– Một… hai… ba… Cạn ly…!Thùng bia thứ hai đã vơi hơn phân nửa, đám con trai mặt mũi ai cũng đỏ rần, còn bọn con gái uống ít hơn hai má chỉ phơn phớt hồng tôn lên vẻ kiều mị vốn dĩ đã rất xinh đẹp của cả ba nàng.
– Thật không ngờ… cứ tưởng về nhì thì mọi thứ đã kết thúc rồi. Vậy mà chúng ta lại có được một cơ hội tốt hơn thế nữa.
Kỳ Nam thấy đấu óc mình đã chếnh choáng bia, anh vừa nhìn vết thương đã tháo băng đóng mài vừa nói. Cử động bàn tay có vẻ khó khăn nhưng không còn bất tiện như trước.
– Ha ha… hức… phải thế chứ… chúng ta có tài mà… hức… biết đâu mai này tao sẽ trở thành người nổi tiếng… Hức… Mấy đứa liệu mà xin chữ ký bây giờ đi…
Huy Phước ngật ngưỡng nói trong từng cơn giật cục, anh ta đêm nay uống còn nhiều hơn cả Kỳ Nam nữa, trong lòng buồn vui xáo trộn xoay mòng cùng men bia.
– Xí… nằm mơ đi… anh thì chỉ có nước chìm lỉm ấy. Cỡ anh Nam thì còn có thể. Ha ha…
Huyền Ny vặn họng lại Huy Phước liền lập tức, nàng đang ngồi kế bên cô chị sinh đôi đang bụm miệng cười của mình. Cả hai chị em hôm nay mặc cùng một bộ áo sơ mi trắng dài tay bó sát tôn lên bộ ngực to tròn trịa vòng eo nhỏ nhắn, chiếc váy đen xếp ly ngang đùi khoe trọn đôi chân dài miên man trắng muốt, gương mặt trang điểm nhẹ má phớt hồng hây hây vì chút hơi bia trông thật quyến rũ xinh đẹp.
– Ờ… ờ… cái gì móc móc là thằng Nam đây đều làm giỏi hết á… ha ha ha…
Kỳ Nam xém sặc ly bia vừa mới kề vào miệng vì câu đùa giỡn đầy hàm ý của thằng bạn thân. Anh nhìn qua bên cạnh, đôi má Huyền My từ phớt hồng chuyển sang đỏ ửng, rõ ràng là hiểu được ẩn ý của Huy Phước trêu chọc.
– Thôi… thôi… ông toàn nói bậy bạ không nha ông Phước.
Hồng Thanh liếc Kỳ Nam ngồi kế mình đang trao đổi ánh mắt với Huyền My, lòng khó chịu vô cùng không biết xả vào ai đành quay qua Huy Phước mỉa mai. Cô vẫn chuộng phong cách búi cao tóc, áo thun ba lỗ bó sát cặp ngực đồ sộ, chiếc quần đùi ngắn ôm trọn bờ mông nảy nở. Huy Phước ngã người tránh né cú ngắt nhéo của Hồng Thanh đang nhằm thẳng vào vai mình cười hềnh hệch, hơi men làm anh ta nói chuyện chẳng nể nang con gái gì cả, cú né khiến anh ta đụng phải người bên cạnh mình nãy giờ vẫn chưa lên tiếng.
Huy Phước vỗ vỗ vai Gia Bảo, gã đang nhướn nhướn đôi chân mày, nhoẻn nụ cười nửa miệng hưởng ứng màn tưng bốc cao hứng của Huy Phước.
– Chú em còn phải hỏi… chuyện quá hiển nhiên rồi ha ha…
Huyền Ny thấy gã đùa cợt với Huy Phước xong lại quay qua nhìn mình, lưỡi gã đê tiện liếm mép chầm chậm như khiêu khích nàng. Nhớ đến đêm hôm đó, mặt Huyền Ny bắt đầu đỏ ửng giống y chang cô chị của mình.
Những con người tưởng chừng như thất bại trong cuộc thi văn nghệ trường, đêm nay hào hứng hò hét nhậu nhẹt vì tin vui mà cô Bảo Thy vừa thông báo. Họ tập trung ở đây để tổ chức tiệc mừng cho sự kiện được lưu diễn mùa hè quanh các trường đại học cùng ca sĩ Tóc Mây, đồng thời còn được đặc quyền phối nhạc và xuất hiện trong MV sắp tới. Tóc Mây, một nữ ca sĩ đang quá hot ở thị trường âm nhạc Việt Nam, được cô ấy quan tâm và có ý nâng đỡ quả thật đáng giá hơn việc giành giải nhất của một cuộc thi cấp trường nhiều.
Buổi liên hoan đã được quyết định ngay khi cả nhóm nhận được tin mừng đặc biệt dành cho mình. Đáng lý, cả nhóm sẽ chọn quán Bà Ba Béo, nơi rộng rãi hơn giá cả phải chăng dành cho phần lớn hoàn cảnh sinh viên của cả hội, nhưng vì sự vắng mặt đột xuất vài thành viên đồng thời quán Bà Ba Béo vô tình nghỉ bán không đúng lúc, cả hội quyết định đổi địa diểm.
Đại Hùng, Đại Nghĩa, Hải Hà không hẹn mà cùng vắng mặt do việc riêng, các thành viên còn lại không thân thiết lắm nên tham gia buổi tiệc chỉ có sáu người đang có mặt tại đây. Hoàng Phong cũng được mời nhưng anh ta lại có một thứ rất quan trọng cần phải giải quyết nên cũng không thể tới. Điều không ngờ nhất là sự có mặt của Gia Bảo, trước gã dường như chẳng bao giờ để tâm đến các buổi hội nhóm của đội văn nghệ bao giờ, ai cũng biết rằng lý do là họ không cùng đẳng cấp ăn chơi với gã nên khi gã nhận lời toàn bộ đều ngơ ngác ngạc nhiên. Lý do… không ai biết ngoại trừ gã. Nơi được chọn thay thế quán Bà Ba Béo là phòng trọ của Kỳ Nam đôi diện quán Bà Ba Béo. Tuy nhỏ bé nhưng ấm cúng, và nhờ có Gia Bảo và Huy Phước, căn phòng trọ của Kỳ Nam đêm nay tràn ngập tiếng cười.
…
Hoàng Phong chậm rãi bước ra từ cánh cửa phòng nghỉ, người anh ta hừng hực khí thế cơ bắp cuồn cuộn bóng lưỡng sẵn sàng cho cuộc chiến sắp tới.
– Hay lắm, cứ giữ tinh thần như thế, trận đấu này quyết định số phận của chúng ta. Cố lên, em trai.
Trọng Bá vừa xoa nắn giữ nhiệt cho từng thớ thịt trên người Hoàng Phong vừa động viên. Thân hình anh ta thấp đậm, chỉ vừa tầm ngực của Hoàng Phong, nhưng bề ngang trông nở nang vĩ đại hơn nhiều. Cả hai đều hiểu tầm quan trọng của trận đấu sắp diễn ra, võ đài cao tầm một mét với những dây đài to bảng màu đen chăng ngan từ các cột gốc hiện ra dần trước mắt họ. Kẻ đứng trên vỏ đài vóc dáng không tầm thường giơ ngón tay thối hướng về phía Hoàng Phong khi vừa thấy anh ta bước vào khu trường đấu, hắn là Lưu Đạo, kẻ khiêu chiến hôm nay, chủ võ đường Lưu Đạo.
Hoàng Phong hừ lạnh không thèm để ý hành động khiêu khích của hắn. Điều anh ta cần làm bây giờ là tập trung tinh thần cao độ nhất cho cuộc chiến này. Đối thủ trước mặt anh ta tuy ngạo mạn nhưng tuyệt không phải hạng dễ xơi.
– Cậu đã chuẩn bị xong chưa…?
Thanh âm phát ra bên cạnh Hoàng Phong nhẹ nhàng nhưng sức nặng tựa thái sơn, giọng nói mà ai trong giới võ học cũng đã từng nghe qua và kiêng nể – Dương sư phụ. Người đàn ông nhỏ nhắn nhưng khí độ bất phàm đây chính là một cây đa cây đề trong nền tảng võ học của Việt Nam, ông tinh thông rất nhiều loại quyền pháp đến mức xuất thần nhập hoá, những giai thoại về ông được truyền tụng mà nếu gom lại kể thì cả ngày chưa chắc hết. Cuộc chiến hôm nay, ông đích thân đứng ra làm trọng tài theo yêu cầu của Trọng Bá, sư huynh của Hoàng Phong, để tránh đối phương yêu cầu những trọng trài thiên vị có lợi cho mình. Với uy tín cũng như sức mạnh của Dương sư phụ đối thủ thật cũng chẳng dám từ chối. Bằng một động tác nhẹ nhàng, Dương sư phụ đã nhảy phốc lên võ đài, thoan thai như một bước dạo chơi bình thường.
– Cả hai đối thủ chuẩn bị. Trận đấu sẽ bắt đầu trong ít phút nữa.
Giọng nói sư phụ Dương vẫn nhẹ nhàng đều đều, nhưng âm lực vang vọng khắp trường đấu. Khán giả phần lớn là những đệ tử của cả hai võ đường bắt đầu hò reo cổ vũ khí thế cho gà nhà, có thể thấy rằng nhân số bên phía đối phương áp đảo gấp mười lần.
– Nhớ… Coi chừng cú móc phải của hắn.
Hoàng Phong tiến từng bật thang lên võ đài, tai lùng bùng những lời dặn dò cuối cùng của sư huynh Trọng Bá. Khi chuẩn bị bước qua dây đài, một thanh âm nhỏ nhẹ kề bên níu chân anh ta lại
– Chờ chút…
Hoàng Phong nhìn người con gái xa lạ vừa lên tiếng. Cô nàng mang dáng dấp khoẻ khắn trong bộ đồ tập boxing mang hoạ tiết rằn ri nhà lính, tóc dài ngang vai tết bính thành từng lọn mạnh mẽ, gương mặt thanh tú ánh lên những tia tinh anh của con nhà võ, bộ ngực nảy nở phập phồng trong chiếc áo thun sát nách, làn da không trắng trẻo như các hot-girl thời bấy giờ mà bánh mật bóng lưỡng hoang dại.
Cô ta tiến đến kéo vít đầu Hoàng Phong xuống nhanh chóng đặt lên môi anh ta một nụ hôn sâu trong sự ngỡ ngàng của anh ta và những người xung quanh.
– Thằng khỉ này, đúng là có số sát gái mà
Trọng Bá thầm mắng vui thằng sư đệ trong lòng, anh ta dường như gặp cảnh này không biết bao nhiêu lần. Bên góc đài bên kia Lưu Đạo cười khẩy đầy khinh miệt trước cảnh tượng phong lưu của đối thủ.
– Nếu anh thắng… Đêm nay… em sẽ là của anh…
Hoàng Phong còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì thấy bóng dáng cô nàng lẩn khuất sau hàng khán giả xung quanh.