Author Archives: admin

Chị ơi… Anh yêu em!

Quen chị qua một cuộc điện thoại, nghe giọng chị dễ thương quá, thế là thích, add yahoo, tìm FB. Rồi thì lân la làm quen, hai chị em cũng khá thân thiết trên Facebook và cũng hay chat chit với nhau qua yahoo, nhưng chưa gặp mặt lần nào. Ấn tượng ban đầu về chị là một ”bà chị” xì tin và có phần ngờ ngệch.

Rồi một dịp được phân công chở chị về sau buổi offline. Chị ngồi phía sau im re, còn mình cứ thế chạy xe một quãng đường dài mà không nói và cũng không biết nói gì. Chị bỗng hỏi:

– Em buồn ngủ hả.

Nghĩ thế nào lại bảo:

– Dạ.

– Chị hát cho em nghe để đỡ buồn ngủ nha, hi.

Hơi bất ngờ nhưng cũng “dạ” lần nữa. Mình vốn dễ tính và ít nói.

Trời hơi lạnh vì có mưa phùn, chị ngồi thật sát phía sau nhưng không ôm, thì thầm vào tai mình những bài hát trẻ con không đầu không cuối, giọng chị hát những bài trẻ con y như con nít hát, dễ thương, ngọng nghịu:

– Chị ong nâu, mèo con rửa mặt, chú thỏ con, hai con thằn lằn con …

Về nhà tự nhiên thấy vui vui, cười một mình, hát linh tinh chú mèo, chú thỏ. Lúc chào chị về sao chị cười tươi quá, đáng yêu và hồn nhiên như kiểu cô bé hàng xóm “Chào chú con đi học nghen”… Hình như có hơi nhớ chị..

Một tuần trôi qua nhanh chóng, cắm đầu làm việc và chạy lăng quăng, cũng không để ý đến chị nữa.

Rồi tối đó chat yahoo với chị, chị nói ngày mai chị phải xuống Thủ Đức nộp học phí. Mình bảo mai mình cũng có việc xuống đó, sẵn tiện để mình chở cho. Chị chần chừ mãi rồi cũng đồng ý, và hứa sẽ mời mình ăn kem làng đại học để bù.

Thật ra mai mình chả có việc gì xuống đó cả, tự nhiên thấy muốn gặp chị, muốn chở chị đi, thế là nói bừa. Chắc là do bị ám ảnh tối hôm chở chị về..

Chị vào trường rồi, chả biết đi đâu. Thế là chạy lòng vòng giết thời gian và ngắm mấy em sinh viên của Làng. Hình như là vừa đi vừa huýt sáo, hát lầm bầm, lại là chú mèo, chú thỏ!

Chiều nắng quá, chưa muốn về, hai chị em mua kem vào hồ đá ăn và hóng mát. Hồ đá lúc nào cũng vậy, hay có những cặp sinh viên ra ngồi tâm sự thủ thỉ. Bọn mình thì kiếm một góc ở xa để ăn kem và tránh dòm ngó. Mình ngồi trên xe ăn, còn chị cứ tung tăng xem người ta câu cá, ngó nghiêng cô dâu chụp hình cưới, nghịch nước…

Mình đứng xa nhìn chị, thấy chị đang bắt con chuồn chuồn, rón rén nhè nhè, cứ cúi xuống thì nó lại bay. Tự nhiên thấy buồn cười quá, sao chị lại đáng yêu thế, như một con mèo con vậy.

Lúc về đùa chị :

– Chị như con nít á, quậy thấy ớn.

Chị cười:

– Chị là con nít mà, hehe.

Chị nói đúng, chị chỉ là một đứa con nít, mọi việc chị làm đều như con nít. Trừ việc, con nít thì không biết yêu !

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21

Người con gái ấy, tôi đã từng yêu

“Reng… reng…”

Tiếng chuông điện thoại vang lên khi mình đang ngồi nhậu với bọn bạn. Số lạ! Thường thì mình không bắt máy, nhưng chả hiểu là do say quá hay sao mà mình lại ấn nút nghe:
– Ai đấy?
– Em đây…

Mình khẽ giật mình…
– Linh à, sao bữa nay lại gọi anh thế?
– Không, là em, Quỳnh đây…

Liếc nhìn đồng hồ, đã hơn 10h…
– Em gọi có việc gì?
– Em muốn gặp anh, em muốn…

Mình cắt ngang lời em:
– Có gì thì nói luôn đi em, giờ anh không rảnh!
– Vậy khi nào anh rảnh, em muốn nói chuyện với anh…
– Có gì em cứ nói qua điện thoại là được rồi, không cần thiết phải gặp mặt nhau làm gì!
– Nhưng mà em…

Tút…tút…tút…

Mình tắt luôn nguồn. Đút điện thoại vào túi, tiếp tục chén chú chén anh với mấy thằng bạn. Tính mình là vậy, nếu cần thiết hay đơn giản là thích thì mình sẽ gặp, còn nếu không thì cứ nói qua điện thoại, khỏi mất công dài dòng. Xong chỗ rượu với nồi lẩu, thấy đã quá nửa đêm, mình với tụi bạn ra về, vẫn còn ám ảnh trong đầu cuộc gọi ban tối của em.

Em, người con gái mà mình đã từng yêu say đắm, mối tình 2 năm đại học đầy ngọt ngào, hạnh phúc của mình. Cũng đã chia tay với mình cũng bằng 1 cuộc gọi như thế. Tất cả giống như 1 giấc mơ. Cho đến khi tỉnh giấc, thì mình đã không còn là mình nữa. Câu chuyện xảy ra cách đây đã được 2 năm rồi, đáng lẽ mình không muốn kể nó ra, nhưng cuộc gọi của em, như 1 điều gì đó, đã thôi thúc mình viết ra câu chuyện này, chỉ để tâm sự với anh em trên Thuvientruyen18.com về mối tình đầu, mối tình đã ám ảnh mình 1 thời gian dài.

12 h 30 phút mình về đến nhà. Mở cửa. Nhìn vào phòng mẹ, thấy mẹ đã ngủ. Đắp lại chăn cho mẹ. Vừa lên phòng, mở điện thoại ra thì đập vào mắt mình là 3 tin nhắn, tất cả đều là của em. Đại loại thì nội dung là: Em muốn gặp anh, em có chuyện cần nói … bla… bla… bla … Mình chả thèm rep. Chuyển điện thoại sang chế độ rung, cài báo thức, rồi quẳng nó lên giường. Đi tắm xong thì mình mở máy vào Facebook, thấy có lời mời kết bạn từ 1 nick lạ. Mình chỉ thường accept nick của người quen thôi, nhưng sực nhớ hôm nọ ra Sacombank rút tiền thì được 1 bé sinh viên ngoại thương xin nick. Tả sơ sơ thì em nó thuộc dạng “da trắng, chân dài, khúc nào ra khúc đó”. Chăn làm rau được. Thế là accept luôn. Sẵn đang rảnh, định vào soi wall thì em nó pm:
– Anh Hoàng đấy phải không?
– Ừ anh đây, bé Huyền đó hả?
– Là em, Quỳnh đây

Cái Định Mệnh. Gì thế này, em nó đào đâu ra nick của mình, định không rep lại, nhưng mình vốn lịch sự với phụ nữ nên cũng cố rep:
– Việc gì thế?
– Em muốn gặp anh, em thực sự rất muốn gặp anh
– Anh đã nói rồi, anh không rảnh, và anh cũng không muốn gặp em, có gì thì nói luôn đi.
– Cho em 15 phút cũng không được à, dù sao mình cũng từng yêu nhau mà.
– Chuyện đó đã là của quá khứ rồi, không nên nhắc lại làm gì.
– Em xin lỗi, nhưng em nhớ anh lắm…

Thấy em nó năn nỉ cũng tội, vả lại dạo này không phải ở lại công ty làm thêm nên buổi tối toàn đi nhậu, thôi thì bớt đi 1 buổi gặp em nó cũng được, rượu bia nhiều quá cũng không tốt. Vả lại em nó cứ làm phiền mình kiểu này thì khó chịu lắm.
– Thôi được, tối thứ 2, chọn thời gian và địa điểm đi rồi nhắn tin cho anh…

Nói rồi mình out luôn, chả cần xem em nó rep lại những gì. Lăn lên giường, đắp chăn, nhắm mắt. Dù đã cố, nhưng mình vẫn không thể ngủ được, mình cứ nghĩ về em. Nhìn lên đồng hồ treo tường, thấy đã hơn 2h. Thế là bật dậy. Lôi thuốc ra đốt. Kể ra giờ điều độ hơn xưa nhiều, hồi mới chia tay với em, ngày nào cũng đốt hết cả gói mà vẫn còn muốn đốt nữa, giờ nghĩ lại vẫn hãi. Tự dưng nghĩ hay là thôi, không đi nữa, gặp em nó cũng chả để làm gì, chả biết nói gì. Nhưng mà mình là nam nhi đại trượng phu, đâu thể nuốt lời được. Thế là đi ra ban công, châm thuốc, gọi cho cậu mình.

Có lẽ sẽ có 1 vài bạn bảo mình thần kinh, hơn 2h sáng còn đi gọi điện thoại, đã vậy còn gọi cho cậu. Mình xin trả lời luôn, cậu mình thường hay đi chơi đêm lắm, có hôm đi đến 3, 4h sáng mới về. Vả lại nói là cậu thôi, chứ thực ra cậu chỉ hơn mình độ 5 tuổi, vì là con thứ 3 của bà hai(ông ngoại mình có 2 vợ là bà ngoại mình và bà hai) do đó nên 2 cậu cháu thân nhau lắm. Vả lại bên nhà ngoại, có mấy ông anh cỡ tuổi mình mà chán lắm, toàn mọt sách với lại dân IT nên mình nói chuyện không hợp (không có ý chê dân IT đâu nhé). Mình có chuyện gì cũng nói với cậu cả. Hôm nay là thứ 7 (nói chính xác hơn thì là rạng sáng chủ nhật ), chắc ông này lại ngủ lang ở đâu rồi.

Tút…Tút…Tút…
– Tao đây.
– Cậu đang ở đâu thế?
– Tao đang ở bar XXX, lại chuyện con nào nữa à?
– Sao cậu biết?
– Thôi đi mày, tao chả hiểu mày quá, qua đón tao nhanh lên, đợi lâu tao cắt lương.

À quên mất, mình đang làm việc dưới quyền cậu mình, cậu mình là phó tổng. Cậu vẫn hay dọa mình bằng câu này. Phóng con xe đến đón ông cậu, rồi 2 cậu cháu đèo nhau vào quán nhậu gần nhà. Kêu chai vodka và đĩa cá khô, mình nói luôn:
– Cậu còn nhớ Quỳnh không?
– Quỳnh nào, em Quỳnh “tàu nhanh” ý hả? Tao mới gặp em nó sáng nay.
– Không phải, Quỳnh, người yêu cũ của cháu ấy.
– À nhớ rồi, mà sao?
– Em nó vừa gọi cho cháu.
– Khi nào?
– Mới ban tối.
– Nó muốn gì?
– Muốn gặp cháu.

Cậu mình nói luôn:
– Mày cứ đi gặp nó bình thường, chia tay rồi vẫn có thể làm bạn.
– Thật hả cậu?
– Tất nhiên là không rồi, mày bị gì vậy, tao dạy mày thế nào, không có cái ngu nào bằng đi gặp người yêu cũ. Mới chia tay thì tao không nói, đằng này…

Cậu nhìn mình, hạ giọng rồi nói tiếp:
– Thôi, mày muốn đi gặp nó hay không thì tùy mày, nhưng mà đi đâu thì cũng phải cẩn thận, thời buổi này không tin ai được đâu.
– Cháu biết rồi, cảm ơn cậu.
– Ơn nghĩa con mẹ gì, thôi uống đi.

Công nhận ông này uống ghê thật, chơi hết cả chai trong khi mình uống có vài li. Phần vì mới uống ban tối, phần thì mải suy nghĩ. Chở cậu về thì cũng đã gần 4h rồi. Về nhà cứ thế mình lăn ra ngủ.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8

Những cuộc tình đã qua

Chiếc xe lắc lư đi chầm chậm qua con đường đèo nguy hiểm, hình như năm nào cũng có xe du lịch gặp tai nạn tại đây, trên xe mọi người trong đoàn từ thiện của tôi đều đang ngủ, bác tài xế bật bài hát nổi tiếng nhất về thành phố mà chúng tôi đang chuẩn bị ghé thăm, tôi bật cười ngay khi nghe bài hát này, dường như các bác tài xế luôn dùng bài hát này để báo hiệu cho hành khách biết là chuẩn bị đến, cuối con đèo thôi sẽ là một thành phố du lịch nổi tiếng với không khí trong lành, mát mẻ, và cái không khí ấy luôn gợi cho tôi nhớ đến những cuộc tình đã qua của mình, trùng hợp thay đều ít nhiều gắn với thành phố này.

Một năm rưỡi trước chuyến đi này, tôi cũng đã cùng gia đình du lịch đến nơi đây, lúc này là sau Tết ta, sau khi loanh quanh mấy tỉnh miền Nam thăm bà con bên ngoại, gia đình tôi ghé đến thành phố du lịch này coi như nghỉ dưỡng, kết thúc chuyến đi dài ngày khá mệt, riêng tôi chuyến đi này còn có một cuộc hẹn khá đặc biệt khác, có thể xem như một cuộc off game, có đều cuộc gặp giữa game thủ lần này chỉ có 2 người, tôi và em – vợ của tôi trong game.

Sau khi ăn tối, gia đình tôi rủ nhau đi chợ đêm, rồi sau đó đi nghe nhạc Trịnh ở một quán cà phê khá nổi tiếng ở thành phố này, còn tôi tách ra đi đến điểm hẹn. Em nhắn tôi đợi ở bờ hồ nổi tiếng của thành phố, gần 1 trong 2 quán độc nhất ở đây có được lợi thế nằm nhô ra bờ hồ với view cực đẹp. Tôi đến sớm hơn giờ hẹn 20 phút, một phần vì tôi cũng nôn nóng với cuộc hẹn này, một phần tôi muốn chủ động quan sát em và gia đình em trước (em nhắn với tôi ba mẹ sẽ đưa em đến điểm hẹn, khổ thế… )

Nói sơ về cô vợ ảo này của tôi, em là đệ tử trong game của thằng bạn tôi, cũng chính là thằng tôi mua acc, những ngày đầu tiên tôi vào game, em là người hướng dẫn tôi cách chơi, làm nhiệm vụ, bãi train… Tôi chưa bao giờ thấy ai chơi game như em, em đầu tư nhiều vào game không thua 1 đại gia nào cả, nhưng acc của em không vip, sau này tôi mới biết em nuôi 1 lần 30 – 40 acc, acc nào cũng lever cao, đồ không cần ngon, cái em cần là có sẵn trong tay nhiều nhân vật của các phái khác nhau, áo quần full tất cả các bộ thời trang, để phục vụ cho nhu cầu duy nhất của em khi chơi game là làm phim về game.

Em có tài quay phim trong game rất đẹp, cắt cảnh, lồng nhạc và tự thưởng thức. Đôi khi có tham gia một số cuộc thi và luôn giảnh được giải. À… quan trọng nhất, em mới 17 tuổi, đang là học sinh lớp 12. Có thể nhiều bạn không tin nhưng em học rất giỏi, nằm trong đội tuyển học sinh giỏi Anh Văn của thành phố, lại xinh xắn nên trên trang web của trường em là gương mặt đại diện, nhiều lần tôi cũng tự hỏi sao mình may mắn quen được người toàn diện thế.

Thời gian chờ đợi đúng là sốt ruột, tôi tưởng tượng trong đầu em hôm nay sẽ như thế nào, mang áo quần gì, em có đẹp như trong hình không, hay em có nhận ra tôi không, trước giờ tôi chưa từng cho em biết mặt tôi, thậm chí là giọng nói, tất cả chỉ là chat trong game và nhắn tin. 6h5 phút tối rồi, tôi bỗng có suy nghĩ hay là mình bị cho leo cây, mắt thì cứ chăm chăm nhìn ra đường xem thử có cặp vợ chồng nào đi theo con gái không, tôi không hề để ý là em bước ra từ quán cà phê đó, cho đến khi em đứng trước mặt tôi.

– Dạ… anh có phải anh Linh không ? – em cất tiếng hỏi, ôi giọng miền nam sao ngọt ngào quá, em hỏi mà sợ bị nhầm, nên cứ thỏ thẻ lại càng dễ thương.

Tôi đứng trơ người nhìn em, em còn đẹp hơn trong ảnh, lúc này là thời điểm sau Tết, thời tiết ở đây rất lạnh, em mang một cái áo khoác lông màu trắng, bên trong là áo len cao cổ, váy xếp ly kiểu học sinh và một đôi giày cao cổ, tất cả đều trắng. Thế mà không trắng bằng và cũng không thu hút bằng khuôn mặt trái xoan của em, trắng hồng lên rạng người, tôi không kịp ngắm nhìn tiếp thì nhận ra sau lưng em là 2 vị phụ huynh nghiệm nghị cũng đang nhìn chằm chằm vào tôi đánh giá.

– À… anh là Linh đây, em là Như phải không, em nhận ra anh hay thật… Dạ con chào cô chú… chào em.

Phụ huynh nào cũng thích người lễ phép, tôi chắc chắn vậy, có vẻ thấy tôi khá lễ phép và đàng hoàng, ba mẹ cười gật đầu chào và cũng chẳng nói gì với tôi, chỉ quay sang dặn dò em đúng 9h quay lại đây ba mẹ đón, chào tôi bằng câu dặn dò vô dụng nhất trái đất:

– Hai đứa đi chơi vui vẻ, đàng hoàng nghe.

Hai vị phụ huynh đi rồi em mới lè lưỡi quay sang cười với tôi.

– Ba mẹ kĩ quá, sợ con gái ba mẹ bị ăn hiếp, có lẽ anh nhìn không đến nỗi nào nên ba mẹ yên tâm, em chỉ sợ ba không cho em đi riêng.

– Anh cũng sợ vậy :)))

Viết những dòng này dễ dàng nhưng thật ra lúc đó tôi và em trao đổi với nhau khó khăn hơn nhiều, vì tôi nghe hiểu được giọng miền Nam (ngọt thế thì ai mà không nghe được) nhưng em không nghe rõ được giọng miền Trung của tôi, tôi lại có tật nói nhanh, vì thế khi đi chơi với em tôi phải nói thật chậm, thật chậm em mới hiểu được, tôi lại không thích giả giọng nên mới khổ càng thêm khổ, nhiều câu nói xong phải giải thích lại từng từ cho em hiểu.

Vì cả hai đều đã ăn tôi nên chẳng có nơi nào thích hợp để nói chuyện hơn là quán cà phê. Thành phố này có vô vàn quán cà phê, khu vực gần chợ đêm lại càng đông đúc, chúng tôi leo lên một quán cà phê khá cao so với mặt đường, từ đây vừa có thể nhìn chợ đêm, nhìn bờ Hồ, lại khá riêng tư để hàn huyên tâm sự. Câu chuyện đi từ game ( tất nhiên, off game mà ) rồi đến chuyện học hành của em, em khá ngạc nhiên vì tôi biết em là học sinh đại diện của trường trên trang web (thật ra chuyện này phải nhờ thằng bạn của tôi, nó có ảnh em chụp trong lần off game ở SG nên cho tôi xem, có lần tôi tò mò vào trang web trường em xem thử lại thấy khuôn mặt em mang đồng phục trường ngay trang chủ).

Em cũng kể cho tôi về gia đình, em là con gái út trong gia đình, trên em có 2 anh trai đã trưởng thành và có gia đình hết rồi, ba mẹ lớn tuổi và thành đạt rồi mới sinh ra em, nên từ nhỏ em muốn gì được nấy, cũng may là biết lo học hành và không ham chơi lêu lỏng, chỉ ham chơi game thôi. Em cũng cho tôi biết Tết này nhà em định đi Sing – Malay du lịch nhưng em nhất quyết không chịu và đòi lên đây để hẹn gặp tôi vì tôi kể cho em sau Tết tôi sẽ ghé thành phố du lịch này. Lúc nãy em nhận ra tôi ngay cũng là em đã âm thầm xin thằng bạn của tôi một tấm ảnh ( thằng này nó làm điệp viên hai mang tốt quá ).

Thật ra từ đầu tôi đã xác định trong đầu là cuộc gặp này sẽ rạch ròi chuyện game và đời với em, năm nay em lớp 12 rồi, tôi không muốn em dính dáng đến chuyện tình cảm không đâu để ảnh hưởng học tập, thế mà gặp em câu chữ của tôi chuẩn bị từ đầu nó bay đi đâu mất, lại chỉ toàn ba hoa tán tỉnh mới khổ tâm chứ.

– Em hỏi nè, lúc nãy lúc em chào anh sao anh đứng sượng trân vậy?

– Tại vì em đẹp quá, em đẹp hơn trên hình nhiều nên anh không biết có nhầm người không.

Cái này là tôi nói thật, không phải ba hoa nhé, mặt em lại càng đỏ hồng. Trời ngày càng lạnh, khuôn mặt trắng hồng của em lại càng làm bên trong tôi nóng nực lên, tôi cúi xuống nhìn em, ánh mắt trượt từ khuôn mặt em xuống bầu ngực đang nhấp nhô theo từng hơi thở, nằm ẩn dưới lớp áo len nhưng không thể che dấu em có khuôn ngực khá lớn, con gái cấp 3 nhà giàu đúng là phát triển, dáng người của em không có vẻ hấp dẫn của những cô gái gợi tình thành thục, nhưng mơn mởn đầy sức dụ hoặc một thằng đàn ông vốn đã trưởng thành như tôi.

Quán cà phê giờ này khá vắng, vì còn sớm mà, dân du lịch giờ này còn bận đi chợ đêm, ai rảnh mà uống cà phê giờ này, chúng tôi lại ngồi trong một góc khuất của quán, tôi chỉ muốn cúi xuống vùi đầu và khuôn ngực non tơ đầy đặn ấy… nhưng đương nhiên là không dám. Thay vào đó tôi vòng tay qua người em rồi nhẹ nhàng cúi xuống hôn vào má em. Em khẽ giật mình nhưng không vùng ra, chỉ cuối mặt xuống và má thì lại càng đỏ hơn. Sau này khi trải qua nhiều cuộc tình khác, tôi vẫn thích nhất những khoảnh khắc e thẹn như thế này của những người con gái, nó kích thích tôi hơn rất nhiều lần sự bạo dạn của các cô gái từng trải.

Phản ứng yếu ớt của em càng thêm thúc giục tôi lấn tới, tôi vuốt má em rồi nâng cằm em lên, đặt vào môi em một nụ hôn, chỉ là môi chạm môi thôi, rồi rút ra liền, có thể lúc đó tôi không dạn dĩ như bây giờ, hoặc tôi ngại em phản ứng mạnh, nên hai tay của tôi vẫn yên vị ở nơi an toàn, đó là 1 tay vòng sau lưng em và tay còn lại đặt trên má em. Nếu là tôi của ngày hôm nay có thể nó đã đi du lịch trên thân thể em rồi, nhưng biết đâu nhờ sự chừng mực hết sức “đàng hoàng” đó mà em không quá sợ hãi để tiếp nhận tôi.

– Anh… em sợ người ta nhìn.

Trời, thà em sợ tôi thì tôi còn ngại chứ sợ người ta nhìn thì đúng là hợp ý tôi quá.

– Ờ, anh xin lỗi, vì em đẹp quá nên anh không kiềm chế được, anh cũng mong chờ ngày gặp vợ của anh quá nên… – Tôi chọc ghẹo em cho em đỡ xấu hổ và quên chuyện tôi vừa cưỡng hôn em 2 cái.

Trong game chúng tôi xưng hô khác nhau, tôi gọi em bằng tên và xưng anh, chỉ có em là thích xưng hô vợ – chồng với tôi, cũng một phần trong game riêng bang của tôi đã có 4,5 người thích em, mà họ có lợi thế là cùng thành phố, đi off gặp em rồi, em nói với tôi muốn xưng hô vợ – chồng để người ta không làm phiền em nữa. Đây là lần đầu tiên tôi gọi em là vợ, có vẻ em thích với chuyện này nên quên hẳn chuyện tôi “cưỡng hôn”, chỉ cấu vào hông tôi một cái đau điếng.

– Anh chọc em nè.

Nhận đòn trả đũa của em làm tôi đau đến trào nước mắt, nhưng quan trọng là em đang ngồi gọn trong vòng tay tôi và không có ý định thoát ra, vậy là xem như hiểu lòng nhau rồi. Lúc này chưa đến 7h tối, vậy là tôi còn được 2h đồng hồ nữa trước khi trả lại em cho quý vị phụ huynh. Chợt nghĩ đến đây tôi bỗng chột dạ nhìn quanh, tôi sợ biết đâu ba mẹ đang ở đâu đó quanh đây quan sát 2 đứa, chuyện này không phải là không thể, dễ gì cho con gái rượu đi chơi 3h với một người lạ mặt chứ. Hành động của tôi đương nhiên làm em thấy lạ.

– Anh tìm gì vậy?

– À… anh nhìn quanh đây, nhỡ ba mẹ em đi theo 2 đứa.

– Anh yên tâm, tối nay ba mẹ em với anh trai và chị dâu lái xe đến nhà người quen chơi, 9h mới quay lại bờ hồ đón em.

– Nhỡ đâu ba mẹ em không yên tâm về anh thì sao, cho con gái xinh đẹp đi với người lạ 3h đồng hồ không lo à,không sợ anh ăn thịt hay bắt cóc em à?

– Hihi, em nói với ba mẹ là em gặp anh nhiều lần mỗi khi off game ở SG rồi, nên ba mẹ yên tâm một chút, với lại em nói trước là nếu ba mẹ đi theo mà em biết là em giận bỏ ăn bỏ uống luôn.

Nghe đến đây thì tôi bó tay với cô tiểu thư này, được yêu chiều như thế mà sao ngồi trong vòng tay tôi lại hiền như con mèo con thế nhỉ, thật là dễ làm người ta động lòng phàm… Hờ hờ. Bỗng em cười rất ranh mãnh nhìn tôi.

– Mà nếu ba mẹ có thay đổi ý định vào phút chót, thì em vẫn có người thông báo mà, chị dâu em sẽ nhắn tin cho em, chuyện em và anh em đều tâm sự với chị dâu. Dù sao anh và em quen nhau trên mạng cũng gần 1 năm rồi, mạng là ảo nhưng đêm nào anh với em cũng nói chuyện cả đêm, em tin anh không có bắt cóc em đâu, còn… ăn thịt hay không thì… không biết.

Mấy chữ cuối của em càng nói càng nhỏ, nhưng lọt vào tôi cứ như sét đánh ngang tai vậy, tim tôi đập thình thịch, tôi cảm thấy mặt mình nóng ran, không biết giờ mặt tôi với em mặt ai nóng hơn nữa, mà khổ nhất là thằng em ở dưới, nó căng tức bên trong cái quần jean, kiểu này mà chỉ uống cà phê rồi về chắc thằng em nó hận thằng anh cả đời quá.

– Ừ thì nãy giờ anh cũng có muốn ăn thịt em, mà mới ăn được có hai miếng ở má với ở môi thôi, chưa hết thèm – tôi đóng chốt cho kế hoạch B của mình, một kế hoạch ngược hoàn toàn với kế hoạch A cực kì “quang mình lỗi lạc” ban đầu, haiz, cuối cùng thì “người không vì thằng em của mình, trời tru đất diệt” mà.

– Hứ, anh tham quá, anh… anh là người đầu tiền hôn em đó.

– Anh không ngờ mới gặp mà em đã lừa anh rồi – tôi giả vờ.

– Ơ đâu, em nói thật mà, sao anh không tin ? – cô bé ngơ ngác nhìn lại càng dễ thương.

– Thế ba mẹ em chưa hôn em bao giờ à, sao lại nói anh là người đầu tiên?

– Thì trừ ba mẹ ra.

– Hai ông anh nữa, lúc nhỏ cũng hôn em gái chứ.

– Thì trừ người nhà em ra.

– Thế thì anh tin, hờ hờ.

– Nãy giờ anh ghẹo em phải không, ghét hà.

Tôi không để em nói hết câu, tay trái tôi kéo em vào gần, tay phải nâng cằm em lên và đặt vào đó nụ hôn thứ 3, lần này không chỉ là hôn phớt qua mà lạ một nụ hôn sâu, tôi tham lam ngậm chặt bờ môi của em, em lúng túng rồi lặng im trong vòng tay tôi thưởng thức nụ hôn đầu đời. Được thể tôi lách lưỡi vào miệng em, khám phá một vòng mà có lẽ em chưa quen nên ban đầu chưa hưởng ứng lắm, một lúc sau lưỡi em quyện vào lưỡi tôi, cơ thể em bỗng mềm nhũn trong tay tôi, mút mạnh lưỡi em về phía miệng mình, tôi làm cho em giật mình choàng tỉnh

– Anh… em ngại… quán này đông người rồi.

Tôi bỗng nhìn quanh, ừ nhỉ, mới có mười mấy phút mà quán thêm 3 bàn rồi, có người cũng đang nhìn về phía tôi, vì tôi ngồi ngoài che em ngồi trong nên họ có lẽ không thấy rõ tôi và em đang làm gì, nhưng 1 cặp nam nữ vào quán cf chọn bàn trong góc làm gì thì có trời biết đất biết và ai cũng biết.

– Em, khách sạn nhà anh ở gần đây, giờ mọi người cũng đi chơi hết rồi, hay về phòng anh ngồi chơi, kín đáo hơn ở đây.

– Nhỡ người nhà anh về thì sao ?

– Thì mình ngồi chơi thôi, ai về thì chào, anh cũng nói với nhà là đêm nay anh đi gặp vợ anh trong game rồi. Ai về thì anh giới thiệu cô vợ đanh đá trong game cho nhà anh biết luôn.

– Này thì đanh đá – em vừa nói vừa cấu tôi một cái, nhưng em đồng ý với đề nghị của tôi.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23

Dì Ba

Thằng Trung sinh ra trong một gia đình rất bình thường. Ba nó là một thương gia thường hay vắng nhà, còn Mẹ nó thì lo quán xuyến cửa hàng kinh doanh mặt hàng vải lụa. Hai anh em chúng nó, thằng Trung và con Liên, có được một tuổi thơ rất bình dị.

Khi thằng Trung được 8 tuổi thì một biến cố đã đem lại thay đổi lớn trong cuộc sống của nó. Năm đó bà Ngoại chết và Mẹ thằng Trung biểu Dì Ba dọn về ở với gia đình nó. Dì Ba nhỏ hơn Mẹ thằng Trung 6 tuổi và từ nhỏ Dì đã quyết ở bên cạnh Bà Ngoại để chăm sóc cho Bà.

Ngay lập tức thằng Trung đã gắn bó với Dì Ba, có lẽ vì Dì rất hiền lành và dễ dãi, không bao giờ trách mắng nó và con Liên. Ở điểm đó Dì khác hẳn với Mẹ nó vì Mẹ thằng Trung rất nghiêm khắc, đôi lúc gần như lạnh lùng làm ai nấy trong nhà đều e dè, nể sợ. Điểm thứ hai làm thằng Trung gần gũi với Dì Ba cũng chính là do cái khoảng cách giữa Mẹ nó và nó làm thằng con trai không có được tình thương ấm áp mà nó ao ước. Nói vậy không có nghĩa là Mẹ thằng Trung không thương yêu nó, nhưng có lẽ vì do công việc nên Mẹ nó không có thời gian mà chăm chút đầy đủ cho hai anh em chúng nó. Thằng Trung đoán là Mẹ nó cũng biết rõ điều đó nên Mẹ nó mới rước Dì Ba về để giúp Bà dạy dỗ cho hai anh em chúng nó.

Dì Ba thương yêu hai đứa như con đẻ. Dì lo tất cả mọi chuyện cho hai anh em thằng Trung – Con Liên từ ăn mặc đến học hành, giải trí. Dì như là một bà tiên đối với thằng Trung, hể rãnh rỗi đôi chút là nó chạy đi tìm Dì và lúc đó dù đang bận bịu công việc gì thì Dì cũng cũng bõ qua bên để chơi với nó.

Cuộc sống cứ như vậy mà nhẹ nhàng trôi qua…

Càng ngày thằng Trung càng gắn bó với Dì Ba trong khi Ba Mẹ nó cứ say mê kinh doanh. Dì là người trau dồi cho thằng Trung tất cả kiến thức.
Năm thằng Trung được 15 tuổi thì nó bắt đầu quan tâm đến những rung động đầu tiên về sinh lý. Những buổi sáng vừa tỉnh giấc nó bàng hoàng thấy con cu của nó cương cứng và nhỏng đầu lên một cách kiêu hãnh. Khi thằng Trung kiếm cớ hỏi lòng vòng Dì Ba thì nó khám phá ra là Dì cũng ngốc nghếch không kém gì nó trong lĩnh vực đó. Dì rất thông thạo trong nhiều lĩnh vực, nhưng về tình dục, sinh lý thì Dì cũng mù tịt như nó. Thì ra do từ lúc nhỏ sống bên cạnh Bà Ngoại rất cổ điển và nghiêm khắc, rồi sau khi Bà chết thì lại về với Ba Mẹ nó cũng thuộc dạng rất khó tính trong chuyện trai gái nên dù đã trên 30 tuổi nhưng Dì lại rất non nớt về sinh lý và giới tính.

May cho thằng Trung là một người đàn bà khác đã giúp nó mở được những ổ khoá đầu tiên! Đó là Chị Linh. Chị Linh là người giúp việc cho nhà thằng Trung. Chị Linh cũng tầm tuổi Dì Ba và nghe đâu Chị đã có chồng nhưng Chị lên đây làm việc để kiếm tiền gởi về nuôi gia đình. Chị Linh rất vui tính và linh động, miệng Chị lúc nào cũng cười nên ai cũng có cảm tình với Chị.

Sáng hôm đó, Chị Linh bước vào phòng thằng Trung để kêu nó dậy ăn sáng. Chị khựng người lại khi thấy thằng con trai đang nằm trên giường mà ngắm nghía con cu đang căng cứng của mình.

Thấy Chị, thằng Trung vội vã hỏi :
– Chị ơi, tại sao con cu của em nó ngổng đầu lên vậy ?

Chị Linh lúng túng cười gượng :
– Ừ thì … đó là vì em thành người lớn rồi.
– Là sao ?

Chị Linh làm lơ :
– Thôi ! Em dậy mà xuống nhà ăn sáng không Cô lại rầy Chị.

Thằng Trung đành líu ríu nghe theo lời Chị.

Nhưng hôm sau, nó lại nài nỉ Chị Linh :
– Mà con cu như vậy có phải là bị bệnh không Chị ?

Chị Linh không cầm được tiếng cười :
– Em làm Chị tức cười quá ! Không có bệnh gì đâu mà em sợ !

Thấy Chị đang cười vui, thằng Trung cố hỏi thêm :
– Chị giải nghĩa cho em nghe đi mà …em không biết hỏi ai !

Chị Linh nhìn thắng con trai mà lưỡng lự … nhưng rồi may cho nó, cuối cùng rồi thì Chị cũng xuống giọng mà nói :
– Khi em còn nhỏ thì con cu cũng bé tí nhưng đến tuổi dậy thì thì con cu bắt đầu bị kích thích nên nó phồng lên. Nhất là vào buổi sáng lúc Dương cực thịnh thì con cu hay cương lên như vậy.
– Vậy là chuyện bình thường, không đáng lo phải không Chị ?
– Ừ đúng rồi.
– Vậy thì làm sao cho nó xìu xuống ?

Chị nheo mắt cười nhỏ :
– Thì cứ để như vậy, đừng quan tăm đến nó thì nó xìu chứ sao !

Nhờ Chị Linh mà thằng Trung có được những kiến thức đầu tiên về sinh lý. Dần dần Chị không còn luống cuống nữa và Chị dạy cho nó biết thêm về đề tài đó. Mỗi lần như vậy Chị lại căn dặn:
– Em không được kể cho ai nghe … nhất là Mẹ em, không thôi chết cho Chị.

Khi thật sự quen rồi thì một lần Chị nhìn con cu của thằng Trung mà nói :
– Phải công nhận, tuy em mới 15 tuổi nhưng cu của em như vậy là khá bự rồi đó.

Thằng Trung cười đùa :
– So sánh với chồng Chị thì ai bự hơn ?

Chị Linh hơi đỏ mặt :
– Thì … cũng xêm xêm …
Rồi Chị hạ thấp giọng :
– Để Chị thử xem sao !

Chị Linh đưa tay mà nắm lấy con cu cương cứng của nó làm nó thấy thật dễ chịu … thằng Trung cảm nhận bàn tay của Chị rung động mạnh.
Thời gian như ngưng động lại …

Chợt Chị Linh đứng phắc dậy, bối rối nói :

– Chị điên mất rồi ! Xin lỗi em …

Xong Chị hấp tấp bỏ chạy ra khỏi phòng.

Trên con cu của thằng Trung vẫn còn dư âm thật dễ chịu của bàn tay mát rượi của người phụ nữ.

Mấy ngày liên tiếp Chị không lên đánh thức thằng Trung nữa mà giao cho mấy người làm khác làm nhiệm vụ đó. Chị cũng tránh mặt nó làm nó cũng thấy nao nao.

May mắn cho nó là một tuần sau, Chị Linh lại vào phòng nó.

Thằng Trung mừng rỡ đưa tay ra nắm lấy tay Chị mà kéo Chị ngồi xuống mép giường :
– Hôm nay vui quá, lại được có Chị ! Em tưởng Chị giận em chứ ?

Chị lúng túng :
– Không có đâu, em đâu có làm gì mà Chị giận.

Thằng Trung nắm lấy bàn tay của Chị mà nói :
– Vậy thì tốt quá ! Lần trước em thích lắm khi được Chị làm như vầy…

Rồi không để Chị phản ứng, thằng Trung nắm tay Chị mà đặt lên con cu cương cứng của nó.

Chị giật mình, bối rối định đứng dậy nhưng thằng con trai nằng nặc giữ Chị, không cho Chị đứng lên.

Chị Linh làm mặt giận :
– Biết như vậy, Chị không thèm lên phòng em làm gì.

Thằng Trung tiu nghỉu, vội vã buông tay Chị ra mà nhăn nhó làm Chị phải phì cười :
– Nhăn mặt như vậy xấu trai lắm đó !

Thằng Trung rụt rè liếc nhìn Chị :
– Chị đừng giận em nhe ?

Chị cười :
– Em thiệt là …bây giờ em muốn gì đây ? Có chịu dậy hay không đây ?
– Nhưng mà …
– Nhưng mà cái gì nữa ?
– Em thèm được Chị nắm con cu một chút. Lần trước em thấy thích lắm.

Chị Linh nhìn thằng Trung với một ánh mắt thật lạ. Một lúc sau Chị nhẹ nhàng hỏi :
– Có thiệt không đó ?

Thằng con trai nhanh nhẩu gật đầu làm Chị mỉm cười :
– Chị chìu em một lần này thôi nhe. Mà … tuyệt đối không được cho Cô biết đó.

Khi bàn tay của Chị nắm lấy con cu của thằng Trung thì nó lịm người đi vì thích thú. Chị Linh cũng khẩn trương vô cùng, lâu lắm rồi Chị không đụng đến một người đàn ông, vậy mà hôm nay Chị lại có cơ hội nắm lấy con cu một đứa con trai trẻ măng, con của bà chủ. Chị thầm nhủ: ” thằng con trai tuy trẻ vậy chứ cu của nó đâu thua gì cu của chồng mình “. Chị nhận ra là tuy hằng ngày làm lụng, không có thời giờ mà nghỉ đến chuyện tình dục nhưng bây giờ khi được nắm một con cu trong tay thì Chị thấy bồi hồi rạo rực không ngờ.

Chị thích thú bóp nhè nhẹ con cu nóng hổi mà nghe thằng con trai thở mạnh …

Chợt Chị đứng phắt dậy mà bỏ chạy về phòng mình. Tim Chị đập loạn xạ khi Chị nằm dài ra giường mà thở hổn hển. Chị bối rối khi thấy mình rạo rực một cách không ngờ như vậy. Chị rón rén thò tay dưới quần lót và Chị hổ thẹn khi nhận ra là khe lồn của mình ướt nhẹp. Chị nằm đó mà thở ngắn than dài, tự nhủ sẽ không để tình trạng đó xảy ra một lần nữa.

Chị chỉ giữ được lời hứa đó được vài ba ngày rồi sau đó Chị lại mò lên phòng thằng Trung để được nắm con cu của nó. Chị yên lòng khi thấy thằng con trai tuyệt đối nghe theo lời Chị. Chị thích thú thấy nó đến với tình dục một cách tự nhiên và trong sáng như vậy. Chị tự tin hơn và bắt đầu thận trọng hướng dẩn nó theo chiều hướng đó.

Sau những giây phút xoa bóp con cu của thằng Trung, đôi khi Chị Linh chịu không được, phải chạy về phòng mình mà tắm một trận để cho vơi đi những rạo rực ầm ỉ.

Khi thằng Trung chập chửng bước vào thế giới của người lớn thì một biến cố quan trọng khác đã xảy ra với nó.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50

Quen cô chị, tán cô em

Chuyện bắt đầu từ vài năm trước các bác ạ. Đó là một đêm Noel định mệnh của hai thằng nhà quê mặt còn thơm mùi sữa. Theo kế hoạch, cả hội khoảng chục đứa sẽ kéo ra thị trấn Ông Đồn để đập phá, vậy mà thế quái nào lũ ác ôn lâu ngày thọt được xe cùa ông bà già ra đường nên kéo lấy kéo để, phóng như trâu đuổi, bò rượt, bỏ lại hai thằng em vì chậm mà chắc nên lạc mịa đằng sau.

Lúc đó toàn trẻ trâu, nhà nghèo, ngoài thằng bạn em được ông cậu trên xì phố tặng thì làm gì thằng nào có điện thoại đâu. Đang loay hoay chưa biết làm thế nào thì lại hết xăng, hai thằng chơ vơ đẩy bộ trên quốc lộ gần cả cây số mệt lòi càng, đã vậy lại cùng mặc hai cái áo thun màu xanh lá mạ y chang nhau mà thằng nào cũng kết nổ mắt nên quyết mua cho bằng được trong một lần lên Biên Hòa thăm người quen. Thế là ai cũng dòm, thật, nhìn chẳng khác hai con bống xà bang một chút nào.

Đổ xăng xong, sẵn đang quê tụi bạn cờ hó nên em quyết:

– Ê Tr, lỡ rồi lên Long Khánh chơi luôn mậy, chứ giờ lang thang ở đây có vẹo gì đâu?
– Uhm, đi thì đi – thằng bạn lụ khụ như ông già trả lời với thái độ nhìn đời bằng nữa con mắt.

Nói là làm, từ đây lên đó cũng gần 30 cây, hai thằng thì lúc nào cũng tàn tàn, ì à ì ạch trên con Dream thái mới keng xà beng mà ông già nó rửa hồi chiều.

Đến nơi thì cũng 11 giờ đêm rồi. Dự là ghé luôn nhà thờ lớn làm vài shot ảnh để đời rồi lượn chứ hai thằng vốn chẳng theo đạo gì. Nhưng người tính không bằng trời tính, tới nơi mới thấy dân chúng tụ tập đông hơn cả quân nguyên, chả hiểu khuya thế này rồi sao không về ngủ cho khỏe mà còn chen chúc ở đây làm gì. Thôi thì lượn trước, tí ghé lại sau vậy, cứ vậy 2 thằng chạy búa lua xua, cái thị xã thì bé bằng lỗ mũi mà có thằng nào biết đường. Một lúc đói quá lại đớp 2 quả bánh mì, chống xe lên vỉa hè ngồi gặm, nhìn như hai đứa nông nô mới đi rẫy về. Vừa cho xong miếng cuối vào họng, nuốt chưa trôi thì thằng Tr đã lèm bèm.

– Tranh thủ làm vài pô rồi về mày ơi, trễ cmnr.

Phóng xe tới nơi thì cũng vắng thật, lúc này đã hơn 12h.

– Kìa, mày lại kia đứng, tao làm cho trước một quả – chống xe xong, mình kiu thằng Tr ra gần tượng Chúa gần đó đứng để chụp cho nó

Đang lui hui lấy góc nào cho ăn tiền thì bổng một giọng oanh vàng ở đâu cất lên:

– Bạn ơi chụp cho mình một tấm được không? – Một đứa con gái tầm ngang tuổi, hơi tròn trịa, mặt cũng khá xinh, không biết xuất hiện từ khi nào đề nghị, lúc đó chẳng hiểu mình nghe thế nào lại ra bạn ơi cho mình chụp chung với được không? Thế là mình ok luôn.

– Ờ…được chứ, bạn lại đứng với bạn mình đi.

Tạch..Tạch.. quốc luôn 2 shot. Chụp xong thì thấy 2 đứa thì thầm cái gì mình mới đi lại, cùng lúc thì cũng có một đứa con gái khác đi về phía 2 đứa nó. Sau một hồi chào hỏi, làm quen thì cũng biết 2 con này bằng tuổi, đang học 12 tại Văn Hiến, con tới đề nghị chụp ảnh tên là C, không có đạo, con đi cùng là H, là con chiên chính hiệu, tụi nó nói thấy hai thằng nhìn mắc cười nên tới trêu, mịa nó, đúng dân thị xã, dạn dữ không biết. Thôi thì có duyên, coi như là thêm bạn mới.

Trong lúc hai thằng mặc sức chém gió long trời lỡ đất thì một lão ất ơ nào đi xe máy từ đằng xa lại. Con C vừa nhìn thấy đã thì thầm gì đó với con H rồi xin lỗi 2 thằng phải về trước. Uh thì C về, chắc là người nhà đi kiếm. Dẫu sao cũng đã trễ nên 3 đứa quyết định cùng về luôn, 2 thằng kè xe máy theo sau con H đi xe đạp, tính là đưa về cho biết nhà, lần sau có dịp lại lên chơi cũng dễ. Thật lòng mà nói thì H xinh hơn C một chút, tướng mi nhon hơn, nên thằng nào cũng âm thầm tia lấy tia để trong bụng.

Từ nhà thờ lớn, rẽ vô đường Trần Phú, tới một con hẻm nhỏ thì quẹo vào. Đi một đoạn thì H dừng lại trước một căn nhà nho nhỏ màu xanh, cửa sổ màu xanh, cổng sắt cũng màu xanh nốt, hê hê, ngộ thiệt.

– Th ơi, mở cửa giùm chị với – bà H lên tiếng gọi người trong nhà.
– Hừm, giỏi quá ha, đi đâu mà giờ này mới về? Có biết mấy giờ rồi không? Hả?? Hả??

Tiếng mở cửa lạch cạch kèm theo cái giọng đanh đá chua lè chua lét của con mẹt nào trong nhà phóng ra. Chằn lữa nào đây không biết, ăn nói bất lịch sự, nghe giọng là biết cá sấu rồi, mình lẩm nhẩm trong đầu mà không biết rằng ngay cái giây phút định mệnh ấy, kẻ mà mình đang lầm bầm chửi rủa kia lại chính là người sẽ gây ra bao sóng gió cho cuộc đời mình sau này.

Một con bé tầm mười sáu mười bảy, dáng người nhỏ nhắn, tóc dài hơi quá vai, mặc chiếc váy màu den, áo thun trắng in hình pikachu, một tay bế con mèo, một tay bước ra mở cổng. Ôi đệch, gì thế kia, tim mình như ngưng lại, chân tay bủn rủn, tai thì ù lên, dưới cái ánh sáng nhạt nhòa từ trong nhà hắt ra, một khuôn mặt xinh xắn, làn da trắng ngần, đôi chân thon thả đang làu bàu bước ra mở cửa.

Nói thật, không biết các bác có tin vào tình yêu sét đánh không, em trước giờ thì vẫn không mãi cho đến cái khoảnh khắc ấy. Từ cái dáng người, cái khuôn mặt, cái giọng nói, cái tính cách… cứ như là em đã chờ đợi và ấp ủ bao lâu bổng một ngày bất ngờ đứng trước mặt mình vậy. Em đơ ra, chẳng nói được tiếng nào khi con H quay ra chào 2 thằng và chúc ra về cẩn thận. Cô bé kia sau khi thấy có người lạ thì chẳng nói thêm tiếng nào, lẳng lặng ôm con mèo bước vô. Sau khi định thần lại thì cũng không quên chào tạm biệt, hẹn ngày tái ngộ và 2 thằng quay xe đi về.

Đêm Noel dưới quê, đường đã hoang lại vắng nên lạnh vãi đái ra, em ngồi sau run cầm cập nói với thằng bạn:

– Con nào ấy nhỉ, hung dữ vcl, tao là tao chúa ghét mấy con như thế.

– Ừhm, tao cũng thế mày ạ. – thằng bạn đáp gọn lỏn.

Cứ vậy, hai thằng vừa chạy tà tà vừa bàn luận chuyện bất ngờ quen được hai con bạn trên trời rơi xuống. Nào là con này nhìn hiền, con kia nhìn dễ thương, ông anh con C sao mà dữ quá, tuần sau tết tây hay lại lên chơi nữa nhỉ, lúc nãy tụi nó nói yahoo là gì? Mày còn nhớ không.v.v. và v.v..đủ thứ chuyện, có điều tuyệt nhiên là không thằng nào nhắc tới con bé Th nữa. Tâm trạng phấn khích vì vừa được gái làm quen, hai thằng cứ thế huyên thuyên liên tục nên đường về ngắn đi bao nhiêu.

Cuối cùng cũng tới nhà, bỏ mình xuống trước ngỏ rồi thằng Tr cũng tranh thủ phi về. Không biết nó sao chứ mình cứ lâng lâng cả đêm không ngủ được. Thời học sinh mà các bác, được gái làm quen là đã phê lắm rồi, lại còn bỗng đâu xuất hiện bé Th, người con gái cứ như trong mộng của mình nữa. Ôi tự nhiên sao đau ngực quá, cảm giác gì thế này ?! Không biết giờ này em đã ngủ chưa hay còn đang làm gì? Hôm nay ngày lễ chắc nhà em phải thức khuya lắm, không biết lúc nãy trong mình thế nào, có được đẹp trai và quyến rủ như những lúc tắm xong chải đầu không, hay lại lôi thôi nhếch nhác như con hợm con hủi đây nữa. Mà sao em nhìn thấy tụi mình lại im re đi vô thế nhỉ? Không chào hỏi lấy được một câu. Phải rồi, khuya như thế còn thấy dẫn chị nó đi chơi, chắc em lại nghĩ mình giống mấy thằng không ra gì rồi. Ấn tượng ban đầu mà như thế, sau này biết phải xoay sở làm sao đây, hic, sao mà khổ tâm quá.

Nằm loay hoay bứt rứt mãi đến khi gà gáy mới bắt đầu ngủ.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33

Tự truyện của gái xấu

Từ lúc còn trong bụng mẹ ai cũng bảo đó là 1 đứa con trai vì suốt ngày nó cứ quấy đạp bụng mẹ suốt, ở ngoài nhìn vô thì lại càng chắc chắn hơn vì nó chả khác gì những cái bụng đang chứa 1 đứa con trai là mấy. Thế nhưng sự thật lại trơ trẽn đến mức lúc sinh ra lại là 1 đứa con gái đen đúa trong hình hài xấu xí kinh khủng.

Vâng, đấy là tôi, tôi sinh ra với đầy nỗi thất vọng của mọi người thân trong gia đình, đặc biệt là bố tôi. Ông là người cổ hủ tới mức luôn cho rằng “con gái là quả bom nổ chậm”, lúc nào nó nổ thì chả ai đoán trước được. Oái ăm hơn là cái hình dáng vừa lùn vừa xấu xí chả giống ai trong dòng họ, trong khi đó thì chị tôi đẹp như tiên, mấy đứa em cũng không kém.

Tôi xấu đến mức chả ai đi làm giấy khai sinh cho cả, và đến 1 ngày nọ thì ông bác ruột đi làm giấy tờ trong xã rồi tiện thể làm luôn, ổng lấy luôn cái ngày làm giấy khai sinh để làm ngày tháng năm sinh cho tôi luôn mới đau chứ. Còn cái tên gì đâu mà không thể tưởng tượng nổi, viết sai chính tả, đến giờ ai cũng nghe một đằng và viết một nẻo, rõ khổ

Với cái tính nghịch phá như con trai thì quả thật tôi thuộc loại hạng nhất. Ăn nói thì cộc lốc, nhớ cái lúc đi ghe trong đêm chưa tới bến mà đã vội nhảy xuống để rồi cả người ướt sũng và sém chết vì nước mém ngập đầu. Làm cho cả đêm đó cứ khóc suốt.

Vì ba mẹ lo đi làm nên tôi và chị tôi được 1 ông già trông coi ( gọi là ông nội nhưng chả nhớ chính xác là ông nội mấy nữa, nhiều ông nội được tôi gọi lắm, ông nội 1, ông nội 8), suốt ngày chơi với chị và ông nội và phá phách lung tung, chiều nào ba mẹ về cũng nghe ông nội mắng là con em nó nghịch quá, còn con chị thì ngoan lắm.

Tôi cũng chả nhớ năm ấy là năm mấy tuổi nữa. Lúc ấy ba tôi nuôi nhiều gà ấp lắm, có hôm có 1 ổ gà ấp nở ra cả chục con rồi ba tôi bê ổ gà ra và cho nó ăn uống, rồi để đó đi làm việc khác. Còn tôi ở nhà chả hiểu sao lúc ấy thấy mấy con gà con màu vàng màu đen màu xám tro màu đen sọc… đủ màu sắc hết, tôi thích lắm, ôm gà con hôn và nựng nịu suốt từ sáng tới chiều cho đến tôi ba tôi về thì thấy bầy gà con chết hết, chẳng còn con nào sống sót cả. Ba tôi thấy kỳ lạ quá mà cũng không biết rõ nguyên nhân gì cả.

Cứ thế cho đên khi con gà ấp thứ 2 được bưng ra cho ăn uống rồi tôi lại ôm gà con nựng tiếp, có khi con gà mẹ thuộc dạng gà cồ, mổ tôi đau điếng mỗi khi tôi bắt con của nó… và vẫn điệp khúc cũ, buổi chiều đó ba tôi về lại thấy bầy gà con chẳng còn con nào sống cả. Ba tôi tức điên lên và tò mò muốn biết nguyên do để rồi vài ngày sau lại có thêm 1 bầy gà con nữa, ba tôi thả ra cho ăn uống rồi hôm đó ở nhà quan sát, thế là ba tôi phát hiện ra tôi ngồi chỗ nhốt gà cứ ôm gà suốt, rồi la tôi bảo tôi đừng ôm gà nữa, nhưng tôi vẫn cứ ngồi ôm gà, vui lắm.

Rồi bất giác sao ba thôi thấy con gà con chết trong tay tôi, ba tôi hoảng chạy lại xem, rồi đem gà con đi vứt, ba tôi vô lại thấy vài con chết nữa và trong tay tôi đang ôm 1 con rồi con đó cũng đang dần tắt thở. Ba tôi kéo tôi ra chỗ khác rồi lấy tay đánh vào mông tôi vài cái, bảo tôi không được bắt gà nữa. Kể từ đấy ba tôi đã biết tôi là kẻ giết gà hàng loạt nên cứ để ý tôi suốt. Lúc ấy còn nhỏ có biết gì đâu, không nhớ sao mà lại bóp cho con gà con nó chết nữa chứ, nó chết rồi mà tôi vẫn còn ôm nó khóc nữa chứ, đúng là nước mắt cá sấu mà. Từ đấy cho tới năm tôi 7 tuổi thỉnh thoảng vẫn có con gà con bị chết dưới tay của tôi. Tới giờ vẫn còn thấy chuyện ấy lạ lạ lắm, thật là khó hiểu.

Và đến tuổi đi học thì cũng như bao người khác, háo hức lắm, chả khóc tí nào, suốt ngày đòi đi học. Ngày ngày được bà chị yêu quý dắt đi học, và một hôm trên đường đi học về thì bị 1 bà già có tên gọi là “bà mẫu” hỏi chị tôi “cháu là con ai?”, chị tôi đáp” cháu là con của mẹ”, bà mẫu hỏi tiếp” mẹ nào?”, chị tôi đáp “ mẹ L “. Và quay sang đứa con gái đen đúa hỏi “ vậy cháu con ai?”, tôi nhanh nhảu đáp “con L luôn”. Cái câu trả lời cộc lốc và ngang như vậy đã lan tỏa đến tai mọi người trong xóm. Và khi lớn lên mẹ tôi thường hay kể lại cho tôi nghe, lúc đó chỉ biết cười khì thôi.



Ngày vô lớp 1

Cả lớp bạn bè cùng trang lứa đều bước vô phòng lớp 1 học, ngày đầu tiên nên các bạn tự ý tìm chỗ ngồi rồi sau đó cô giáo xếp lại chỗ sau. Tôi chọn bàn chót để ngồi vì trông có vẻ cao hơn bọn bạn cùng lớp tí. Sau vài giờ đồng hồ thì cô giáo xếp chỗ ngồi gần xong và điểm danh thì không có tên tôi trong đó. Sau một lúc cô giáo rón rén bước tới bàn tôi và nhỏ nhẹ nói “con về đi”, tôi ngạc nhiên hỏi “ con đang học mà”, cô bảo “ con chưa đủ tuổi để đi học, trong giấy khai sinh thì năm sau con mới được học”, thế là vừa chạy về mắc mẹ vừa khóc bù lu bù loa đủ thứ. Mẹ tôi nhẹ nhàng bảo sang năm con sẽ vô lớp 1 thôi và hôm sau dắt tôi lên lớp mẫu giáo nằm sát bên lớp 1 bên kia.

Và thế là trong lớp chỉ có tôi là già nhất và học mẫu giáo nhiều năm nhất. Lúc học mẫu giáo cũng có hay chơi với 2 con bé học gửi (vì nó chưa đến tuổi đi học). Thế mà sau này nó học thua tôi có 1 năm, lâu lâu gặp lại nó lại bắt chuyện để nói mà tôi thì chả có nói được gì, cũng chả nhớ nổi sao nó lại nhớ tôi nữa.



Lớp 1 chính thức

1 đứa ngoan ngoãn, hiền lành, học giỏi… đó là danh hiệu mà các thầy cô khen tôi. Chả hiểu sao lúc đó học hành thế nào mà ai cũng khen giỏi, làm toán nhanh, viết chữ đúng chính tả kinh và đến giờ vẫn thế, rất nhức mắt khi đọc những câu chữ của ai mà không có chủ vị hay sai chính tả.

Sang học kỳ 2 tôi bắt đầu học môn anh văn, tuần có 2 buổi, bà cô rất hung dữ, ghi chữ hơi xấu làm mỗi lần tôi viết theo thì phải nhìn thật kỹ mới thấy được, bọn bạn trong lớp đứa nào cũng viết sai chữ này chữ kia, đại loại là vì nó không dịch được chữ của bà cô thôi. Rồi 1 ngày nọ cô chủ nhiệm với cô dạy anh văn song kiếm hợp bích thế nào mà nảy ra cái ý tưởng chết người này “Ngày mai là chủ nhật , cô sẽ đến nhà từng em một để kiểm tra xem các em có học bài không”. Chết chết, bà cô chủ nhiệm có họ hàng với nhà hàng xóm cách nhà tôi mấy căn và con bé đó cũng hay chơi với tôi nhưng nó nhỏ hơn 1 tuổi. Bà cô chủ nhiệm thường hay xuống nhà con bé ấy chơi nên thấy quen quen.

Và đến chủ nhật đẹp trời đang hí hoái xem bà chị soạn sách vở lên bàn để chẩn bị làm bài tập. Tôi thì có học hành gì đâu, bắt ghế ngồi kế bên xem bả làm bài thôi. Rồi bất ngờ bà cô anh văn với cô chủ nhiệm bước vô, lúc đó ba mẹ tôi đi vắng. Bà chị tôi nói câu gì ( quên mất rồi) mà làm cho bà cô anh văn “cốp” lên đầu bà chị tôi 1 cái rõ đau, bà chị bợ đầu còn tôi thì lí nhí “em chào 2 cô”. Rồi 2 cô khen tôi ngoan, biết vâng lời, về nhà có học bài mà trong khi đó 2 bà cô chả để ý cái đống sách vở trên bàn kia toàn là của bà chị tôi chứ đâu có cuốn nào của tôi đâu. Sau 1 hồi 2 cô đi về.

Hôm sau lên lớp, cô tuyên dương tôi và 1 thằng nữa, thằng ấy tên Việt ( giống con gái lắm) là biết vâng lời cô giáo, về nhà có học bài và cũng không quên chê bai các bạn còn lại là chẳng có ai về nhà chịu học bài cả.

Tôi được nổi tiếng kể từ đó, tới cuối học kỳ 2 thi anh văn ở 1 trường thôn khác. Phải đi xa nên ông anh họ tôi chở đi và ổng đứng sát bên cửa sổ phòng thi chỗ tôi ngồi. Lúc làm bài thì tôi có biết cái khỉ gì đâu, ổng bảo viết sao tôi viết vậy, và rồi kết quả bữa thi hôm đó tôi được điểm 10 và có 1 thằng nữa cũng được 9,5. Từ đó tôi lại càng nổi tiếng, nổi tới mức có bà hàng xóm kia sắp sinh con thì lấy luôn tên của tôi đặt cho con gái bả, không ngờ tên tôi đọc 1 đường viết 1 nẻo còn tên con bả thì đọc đúng viết đúng. Tôi càng ngày càng thấy kỳ thị bởi nhiều ánh mắt người nhìn, không biết họ khen thật hay chửi rủa tôi nữa, từ đó bắt đầu có cái tính tự kỷ, lủi thủi 1 mình và khó hiểu cho tới giờ.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9

Kẻ điên tình

Mọi người, bạn bè mình đều nói mình bị điên tình rồi, mình bị hấp rồi, mình độc ác, mình là thằng đểu. Ừh, thì đểu, thì ác, mình sẽ chứng tỏ cho gấu biết, mình ác thế nào.

Đây là 1 câu chuyện có thật, mình sẽ kể theo từng ngày cho anh em theo dõi công cuộc trả thù của 1 thằng điên tình.

Và câu chuyện bắt đầu.

Mình được 1 thằng em hàng xóm giới thiệu cho 1 đứa cùng lớp, kém mình 3 tuổi. Xinh, dễ thương, nổi tiếng ngoan hiền, có rất nhiều vệ tinh theo đuổi mà chưa yêu ai.

Và rồi mình nhảy vào tấn công, sau hàng loạt những trận tấn công đồn dập và vô cùng khốc liệt, em ấy đã đổ mình.

Câu chuyện cứ đẹp đẽ như thế cho đến 1 ngày. Mình nhận ra gấu vẫn yêu thằng người yêu cũ, vẫn liên lạc với nó. Mình biết qua 1 lần bắt gặp tin nhắn đến với những ký tự của teen nào là vk vk, ck ck… cay cú quá trời ơi. Thể nào suốt những ngày ấy gấu toàn những biểu hiện lạ. Mình sững người, bực quá biết làm sao đây, và cho đến lúc ấy thì 2 thằng mới biết là 2 thằng bị ngu không biết gì.

Nhưng ! Có 1 điều mình phải xem xét, rằng gấu không hề lợi dụng mình, vì từ trước đến nay mình không mất một đồng nào cho gấu cả (tiền đi uống cà phê với cả tiền xăng xe thì không tính rồi ). Gấu có yêu mình, đó là sự thật, chắc tại chưa dứt được với thằng kia…

Mình lặng thinh, không nói gì, mắt nhìn thẳng vào xa xăm buồn bã. Gấu ôm mình:

– Em xin lỗi, anh ơi tha thứ cho em lần này, em biết em sai rồi, em vẫn liên lạc với người ta chỉ vì muốn tốt cho người ta.

Và em bắt đầu kể về thằng ấy, sau 1 hồi kể chuyện thì vắn tắt về thằng ấy như thế này : “Nó là 1 thằng chơi bời, hay đi club kèm theo đá cỏ và ke, nói chung là thằng phá hoại của gia đình… Từ khi gấu của mình đến với nó, thì nó rất là biết nghe lời gấu, ngoan hơn trước, gia đình thằng ấy cũng quý gấu lắm rồi cứ thế thời gian trôi đi cho đến khi gấu gặp mình như thế ấy….”

Mình vẫn rất nhẹ nhàng, cố gắng bình tĩnh… Im lặng trong giây phút cay đắng nghẹn ngào. Thôi vì yêu, mình tha thứ cho gấu, vì tình yêu mình dành cho gấu, hy vọng sau này sẽ tốt đẹp hơn…

Ngày cách xa.

Gấu phải lên Hà Nội học, xa nhau, buồn bã, nhưng thôi cố gắng chờ đợi nhau vậy. Tháng đầu tiên mình cũng lên Hà Nội cùng gấu, 2 đứa hạnh phúc lắm, ngày nào mình cũng hẹn cà phê với gấu tại các quán cà phê khác nhau ở Hà Nội trong liên tục 1 tháng liền. Rồi đến lúc mình cũng phải về, xa nhau từ đó…

Vẫn giữ liên lạc qua tin nhắn và điện thoại, nhưng dần dần mình cảm thấy gấu lại có cái gì đó khác lạ, mình bức xúc, nhưng không nói ra, cứ bình tĩnh tìm hiểu đã…

Vậy là mình nghĩ ra kế lên Hà Nội rồi kiếm việc làm ở trên đấy xem sao…

Bắt đầu 1 cuộc sống mới.

Lên hà nội, kiếm nhà trọ rồi và ngồi mò vào mấy trang tìm kiếm việc làm, cuối cùng đã kiếm được việc làm quản trị web cho 1 công ty máy tính và mở lớp đào tạo SEO, lương cũng đủ sống và cà phê thoải mái.

Được gần gấu và gặp gấu nhiều cũng vui và hạnh phúc lắm.

Nhưng rồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra.

Vì hay thấy những dấu hiệu bất thường của gấu nên mình cũng hay để ý và quan sát, nghiên cứu tỷ mỉ từng hành động, lời nói và cử chỉ của gấu. 1 hôm khi 2 đứa ngồi với nhau, tin nhắn đến, bất đắc dĩ mình bảo gấu cho đọc cùng, lại là tin nhắn của thằng đó, nó nhắn tin yêu thương này nọ, nhưng mình không trách được gấu vì nó nhắn tin đến là quyền của nó chứ, (mình nghĩ vậy đấy, và không truy cứu chuyện này nữa.)

Rồi 1 hôm, con lap của gấu bị lỗi cái gì ấy, bật không lên được, đúng chuyên ngành của mình còn gì nữa, đưa lap cho mình về sửa. Lại còn bảo mình nhớ cài lại win hộ, xóa hết dữ liệu ở ổ C đi chứ.

Về nhà loay hoay mãi cuối cùng con lap cũng chịu khởi động lên, nick chat của gấu vẫn lưu mật khẩu ở đấy, thử vào xem sao:

Ôi cái cmn, trời đất quỷ thần ơi, cai lồn gì thế này, nó vẫn vk vk, ck ck với thằng kia như đúng rồi ( log chat của nó ) Ôi, mình muốn đập tan con cái lap của nó ra ( Con vaio, giá cũng đắt, nên thôi nghĩ lại nguôi nguôi ). Thể nào gấu bảo cài lại win và xóa hết dữ liệu ở ổ C đi. Không ai có thể hiểu nổi tâm trạng của mình lúc này, máu sôi lên, hét ầm ỹ khắp xóm làng ( may là cũng gần tết nên cả xóm trọ về quê gần hết rồi ấy )

Cuộc đời mình đen tối từ đây….

Và ngay giờ phút này, là những chiến lược để lật lại tình thế, anh em đừng vội, mình sẽ kể theo từng ngày cho anh em dễ theo dõi.

Trong đầu mình giờ chẳng biết làm cái gì nữa, 3, 4 ngày nay tâm trạng chán nản, tuyệt vọng, nghĩ mà ức hộc máu ra, nhìn cái lap để trên bàn chỉ muốn đạp bay mịa nó xuống đất, nhưng mà tiếc tiền, vẫn chưa trả lap cho gấu, và vẫn chưa nói cho gấu biết sự việc nhưng hình như gấu nó đã cảm nhận được rồi thì phải. Cả ngày chỉ ngồi trong phòng và tự kỷ, đột nhiên mình lại bật con lap lên, vào nick của gấu và chờ, chờ xem có thằng nào nhắn tin đến không để chửi chết con mịa nó đi….

Rồi chờ mãi, chẳng thấy động tĩnh gì, chẳng có ma nào pm cả, chắc là gần tết nên chúng nó ít online thì phải, tự nhiên có 1 em xinh tươi buzz 1 cái rồi hỏi chuyện như đúng rồi…

Mình cũng giả vờ là gấu hỏi chuyện lại như bạn bè vậy, rồi mình mò trên mạng xem profiles của bé này, và mới biết là bé này là bạn học của gấu….

Cuộc đời này khốn nạn, tại cuộc đời xô đẩy làm mình thành kẻ xẫu và mình sẽ cho gấu biết mình sẽ làm được điều gì….

Tự nhiên nảy ra ý tưởng trong đầu…

Bắt đầu chiến dịch:

Ngày 16 tháng 1 năm 2012…

Vậy là mình nhờ anh google điều tra hết thông tin của em (bạn vừa nhảy vào nick chát của gấu nói trên), thật may mắn là em nó public khá nhiều thông tin lên mạng. Và bất ngờ hơn nữa là có cả số điện thoại của em ở 1 trang làm quen kết bạn (vậy là có cơ hội tiếp cận rồi). Nhanh nhảu cầm điện thoại lên gọi thử. 01656.xxx.xxx

– Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. The number you had dial…..

Biết ngay mà, đầu 11 số chắc là sim khuyến mại, ộc ộc., vậy là cơ hội tiếp cận giảm đi rồi, ngồi mân mê chat với bé 1 lúc thì reng reng, số lạ gọi đến, cũng theo phản xạ, mình bấm nghe.

Mình: Alo, ai đấy?

Đầu bên kia : A lô ai đấy?

Mình: Là sao???

Đầu bên kia : Ai vừa gọi vào số này ấy nhỉ?

Mình: (Quay ra nhìn số, oh nhìn quen quen, hình như vừa bấm gọi thì phải….ah là số của em ấy,giờ mới để ý, đầu 11 số mà, bố ai nhớ được) Ah, mình thấy số em trên mạng thấy bảo làm quen kết bạn phải không bạn?

Đầu bên kia : Bạn xem ở trang nào thế?

Mình: Mình xem trên website thôi.

Đầu bên kia : Website nào thế ?

Mình : Ah, ờ, web abbcxyz.com ấy

Đầu bên kìa : Ah, bít rùi, thế mà cũng có người gọi đến à.

Mình : (sặc sặc) Ơ, thế mình là người đầu tiên gọi đến à?

Đầu bên kia : Ờ, người đầu tiên ấy, mình để ấy chẳng có ai làm quen cả.

(Nghĩ cũng đúng thật, ai đời làm quen kết bạn mà lập 1 cái topic không có dấu, viết thì nguệch ngoạc, sai chính tả ” muon lam quen voi ban sinh nam 91, so dien thoai 01656.xxx.xxx ” đíu ai mún gọi thật).

Lại tiếp tục câu chuyện :

Mình: Thế có làm quen kết bạn nữa không bạn ?

Đầu bên kia : Bạn tên là gì ?

Mình : Mình tên M

Đầu bên kia : Mình tên A

Bắt đầu câu chuyện với em nó tên là A và, mình tên là M.

M : Ờ, thế bạn đang ở đâu thế?

A: Mình ở (ĐỊA CHỈ NÀY BỊ ẨN)

M : (Đúng chỗ gấu mình học đây mà, chuẩn hàng rồi ). Mình ở Minh Khai.

A : Minh khai – hoàng mai ý hả ? Bít chỗ ấy rùi.

M : Ừh, chuẩn đấy, thế mình làm bạn nhé.

A : Được, vậy bạn add nick mình nha.

M : Ừh, bạn nhắn tin nick chat cho mình đi ( bít thừa nhưng mà giả gà thế )

A : Ok, vậy nhé.

M : Ok.

Tắt máy và chờ tin nhắn đến.

Một lúc sau…

Teng teng – teng teng, tin nhắn đến, tin của em ý đây mà :

“Nick mjh day : abcxyz123445….”

Mình login vào nick và add nick em ấy, add mãi chẳng được, pm mãi không được, chẳng hiểu sao, em ấy thì bảo nhận được pm rồi mà pm lại không thấy mình, chắc yahoo lỗi mạng, bực quá. Đíu thèm yahoo nữa.

“Mjh nt nhe, yahoo co van de roi”

Vậy là mình đăng ký Sms: 2,5k nhắn 100 tin tẹt ga, he he.

M: Thế bạn bao nhiu tuổi rùi.

A : Mình sinh năm 94, còn bạn.

M : Mình 91, kém tuổi gọi anh nhé.

Tình cảm đi lên, bé đã chịu gọi anh. Cứ thế nhắn tin làm quen. Nhìn đồng hồ đã điểm gần 1h sáng.

A : E đi ngủ đây, e bun ngủ rồi.

M : Ừh, vậy e ngủ ngon nhé.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7

Đời là câu chuyện buồn

Tôi tên Mạnh, quê ở một vùng đất nghèo miền Bắc và già đình tôi cũng thế, năm nay là sinh viên năm 3 rồi. Già đình tôi có 3 anh em, tôi là con cả và 2 đứa em tôi đều là con gái, một đứa sinh năm 97 và một đứa sinh năm… Nhà tôi nghèo nên anh em cũng chịu khổ nhưng bố mẹ tôi vẫn cố gắng cho cả 3 đi học đến nơi đến chốn, nhiều lúc chẳng có cơm mà ăn, phải đi ăn củ khoai củ sắn ngoài đồng. Vì nhà nghèo nên tôi quyết phải học thật giỏi, và tôi giữ đều 12 năm học sinh giỏi.

Nhà cũng nghèo gần nhất cái vùng này nên ai cũng thương mẹ tôi, bố tôi thì nát rượu nhiều lần về đánh đập mẹ và cả tôi và đứa em thứ 2, đứa thứ 3 lúc đấy còn nhỏ quá nên bố tôi không dám đánh thì phải. Lần đấy còn bé, nên tôi cũng cố nhịn rồi cho qua… Đến năm lớp 8… Bố tôi đi uống rượu ở đâu về, quần áo xộc xệch, mặt đỏ bừng, cầm cái que to bằng cả 3 ngón tay đi vào nhà chửi bới, tôi nghĩ kiểu gì cũng có chuyện rồi.

– Thằng Mạnh đâu, mày ra đây, ĐM mày để nhà cửa thế này à, ĐM cả con mẹ mày nữa, đưa tiền đây cho tao uống rượu… – Vừa đi dáng vừa loạng choạng miệng chửi bới lung tung.

Tôi đi ra, cũng chuẩn bị tâm lý sẵn rồi vì đã quá nhiều lần bị ăn đòn như thế này rồi và cũng ”nhờn” dần.

– Con đây

Vừa nói xong, bố tôi cầm cái gậy vụt lia lịa vào người tôi, tôi dơ tay ra đỡ thì bị vào tay đau điếng, rồi vào đầu, vào lưng, vào bắp chân. Tôi chạy ra khỏi nhà, chạy ra ngoài đường tối om luôn, chẳng nhìn thấy đường rồi bị vấp vào hòn đá, những cái đành bằng gậy và thêm cú ngã này làm tôi càng đau, giờ chẳng thể mà ngồi dậy được nữa. Bố tôi thì chạy đến ngay đằng sau, thấy tôi thế không đỡ dậy mà còn cố đạp cho tôi bẹp dí xuống, lúc đấy tưởng ngất xỉu luôn rồi thì mọi người xung quanh vào can ngăn, đỡ tôi đứng dậy rồi thì cũng bớt đau một chút, ngồi nghỉ 15′ xem xét vết thương thì tím ngắt, vài vết đánh ở lưng vì quá mạnh mà chảy máu và cả đầu gối lúc nãy tôi ”xòe” nữa. Cũng dịu dịu rồi, đứng dậy đi vào nhà thì bố tôi lao ra cầm cái gậy đánh tôi tiếp, lúc đấy thì không chịu được nữa, vừa vì đau mà vừa vì ức, chưa để bố tôi đánh tôi đã đẩy ông ra, người say rồi thì đẩy nhẹ cũng ”hạ cánh” ngay lập tức. Vừa ngã cái ông ăn vạ luôn.

– Tao nuôi mày ăn nuôi mày học đến từng này rồi mày đánh bố mày thế à, địt mẹ mày, cả con mẹ mày nữa, tao giết hết.

– Ông câm mồm lại, tôi nhịn ông suốt mấy năm nay cũng chỉ vì cho cái nhà này ấm êm, rồi cho mẹ tôi bớt khổ. Ông thử nhìn xem, cái nhà này, 2 đứa em tôi do thằng nát rượu như ông nuôi à, hay ông chỉ có trách nhiệm đẻ nó ra rồi đánh đập nó.

Tôi vừa nói vừa rớm rớm, bố tôi thì cũng chẳng nói thêm, chỉ ngồi gục mặt ngẩng lên trời hối lỗi. Mẹ tôi cũng vừa đấy chạy ra với 2 đứa em, thấy tôi người đây thương tích chạy lại xoa xoa rồi cũng khóc theo, 2 đứa em cũng ôm quanh người tôi mà dỗ ngon dỗ ngọt. Bố tôi lúc đấy đứng dậy nói.

– Rồi mày ngon, đã thế thì mày cút khỏi nhà tao, tao không có đứa con như mày.

Em nhếch mép cười, rồi đáp lại.

– Đi thì đi, haha, tưởng sao chứ quá là điều bình thường.

Tôi gỡ tay mẹ và 2 đứa em đi vào căn nhà cấp 4 của gia đình tôi, gói gém đồ đạc để vào cái balo cũ, nói chung toàn quần áo và chút tiền tôi dành dụm đi làm được, cũng gần 500k, số tiền này là khá lớn so với gia đình tôi mà tôi tích cóp được hơn 1 năm nay mà không cho ai hay biết. Xách balo ra ngoài cửa, mẹ tôi và 2 đứa em cứ níu kéo ở lại nhưng làm sao thay đổi ý chí tôi được, con trai nói là làm và thế là tôi đi ra khỏi nhà mặc cho những tiếng khóc của mẹ và 2 đứa em.

Lúc đấy cũng đêm rồi, chẳng còn nhà ai mà đi nữa nên qua nhà thằng Kiên bạn thân tôi từ nhỏ, học cùng lớp mà nó chẳng giống tôi, nó học không giỏi chỉ biết biết chút thôi mà nghịch khỏe, những trò gì trong lớp toàn nó đầu têu ra hết. Nó thì hết mình với anh em, tôi và nó với thằng Đạt và con Uyên là chơi thân với nhau từ bé. Đến trước cửa nhà nó, gọi thật to rồi một lúc nó cũng ra.

– Mạnh à? Mày đến nhà tao làm gì giờ này, ơ mặt mũi mày bị thế nào thế? Còn cái balo kia là thế nào?

– Vào nhà đi rồi tao kể

Nó kéo em vào nhà nhanh rồi đóng cửa lại, nhà nó cũng chẳng khá hơn nhà em là mấy, bố mẹ nó cũng làm đồng kiếm miếng cơm qua ngày, 2 đứa em trai nó thì nghịch khỏe chẳng khác gì thằng anh. Lên phòng nó, 2 thằng em nó ngủ ngon lành cành đào rồi, nó nhìn thương tích của em chắc cũng hiểu rồi mà vẫn cố hỏi.

– Mày lại bị ông già đánh à? – Mặt nó lo lắng

– Ừ.

– Đm sao không choảng lại cho ông ý mấy cái, nhịn thế mãi ông lấn tới càng đập mẹ con mày nữa đấy.

– Thì vì thế tao mới bị đuổi khỏi nhà.

– Ờ, thôi tối mày ngủ ở đây, có gì mai tao gọi 2 đứa kia sang tính.

– Ừ.

Nó trải cái chiếu xuống đất cho em và nó ngủ, còn 2 đứa em thì nằm trên giường. Nằm đất công nhận lạnh thật, vết đau thì vẫn thấm mà càng lúc càng ê ẩm. Rồi lại nghĩ sau này mình sẽ thế nào khi bị bố hắt hủi không được sự quan tâm của mẹ, rồi 2 đứa em và mẹ sẽ ra sau những bữa rượu của bố tôi. Và rồi tôi quyết định, tôi sẽ lên thành phố, tôi sẽ lên thành phố học tiếp năm lớp 8 của mình trên nhà dì của tôi. Có vài lần tôi đã bắt xe một mình lên nhà dì nên vẫn nhớ đường, và thế là tôi say giấc nồng với những suy nghĩ ám ảnh và những vết đau chưa nguôi.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48

Vợ tôi

Đó là buổi sáng thứ hai của một ngày cuối thu năm 2004, cách đây hơn 12 năm, mọi người trong phòng đang râm ran kể chuyện về chuyến du lịch cuối tuần trước do công ty tổ chức thì bỗng nhiên anh trưởng phòng nhân sự đi vào và dẫn theo một cô gái khoảng 24 tuổi. Anh giới thiệu cô gái này tên là Hà, mới ở nước ngoài về, sếp mới nhận về thay cho một chị trong phòng vừa mới nghỉ hưu. Anh đề nghị mọi người hỗ trợ em ấy nắm bắt công việc mới.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về nàng trong ngày đầu tiên nàng đến nhận việc cũng hơi đặc biệt với đôi giày cao gót 15 cm mà nàng đang mang. Người nàng toát ra mùi nước hoa hương táo xanh quyến rũ, cộng với chiếc váy hơi ngắn lộ ra hình xăm con bướm nằm phía trên mắt cá chân phải. Dáng người nàng hơi mũm mỉm, dễ thương.

– Em chào các anh, các chị. Em tên Ngọc Hà, em xin vào đây được làm đồng nghiệp với các anh chị. Trong quá trình làm việc, mong các anh, các chị chỉ bảo thêm chọ em ạ. – Giọng nàng nhẹ nhàng, lễ phép.

Mọi người nhao nhao, xì xào, ôi nhìn nàng sexy quá, dễ thương quá …

Anh trưởng phòng tôi giới thiệu em cho từng người trong phòng làm quen với nhau và sắp xếp chỗ bàn trống bên cạnh tôi cho em ngồi, bàn này vốn là của chị bạn vừa nghỉ hưu như tôi đã nói ở trên.

Anh Bình, đồng nghiệp trong phòng, cất tiếng vẻ ghen tỵ:

– Thằng Minh sướng nha, giờ có người đẹp kè kè bên cạnh. Hôm nào đãi cả phòng đi ăn nhé. ( Minh là tên của tôi. )

Tôi cười qua quýt cho xong chuyện, anh trưởng phòng yêu cầu mọi người tiếp tục làm việc.

Mọi việc cứ thế trôi qua, hàng ngày, Ngọc Hà chạy chiếc xe Vespa màu đỏ đến công ty, nàng lúc nào cũng mang giày cao gót, lúc thì màu đỏ, lúc thì màu đen, phối với đôi vớ màu da kéo lên đến tận mông làm tôn lên đôi chân dài và có phần sexy. Đầu tóc Hà thay đổi kiểu thường xuyên, khoản quần áo cũng rất ít khi thấy Hà mặc trùng, trên bàn làm việc của Hà lúc nào cũng có các tạp chí làm đẹp, thời trang của nước ngoài xách tay về. Nhiều khi các cuốn tạp chí chuyên quảng cáo các loại đồ lót, áo ngủ sexy đủ loại của nước ngoài gửi về, Hà cũng vô tình hay cố ý vứt bừa trên bàn làm việc, khiến nhiều anh đồng nghiệp có vợ đi ngang qua cũng không giấu được ánh mắt tò mò, liếc nhìn một cách thèm thuồng và cũng không ít các chị đồng nghiệp có ánh mắt ghen tỵ …

Số là ở cơ quan tôi, đến buổi trưa mọi người hay nghỉ tại công ty chứ không về nhà. Sau khi đi ăn trưa văn phòng xong, mọi người trở về phòng và tắt đèn ngả lưng lên ghế để chợp mắt một tý khoảng 20 phút trước khi bước vào buổi làm việc chiều. Hà cũng không là ngoại lệ, nàng nhanh chóng hòa nhập cuộc sống của phòng chúng tôi, tuy nhiên thỉnh thoảng vài ba bữa Hà không đi ăn cùng chúng tôi mà đi đâu đó với một người đàn ông đi chiếc BMW đậu sẵn trước cổng cơ quan. Mỗi lần trước khi đi ra ngoài như vậy, cũng là dấu hiệu rằng trưa nay nàng không đi ăn cùng chúng tôi, Hà lấy chiếc gương nhỏ trong túi xách ra ngắm nghía, sửa sang lại mái tóc, lấy cây son ra tô lại đôi môi và xịt thêm tý nước hoa, liếc qua, liếc lại trước chiếc gương soi rồi nàng quai túi xách lên vai đi ra khỏi phòng sau khi chào anh chị em trong phòng. Nàng bước đi vội vã ra cổng và ngồi vào trong xe do người đàn ông đứng tuổi mở cửa sẵn. Sau đó chiếc xe phóng vút đi. Cho đến đầu giờ chiều, Hà trở về phòng, như một cái máy lập trình sẵn, không trễ một phút. Tôi đề ý thấy quần áo Hà xộc xệch hơn, mặc dù đã được chủ nhân cố gắng sửa sang lại cho gọn gàng, nhất là phần lưng có phần nhăn nhúm, chứ không thẳng thớm như buổi sáng.

Trong khoảng thời gian đó, tôi là thằng con trai duy nhất còn lại trong phòng chưa lập gia đình, mặc dù khi đó đã 27 tuổi, bị gia đình hối thúc nhưng chưa gặp được người phù hợp. Ngoài công việc trao đổi với nhau hàng ngày với Hà, giờ tôi lại thêm cộng việc là lâu lâu lại liếc trộm cô đồng nghiệp xinh xắn, mọi việc cứ diển ra như thế, cho đến một hôm.

Hôm đó, Hà cùng đi ăn cùng chúng tôi, nhưng lại về phòng sau cùng vì bận điện thoại với ai đó, lúc Hà vào phòng thì tôi cũng đang nằm lim dim. Lúc đó, Hà không ngả ghế ra nằm ngay mà ngồi hí hoáy gì đó trên màn hình laptop. Thấy màn hình sáng, tôi mở mắt ra tò mò lén nhìn Hà đang làm gì trên đó. Tôi giật mình nhưng kịp trấn tĩnh không để Hà thấy, hóa ra Hà đang xem mấy hình sex lưu trong máy mà người con gái trần truồng trong hình kia chính là Hà. Laptop này là của Hà mang đến khi vào làm nên tôi không biết được trong đó có gì. Máy laptop cũ của chị bạn nghỉ hưu thì đưa cho anh bạn khác trong phòng sử dụng. Hà chăm chú xem, lâu lâu lại cười khúc khích, xem một lúc sau thì đỏ mặt, tay bắt đầu mân mê nhẹ làn da giữa hai mép đùi. Mọi hành động của Hà đều không lọt khỏi mắt tôi. Đang chăm chú xem, như một phản xạ tự nhiên, nàng quay qua nhìn tôi, bỗng giật mình rụt tay và khép đùi lại khi nhìn thấy tôi đang chăm chú nhìn Hà. Hà lộ ra vẻ bối rối, cười cười coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Suốt buổi chiều hôm đó, Hà chăm chú làm việc và không nói gì. Bỗng cuối giờ, điện thoại tôi kêu tít tít, báo có tin nhắn, tôi mở ra xem thì hóa ra tin nhắn của Hà:

– Chiều này anh về trễ tý nhé, em gặp anh có chút chuyện. – Hà nhắn.
– OK. – Tôi nhắn lại.

Cuối ngày hôm đó, tôi nấn ná ở lại. Sau khi mọi người trong phòng về hết, Hà quay qua nói với tôi với vẻ hơi lúng túng :

– Chuyện hồi trưa anh thấy hết à, anh có suy nghĩ em là người như thế nào không, có dễ dãi không?

Tôi nói với Hà:

– Anh chẳng nghĩ gì cả, mỗi người có một lối sống riêng, quan trọng là mình thích như vậy là được rồi, chuyện hồi trưa của em anh thấy cũng bình thường vì ai cũng vậy cả nhưng không ai dám khoe ra thôi, mà nhưng anh chỉ ngạc nhiên là trong công ty đông người mà em làm vậy thì cũng hơi lộ liều, nhỡ người khác thấy lại đồn ầm lên.

Hà giải thích:

– Tại em ở nước ngoài lâu nên những việc như thế là bình thường, em cũng xem hoài nên quen rồi. Lần sau em sẽ cẩn thận hơn.

Thấy thái độ thoải mái của tôi, Hà bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn nhiều. Chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau về gia đình, lối sống, suy nghĩ của nhau. Hóa ra Hà thua tôi 4 tuổi, đi du học từ năm lớp 10, đến lúc học đại học xong phải trở về nước vì bố mẹ Hà không muốn con gái rượu của họ định cư ở nước ngoài. Gia đình Hà sống ở Hà Nội. Về nước, bố mẹ Hà xin cho Hà vào làm ở hãng hãng hàng không nước ngoài, nơi tôi đang công tác, nhưng không có chi nhánh ở Hà Nội nên phải vào Tp.Hồ Chí Minh. Suy nghĩ cũng như lối sống của Hà khá thoải mái, thoáng, theo lối sống phương Tây từ lâu.

Hà mạnh miệng hỏi tôi rằng ở tầm tuổi này, tôi đã làm tình với ai chưa. Khi đó tôi cũng đang cao hứng với người đẹp vì giữa hai người có nhiều quan điểm tương đồng nên kể sạch sành sanh về “gia tài tình trường” của tôi cho nàng nghe. Tôi kể là tôi đã làm tình với hơn 10 phụ nữ khác nhau trong giai đoạn sinh viên, với chị đồng nghiệp trong cơ quan, với khách hàng là phụ nữ đã có chồng … nàng thốt lên:

– Trời, ở Việt Nam mà anh cũng lên giường với nhiều người thế, sao anh dâm quá vậy.

Tôi nói với Hà là không phải lúc nào cũng lên giường đâu nghe, có khi làm ở sofa, ở nhà bếp … Hà che miệng cười:

– Anh cũng vui tính ra phết.

Im lặng một lúc. Đột nhiên, Hà hỏi tôi:

– Hàng của anh to không? Cho em xem đi.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12

Yêu cave

21 tuổi… lại chuyển nhà, đây là lần chuyển nhà thứ 2, lần đầu là năm 10 tuổi, tôi đã mất đi rất nhiều thứ, không bạn bè không người yêu, phải đợi đến ngày để đi học liên thông, xung quanh nhà vắng teo, thỉnh thoảng mới có xe đi qua, ở đây chỉ có trẻ con và người già, bước ra khỏi nhà mà bị người ta soi mói từ đầu đến chân, xe máy có mà không được động vào, ông bà già suốt ngày 1 bài ca bất hủ: ra đường xe cộ tai nạn suốt ngày kia kìa, mà mày lấy xe đi đâu chơi, chơi với đứa nào, mà cũng phải ra đường cũng chẳng biết đi đâu, chiều chiều thỉnh thoảng đi bộ ra hàng nước ngồi cũng bị kêu ra đấy toàn thành phần cờ bạc, mày ra đấy làm gì, ở nhà thích uống nước gì mua về nhà mà uống, mày cẩn thận có ngày bị nó cho nghiện thì khổ đời con ạ.

Ở trong nhà 1 thời gian dài tôi bị xì trét nặng, dường như tôi đang bị tự kỉ thì phải, bố mẹ dường như quan tâm tôi không đúng cách, mấy đứa bạn thân ở quê cũng cấm chơi nốt với 1 lí do chúng nó theo đạo, chơi không hợp đâu con ạ, cái gì cũng cấm, bia rượu thì bảo mày tí tuổi đầu rượu chè cái gì, uống coca thì bảo uống gầy người, những cái gì tôi thích cũng đều bị cấm hết…

Tết đến, được về quê đi chơi, tôi như thoát khỏi cái cuộc sống buồn tẻ vô vị như hiện nay, xõa thôi, ăn chơi nhậu nhẹt đê nào, hết ăn lớp cấp 3 cấp 2, ăn ở làng ăn năm 91 các kiểu, ngày nào cũng say nhưng tỉnh mới dám về nhà, không thì lại ăn hành ngay lập tức. Tôi gặp em vào dịp tết đó, đang nhậu xong thằng bạn nháy mắt hỏi: “Quất không”, đang say lẫn chán, tôi gật đầu cái rụp. Quán số XX, ngồi 1 lúc thì em đến, em không ở quán này mà ở quán khác tới, em nó người nhỏ nhỏ, tóc ngắn chấm vai ép thẳng. Giọng em nó nhỏ nhẹ hiền hiền có cảm giác rất thân thiện:

– Lên giường đắp chăn cho đỡ lạnh đã anh.

Tôi vừa nằm lên giường em nó liền vòng tay qua ôm

– Không hiểu sao em thích rúc vào nách lắm, mà em cởi quần luôn nhé.

Em nói với giọng khá bình thản, cũng phải rồi, nghề của em mà, nằm 1 lúc 2 đứa lao vào nhau để thỏa cái đam mê bản năng, của giới tính.

Xong việc, mình hỏi em…

– Số điện thoại em là gì?

– Anh hỏi làm gì vậy?

– Khi nào xuống đây anh alo.

Em nó đứng trước gương soi lưỡng lự chưa nói gì, tôi bèn rút ví đưa cho em 100k.

– Anh làm gì đấy.

– Bo cho em đấy.

Cầm tiền xong em nó lấy điện thoại bảo:

– Anh gọi sang máy của em đi, em mới thay số à.

– Em tên gì?

– Em tên K, anh tên gì vậy?

– Anh tên ***

Về đến nhà mở điện thoại ra thấy có tin nhắn của em: “Anh đã về đến nhà chưa”. Cứ như vậy thỉnh thoảng em lại nhắn tin alo cho tôi, những cuộc nói chuyện diễn ra rất ngắn, đâu có chuyện gì để nói đâu. 1 hôm vừa ở quê lên đang ngủ thì em gọi bảo: “Anh đang ở đâu, ra ra đây ngồi uống rượu với em 1 lúc, em đang ở gần chỗ big C nè.”

– Anh đang say lắm, thôi để cuối tháng nhé.

– Sao anh cho em 1 cái hẹn lâu vậy.

– Lúc đấy anh mới rảnh mà.

– Ừ, hẹn gặp lại anh sau.

Lại vài tuần ở nhà cắm đầu vào laptop tự kỉ, cả người tôi toàn sự mệt mỏi và chán nản, trước đây đã có đến lúc điện thoại tắt cả tháng chả biết làm gì, nhắn tin cho ai gọi điện cho ai, đứa nào cũng còn phải lo chuyện học hành, không thì yêu đương đâu đứa nào còn nhớ đến tôi, bây giờ thỉnh thoảng nhắn với em vài tin trong lòng tôi lại thấy nhẹ nhõm và được an ủi phần nào.

Một buổi sáng em alo hỏi: “anh có tiền không cho em vay 2 triệu 2 tuần sau em trả, thằng em bị tai nạn nên em đang cần tiền”.

Tôi bảo: “anh sinh viên nghèo đâu có tiền đâu em”

Em lại bảo: “nhìn tôi công tử thế mà không có tiền à?”

Nhìn mặt tôi dễ lừa thế sao, tôi quên mất em là cave mà, moi tiền của khách là sở trường của em, sau này em kể tôi biết em có 2 anh trai thôi em là út, đúng như tôi nghĩ lúc đầu em quen tôi chỉ là để tìm cách kiếm tiền. Tôi cứ tưởng sau lần này chắc em mất hút luôn nhưng thỉnh thoảng em vẫn liên lạc cho tôi như trước.

Lại đến valentin, đứa bạn nào cũng có người yêu đi chơi, nhìn bọn nó chuẩn bị quà tặng mà tôi buồn đên phát thèm, đến 1 đứa bạn đi chơi còn chả có, lên Thuvientruyen18.com đọc truyện cho đỡ buồn lại đâm ra nứng cu. Đang nứng thì em gọi điện:

– Bao giờ anh xuống thăm em đây, em nhớ cưng lắm ý.
(đổi sang cưng hồi nào vậy giờ vậy)

– Cuối tuần anh xuống.

– Qua đêm nhé.

– Ừ, có gì anh alo.

Và trong lúc buồn và chán có lẽ tôi đã làm 1 việc có lẽ không hẳn sai nhưng lẽ ra không nên làm…

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16