Cốc…cốc….– Hai người xuống ăn đi, đồ ăn chuẩn bị đầy đủ rồi đấy.Tôi và cô lại giật mình, may mà chốt cửa. Cô vội vàng chỉnh lại quần áo đầu tóc, cô lườm yêu tôi còn tôi chỉ biết cười cười đáp lại rồi kéo cô xuống ăn trưa. Ngồi ăn mà Linh có vẻ không thoải mái, cứ quay sang nói chuyện với cô và chú Minh còn tôi thì nó bơ luôn, con hâm này lại sao thế nhỉ, tôi bắt chuyện, nó kênh kiệu không trả lời, ăn xong nó đi lên phòng luôn, tôi nhìn cô khó hiểu.– Anh lên nói chuyện với Linh đi, tý em lên.
Tôi nghe lời cô chạy lên phòng theo Linh, mở cửa phòng tôi thấy nó đang nằm trên giường quấn chăn, tôi tiến lại.
– Mày làm sao thế, giận tao cái gì à?
– ….
– Sao thế? Trả lời tao đi, tao làm gì sai với mày à?
– …
Tôi ngồi lên giường lay lay nó, nó vẫn nằm im luôn.
– Ngủ rồi à?
– …
– Mày điên à? Sao lại đánh tao? A…a…
Sau một hồi đánh đập nó cũng chịu thôi, tôi nhìn nó, mắt nó nặng chĩu, buồn buồn rồi bắt đầu dưng dưng, nó đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh.
– Mày làm sao thế hả?
Tiếng nước róc rách từ trong đó phát ra.
– Tao không sao…tao xin lỗi.
– Mày không sao thật không? Đừng có giấu tao chuyện gì nha.
– Ừ! Tao không sao thật đâu, mày ra ngoài đi, tao muốn ở một mình.
Tôi lắc đầu khó hiểu rồi đi ra ngoài, vừa ra đến cầu thang thì cô bước lên.
– Anh nói chuyện với Linh chưa?
– Rồi, không biết nó bị làm sao nữa, tự dưng cầm gối đánh anh.
Cô tỏ vẻ suy nghĩ.
– Chắc không sao đâu anh, để em nói chuyện với Linh cho, anh về phòng ngủ trưa đi, em về phòng đây.
– Ấy, cho anh ngủ cùng với.
– Anh hâm vừa thôi, anh về phòng đi.
Tôi tiu nghỉu đi về phòng, không biết hai nàng nói gì với nhau nữa, chiều phải hỏi cô mới được. Về phòng tôi đặt lưng xuống là ngủ như chết luôn.
– Anh, dậy..dậy đi!
Tôi mở mắt, cô đang ngồi cạnh tôi.
– Mấy giờ rồi em?
– Ba giờ rồi, anh ngủ như con heo ý.
Tôi uể oải đi rửa mặt rồi theo cô ra ngoài.
– Em nói chuyện với Linh chưa?
– Em nói rồi, Linh không sao đâu anh.
– Thế nó bị làm sao đấy?
– Linh không sao đâu, anh đừng lo.
Xuống đến đường, Linh đứng đấy từ bao giờ, vẻ mặt đã vui tươi trở lại, không biết hai người này nói chuyện gì nữa, tò mò quá. Linh thấy tôi và cô ra là lại cười tươi. Chúng tôi dắt nhau ra chợ hải sản thăm quan, vào đây toàn …mùi hải sản. Tươi sống, đông lạnh, khô các kiểu, cá, tôm, cua, ốc… các loại đủ kích cỡ, tôi vẫn thích con cá kiếm, tồi cầm nó chọc cô và Linh, hai nàng đánh tôi thùm thụp.
– Chiều mai mình quay lại đây mua một ít đem về làm quà nha.
Chúng tôi thích thú tiếp tục nghịch ngợm mấy con mực, bạch tuộc đang bơi trong bể.
– Aaaa… Huhu.
Tôi và cô đang mải mê ngắm mực thì quay sang thấy Linh đang bị con cua cắp vào ngón tay, nó mếu máo kêu đau, tôi vội gỡ càng con cua ra, nó ôm ngón tay ngồi xuống sụt sịt.
– Có đau lắm không?
Nó gật gật.
– Nghịch lắm vào.
Tôi cầm ngón tay nó xoa xoa thổi thổi.
– Đỡ đau chưa?
Nó mỉm cười gật đầu, tôi cầm tay nó kéo nó đứng dậy rồi nắm tay cô và nó dắt nhau đi tiếp. Nhoằng cái đã bốn rưỡi, chúng tôi đi về nhà nghỉ thay đồ ra biển chơi. Tôi thay phát xong, đứng ngoài đợi cô và Linh, hai nàng bước ra, tôi nuốt nước bọt. Ngắm chán rồi mà sao hai cơ thể ấy vẫn hấp dẫn quá. Cha Minh cũng nhìn họ săm soi, tôi bỗng thấy bực mình, tôi kéo hai nàng tránh xa khỏi tầm mắt của tên dâm tặc. Ra đến biển hai nàng lại đùa dỡn, tôi ra xa xa bơi một chút, tôi để ý thấy một nhóm hốt gơ từ đằng xa, đù, không có tên thanh niên nào ở cùng mấy nàng hết, máu tà dâm của tôi nổi lên. Tôi bơi lại gần mấy gái, mặt vẫn bơ bơ, tôi lừa lừa quay lưng về phía mấy gái rồi lùi lại đến cách còn khoảng 1,5 mét tôi hít một hơi thật sâu rồi lặn xuống và…. Ááá…. Tiếng hét thất thanh, tiếng đập nước tùm tùm… Trong cơn hỗn loạn tôi bị ăn một cước vào bụng, tôi tí sặc, vội vàng lặn ra xa một chút, do đông người không biết tôi đâm vào đít ai nữa, tôi ngoi lên, thấy mấy gái đang kéo nhau lên bờ, miệng chửi rủa, vòng một cứ gọi là …1..2, 1…2. Nhưng mà bị ăn một cước vào bụng thiệt quá, tôi đi lên bờ chơi với cô và Linh.
– Anh đi đâu đấy?
– Anh xuống bơi một chút.
– Mày thấy mấy chị vừa chạy lên bờ không?
– Không, làm sao?
– Hình như có tên biến thái nào vừa sàm sỡ họ hay sao ý, không ngờ đông người thế này mà vẫn có tên biến thái như vậy, may mà tao và cô không xuống nước, chẹp…
Tôi hơi thốn đánh trống lảng.
– Xây lâu đài cát đi hai người đẹp.
Chúng tôi bắt đầu xây lâu đài cát, may mà không bị phát hiện, hic, chứ không thì bách nhục xuyên tim. Cô và Linh cứ xây đến đâu là tôi giả vờ không may làm đổ đến đấy, lần một lần hai họ tin nhưng đến lần ba họ ngẫm ra thế là hai nàng lao vào cầm cát chọi tôi, mặt mũi tôi đầy cát, cô và Linh ôm bụng cười, tôi lững thững đi ra vầy nước rửa mặt, rửa xong tôi đi vào chỗ hai nàng ngồi phịch xuống nền cát chọc chọc cát dỗi hai nàng. Cô và Linh thấy thế khúc khích cười rồi đi đến ngồi sang hai bên cạnh tôi, cô chọc tay tôi.
– Anh dỗi đấy à?
– ….
Linh cũng lay lay tôi.
– Lớn rồi rồi còn dỗi như con nít ý…xì!
– ….
Hai nàng quay ra sau lưng tôi xì xào cái gì mà tôi không tài nào có thể nghe lỏm được, bỗng hai nàng kéo tay tôi dậy lôi tôi ra nghịch nước, chúng tôi lại tiếp tục nô đùa. Mặt trời dần lặn xuống, chúng tôi ngồi xuống nền cát ngắm nhìn mặt trời lặn, cô và Linh tựa đầu vào vai tôi, tôi khá bất ngờ, chuyện gì thế này, cô thì được nhưng sao Linh lại? Bỗng bụng ba chúng tôi réo ầm lên, chúng tôi nhìn nhau cười ngặt nghẽo rồi đứng dậy nắm tay nhau về nhà nghỉ. Tối nay là tối thứ hai chúng tôi ở đây rồi, không biết tôi có làm ăn được gì không nữa.
8 giờ tối, chúng tôi dắt nhau đi dạo ở bờ biển, gió thổi mát lạnh….