cả năm nay cũng chẳng buồn vương vấn ai nữa, còn năm cuối cùng ráng lấy cái bằng tốt nghiệp về cho ông bà già xin việc, quậy phá vậy cũng thỏa thê rồi.

– Mày chém gió vừa thôi, rồi có khi lại thảm vì yêu – nó nhếch mép cười với tôi.

Tự ái đàn ông nổi lên, tôi vùng vằng với nó:

– Con gái trên đời này, thề với mày chẳng đứa nào làm tao mất tự tin hết.

– Ừ được rồi, mày có tiền, mày có quyền, mày đẹp trai, biết ăn nói… nhưng con gái không phải đứa nào nó cũng cần những thứ đó đâu.

Nó cầm cốc bia tu ừng ực, tôi nheo mắt nhìn nó cười nhạt:

– Bộ mày đang thất tình hả? Ăn nói nghe già đời thế?

– Nói thật với mày, tao đang thích một em, cưa gần 3 tháng rồi mà chẳng đổ.


– Ha ha… có một đứa con gái mà mày cưa nó đến 3 tháng, trình độ của mày chỉ thế thôi hả? Nó thế nào mà làm mày khó dễ thế? Điều kiện mày có tồi đâu.

– Thì thế tao mới bảo con gái không phải đứa nào nó cũng như nhau. Xinh đáo để, cá tính, gái nhà lành, đang học năm thứ 3 sư phạm. Nhưng giờ nghỉ rồi. Không làm được, bỏ sớm đỡ mất thời gian.

Tự nhiên thấy tò mò về đứa con gái của thằng bạn. Cộng thêm tính hiếu thắng có sẵn, tôi thách thức nó:

– Mày tin tao tán nó đổ trong vòng 2 tuần không? – vì đối với tôi, trước giờ đứa con gái tôi thích nhất tôi cũng chỉ tán trong vòng hai tuần, nói lời yêu nó, nó gật lia lịa, 3 tháng sau nó bảo chia tay tôi cũng lia lịa gật.

– Dẹp đi mày – thằng bạn tôi nhăn mặt – Nó không phải loại chơi bời đâu.

– Vậy thì cá cược đi – tôi tự tin, một đứa con gái làm tôi hứng thú rồi đấy, đúng lúc đang tính đổi gió.

– Cá cái gì?

– Tao tán đổ nó trong vòng 2 tuần, mày đáp ứng tao 3 điều kiện, không thì ngược lại. Ok?

Nó im lặng suy nghĩ, tôi nóng lòng hối:

– Sao mày? Đồng ý thì đưa thông tin liên lạc đây.

– Ok. Tao thử xem đẳng cấp của mày tới đâu.

Nó đưa số điện thoại, số nhà, tên lớp, tên trường… tất cả thông tin về một con bé tên là Phương Vy. Xem qua bức ảnh trong điện thoại, đúng như thằng bạn tôi nói, một đứa con gái xinh đúng kiểu. Tà áo dài tôn lên đường cong trên cơ thể mỏng mong. Nụ cười tươi tắn với hai cái lúm đồng tiền hai bên, và nó có một đôi mắt biết nói. Tôi bắt đầu thấy thích rồi đấy.

Ông bà già tôi làm ra tiền, tôi lại là thằng con độc nhất nên từ bé đã được cưng chiều. Ngựa quen đường cũ nên lớn lên tôi cũng chịu khó chơi bời lắm. Ông bà già tôi nhiều lúc phát điên vì cách tiêu tiền hoang phí của tôi, nhưng quan niệm của tôi sống là phải biết hưởng thụ, đang trẻ mà không biết hưởng thụ, kiếm tiền rồi về già cũng có để làm gì đâu? Chết cũng không mang xuống âm phủ xài được. Và tôi chỉ cần một đứa con gái chân dài, chịu chơi để có thể khoác tay tôi đi tới những nơi mà tên tuổi của tôi được đánh dấu vẻ vang.

Cả năm nay ông bà già tôi cằn nhằn nhiều quá, lại bị cắt bớt nhiều nguồn viện trợ nên tôi dần tu tâm dưỡng tính. Suy đi tính lại, một thằng con trai 23 tuổi rồi mà chỉ biết ngửa tay xin tiền, không làm nên trò trống gì cả, bố mẹ cũng không phải sống cả đời mà “phụng dưỡng” mình được. Cũng phải kiếm lấy cái nghề mà làm ăn cho đàng hoàng. Cuộc vui nào chẳng có lúc tàn. Bắt đầu tự đi tìm hạnh phúc cho riêng mình…

Tranh thủ lên facebook kết bạn, nghía qua hình ảnh và xem cách ăn nói của nàng. Cô nàng có vẻ kiêu kì và nghiêm túc, vì vậy đầu tư cũng phải ác chiến. Khốn nổi đợt này ông bà già đang cắt trợ cấp mạnh quá nên tài chính hơi eo hẹp. Dân chơi không sợ mưa rơi, cứ thích là nhích cái đã.

Xoẹt xoẹt giấy bút vẽ ra đường đi nước bước. Tán gái cũng phải giống như đánh giặc vậy đó, không có chiến thuật, không có bài bản, không có người lãnh đạo (ở đây là nhà tài trợ) là chẳng làm nên trò trống gì đâu.

Việc trước tiên là phải tìm nhà tài trợ, nhót xuống nhà kì kẹo bà già nhà mình. Mẹ nào mẹ chẳng thương con, lại được mỗi thằng con nối dõi tông đường nên cứ lúc nào cần tiếp phí là lại giở cái chiêu nhõng nhẹo lãng nhách của mấy đứa con gái:

– Mẹ à…

– Sao hả con trai?

– Mẹ đi đâu mà ăn mặc đẹp thế? – bắt đầu rồi đấy.

– Mẹ đi dự tiệc con ạ, con xem mẹ mặc thế này có được không? Sao mẹ cứ thấy chưa vừa lòng.

– Ôi zời mẹ ơi… mẹ mặc vậy là quá tuyệt rồi. Đùa chứ sắp có con dâu rồi mà mẹ cứ xì teen như gái 20 vậy. Nhìn mẹ còn xuân phơi phới, ra đường con trai tơ bọn con nhìn con tưởng lầm ấy.

– Bố mày, được cái giỏi nịnh mẹ thôi – mẹ tôi cười tít mắt, đấy các bác xem, đàn bà con gái, ai chả thích được khen xinh khen đẹp, điểm yếu của họ là cứ thích nghe lời đường mật nên dễ bị dụ thế đấy.

– Con nịnh mẹ làm gì. Bạn con đứa nào cũng bảo con nhìn đẹp trai ngời ngời, con gái theo miết, mà nó bảo may mà con của mẹ, đến tụi bạn con còn công nhận nữa cơ mà.

– Vâng, cứ hôm nào anh mà nói xơn xớt thế là lại muốn ý kiến xin xỏ gì nữa chứ gì?

– Thề với mẹ là đời này chỉ có mẹ hiểu con trai mẹ nhất – đã xong rồi đấy – Số là… đang muốn lấy vợ mẹ à.

– Hả?

– Mẹ cứ từ từ, đừng có sốc. Là thế này, xong năm nay là con ra trường rồi, cũng phải tìm hiểu dần đi là vừa. Mà lấy vợ đâu có phải chuyện một sớm một chiều. Phải tìm đứa nào ngoan ngoãn, hiền thục, lại đảm đang để về còn quán xuyến gia đình nữa. Mẹ thấy con nói có đúng không?

– Ừ, đúng là biết suy nghĩ rồi. Mày khôn ra thế này có phải bố mẹ đỡ nhiều rồi không?

– Thì chừng nào con chả khôn ngoan, con mà không khôn ngoan thì giờ còn ngồi đây nói chuyện với mẹ được nữa hả? Đợt này con đang say nắng con nhỏ học sư phạm, nhìn nó ngoan hiền hết chỗ chê. Mẹ mà gặp mẹ cũng thích, nó là đứa con gái con thấy được nhất, chỉ xếp sau mẹ thôi đấy.

– Thế giờ anh định làm gì? – mẹ tôi quét thêm một lớp phấn trên mặt, vẫn chăm chú nghe tôi nói.

– Muốn tán gái thì phải đầu tư, khổ nổi dạo này bố thắt chặt chi tiêu quá, đến cả muốn mời người ta đi uống nước cũng không đủ tiền, thấy ngại lắm…

– Biết rồi ông tướng. Thế bây giờ cần bao nhiêu?

– Mẹ thấy thế nào đấy thì đầu tư cho con. Không lỗ đâu mẹ yêu ơi, sau này về có đứa con dâu ngoan hiền quán xuyến việc gia đình, mẹ lại thảnh thơi hơn nữa, tha hồ mà trẻ ra cả mấy chục tuổi nữa ấy chứ.

– Được cái nịnh mẹ mày là giỏi thôi.

Mẹ tôi rút ví đưa tôi 2 chai. Bà già tôi phóng khoáng ghê. Cứ nịnh nọt vài câu là chuyện đâu ra đó ngay. Giờ tài chính đã có, còn lại vấn đề của tôi nữa thôi. Ngủ giấc cho đời nó lành, ngày mai bắt đầu xuất quân bám trụ cổng trường em học.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56

Truyện Sex Đụ em gái người yêu

Chuyện này cách đây cũng mấy năm rồi, thời tôi còn học cấp 3 có yêu nhỏ bạn ở quê học cùng lớp. Mãi đến năm thứ 1 đại học thì nhỏ đấy mới nhận lời tôi, sau 1 năm thì bọn tôi đã quan hệ với nhau.

Khi tôi đang học năm 2 đại học, người yêu tôi có cô em gái ít hơn 1 tuổi, học đại học năm thứ 1, cao khoảng 1m65, dáng người không béo cũng không gầy, được cho vào đạng xinh gái (đấy là tôi đánh giá thế). Hai chị em ở cùng một phòng, nên tôi hay qua chơi và ăn cơm ở đấy. Hai chị em thích ăn món trứng rán với ngải cứu (tôi thì rất ghét món này).

Ở phòng có nhà vệ sinh riêng, nhưng cái cánh của nhựa kéo ra kéo vào nhiều nên bị hỏng, nhiều lúc kéo vào không kín. Có lần tôi đến, đứa em gái đang tắm, bạn gái tôi thì bảo vào chơi rồi chạy vội ra chợ mua thức ăn. Tôi ngồi chơi máy tính, từ chỗ bàn để máy nhìn chếch chếch qua phía nhà vệ sinh, thì thấy lưng con em đang tắm qua khe cửa.

Mà nó đứng cũng khéo, cái gương trước mặt nó phản chiếu, tôi nhìn thì thấy rõ cái lồn của nó mới chết chứ! (Đấy là tại nó chứ không phải tại tôi). May mà nó đang gội đầu, nên nhắm mắt không nhìn được, do tiếng nước chảy, tôi đoán là nó không biết tôi đã đến chơi. Lúc đó máu trong người tôi sôi lên, làm liều bỏ dép ra đi nhẹ nhàng tới gần nhà tắm, ngồi ngay bên cạnh cửa để nhìn cho rõ (cách chỗ nó đứng tầm 50cm, nhìn rõ khe dưới và lớp lông luôn, đôi vú mới nhú của nó căng tròn, hai đầu ti thì hơi bé, chắc là chưa được nhào nặn.

Híc… lúc này tim đập dữ qua, thằng bé của tôi sợ quá không lên được. Tôi đứng đấy nhìn tầm 5 phút rồi sợ con chị về bất ngờ, với lại nó đang xả nước lên đầu sắp xong, sợ nó mở mắt ra thì chết. Rồi tôi chạy ra cửa phòng đứng, lúc sau thấy nó tắm xong đi ra, thấy mình chào hỏi, mà lúc đấy tôi giật mình mới sợ chứ. Lúc sau người yêu tôi đi chợ về nấu cơm, lại món trứng rán với ngải cứu! Nhìn con em ngồi lau tóc mà tôi nứng không chịu được.

Tính làm liều, tôi ra hiệu thuốc mua ít thuốc ngủ, nghe nói thuốc này uống vào ngủ say thôi, chứ không ngủ như chết giống thuốc mê. Tôi cố đấm ăn xôi, chạy ra mua, ra nhà thuốc nói là mình hay bị tỉnh ngủ lúc đêm, mà thức dậy khó ngủ lại lắm, bà bán thuốc đưa cho 1 vỉ, dặn trước khi đi ngủ uống 2 viên thì ngủ say hơn. Tôi định hỏi ngủ say cỡ nào, nhưng sợ bà ấy nghi nên thôi, chạy về thấy người yêu đang nấu cơm, nó nhờ tôi rán trứng, tôi đánh liều ra đứng ngoài hiên, lấy cái khoá cửa đập 4 viên thuốc nhuyễn ra, bỏ vào bát trứng rồi khuấy đều lên cho tan, ngồi khuấy lâu quá, con người yêu hỏi:

– Khuấy gì như đánh kem trứng gà thế?

Tôi sợ thuốc không tan nên mới làm lâu thế, sau đó rán trứng rồi sắp cơm ăn, lúc ngồi ăn mà hồi hộp không chịu được, món trứng rán tôi không gắp miếng nào luôn, 2 đứa ăn ròi thắc mắc “rau ngải cứu hôm nay sao đắng thế”, nhưng cuối cùng vẫn ăn hết đĩa trứng, tôi bảo:
– Tí 2 đứa cứ ngủ đi, anh ngồi chơi máy tính một lúc.

Ngồi chơi chờ 2 đứa ngủ gần 1 tiếng mới dám hành động, tim đập thình thịch, chân run lên, tôi cố tình bật loa to lên xem thế nào, không thấy động tĩnh tôi mới lay nguời yêu xem ra sao, có gì còn giả vờ hỏi, thấy lay không được tôi mới mò lung tung khắp người, thế mà nó vẫn ngủ mới sướng.

Lúc này chắc chắn là thuốc có tác dụng rồi, quay sang con em đang quay mặt vào trong tường, tôi đạt tay lên eo nó xem phản ứng, thấy nó vẫn năm yên, hơi thở rất sâu (tôi nghe nói khi ngủ say thì hô hấp sâu và chậm, còn khi thức thì hơi thở ngắn và nhanh hơn) lúc này tôi mới nhẹ nhẹ cho tay lên ngực nó. Ở nhà nó mặc quần áo ngủ nên tôi dễ hoạt động, tôi xoa nhè nhẹ ngực nó và banh cổ áo nó ra, cho tay luôn vào trong rồi luồn vào phía trong áo ngực. Mềm thôi rồi, tôi xoa đầu ti nó một lúc, thấy đầu ti cứng lên, lúc này máu dâm trong người chảy cuồn cuộn, tôi sờ ngực nó tầm 5 phút thì chuyển xuống mu lồn em nó, rồi tôi kéo nhẹ cái chun quần và chun quần chíp lên cho tay vào trong, mu nó mềm và lông mượt lắm, lúc sau tôi quay sang người yêu kéo quần nó ra xem nó có biết không, híc không ngờ mấy viên thuốc mà ngủ say thật.

Sau đấy tôi quay sang con em, kéo nhè nhẹ quần nó ra, nó nằm đè lên nên tôi kéo được 1 bên trước, rồi nhè nhẹ đẩy nó năm ngửa ra, rồi mới kéo tiếp, mãi mới kéo được đến đầu gối. Lúc này nó nằm phơi bướm trước mặt tôi, thằng bé của tôi lúc đó mới cứng lên được, tôi banh nhẹ chân nó ra, rồi lấy 2 ngon tay vén đám lông và cho ngón trỏ chạm vào hột le của nó…

Sướng cả người, tôi tụt quần dài ra, mặc nguyên quần đùi và lấy thằng em ra sóc liên tục, tôi chồm lên, 1 tay chống xuống giường để không đè lên nó, 1 tay cầm chim mình dí vào bướm em nó, nhun nhún mông mấy cái thật sướng.


Thấy con em vẫn năm im, tôi đánh liều, kéo hẳn quần nó ra, rồi banh rộng 2 chân, tôi ngồi vào giữa 2 chân nó, cầm thằng bé ấn vào, lúc đầu định để thế thôi, nhưng được voi đòi tiên, tôi xoa tí nước bọt vào chim và ấn vào tiếp.

Lúc thằng em chui tọt đầu vào, thì tôi biết con này mất trinh từ lúc nào rồi, nên đã thế tôi ép tiếp cho thằng em vào 2/3, không dám ấn sâu, sợ nó biết, sau đấy với tay lấy cái điện thoại chụp mấy phát cảnh thằng em chui vào bướm, để sau còn xem lại sướng vãi chưởng. Nhấp được tầm 2 chục phát thằng bé giật giật sắp bắn, tôi liền rút ra xịt lên đùi nó, sau đấy tôi lấy giấy lau chùi cho nó, kéo quần nó lên, kiểm tra xem có còn sai sót gì không, sợ lúc nó dạy lại nghi ngờ, rồi tôi nằm ra phía ngoài ôm người yêu.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8

Truyện Sex Lấy vợ muộn

Mình là một người lấy vợ muộn. Ở tuổi 39, khi mấy thằng bạn cùng lớp đã chuẩn bị thành bố vợ thì mình mới đi chạm ngõ ăn hỏi, còn khi đám cưới cử hành mình đã bước sang tuổi 40.

Mình, cao 1m77, mặt mũi không hề đến nỗi nào, không nghiện ngập đồng tính, thu nhập hằng năm từ lâu đã là 11 con số, nghe chuyện 40 tuổi mới lấy vợ hầu như không ai tin.

Thực ra thì đám cưới cuối tuần rồi là kết thúc của một vài mối tình và có khi đến cả trăm vụ mai mối giới thiệu, một số vụ còn bắt đầu và kết thúc éo le hệt như phim Hàn quốc. Mình thấy nhiều bạn 24, 25 tuổi đã than là “ế lắm rồi”, phải như mình và vợ mới gọi là siêu ế, ai đời đám cưới lần thứ nhất mà chồng 40, vợ 32, nhưng chuẩn bị đi trăng mật thì vẫn tíu tít tí tởn như thường.

Tự nhiên mình chợt có ý nghĩ kể lại cho các bạn nghe con đường gần 20 năm đến hôn nhân của mình. Nghĩ lại, đúng chuyện vợ chồng thật sự là có duyên có số, muốn cưỡng cầu cũng không được.

Nói lại 1 tí về hoàn cảnh nhà mình (vì nó liên quan nhiều đến chuyện của mình với nàng): Nhà mình gốc Hà Nội nhưng bố mẹ lên miền núi công tác nên mình sinh ra và lớn lên ở miền núi. Lúc bé nhà mình nghèo lắm, cả nhà chỉ có 2 cái thau, 1 cái thau nhôm nhỏ dùng để rửa mặt, 1 cái thau sắt tráng men to hơn để vo gạo rửa rau. Cái thau men dùng lâu bị thủng, bố mình lấy nhựa đường trét lại, được vài hôm lại bục ra như cũ. Thế nên năm lớp 2 về thăm ông ngoại ở Hà Nội, thấy hàng xóm có 1 chú đi học Liên Xô mang về bao nhiêu là thau nhôm sáng choang, mình đã thề quyết phải học giỏi để cũng đi Liên Xô mua thau về cho bố mẹ.

May mà mình học cũng khá, được gửi đi du học thật, năm 96 học xong mình đã có một ý tưởng kinh doanh, kèm theo là những kiến thức và quan hệ cần thiết ở nước ngoài. Thế là mình về nước, mang quà của 1 anh bạn nghiên cứu sinh cho gia đình anh ấy, tình cờ gặp nàng ở đó và… chết luôn.

Nàng lúc đó đang học năm thứ 4, là bạn của cô em anh bạn (lằng nhằng quá nhỉ), hôm đó cũng chỉ tình cờ sang chơi. Mình đổ tắp lự vì nàng xinh và có một vẻ hiền thục rất đặc biệt, chỉ cần nhìn qua là hình dung ngay đây sẽ là một người phụ nữ toàn tâm toàn ý vì gia đình. Thế là mình mặt dày nhờ luôn cô em anh bạn giới thiệu, mặc dù biết cô em luôn luôn cảnh cáo “Đuôi của nó xếp hàng dài mấy vòng Bờ Hồ, anh đừng có mơ”.

Không biết vì cao to đẹp giai hay vì cái mác du học sinh mà cuối cùng mình tán được nàng. Mấy tháng đầu tiên hai đứa rất hạnh phúc, rắc rối chỉ bắt đầu khi nàng mang mình về báo cáo với gia đình và bà mẹ nàng tỏ ngay ý không hài lòng.

Đối với mẹ nàng, mình chỉ là một thằng miền núi không nhà cửa, không quan hệ, tương lai thì hết sức mù mờ, dù có cái mác du học sinh nhưng đi học nước ngoài ở Hà Nội thiếu quái gì, vơ bừa 1 cái cùng được cả rổ. Về sau khi thấy hai đứa yêu nhau quá thì mẹ nàng cũng miễn cưỡng chấp nhận, nhưng lại bắt đầu một kiểu mới: luôn tìm cách đạo diễn cả gia đình mình, cái này phải thế nọ, cái kia phải thế kia. Bố mẹ mình xuống chơi nhà nàng vài lần, nghe giọng dạy bảo của bà ta rất bực nhưng vì thương con nên phải nhịn, mình cũng cố chịu với ý nghĩ “đợi đến lúc ta thành công rồi xem thái độ thế nào”, cảnh bằng mặt không bằng lòng giữa 2 nhà cứ như vậy kéo dài đến khi ông chú nàng xuất hiện.

Ông này chỉ là em họ của bố nàng nhưng mẹ nàng rất quý ông ta, vì thời bao cấp hay giúp đỡ gia đình nàng. Ông chú có công ty ở Sài Gòn, ra Hà Nội mở chi nhánh mới đến thăm anh chị. Lúc gặp mình ở nhà, mẹ nàng giới thiệu mình cũng đang mở công ty kinh doanh. Ông chú hỏi mình định làm gì thì mình thành thật kể ra hết, kể nhiều hơn cần thiết khiến ông ta nổi lòng tham, định cướp luôn cả ý tưởng của mình.

Hôm sau chú nàng hẹn ngay mình gặp riêng, thuyết phục mình không cần thành lập công ty nữa mà nhập vào công ty ông ta làm chung. Mình đã suýt nữa đồng ý nếu không ngẫu nhiên nhìn thấy vẻ tham lam trong mắt ông ta, chợt nhận ra rằng nếu làm như vậy thì mình sẽ phải tiết lộ rất nhiều thông tin, và mọi giao dịch, hợp đồng sẽ mang tên công ty đó. Về sau khi kinh doanh đã có kết quả, nếu ông ta tìm cách đuổi đi thì mình sẽ mất trắng.


Thế nên mình đã từ chối, và đúng như dự đoán, chú nàng thay đổi ngay thái độ. Không biết ông ta nói gì với bố mẹ nàng mà thứ bảy tuần sau, khi mình đến đón nàng đi chơi thì đã thấy ông ta ở đó với 1 anh chàng trạc tuổi mình, bố mẹ nàng ngồi tiếp khách. 4 người chuyện trò rất vui vẻ, thấy mình đến họ cũng mời ngồi, mẹ nàng rót chén trà và giới thiệu anh chàng kia là con một bà người quen của gia đình, “Nhà giàu lắm, có cửa hàng to, mấy nhà trong phố cổ”. Thế rồi 4 người lại nói chuyện coi như không có mình ở đó, mà chuyện thì toàn là tâng bốc sự giàu có của ông chú và bà mẹ anh chàng kia.

Mình cũng hơi tức nhưng mặc kệ, đến lúc nàng trang điểm xong đi ra, mình xin phép hai ông bà cho nàng đi chơi với mình thì mẹ nàng nạt luôn:

– Con H. hôm nay ở nhà tiếp khách, không đi đâu hết!

Nghe thế cả mình và nàng đều sững người, mình dại dột cố vớt vát thêm 1 câu:

– Tối nay có nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng biễu diễn ở Nhà hát lớn, cháu xin phép hai bác cho chúng cháu đi nghe.

Có lẽ chỉ chờ thế, mẹ nàng nhìn mình lạnh tanh:

– Nhà có khách thì chủ phải ở nhà tiếp khách, BỐ MẸ CẬU KHÔNG DẠY CẬU THẾ HẢ?

Động đến bố mẹ thì không xong rồi, máu nóng bốc lên đầu, mình trừng mắt nhìn thẳng vào bà ta và cả ông chú, dằn giọng:

– Bố mẹ cháu có thể không dạy cháu nhiều thứ, nhưng ít nhất cũng dạy đồng tiền phải tự mình làm ra, không đi xin đi cướp của người khác! – Nói rồi mình quay lại, sập cửa đi thẳng.

Những ngày tiếp theo đúng là khổ cho người yêu mình, nàng tìm cách giải hòa 2 bên nhưng mẹ nàng đương nhiên đã coi mình là đồ bỏ, mình thì cũng đòi mẹ nàng phải xin lỗi mới nói chuyện tiếp. Tình yêu của mình với nàng bắt đầu đẹp bao nhiêu, cuối cùng đã kết thúc tức tưởi như vậy.

Hơn 1 năm sau nàng thành hôn, chú rể chính là anh chàng mình gặp hôm ấy. Mấy năm sau nữa qua cô em anh bạn, mình mới biết nàng không hạnh phúc. Chồng nàng là một kẻ bám váy mẹ thượng hạng, bà mẹ chồng lại quá mức keo kiệt. Sau khi cưới, mẹ chồng bắt nàng nghỉ việc cơ quan để trông hàng nhưng thường xuyên “quên” đưa tiền tiêu, làm nàng mấy lần phải về nhà mẹ đẻ xin tiền mua sữa cho con. Nàng định đi làm trở lại thì mẹ chồng tuyên bố “Con H xin việc thì tự đi mà xin, đừng mong tao cho đồng nào”.

Lúc đó việc kinh doanh của mình đã ổn định và có 1 chút quan hệ, mình nhờ xin được cho nàng chỗ làm trong 1 tổng công ty Nhà nước với thu nhập tương đối tốt. Nhận việc xong nàng muốn gặp để cảm ơn nhưng mình từ chối. Cái gì đã qua, tốt nhất hãy để nó trôi qua.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15

Truyện Sex Cô gái đi xe đạp điện

12h khuya, nó đang thả hổn với cốc chivas 18 đầy ụ trong cái không khí ngập mùi shisa, rượu và người. Hai bên tai chat chúa tiếng nhạc sàn từ bàn DJ cùng tiếng hô hào hưởng ứng của hàng trăm cái miệng.

– Quẩy lên anh em ơi…

– Lên nóc nhà nào…

Ông MC hôm nay khá là có duyên, rất biết moi móc cảm xúc của khách. Hoặc cũng có thể là không khí ngày cuối tuần khiến người ta buông thả, dễ bộc lộ cảm xúc hơn. Chỉ có nó với đám đệ vẫn ngồi đây đảo mắt quan sát tất cả, cảnh giác. Với nó, cái chốn thiên đường này ( hoặc cũng có thể là địa ngục), không phải là nơi giải trí, cũng chẳng phải đam mê. Nó là công việc.

– Ôi giời ơi, anh ơi. Nai tơ kìa.

– Đâu đâu? – tiếng mấy thằng khác ồ lên.

– Kinh vãi, đồng phục cơ đấy. Đ.m chúng mày ơi, trường điểm. – Một thằng hào hứng.

– Bổ tổ sư, cái loại lớp 9 cô giáo lấy chồng học chưa hết cấp 2 như mày mà cũng biết trường điểm cơ à?

– Mày thì hơn gì tao, hồi xưa tao chăn được con rau trong đấy. Trường này tởm đấy không chạy được đâu. Em này diễn thô quá, đóng giả nữ sinh thì phải chọn trường nào thấp thấp tí. Cái trường ấy toàn bọn đầu to, tóc cận. Lấy đâu ra hotgirl thế này.

– Vãi chưa, gọi cả chai Chivas luôn. Ra đong đưa tí đi anh em ơi. Hàng rồi, hàng rồi. Ra nhanh không mấy con PR lại tới gây sự thì mất vui.

– Ngồi đấy, đang làm việc, đừng có dọa khách, kệ mẹ nó. – Nó gằn tiếng sau khi hít một hơi thuốc dài.

– Uầy chúng mày ơi, anh Kiên hôm nay tử tế này.


– Hay là đến tháng.

– Đại ca, đại ca hôm nay khó ở ạ, sao lại khó chịu thế.

Nó trầm ngâm không trả lời, bar của nó từ xưa đến nay tiếp đủ loại thành phần. Cave, đĩ điếm, đâm chém, nghiện ngập, công chức, giáo viên, sinh viên và dĩ nhiên học sinh cũng không hiếm. Các em học sinh hàng ngày thơ ngây trong màu áo trắng, hồn nhiên phù má phùng mỏ pose hình lên facebook, nhí nhảnh thơ ngây trong lớp học như thế nào thì nó không biết, nhưng đến đây, khó có thể phân biệt các em với một dancer thực thụ. Áo ngắn, quần đùi, váy hai dây,quẩy, uốn éo và lắc. Cũng khó có thể phân biệt các em với gái PR, cũng rượu, cũng phề phà điếu man trắng như ai ( dù có thể sau đó lại khục khặc vài tiếng ho làm duyên) nhẹ hơn thì cũng shisa, cốc – tai. Cũng zô, cũng chúc tụng, cũng ôm ấp, hôn hít, sờ soạng. Lẽ dĩ nhiên, làm gì có ai tới đây để uống cô – ca và ngồi nghe nhạc. Đó là cái mác sành điệu và đôi khi con người ta gán lên người quá sớm.

Nhưng cô bé này thì khác, kinh nghiệm hai mươi năm nhìn đời từ đôi mắt cận này khiến nó cảm thấy. Có một chút ánh sáng nhẹ nơi quầy bar chỗ cô bé ngồi. Đôi mắt to, mái tóc dài nửa buông nửa buộc, nó cố nheo mắt nhìn về phía ấy, gương mặt cũng được, có nét thùy mị, hoặc đã phải rất mất công ngồi trang điểm để tạo ra một vẻ thơ ngây, không mùi sương gió.

– Cho phép anh mời em một ly nhé? – một thằng ku tóc vàng chóe lại gần tay nâng ly rượu vàng sóng sánh tựa mật ong, nở một nụ cười quyến rũ theo phong cách sở khanh.

– Một ly đây không uống đâu, nếu là đàn ông có bản lĩnh ngồi đây uống hết cả chai xem nào? – Con bé hếch cái mũi cao lên thách thức.

– À được, em ơi, lấy anh chai Chivas 18 anh kí gửi lần trước. Thẻ đây.
Thằng ku rút ví ném ra cái thẻ rượu lên bàn bar. Rồi lại quay sang cười với con bé.
– Được, để xem bé có bản lĩnh gì nào.

Nó lắc đầu thất vọng, hóa ra cũng chả sáng sủa gì cho lắm, nó đã tự huyễn hoặc mình bởi lẽ cái chỗ con bé ngồi là quầy bar, đèn có sáng hơn một chút cho nhân viên đếm tiền và pha rượu dễ hơn. Tuy nhiên nó cũng phải công nhận, con bé hóa trang khéo, hoặc cũng có thể nó là học sinh thật. Thêm việc nữa là nó rất khôn, lấy cả một chai rượu và dĩ nhiên sẽ có thẻ gửi rượu lại, điều đó khiến nó ngang nhiên thành khách VIP và việc nó có đong đưa ai ở đây, là quyền của khách, không một con PR nào ở đây dám tỏ thái độ. Dù chai rượu kia, chút nữa chắc nó không phải bỏ ra một xu. Nó ngoảnh mặt đi chán chẳng buồn để ý đến cái hiện tượng có hơi chút lạ lạ này nữa, sau lưng vọng lại tiếng zô, zô liên tục, giọng non choẹt. Mấy thằng đệ tiếc rẻ.

– Phí của chưa, có thằng hốt mất hàng rồi.

– Phí cái bí, mẹ mày nữa, hàng này cỡ mày có tiền bao đủ không? Nhẹ thì đêm nay cũng mất cả tháng lương con ạ.

– Trời đâu thương kẻ nghèo hèn, đau xót làm sao. Nào em tự phạt mình một ly. Anh em, uống. Hai ba…zô… Hai ba…zô… hai ba uống…

Nó lại quay trở lại với đám đệ. Vị rượu ngọt ngọt cay cay, trôi qua cổ họng. Và tự cười về cái sự lơ đãng khi nãy của mình.

– Quẩy đi em ơi, lên đi em.lên nóc nhà nào

Tiếng thằng MC làm cả quán bar giật mình chú ý. Cả đám trố mắt ra nhìn. Con bé áo trắng đang lắc như điên bên cạnh thằng tóc vàng. Bàn tay thằng kia uốn éo, nhưng dù mắt kém đến mấy nó cũng nhận ra là thằng khốn ấy đang lợi dụng để cởi cái áo sơ mi kia ra. Đám đông ở dưới hò reo phấn khích. Mẹ chúng nó chứ, có vài đứa ngấm cỏ mẹ nó rồi. Hai ba con khác lên tụt mẹ nó áo hai dây ra, thực ra thì chúng nó có tụt áo ra hay không thì cũng thế, chẳng bớt được bao nhiêu là vải. Nhưng tất cả phấn khích lắm. Nhạc đang chùng bỗng bốc lên hẳn. Tất cả đã bỏ bàn đứng dậy, vài đứa còn ngáo ngơ không hiểu chuyện gì cũng nhảy cồ cồ lên như phải thuốc cố xem chuyện gì đang xảy ra trên sàn. Nó tự dưng thấy ngứa mắt, có một cái gì đó đéo ổn ở đây chút nào. Nó đang… đéo biết ra làm sao nữa. Nó gào lên trong át tiếng nhạc đang đập rung cả áo sơ mi.

– Lôi con bé ấy xuống, lôi nó xuống.

– Cái gì cơ, đang vui mà anh. – Mấy thằng đệ cực kì phấn khích vừa lắc vừa trả lời nó.

Nó rút bộ đàm ra, gầm lên như thú dữ.

– An ninh đâu, an ninh đâu. Lôi con bé áo trắng trên bar xuống.

– An ninh nghe rõ. – Tiếng đáp trả lạnh lùng trong tai nghe.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57

Truyện Sex Tình ở nơi đâu

Sài Gòn chiều nay trở gió, về nhà trên chiếc xe cà tàng của mình mà Long cảm thấy như sắp bay lên khỏi mặt đất. Những con gió vẫn gào rít thổi qua mặt nó một cách ghê rợn, trên trời một mảng mây đen ùn ùn kéo đến bao phủ toàn không gian, có những hạt nước đã bắt đầu rơi.

Trong đầu nó lúc này chẳng suy nghĩ gì hết, đã 2 năm rồi, nó luôn ở trạng thái của một con rô bốt chưa được lập trình đầy đủ, hay nói đúng hơn là một con rô bốt bị khuyết tật, nó chỉ có đủ những chức năng căn bản để duy trì bản thân sống và làm việc, còn lại ngoài những việc đó thì nó chính là cái xác không hồn đúng nghĩa.

Dắt xe vào nhà, nó mang miếng tôn chắn cửa đã được bọc bằng viền cao su chắn lên trước khung cửa phòng trọ của nó, máy bơm cũng được để sẵn ở sau cái khung bằng gạch bọc viền, cách cửa phòng nó 40cm. Tối nay, có thể dãy phòng này sẽ lại ngập nặng, đây là cách mà nó chống cho nước tràn vào phòng.

Thực ra, đồ đạc của nó đã kê cao hơn sàn nhà đến cả nửa mét rồi, nhưng nó không muốn dòng nước nhớp nhúa kia tràn vào phòng nó, mỗi lần sau dọn bãi chiến trường của mỗi lần ngập, nó cảm thấy như đang dọn dẹp chính tâm hồn mình, nhưng rồi dọn mãi mà không xong…

Đánh uỵch thân mình xuống chiếc giường đã sờn phai màu chiếu kia, nó nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ khó nhọc mà đã mấy ngày qua nó không thể có được.

Hai năm trước, à mà không, câu chuyện này nên bắt đầu từ 4 năm trước, ngày mà nó bắt đầu dấn thân vào vùng đất đông người lắm cạm bẫy này. Ngày ấy, nó chính là một thằng nhà quê ngây thơ, ngây thơ đến tội nghiệp, với phong cách ăn mặc lạ “gu” nó luôn nhận được những ánh mắt kiểu “Thằng nhà quê”, “Tránh xa tao ra, tao sẽ bị lây cái quê của mày mất”, “Quê gì mà đóng cục được luôn vậy trời ?”… Đại loại là nhiều những lắm câu miệt thị như thế.

Về bản thân nó, Long thấy mình cũng có đến nỗi gì đâu, lớp trai 94 ở quê nó thì nó cũng thuộc hàng “xì tin” ấy chứ, thế quái nào mà người ở đây cứ nhìn nó như nó mới ở trên rừng mò xuống kiếm người người ăn thịt, hoặc giả người ta coi nó là tác nhân của một loại bệnh nào đó không chữa được vậy ?

Một loạt các thủ tục như nhập học, thuê nhà trọ ( nó chỉ học trung cấp thôi, không có ký túc xá ), đường đi nước bước đều được cha nó sắp đặt và hướng dẫn cho nó. Một tuần sau, khi mọi thứ đã đi vào ổn định, cha nó trở về quê, để nó lại Sài Gòn – một nơi nhiều cạm bẫy đối với một người ngây thơ như nó.

Rồi mọi thứ cũng đi vào ổn định, cuộc sống của nó ở nơi đất mới này cũng dần thích nghi và nó cũng trở nên dạn dĩ hơn. Nó đi làm thêm buổi tối tại một quán nhậu ở Quận 6, nó mất 20 phút để đạp xe đi làm và trở về phòng trọ khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ. Nếu mọi chuyện chỉ có thế, có lẽ mọi thứ sẽ cứ thế tiếp diễn và câu chuyện này sẽ kết thúc ở đây và trở thành một câu chuyện lãng nhất trong TruyenSexVip.Com với lý do nực cười: “Mở đầu xong là hết”.

Một buổi sáng, sau khi mệt nhọc thức dậy với một đêm ngắn, tối qua có mấy thằng “trẩu tre” ngồi hò hét đến gần 3h sáng mới chịu nghỉ, chủ thì chiều khách không có đuổi nên nó là thằng lãnh đủ, ngồi canh mà ngủ thì không dám ngủ, mở mắt thì cứ như con Lù Đù đang ngồi nhìn trăng nhớ chị Hằng (thật là con Lù Đù với chị Hằng không có liên quan nhau đâu, anh chị em đừng suy nghĩ cho thêm hại não nha).

Đánh răng, rửa mặt xong nó ù té chạy ra chị Hoa bán bánh mì trước cổng trường, như mọi ngày, ổ bánh mỳ được sơn phết nhanh chóng và được “tiền trao cháo múc” ngay với nó, ổ bánh mỳ đó tôi cũng không biết có thơm không nữa ? (chắc phải đi mua ổ bánh mỳ về ngửi để lấy mạch câu chuyện mới được) nhưng chân nó vẫn cứ chạy như bay lên cầu thang, buổi sáng thì không trông chờ gì thang máy cả, chui như kiểu nhét cá vào thùng ép mắm vậy, với đủ loại mùi, đứng sát con gái thì đỡ, không ngửi được mùi này cũng được mùi khác, chứ đứng cạnh thằng nào nghiện game thì xác định rồi, khắm không tả nổi, huống chi nó vẫn còn nửa ổ bánh mỳ trên tay.


Một tầng nữa là đến phòng học của lớp nó, chuẩn bị rẽ phải ở cuối cầu thang và lấy sức lao đi, nhưng bỗng nhiên nó cảm thấy linh cảm lắm, mũi nó có mùi hương, rồi thì bỗng nhiên bánh mỳ đang nhai thì lại trào ra ngoài, mặt nó tiếp xúc với một bề mặt hoàn toàn mới lạ, mềm, ấm… nói là linh cảm cho máu tí thôi, chứ nó đã va chạm vào người ta và đổ kềnh ra khi bạn đọc dòng chữ của tôi rồi. Nó cứ như một thằng đã chết vậy, chẳng phản ứng gì, hai tay cứ quàng ra sau lưng cái cục mềm mềm ấy và trống rỗng.

– Thả tui ra đi… kìa có nghe không vậy ? Ê… ?

Một loạt những câu hỏi dồn dập đến, nhưng nó giờ thành óc trâu rồi, mọi nơ tron thần kinh của nó đang phân tích xem da mặt nó đang tiếp xúc với cái gì và bề mặt đó có phải là mặt đất hay không ?

Giật mình trong tiềm thức, nó nhấc mặt lên, cha mẹ ơi, bánh mỳ vẫn còn một ít ở trong miệng và hầu như đa số đang dính trên cái vùng đất mềm mềm kia. Não nó bắt đầu chuyển công việc từ phân tích sang công việc mới… vẫn là phân tích thôi đó mà, nhận thức đến ồ ạt, nó cảm thấy mình đè lên cô nàng phía dưới, chính vì nó vẫn chưa đi lên hết bậc thang nên nó đè lên với tư thế thấp hơn một cái đầu so với cô nàng kia. Rồi không biết cái chỗ nào trong não đã đưa ra một tia hiệu lệnh, rồi không biết cái dây thần kinh thần thánh nào đã điều khiển bàn tay của nó.

Nó đang dùng đôi tay trần trụi phủi túi bụi trên mảnh đất hai đồi màu mỡ kia, lớp áo trắng như không che được hai ngọn núi đã lấm tấm đổi màu, thật là không biết nó đang trét hay đang phủi nữa …

Một cái tát đến nhanh chóng, mang đến một tiếng vang dữ dội, một cái xô hất nó sang một bên, những bước chân đang chạy đi… và câu chuyện đã chính thức bắt đầu.

Nó ngẩn ngơ cả buổi, chẳng có chữ tiếng Anh nào lọt vào đầu nó, cô giáo cũng như một vị thần nào đó đứng quá xa mà nó không thể nghe được, nó chỉ chăm chăm nhìn vào đám tóc dài được cột thành 1 lọn như đuôi gà cách nó 3 bàn phía trước. Nó mông lung suy nghĩ về cái vùng đất ấy, sự co giãn, và cả khuôn mặt của cô nàng ấy nữa.

Nó thấy cô nàng ấy đã mặc thêm một cái áo khoác ngoài cái áo trắng ban nãy, có lẽ để che đi dấu vết mà nó đã trét be bét khi sợi dây thần kinh thần thánh kia truyền lệnh đến đôi tay nó, nó cố tập trung tinh thần để nhớ đến cảm giác của đôi tay khi làm công việc được miệt thị bằng hai chữ “ Thần Thánh” đó.

– Nó sao ta ? Mềm, đàn hồi nữa và .. và .. rất bự . .Ôi … giá như … giá như…

Đầu nó vẫn làm việc và mắt nó đã chuyển tầm lên tấm lưng màu xanh của cô nàng, cô nàng đang làm người nổi nhất lớp khi mặc màu áo chọi với số đông và quan trọng hơn là mùa này nóng vã cả mồ hôi ra. Chỉ có nó mới hiểu được cái nguyên nhân ấy. Chợt, tay, lông mày, tóc mai, tóc ngắn của nó đều trong trạng thái nổi da gà, dựng đứng khi nó nhận được ánh mắt của cô nàng, cô nàng bỗng dưng quay phắt lại, nhìn nó với ánh mắt đang phun ra hàng ngàn con dao dang cắm tới nó, nó tưởng nó sẽ bị cắt thành mấy nghìn mảnh rồi trôi xuống chân ghế như một đám thịt băm. Eo ôi …

Nó như con tôm luộc, hạ ánh mắt một cách nhanh nhất, nó nhìn xuống mặt bàn, hai lỗ tai đỏ ké, nó đang gặm đầu ngón tay cái của mình, một thói quen tưởng như đã mất từ khi nó đi mẫu giáo ấy đã trở lại với nó, rồi nó không nén được tò mò, lại nhìn lên tấm lưng màu xanh của cô nàng ấy, và rồi… như có con mắt thứ ba, cô nàng lại quay xuống, ánh mắt đã nhẹ nhàng hơn, nhìn như đang thăm dò nhìn xuống xem thế nào í, nó không cụp mắt xuống nữa, nhưng vẫn còn ngại, bẽn lẽn nhìn nhẹ vào mắt nàng rồi lại liếc bâng quơ.

Hết tiết, nó nắm chặt hai tay, đi lên phía cô nàng và chợt giọng nó bật ra nhỏ một cách khủng khiếp.
– L..an ơi, tí..tí… nữa… cuối buổi…La..n chờ mình tí nha… mình có chuyện muốn nói.

Cô nàng xoay đầu lại, nước lên nhìn nó, đăm chiêu một hai giây rồi cũng trả lời.
– À… à… Long có chuyện gì không ? Giờ nói luôn đi..sao..sao phải đợi hết buổi ?

Mặt nó đỏ dần lên, lại nghĩ quẩn quơ cái lý do rồi lại đỏ thêm tí nữa, nó sẽ thành con tắc kè nếu cứ đứng nghĩ quẩn quơ thế này mất. Nó lấy can đảm nói lớn hơn một chút.
– Lo..ng có chuyện mà, không n..ói giờ được đâu, vậy nhé.

Nó ù té chạy đi, chạy như đang có cả đàn ong Vò Vẽ đang đuổi theo nó vậy, nó lao ra ngoài lan can, chạy ù về phía nhà vệ sinh, đứng hoài mà chẳng có chuyện gì xảy ra, nó tự hỏi.

“Kiểu gì mắc tè mà không đi được thế này ? Nhọ quá.”

Và rồi sau một hồi rung, lắc, uốn éo đủ kiểu nó đã hoàn thành cái nhiệm vụ cao cả trong nhà vệ sinh trường, đang rửa tay chợt nó nghĩ nên đền bù cái gì đó cho cô nàng, nghĩ là làm, móc con điện thoại màn hình vuốt ghẻ lở của nó ra, quay vào cửa lớp. Lan vẫn ngồi ở đó, nó hé nhìn rồi đưa điện thoại lên chụp cô nàng, vừa tách xong, thì nó chợt thấy cái ngu của mình, flash auto và đá đèn như chưa từng được đá vậy và chưa kịp thả máy xuống thì Lan lại nhìn lên phía cửa lớp và chứng kiến cảnh thập thò của nó, cô nàng tự dưng bật cười, rồi bàn tay xinh xắn đưa lên che miệng lại, chỉ có ánh mắt lúng liếng đang nhìn ra cửa, nơi có một thằng nhà quê đang chết lên, chết xuống tơi bời vì sét đánh… ái tình nó thế đấy, có phải Thor đâu mà báo trước ? Dẫu có là Thor thì có quen gì nó mà báo, tổng lại thì sét vẫn cứ đánh tê tái… con tim nó bị đốn rụng chỉ trong 2 giây với một nụ cười và một ánh mắt. Giấy báo tử của nó đã được gửi đến tương lai, khi nào nhận thì chưa biết…

Nó bung mình lên, chạy xuống cầu thang, lao như điên ra nhà xe, mười phút sau, nó đã đứng trong siêu thị C.oop Mart, đi tới lui để lựa một cái áo trắng nữ, loay hoay hoài mà chẳng được gì, nó chợt nhìn thấy một chị dắt theo con nhỏ, nó đi đến gần và hỏi.
– Chị ơi, em nhờ chị một tí được không chị ?
Người đàn bà quay sang nhìn nó và gật đầu kèm câu trả lời.
– Ừ, được em, có chuyện gì vậy ?

– Dạ chẳng là em mua áo cho bạn gái em í chị, nhưng em không biết size để mua, chị giúp em được không ạ ?
Người đàn bà ngẩn tò te một chút, rồi mỉm cười nói.
– Nhưng chị cũng có biết bạn gái em thế nào mà giúp mua ?

– Dạ em có chụp hình bạn gái em đây ạ, chị xem thử có đoán được không ạ ?
Chị cúi xuống nhìn vào điện thoại nó, suy nghĩ, ước chừng rồi phán.
– Chị thấy bạn gái em cũng mi nhon đó, em mua size S hoặc M cũng được, nhưng chị nghĩ S thì sẽ hơi chật.

Nó nhìn chị, rồi lại nhìn hình của Lan và ngẫm nghĩ gì đó. Nó lại nhìn chị và cám ơn rối rít.
– Hi hi, dạ cám ơn chị nhé, không có chị giúp chắc em cũng không biết gì mà chọn.
– Ừ… không có gì đâu em.

Nó cám ơn rồi chạy ù qua chỗ người ta treo áo sơ mi, chọn tới chọn lui nó cũng chọn được một cái, củ chuối thật, chọn mãi mới được 1 cái, chắc gu nó khác người nên chọn cũng lâu. Nó tự diễu mình như vậy.

Cầm cái túi bước ra khỏi siêu thị, nó treo trên móc treo chứ không để trong yên, nó trân trọng cái áo như không muốn chà đạp cái áo vậy. Về trường gửi xe rồi lên lớp, nó giấu cái túi và hộc bàn và ngồi im tại chỗ của mình, lúc vào nó nhận được ánh mắt sắc lẹm của ông thầy Xác Xuất Thống Kê. Nó lại bâng quơ nhìn cái áo xanh của nàng, lại nghĩ xem sẽ nói gì khi gặp nàng đây ?

Rồi tiết cuối cùng cũng hết, nó ngồi im tại chỗ, cố gắng lấy những thứ trên bàn bỏ vào giỏ một cách chậm nhất có thể, nếu ai từng chơi với nó sẽ thấy, lúc này nó như bị quay chậm 8x vậy. Thực ra là nó cố tình vậy đấy, nó cố tình để mọi người về hết, nó không dám nhìn vào mặt ai, lại sợ bị rủ đi Cà phê hay ăn cơm nữa thì nhọ.

Nó thấy không gian yên tĩnh, nó nhìn lên, ánh mắt của nó quét lên chỗ của Lan… nó trống vắng… sự hồi hộp, suy nghĩ trong đầu và mọi thứ khác… vụt tắt… nó hụt hẫng… thẫn thờ… chỗ ấy trống vắng …

Nó thẫn thờ, vẫn ngồi tại chỗ, đầu óc nó trống rỗng, hết nhìn trần nhà rồi lại nhìn xuống bàn, nó suy nghĩ bâng quơ.

” Lan vẫn giận mình sao ? Chắc là vậy rồi… haiz… ”

Nó sắp xếp những thứ còn trên bàn chuẩn bị về phòng trọ, bỗng nó có cảm giác có ai đó đang nhìn mình, ngẩng mặt lên, tí nữa thì tim nó ngừng đập, một màu xanh lè đứng ngay trước mặt, ánh mắt tò mò đang nhìn nó trân trân. Mất mấy giây để định thần lại, nó lắp bắp

– Ơ… ơ… Long tưở… ng .. tư..ở..ng

– Tưởng tưởng cái gì mà tưởng, có chuyện gì mà kêu người ta ở lại, nói đi.

Nó luống cuống cả lên, tay chân của nó cứ như đứt cả dây thần kinh và tự động hoạt động không theo điều khiển vậy, nó cứ gãi đầu rồi nhấc lên nhấc xuống.

– Hi… hii…

Tiếng cười kéo nó về thực tại, mặt nó đỏ rần rần lên

– À… à… chẳng là Long muốn xin lỗi chuyện hồi sáng… Lo..ng Long không có cố ý…

Tiếng cười lại càng rộ lên

– Ông mà cố ý thì tui giết ông…

– À Long mới mua cái áo mới, Long đền cho Lan nè

Nó lôi cái bịch đựng cái áo trong hộc bàn đưa cho Lan, tay nó vẫn còn run run.

– Ơ… ông mua khi nào ? À… à lúc nãy vào trễ đó hả? Cái áo chỉ bị dơ thôi chứ có sao đâu, giặt rồi sẽ sạch thôi mà, tui không nhận đâu.

– Ơ, Lan… Lan nhận đi, Lan không nhận tui biết làm gì với nó ?

Nó và Lan cứ như đang trong một tình huống đóng kịch mập mờ nào đó, cứ đùn qua đẩy lại và đỉnh điểm cho tình huống là một lời chấp thuận.

– Ừ, vậy tui nhận nhé, coi như đây là quà xin lỗi… Hiii

– Cám ơn Lan.

– Vậy giờ về hen ?

– Ừ về đi.

Nó và Lan cùng sánh bước từ phòng học đến chỗ gửi xe, nó vẫn nhìn Lan lưu luyến khi cô nàng tiến vào bãi gửi xe, chào tạm biệt cô nàng rồi nó mới đi về phòng trọ, nó nằm lên chiếc giường cứng ngắc kia mà lăn qua lăn lại, hôm nay nó không còn thấy cái giường cứng nữa, tất cả những điều nó suy nghĩ đều về Lan…

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30

Truyện Sex Về quê – Drop

Chuyện xảy ra cũng lâu lắm rồi, lúc đó tâm trạng của tôi thật thoải mái vì mới hoàn tất xong kỳ thi tốt nghiệp PTTH và thi đại học. Kỳ thi đại học tôi làm bài cũng khá, nhưng điều làm tôi vui nhất là … sự may mắn, may mắn đến mức khó tin: hôm thi môn Lý tôi ôn trúng tủ cả 5 câu lý thuyết.

Đang mải mê suy nghĩ thì nghe tiếng mẹ tôi gõ của phòng:

– Kiên ạ, chuẩn bị đồ đạc xong chưa con, xe chuẩn bị đến đón rồi đó nhé.

Tôi vội trả lời ngay:

– Dạ xong hết rồi mẹ

Ngày xưa, gia đình tôi sống cùng ông bà nội, nhưng do cuộc sống nơi miền quê Kiên Giang hối đó khó khăn quá, nên bố mẹ tôi đã khăn gói lên Sài Gòn tìm chỗ định cư khi tôi mới hơn 1 tuổi (mẹ tôi kể vậy). Chỉ một lát nữa thôi, tôi lên xe về quê thăm nội. Thật ra, chuyện về thăm nội không phải chủ ý ban đầu của tôi. Hồi con học lóp 12, lúc đó khoảng tháng 3, lớp học tụi tôi bàn nhau sau khi thi tốt nghiệp và đại học xong, lớp sẽ tổ chức 1 chuyến du lịch dài ngày, coi như kỷ niệm cuối chúng tôi còn học bên nhau. Nhưng khi bàn bạc, lớp tôi không thể thống nhất được thời gian, do lúc đó có đứa thì chỉ thi đại học (tháng 7), có đứa thi vào cao đẳng (tháng 8), thậm chí là thi trung cấp nghề vào gần cuối tháng 8 nữa, nên chúng tôi đành gác lại chuyện du lịch, và thống nhất với nhau thi cử là chuyện hệ trọng cho tương lai, và nên tập trung cho việc thi đại học, chuyện đi chơi sẽ thống nhất đi vào cuối tháng 7 năm sau, đứa nào không đậu đại học năm nay và thi sau tháng 7 năm sau thì ở nhà, ráng mà chịu.

Bố tôi thấy thôi không đi du lịch nên bảo:
– Thi xong con không đi du lịch với lớp thì tranh thủ về quê thăm nội con đi, mấy năm rồi con không về

Tôi “dạ” đồng ý, vả lại tôi cũng muốn về quê ít hôm, hít thở cái không khí trong lành và yên tĩnh của miền quê sông nước, coi như 1 chuyến đi đổi gió, và thăm nội ngoại.

Tôi ôm giỏ đồ xuống nhà để chờ xe đến, lúc này đã hơn 9 giờ tối. Tôi đi xe dịch vụ, xe đến đón tận nhà và chạy một mạch về Kiên Giang luôn.

Đến Kiên Giang, lúc này trời con khá sớm, tôi nhìn đồng hồ thì mới 4 giờ sáng. Trước khi đi tôi đã gọi điện cho thằng Long em họ tôi, Long là đứa con lớn của cậu tôi, dặn nó ra đầu kênh đón tôi sáng nay. Tôi xuống xe và tìm quán café cóc nào đó, tính làm ly café và ngồi đợi nó. Nhưng vừa xuống xe tôi đã nghe tiếng gọi:
– Anh Kiên.

Tôi lên xe nó, vậy là 2 anh em chạy vô nhà ngoại luôn. Nhà ngoại và nội tôi năm sâu bên 1 con kênh nhỏ, chạy dọc theo con kênh khoảng 7 hay 8km là đến, nhà ngoại cách nhà nội khoảng 2 km, về đến nơi tôi vào giường thằng em nghỉ luôn, không hẳn là ngủ mà cái chính là… tránh muỗi.


6 giờ sáng, tôi chui ra khỏi mùng, mợ và ngoại đã dậy, tôi chào ngoại rồi hỏi thăm sức khỏe, sau đó mang ít bánh kẹo cho tụi nhỏ nhà mợ, biếu bà ngoại 1 kg giò lụa và mẹ tôi đã chuẩn bị để tôi mang về biếu. Ngoại tôi sống với cậu kế mẹ tôi, ngoại chỉ có 2 người con là mẹ tôi và cậu, cậu đã ra đồng từ sớm nên tôi không gặp cậu.

Cậu có 3 thằng con trai, đứa lớn nhất là Long khi sáng chở tôi từ ngoài đầu kênh về, nó mới học xong lớp 9, đứa tiếp theo tên Dũng, chuẩn bị lên lớp 7 và thằng út mới chỉ 5 tuổi. Tôi ăn cơm sáng qua loa nhà ngoại xong khăn gói vô nhà nội, tôi sẽ ở nhà nội mấy ngày dưới quê. Nội chỉ sống có 1 mình, nội có 2 người con trai là ba tôi và chú tôi, cả 2 đều sống trên Sài Gòn, ba tôi và chú muốn nội lên Sài Gòn ở cùng con cháu, nhưng nội nhất định không chịu. Về sau tôi mới hiểu không phải nội không thương con cháu, mà cuộc sống trên Sài Gòn ngột ngạt và tù túng quá, nội không chịu được.

Ăn sáng xong tôi mượn chiếc xe đạp của thằng Dũng vô nhà nội, tôi hẹn tụi nó cơm trưa xong tôi ra chơi với tụi nó. Đến nhà nội, thấy của khép hờ, tôi gọi nhưng không thấy nội trả lời, tôi không vội vào mà ra đứng nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, trước mặt tôi là con kênh chạy dài, thi thoảng có con đò chạy ngang với những tiếng rao, hơi nước dưới kênh mát lạnh, không khí buổi sáng nơi miền quê thật trong lành và bình yên, mặt trời đã ló dạng khỏi bụi tre. Tôi đang mải mê nhìn ngắm, thì tôi nghe tiếng nội gọi:

– Thằng Kiên đó hả?

Tôi qua lại thấy nội, dạ một tiếng và cùng nội vào nhà. Thì ra khi nãy tôi gọi nội không nghe vì nội chơi bên nhà hàng xóm, nhà kế bên. Ở đây nhà cửa thưa thớt chứ không như trên Sài Gòn, hai ba chục mét mới có 1 căn nhà, và khoảng giữa đó thường là cái ao, hay khu vườn nhỏ trồng rau quả. Bà nội tôi còn khá khỏe mạnh, mấy năm không gặp nội, trông nội càng phúc hậu hơn.

Tôi chuyện trò cùng nội vài câu, mang mấy món quà biếu mẹ tôi đã chuẩn bị sẵn biếu nội, tôi kể chuyện thi cử của tôi, gia đình tôi. Sau đó nội bảo tôi đi nghỉ, nội đi thăm 1 bà xóm trên rồi về nấu cơm trưa cho tôi.

Tôi mang cái túi xách đựng đồ đặt lên giường, giường tôi nằm được làm bằng tre, kê ngay vách tường có cái cửa sổ nhỏ nhìn ra sân sau, cửa sổ bằng gỗ đã tương đối cũ, sát cuối gian nhà nội, kế bên giường là cánh cửa dẫn ra gian nhà bên, và sân sau. Gọi là nhà chứ thật ra nó khá thấp và chẳng có gì, lợp mái lá, chỗ này thường là nơi chứa lúa sau khi thu hoạch của nội tôi. Nhà nội chỉ có 1 mình, vậy mà nhà cửa tươm tất gọn gàng đâu ra đó. Phía bên kia, ngược lại với gian nhà chứa thóc này là giàn dâu leo nội trồng mướp và bầu.

Dạo quanh nhà nội rồi cũng hết, lên lên giường, lôi tập chuyện trinh thám TKKG ra, chọn ngẫu nhiên 1 cuốn để đọc, tôi chọn thế vì thật ra tập truyện trinh thám tuổi học trò này tôi đã đọc rồi, về quê tôi mang theo để đọc trong lúc rảnh rỗi giết thời gian mà thôi. Đọc một lúc tôi ngủ khi nào không hay, có lẽ do chuyến xe đêm qua tôi ngủ không ngon giấc, nên đọc vài trang truyện là buồn ngủ, cho đến lúc nội kêu tôi dậy ăn trưa.

Sau bữa trưa, tôi chào nội và xin phép ra ngoại chơi, như đã hứa với tụi nó hồi sáng. Hai thằng em họ tôi đã chuẩn bị sẵn đồ nghề cho buổi mò cua bắt ốc ngoài ruộng, thùng nước tưới, cây khèo cua, vợt cá. Chúng tôi kết thúc chuyến ra quân đầu tiên với 1 thùng đầy cua, không có con cá nào.

Sau bữa ăn tối nhà ngoại, dĩ nhiên là có thêm món cua luộc mà chúng tôi đã bắt hồi chiều, tôi đạp xe về nhà nội, lịch trình cho cuối ngày ngoài chuyện đi tắm và leo lên giường ngủ và chẳng có gì hơn.

Phòng tắm nhà nội khá gần với cái giường tôi ngủ. Năm ngoái, nội sau 1 lần bị vấp té đêm khuya, ba tôi quyết định xây cho nội phòng tắm hẳn hoi: không có gì đặc biệt, nó cũng như bao phòng tắm khác: gương, giá treo quần áo, xà phòng, bồn vệ sinh. Cậu tôi là người xây nó, bởi 1 lẽ đơn giản: bố tôi không có thời gian và … không phải thợ xây.

Miền quê người ta ăn tối khá sớm, khoảng 5 giờ chiều là ăn tối và đi ngủ lúc … 6 giờ tối, nguyên nhân chính do ở quê khá nhiều muỗi, không đi ngủ sớm thì chỉ tổ làm tiệc cho muỗi xơi. Nhà nội cũng có cái tivi nhỏ, nhưng nội ngủ rồi, tôi không mở được, vì làm phiền giấc ngủ của nội. Tắm xong tôi chui vào giường ngay, nội đã giăng sẵn mùng cho tôi, tôi lại mang mấy cuốn truyện TKKG ra đọc, đọc để buồn ngủ. Tôi đọc 1 vèo hết 1 tập truyện, nhìn đồng hồ mới hơn 8 giờ tối mà mới chỉ hơi buồn ngủ. Ở Sài Gòn giờ này tôi không học bài thì cũng coi tivi chứ đâu có ngủ sớm như thế. Tôi nhắm mắt đợi cơn buồn ngủ, và cũng chỉ ngủ được lim dim.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11

Truyện Sex Kẻ hai mặt

– Aaaaa…aaaa…hhhhhhhhh… nữa đi cưng ơi! Bóp mạnh vào… aaa.. nữa đi… đúng rồi… thích lắm… sướng quá…aaahhh

Hải Yến rên rỉ cuồng loạn, rượu mạnh và sex luôn kích thích con người ta lên đỉnh dễ dàng. Nàng như con hổ cái lên cơn dục tính.. móng vuốt của nàng cào cấu vào lưng gã, những vệt xước dài không làm đau gã trai trẻ, mà chỉ làm gã hứng tình hơn mà thôi. Hai cơ thể đã trần truồng tự bao giờ.

Đêm nay, nàng gặp gã ở một vũ trường – nhạc mạnh, rượu mạnh, và nàng đã khiến gã có một cảm giác mạnh, như một tiếng sét ái tình, nàng sành điệu với bộ jumpsuit bó chẽn, đôi môi rực rỡ màu đỏ tươi, dưới ánh đèn ma của vũ trường, với đôi mắt được trang điểm đậm, lông mi cong vút hút hồn, nàng nháy mắt đưa tình gã. Gã ngồi bàn bên cạnh như bị cuốn phăng đi bởi biển tình ái, bởi cơn sóng tình nàng vừa tạo ra. Gã say! Say rượu thì ít, say đôi chân dài miên man và khuôn mặt dâm dục của Hải Yến thì nhiều. 1 cô nàng sexy, sành điệu đang ngồi bàn bên cạnh, 1 chai rượu ngoại và 1… mình!

“Trời! Cô nàng ngon lành quá! Nếu lên giường có lẽ cô nàng sẽ là người tình bốc lửa đây” Gã nghĩ!

Gã mon men làm quen, Hải Yến đong đưa cong cớn. Cô nàng chớp chớp đôi mắt… 1 ly rượu nữa được mang ra, gã và Hải Yến tự quen từ lâu, từng ly rượu được nốc cạn… rượu mạnh mà, đi đến đâu biết đến đấy! Đến khi gã và cô cảm thấy môi và cổ họng khô khốc, rượu chỉ làm 2 đứa đỡ khát.. khát rượu thì ít, khát tình thì nhiều. Nhạc hôm nay đánh hay quá. Hải Yến thích cách tên DJ ở vũ trường này đánh nhạc, cách hắn dồn nhạc, cô thích cả cách hắn làm tình với cô, cực kỳ máu lửa… Nhạc càng lúc càng hay! Cô bỏ ly rượu xuống bàn, đi ra hòa cùng đám người đang nhảy nhót ở giữa sàn. Cô lắc lư theo tiếng nhạc… cả thân hình cô rực lửa… và ở 1 góc không xa.. có một gã dõi theo.. nuốt nước bọt cái ực..

“Cô ả đêm nay phải thuộc về ta” – Gã chắc chắn trong đầu…

Gã đã làm được điều đó! Cũng chẳng mất mấy công sức khi cô nàng Hải Yến về tới bàn rượu, lại tiếp tục tu nốt những giọt rượu cuối cùng của chai… Cô nàng hất hàm gã:

– Overnight nhé! Nay đang có hứng!

– Ok baby! Baby thích là anh chiều! – Vừa nói, gã vừa đưa tay ve vãn cặp đùi trần dài thon thả của Hải Yến

Gã nhanh chóng gọi bồi bàn thanh toán tiền, đồng thời không quên boa một tờ Polyme mới cứng, xanh lè trước mặt Hải Yến tỏ vẻ đại gia. Nhưng cô nàng nào để ý, giờ rượu đã bắt đầu ngấm, cô đã lâng lâng phê phê… nhạc cũng đã xuống… từng bàn từng bàn dắt díu nhau ra về… Hải Yến leo lên xe gã… người cô và gã nồng nặc mùi rượu. Chiếc xe vút đi trong đêm!

– Ngắm biển không baby? – Gã hỏi cô


– Ok! Đâu cũng được!

“Khách sạn em yêu nhé” – Gã nghĩ thầm trong bụng, nhếch mép cười !

Gã đã sống ở thành phố này từ bé, gã tự hào vỗ ngực rằng chưa có đứa con gái nào, một khi đã lọt vào tầm ngắm của gã mà tuột khỏi tay gã cả. Gã quan niệm, cái gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng rất nhiều tiền. Những cô nàng váy ngắn lộ đùi hở vú cũng chỉ đáng 2 triệu/ đêm thôi. Còn cô nàng nào còn ngúng nguẩy chê tiền thì gã sẽ nhét thêm tiền vào mồm mấy ả, khi mấy ả ú ớ thì quần áo , váy sống đã bị lột sạch rồi. Và các cô nàng sẽ lại như con mèo dâm đãng, rên rĩ gã mạnh đi, nữa đi…

Kể ra, thằng có tiền, là thằng có gái, ngẫm mà đúng ra phết.. Vậy mà, chưa lần nào, trong bao năm lăn lộn tình trường, thương trường, gã gặp 1 cô ả như Hải Yến. Cô ả chẳng thèm hỏi gã tên là gì, nhà ở đâu. Cô ả uống rượu cho đã, lắc lư cho đã rồi cun cút leo lên xe gã. Cô nàng đẹp đấy chứ, bốc lửa đấy chứ. Nếu cô nàng mà hét giá tiền nghìn đô, có lẽ gã cũng sẵn lòng móc hầu bao để được 1 đêm mặn nồng cùng người đẹp. Vậy mà cô nàng chẳng thèm đòi hỏi gì cả.. cứ thế đi theo gã. Thậm chí, khi tay gã còn đang ve vãn cái đùi non mơn mởn của cô nàng, thì cô nàng đã ngả đầu vào vai gã, ngực cô tỳ hẳn vào tay gã.. Một xíu nữa thôi là gã mất lái.. Gã tấp xe vội vào vỉa hè.. Mắt gã đầy dục vọng.. Gã dừng xe an toàn…

Trên con đường ra biển vắng toe, 1 nam 1 nữ trên xe ô tô… Gã ôm cô nàng, môi tìm môi, gã hôn cô nàng không phải vì cái thứ người ta gọi là tình yêu sét đánh, gã hôn cô nàng để tìm chút phấn khích, hơi thở vẫn nồng mùi rượu, hai cái lưỡi tìm đến nhau quấn quýt, chưa bao giờ gã cảm thấy đê mê khi hôn một người đàn bà lần đầu gặp như thế. 2 tay cô ả đã vòng qua sau lưng gã siết chặt, gã như một kẻ say mộng mị trước cửa vườn tình ái. Gã luống cuống bước chân vào khu vườn với men say rượu, men tình.. Tay gã tìm đến vùng ngực của ả, tay gã cảm nhận ngay được bầu vú săn cứng của cô nàng như mời gọi…

Gã cởi một vài nút áo của cô ả, cố gắng chạm tay vào vùng da thịt mỡ màng của người đàn bà. Nhưng bộ jumpsuit của cô ả làm gã say như điếu đổ lúc ở vũ trường bao nhiêu, thì nó đang làm khó gã tìm đến da thịt cô bây giờ bấy nhiêu. Bộ áo liền quần của cô ả bó sát cơ thể làm nổi bật đường cong của cô ả, bó đến nỗi, tay gã chỉ có thể sờ được cái phần ngực đang ngồn ngộn bên trong áo lót mà chẳng thể kéo cái áo lót lên để chiêm ngưỡng toàn bộ phần trên cơ thể cô… Gã bực mình! Gã rời cơ thể cô ả một cách ấm ức… còn cô ả Hải Yến kia dường như đã hiểu ra vấn đề, cười cười ranh mãnh.

– Thôi đi tiếp đi anh, ra hít thở chút không khí biển nhé!

– Ừm.. – Gã gằn gọc trả lời.

Nhưng không sao, đêm nay, cô ả sẽ thuộc về gã… gã sẽ.. sẽ…

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16

Truyện Sex Tôi yêu chị, tình đầu của tôi

Giới thiệu một chút về mình, tướng tá nhỏ con, gầy nhưng trời thương bù lại cho khuôn mặt dễ thương, trắng trẻo nhìn rất thư sinh ( cái này không phải mình tự nói, chị và nhiều người nói rồi ), cũng có vài em teen nó tán tỉnh em, nhưng em muốn sau khi ra trường mới tính yêu đương, và thật lòng thì em cũng chưa biết yêu thương ai thật lòng là gì trước khi em gặp được chị. Còn việc em đến với TruyenSexVip.Com thì nhu cầu cũng như bao đồng râm khác… là đọc truyện sex…

Thôi em vào luôn câu chuyện…

Em gặp chị lần đầu tiên cách đây mấy năm, nhớ không lầm thì đó là khoảng thời gian trước tết.

Sau khi được nghỉ tết em cũng về phụ mẹ dọn dẹp nhà. Mẹ em là dân bất động sản nên việc giao dịch với ngân hàng rất nhiều, tự nhiên hôm trước mẹ có công việc bận phải đi xa, thế là nhờ mình ở nhà làm cái hồ sơ giấy tờ đáo hạn mà mình không biết gì luôn, thế là mẹ cho mình số điện thoại chị để chị hướng dẫn mình làm.

Chị làm ngân hàng, mình biết vì chị vào nhà mình chơi vài lần rồi nhưng mình chưa có được nói chuyên với chị. Chị sinh năm 87 ( thấy trên hồ sơ ghi vậy) là gái một con mấy bác ạ, cơ mà li dị chồng vì không hạnh phúc, nghe mẹ kể thế thôi chứ nhìn chị cứ tưởng chưa con luôn ấy, gái ngân hàng mấy bác biết rồi, tuy so với mấy em ngân hàng khác không cao bằng nhưng được khuôn mặt rất xinh và trắng, đặc biệt là 3 vòng … nói đến đây em cứng hết rồi…

Sáng hôm đó nhận được nhiệm vụ mẹ giao. Sau khi ăn sang xong em mình điện thoại lên điện cho chị, đầu dây bên kia cất với một chất giọng cực kỳ ngọt ngào:
– Alô…
– Dạ… em chào chị, em được mẹ giao làm cái giấy tờ đáo hạn gì đó, chắc mẹ em có nói với chị rồi đúng không ạ ?
– À, H hả em, chị có nghe qua rồi, giờ em không bận thì em chạy đến chổ chị làm trên đường xyz, lên thẳng tầng 2 là thấy chị.

Thế là mình phóng ù ra chỗ chị, lên thẳng tầng 2. Bước vào đập thẳng vào mắt mình là một người con gái xinh đẹp, gợi cảm trong bộ trang phục váy và áo sơ mi trắng

Mình lễ phép chào chị xong chị hướng dẫn đi đến chổ anh này rồi chị kia chứng giấy mãi đến trưa mới xong. Đến khi quay lại chỗ chị, tính đưa cho chị thì chị về rồi 🙁

Điện cho chị báo là xong rồi, chị bảo là chiều đem qua nhà chị, vì thằng con của chị nó bị ốm, chị không đến chổ làm được vì phải chăm nó.

Chiều hôm đó mình qua nhà chị, với bản tính của mình ăn mặc bảnh bao, nước hoa các kiểu rất lịch sự. Bước vào nhà đập ngay vào mắt mình là hình ảnh chị diện bộ váy ngắn, với một thằng thành niên chưa biết mùi gái như mình thì có mà chảy máu mũi liền ấy chứ, cứ thế mình nhìn như muốn ăn tươi chị ấy, hình như chị biết nên hơi ngại, cười nhẹ một cái bảo mình dắt xe vào nhà. Mình lẳng lặng dắt xe sau chị nhìn vào cặp mông to tròn kia mà người cứng nóng rực lên. Sau khi vào nhà thì 2 chị em nói chuyện về cái hồ sơ, một lúc rồi chị có xem qua nói là ổn rồi thì mình mới tám chuyện khác với chị.

– À mà chị có con rồi hả chị, trai hay gái, mấy tuổi rồi vậy chị.
– Hì hì… con trai em à, qua tết này là 23 tháng tuổi rồi em. Thích trẻ con hả ?
– Haha em cũng thích trẻ con lắm chị, mà không có để bế đây
– Hì hì. Em mấy tuổi rồi nhỉ ?
– Dạ em năm nay 21 chị à
– 21t thì lấy vợ, nói vợ sinh cho vài đứa là có con bế.
– Chị cứ đùa, em thì không sao, nhưng thân là chồng mà không lo được cho vợ cho con thì có mà mang tội chết. Giờ em còn chưa lo được cho bản thân em thì làm sao lấy vợ hả chị.

Nói đến đây động chạm chị hay sao mà mặt chị buồn lắm, 2 hàng mi cong vút rủ xuống. Thấy bất thuờng mình hỏi chị


– Chị sao vậy chị, chị bị bệnh gì hả ?
– Không có gì đâu em, chị nghe em nói chỉ thoáng buồn mà thôi. Nói đến trách nhiệm của chồng và của bố, chị buồn cho chị và con chị thôi.

Thế là chị cũng bộc bạch hết chuyện gia đình chị. Chị kể là ngày trước quen anh ấy ở Đại học, anh giúp đỡ chị khá nhiều trong học tập cũng như cuộc sống vì nhà anh ta có điều kiện. Sau khi ra trường 2 năm thì hai người cưới nhau, khổ cái là gia đình anh kia không thích chị nên sau khi về nhà chồng ở bị mẹ chồng khó dễ, 2 vợ chồng quyết định ra ngoài sống riêng. Do đặc thù công việc của chị hay gặp khách hàng nên chị hay đi sớm về khuya thế là anh ta chán dần ra ngoài rượu chè, gái gú các kiểu, nói đến đây mình mới nhớ lại chị có nói mình sau này là nguyên nhân chính là do chị không chịu “quan hệ với chồng” hay nói cách khác là ít, vì chị đi làm cả ngày về rất mệt, có lúc chị hứng thì chồng chị không biết cách làm chị khó chịu nên 2 người cũng không mặn nồng và đòi chia tay.

Chị về gặp mẹ chồng để nói chuyện nhưng mẹ chồng gán cho chị cái tội là không lo cho chồng và thường đi sớm về khuya, lúc đó chị mới mang thai nhưng gia đình nhà chồng ép chị li hôn. Vậy là chị cắn răng một mình chị nuôi con cho tới bây giờ, và để dành được cái quyền nuôi con chị phải đấu tranh ghê lắm mới giữ lại được, mỗi tháng chị nhận tiền nuôi con từ anh ấy, nhưng cái chị cần là tình thương của người cha thì lại không có. Nghe xong mà thấy thương chị quá…

Chị thở dài nói:
– Có phải đàn ông bọn em khi không được làm cái kia thì sẽ ra ngoài giải quyết đúng không?
Hiểu được ý của chị nhưng mình giả điên =))
– Ấy gì vậy gì ?
– Thì đi trai gái đó ?
Mình nghiêm túc nói luôn.
– Cũng tùy người chị à, em chưa lấy vợ chưa biết nhưng chắc là không sinh hoạt vợ chồng thì đàn ông khó chịu lắm, con gái cũng thế thôi.
– Con gái bọn chị khác, có bí quá cũng cam chịu em ạ. Mà cũng tại chị hết, ban ngày đi làm mệt lắm em à, ngày trước làm lấy thánh tích thi đua, một ngày chị làm cả chục cái hợp đồng, đêm về là chị nằm ngủ luôn.
– Thôi chuyện qua rồi, chị cố gắng lo cho con. Còn con chị nó thiếu tình thương của bố thì em làm bố nó cho, ok không?
– Thôi đi, ông nhỏ chỉ được cái miệng là giỏi, cái miệng này mà bảo là chưa đi lừa gái đi, nói đi, lừa bao nhiêu em rồi?
Nói ra những câu trên chị cũng có vẻ bình thường lại, không còn u sầu nữa.

– Có đâu chị, em nói rồi mà, em phải ổn định công việc mới tính có người yêu, mà người em thích em tính là lấy nhau luôn nên không có hái hoa bắt bướm gì đâu.
– Chà nhìn vậy mà suy nghĩ chững chạc quá ông nhỉ?
– Chứ sao, học từ mẹ em hết mà, còn mẹ em giỏi thể nào thì chị làm ăn chị biết mà. Chị cho em tự sướng tí nhé haha.
– Được cái miệng là giỏi thôi. À mà em sắm sửa đồ tết gì chưa vậy ?
– Dạ rồi chị. Em cũng ít đi đâu lắm nên cũng ít thôi.
– H nè giờ có bận gì không ?
– Dạ không chị.
– Chị có mua quần áo, nhưng nhà không có con trai nên không biết đẹp xấu ra sao, chị lên trên thay đồ, tí xuống em coi được không nhé… hihi.

Chị đi rồi mình mới hô hấp lại bình thường, nói vậy không phải điêu đâu, ngồi gần chị mùi thơm trên cơ chị cứ xông vào mình, rồi cái đùi trắng nõn nà phơi phơi như mời gọi làm mình cứ nghĩ đến mấy cái truyện các bác kể trên TruyenSexVip.Com

Được tầm 5 phút sau, chị xuống với một bộ váy trắng ôm gọn thân hình hoàn hảo của chị, váy ngắn hết chổ để ngắn nữa luôn rồi, thằng nhỏ mình thấy cảnh được đó mà biểu tình từ lúc nào không hay.

Chị đi xuống từ từ với đôi giày cao guốc rất gợi cảm, chị ngồi xuống hỏi mình.
– Đẹp không em, chị chọn cả 1 buổi sáng mới được đó.
– Đẹp đẹp, đẹp lắm chị, dáng chị đẹp mặc váy này nhìn đẹp lắm chị ạ.
– Chưa nhìn gì mà đã khen rồi à, em giỏi thật đó.
– Em khó tính lắm đó, ai đẹp thật em mới khen thôi, chị mặc đẹp thì em nói mặc đẹp. Nhưng sao nó ngắn vậy chị, chỉ khổ con trai bọn em.
– Chị cũng mặc vậy quen rồi em à, ai bảo bọn em toàn nghĩ bậy bạ. À em nè, sau áo chị nó còn cái mác chích chị nhột quá, em cắt nó giúp chị với.

Nghe xong mà mình thầm cảm ơn trời, được gần chị rồi. Mình hớn hở chạy ra sau chị kéo cái mác ra và lúc đó vô tình mình được chiêm ngưỡng cái lưng trăng non của và bất ngờ hơn là có cái hình xăm chữ nghệ thuật cực kỳ đẹp và gợi cảm của chị.

Sau đó chị quay lại nhìn mình và nở một nụ cười rất tươi, một nụ cười theo mình có rất nhiều điều muốn nói. Nói thật lúc này, mặt đối mặt với chị mình hơi mất bình tĩnh, cố gắng cười gượng và khen một câu nữa :
– Chị đẹp thật, chồng chị không biết bị gì mà tự nhiên bỏ chị, bỏ con, chị thì đẹp gái giỏi giang, thằng cu thì kháu khỉnh thế mà.
– Em đừng nhắc tới người đàn ông đó nữa, chị thà sống cô đơn thế này còn hơn là sống với anh ta, giờ chị chỉ toàn tâm lo cho con chị thôi. Em nói vậy thì chị vui rồi, đẹp lắm đúng không em?
– Dạ đẹp lắm chị, nhìn mà nóng người.
– Vậy chị lên thay đồ lại tí nhé.

Nói xong chị quay thẳng đi lên lầu, bước lên cầu thang chị còn quay lại tặng cho mình một nụ cười. Đến đây mình thầm nghĩ: ” Không biết sao nảy giờ chị cứ trao cho mình cái nhìn tình cảm rồi cười thế nhỉ, chả nhẽ chị cảm nắng mình, chắc là mình cdsht ( Cuồng dâm sinh hoang tưởng, hoặc nói theo cách khác là công dân sinh hoạt tốt) thôi. Ngồi uống nước tí thì nghe chị gọi xuống.
– Em ơi, giúp chị tí được không ?
– Có việc gì vậy chị?
– Chị mang guốc bị trật chân rồi, đau quá em à.

Mình vội vạng chạy lên thì thấy chị ngồi ngay cửa phòng xoa xoa cái chân bị đau. Mình cẩn thận dìu vào ngồi trên giường
– Đau lắm không chị, chị sao bất cẩn vậy, đâu, đưa em coi cho.
Nói thật, mình cũng chả phải hạng quân tử gì đâu, một phần muốn giúp chị một phần muốn đụng chạm… 🙂

Vừa nói mình vừa xoa xoa cái chân chị, tháo đôi guốc ra cho chị. Chị ngại rút chân lại.
– H nè?
– Gì vậy chị ? Em làm chị đau hả ?
– Không phải đâu, em đừng hiểu nhầm.
– Sao vậy chị ?
– Cái đầu em…
Lúc này mình để ý thì mặt đầu mình rất gần chị, nhìn thẳng lên là thấy cả cái quần chip chị trong đó.

Mình hơi ngại vội vàng quay mặt xuống chân chị xoa xoa tiếp.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39

Truyện Sex Ngoại tình với cháu dâu

Cháu dâu kém tôi 25 tuổi. Nó lấy cháu trai tôi qua chat chít trên facebook. Hai đứa có con 3 tháng tuổi, thì cháu trai tôi đi xuất khẩu lao động.

Mình cũng chẳng để ý đến nó, vì công việc cũng nhiều, cái khoản kia phục vụ vợ cũng chưa đủ.

Một thời gian sau, lúc này con nó được hơn 1 tuổi.

Thỉnh thoảng cháu dâu chạy sang xin tý mì chính cho vào bột, cháo cho con nó, nếu mình ở nhà, thì bảo nó tự vào mà lấy, vì mình còn bận xem … tivi. Thấy nó ở nhà khó khăn, thỉnh thoảng lễ tết, cho nó tí tiền tiêu vặt, chứ không hề có ý đồ đen tối nào.

Sẩm tối đầu mùa hè năm trước, mình đi làm về muộn. Nhà mình vẫn tối, nhà nó cũng tối, chẳng thấy bật đèn gì cả. Đang lúi húi mở khóa cổng, giật mình tiếng nó sau lưng.

– Ông về rồi à. Bà đi thăm người ốm. Ông bế cháu, để con mở cổng cho.

Mình chưa kịp trả lời, nó ấn ngay con nó vào tay mình, giằng lấy chìa khóa trong tay. Ác cái, khi đưa con của nó cho mình, nó đổ hẳn người vào người mình. Chỉ khoảng 5 giây, mình cảm nhận nó không mặt áo nịt ngực. Một bầu vú ấm, tròn và to hơn vợ mình nhiều áp sát vào vai minh.

Thế rồi, cứ căn vào cuối giờ chiều mình về, lại thấy nó cùng con nó như những lần trước. Mình thấy thinh thích, nhưng cố gắng tránh nó. Chắc là vắng chồng nhiều ngày lên cơn vật đây. Nhưng nghĩ thương hại nó, nên không nỡ tránh nó nhiều. Rối nó chủ động mang con sang nhà mình cho ăn cháo, với lý do sang nhà ông bà, cháu ăn nhanh hơn.

Con nó sang nô đùa, ăn, hét làm mình nhức hết cả đầu. Bỏ mặc mẹ con nó ở phòng khách tầng 1, mình lên phòng ngủ vợ chồng mình ở tầng 2 nằm xem ti-vi. Được một lúc.. cả hai mẹ con nó kéo lên phòng mình. Ôi thôi, sao lại thế này. Nó cứ nhèo nhẽo ông dỗ cháu đi. Rồi cứ đứng khom lưng hở hết cả quần lót màu đỏ (vì nó mặc váy ngăn mà).

Mình cố gắng kìm lại, nhưng với ánh mắt lúng liếng, cứ giả vờ đi qua đi lại áp sát vào người mình. Không thể kìm được nữa. Mình ôm chầm nó từ phía sau. Con cu mình chọc thẳng vào khe đít của nó. Không chống cự, nó lại chủ động di di cái khe mông vào đầu buồi mình. Đang lúc sướng, nghe tiếng mở cửa cổng. Biết là thím về, nó vội bế con nó xuống phòng. Mình thở phào. Thôi thế là thoát, không vướng vào lưới tình.


Chiều hôm sau, chẳng hiểu tiếng gọi gì, mình chủ động về sớm hơn mọi ngày. Nói thật nhé, vừa sợ, vừa thèm cảm giác mới lạ sau nhiều ngày nhàm chám với vợ già. Hình như hiểu ý. Chỉ một lúc, đã thấy cháu dâu gọi cửa. Mình ra mở cổng, nó cùng với con tọt ngay vào. Khóa xong cửa, vào tới phòng khách, không thấy mẹ con nó đâu, mình đi lên phòng ngủ vợ chồng mình, thấy mỗi con nó.

Một lúc, thấy ló trong nhà vệ sinh thì đi ra. Hai chú cháu không nói gì. Chỉ nhìn nhau cười. Mình nằm xem tivi, thử xem nó làm gì. Thỉnh thoảng liếc mắt nhìn, thấy nó đang cúi xúc bột cho con. Khi nó quay mông về phía mình. Ôi trời ơi, nó không mặc quần lót. Nứng quá, mình bật dậy, ôm nó từ đằng sau như hôm qua. Vừa chạm vào người nó, nó buông thìa xuống đất, để mình ôm thoải mái.

Buột miệng mình hỏi:

– Cháu nhớ chồng lắm hả.?

Nó không trả lời. Tay túm luôn buồi mình và nói:

– Em thích anh lắm.

Lúc đó, chẳng còn trời đất, quan hệ chú cháu gì nữa. Mình tuột luôn quần sooc xuống đầu gối, vén váy cháu dâu lên, đút luôn buồi vào lồn cháu. Ôi sao mà ấm, êm và ẩm ướt thế nhỉ. Gái một con có khác, không cần khởi động mà nước lồn đã ra đầy cả ra. Mình cứ thúc liên hồi, không nghỉ. Không biết được bao lâu, chỉ thấy cháu rít rít trong họng. Cơn khoái đến rồi, mình xuất thẳng tinh trùng vào lồn cháu. Quay sang bên cạnh, thắng cháu nhìn ông và mẹ nó cười cười nhăn nhở. Xong việc, cháu dâu chạy thẳng vào nhà vệ sinh cứ như của riêng nó từ lâu.

Trở ra, nó nói khẽ:

– Tí anh mua cho em vỉ thuốc. Đang thời kỳ không an toàn. Khiếp, của ông nhiều và đặc hơn chồng cháu đấy.

Nói xong, nó bế con xuống nhà dưới. Vẫn chưa đã, tôi vỗ mông cháu dâu. Lại thấy nó mặc quần chíp từ bao giờ. Tôi không quên, ra ngay hiệu thuốc mua cho nó vỉ thuốc khẩn cấp.

Quen ăn. Cứ thấy tôi ở nhà một mình, nó lại bế con mò sang. Chú cháu lại quấn lấy nhau, dập nhau tơi bời hoa lá. Trước mặt mọi người vẫn là chú cháu. Có hai đứa là nó gọi tôi bằng anh mới đểu chứ. Thôi, địt nó rồi, thì phải cho nó gọi bằng anh chứ nhỉ.

Thấm thoắt, chú cháu địt nhau hơn nửa năm rồi. Nhưng không hề tâm sự gì với nhau cả. Vì cũng chẳng có thời gian gần nhau nhiều. Kể từ hôm địt được nó. Hằng tuần, tôi cho nó ít tiền tiêu vặt. Nó cầm ngay, như vợ cầm tiền của chồng. Có hôm, nó còn chủ động xin tiền mua băng vệ sinh, vì mẹ chồng kẹt lắm, quản tiền chồng nó gửi về rất chặt chẽ.

Mấy hôm nay, không thấy cháu dâu đâu. Tôi cũng không dám hỏi mẹ chồng nó. Bỗng buổi trưa đang ăn cơm, nhận được tin nhắn từ zalo:

– Cháu đang ở quê. Chú về đón cháu nhé.

Tôi liền OK. Mượn xe ô-tô phóng thẳng về quê nó cách xa nhà gần 30 km. Về đến nơi, khoảng 1 giờ chiều. Tôi nhắn tin nó ra chỗ ô-tô tôi dừng chờ nó. Mở cửa, nó cười tười và hỏi anh đến nhanh thế. Vì sợ người gặp người quen, tôi nổ máy và chở nó đi luôn. Tôi hỏi, đi đâu hở cháu. Nó đáp: “Vẽ chuyện.. Vào nhà nghỉ chứ đi đâu nữa.”

Tôi lái ô-tô hơn 10 km nữa tìm được nhà nghỉ sâu trong ngõ. Vào đến nơi, tôi ôm nó hôn lần đầu tiên trong đời. Nó hôn trả như vợ chồng lâu mới gặp nhau. Cũng thiện nghệ ra phết. Sau đó, nó đẩy tôi ra và bảo:

– Để em tắm cái đã. Thấy anh nhắn tin, vội không kip tắm ở nhà.

Khi nghe thấy tiếng nó dội nước, tôi cũng cởi quần áo vào tắm chung. Sau đó tôi lấy khăn lau khô cho nó và bản thân. Ôm hôm nó và dìu nó ra giường. Nó nói:

– Chúng mình có cả buồi chiều với nhau đấy. Em nói với bà ngoại là đi giải quyết công việc, tối mới về ăn cơm.

Biết là có nhiều thời gian bên nhau, có sự riêng tư, nên hai đứa không vội vàng gì nữa. Hôn nhau đắm đuối. Phòng nghỉ chúng tôi ở tầng 2, nên rất sáng. Tôi có dịp quan sát từng cm trên thân thế nó. Đúng là gái quê, một con sao mà đẹp thế. Trắng ơi là trắng. Ti và bướm vẫn hồng như thời con gái mới chết chứ. Tôi hôn nó, trượt dân xuống vú, xuống bụng và dừng lại ở ngã ba tam giác mạch. Sao mà nhiều nước thế. Nó trêu:

– Sao ông lại liếm cái ấy của cháu.

Tôi hỏi:

– Cái ấy là cái gì.

Nó không vừa:

– Cái lồn em.

Tôi như thêm phần khấn khích, nói yêu em quá. Yêu cả thím và cháu. Tôi cứ say mê mút mát lồn em. Em kéo tôi lên thì thầm:

– Em sướng quá, yêu anh quá. Thằng chồng em nó khỏe, nhưng ích kỷ lắm.

Tôi hỏi:

– Ích kỷ như thế nào.

– Tối nào nó cũng giã. Nhưng chẳng yêu gì cả. Chẳng hôn hít hay sờ mó. Hình như nó chỉ dập em cho ra thì thôi. Chẳng cần biết em có thích hay không.

Tôi hỏi:

– Thế nó không liếm lồn em bao giờ à.

– Không. Nó bảo chỉ đi liếm lồn người yêu nó thôi. Còn em nó cứ đay nghiến lừa nó, cho thằng người yêu phá trinh. Nên nó hành hạ em cho bõ cơn tức. Em vặc lại, thế ông địt người yêu trước tôi thì sao. Nó trơ trẽn bảo: Đàn ông có quyền địt nhiều người.

Thôi không nói chuyện buồn nữa. Tôi đè em ra và địt luôn. Em hưởng ứng tích cực lắm, vì biết mình yếu, nên cứ địt mệt một chút tôi lại dừng lại, cúi xuống liềm lồn nó. Thấy thế, nó hỏi: “anh thương em nhiều phải không?” Hỏi xong, nó chủ động quay người xuống bú buồi tôi, còn lồn thì chìa vào mặt tôi. Thì ra cháu tôi cũng biết 69 đây. Thế là 2 đứa cứ bú liếm nhau suốt. Thấy tưng tức đầu buồi, tôi dựng em quỳ xuống và giã theo kiểu chó. Được 10 phút, mồi hôi túa ra, tôi xuất tinh vào lồn em.

Hai đứa thấm mệt, ôm nhau nói chuyện. Em hỏi:

– Có biết vì sao người ta cho không?

– Chịu. – tôi trả lời.

Em nũng nịu:

– Anh đẹp trai, ga lăng, quan tâm đến em, mà chẳng đòi hỏi gì.

Em cũng thú nhận thèm buồi quá, nên quyết định “tiêu diệt” tôi, kể cả là chồng của thím. Thế mới biết, đàn bà quyết định “tiêu diệt”, thì khó đàn ông nào tránh khỏi.

Hơn 1 tiếng sau, tôi đang thiu thiu ngủ, bỗng thấy buồn buồn thân dưới. Mở mặt ra, thấy em đang bú buồi tôi. Đương nhiên nó cửng trở lại. Thế lại bú liếm nhau, dập nhau tơi bời một trận nữa. Trả phòng cũng là lúc gần 5 giờ rưỡi chiều. Hai đưa di loanh quanh thị trấn, tìm quán phở ăn lót dạ, rồi đưa e về. Cách nhà gần 500 mét, em xuống xe đi bộ về. Trước khi chia tay, em không quên hôn môi tôi.

Tôi và em địt nhau được hơn nửa năm nữa, thì mẹ chồng em lo lót cho em xuất khẩu lao động cùng chồng.

Thỉnh thoảng, tôi và em vẫn liên lạc qua facebook nhưng xưng hô rất nghiêm túc “chú – cháu”. Tôi cũng muốn cắt đứt mối quan hệ này, cho dù không phải loạn luận, nhưng cũng rất phức tạp nếu chuyện đổ bể.

— Hết —