Về lại Việt Nam, thằng Trung dẫn con em nó đi khám bác sĩ. Mấy hôm sau, khi họ trở lại để nghe về kết quả các xét nghiệm thì người bác sĩ tỏ vẻ ngạc nhiên :
– Tôi không hiểu tại sao các kết quả lại tốt hơn lần trước ! đã vậy cô lại còn lên cân được mấy kí-lô. Vậy hai tuần sau cô trở lại đây để thử lại … xem sự cải thiện đó có thật sự hay không.Ra ngoài, con Liên gục đầu vào vai thằng Trung mà ứa nước mắt :
– Có thật không anh ? lạy Trời, lạy Phật cho điều đó là sự thật.
Rồi nó ngước nhìn thằng Trung :
– Lúc đi du lịch, em có nói giỡn là em khỏe nhờ có anh nuôi em bằng khí của anh vì chúng ta làm tình mỗi ngày. Có thể nào đó là sự thật không ?
Thằng Trung cười hề hề :
– Nếu là sự thật thì anh phải ở bên em mãi mãi để “bơm” khí cho em hằng ngày.
Nhưng nó không dám cười ghẹo nữa khi thấy con Liên trầm ngâm nghiêm nghị …
Con Liên kéo nó vào một quán cà phê, vào một góc kín đáo mà nói :
– Chuyện đó đúng hay không thật ra cũng không quan trọng cho lắm. Nhưng điều thật sự em muốn là được sống bên anh những ngày còn lại của đời em. Em suy nghỉ mấy ngày nay rồi … Em đã được hưởng hạnh phúc tuyệt đối bên anh mấy tuần qua nên em muốn là dù gì chăng nữa thì em cũng không thể nào trở lại cuộc sống như trước. Dù có chết trong 10 ngày, 100 ngày hay 1000 ngày nữa thì em cũng muốn được sống những ngày còn lại đó bên cạnh anh. Nếu nhờ vậy mà em bớt bịnh hay hết bịnh thì càng tốt …
Thằng Trung bàng hoàng nhìn em gái nó … nó bị bất ngờ quá nên thừ người ra đó, không biết nói gì. Lâu lắm thằng Trung mới chậm rãi nói :
– Mọi chuyện không đơn giãn … nhưng em đã đưa ra ý tưởng thì chúng ta cứ thử phân tích xem sao ! trước hết về phần em, em đã có chồng … làm sao chồng em có thể đồng ý cho em đi nước ngoài sống với anh ?
– Em đã kể cho anh nghe rồi, từ lúc em lâm bệnh nặng thì em đã thúc giục chồng em có quan hệ với người đàn bà khác. Thật ra thì lúc đó em thấy tội nghiệp cho anh Vũ, phải sống như thầy tu bên cạnh người vợ lờ đờ không biết sống chết lúc nào. Hiện tại thì cũng đúng như em mong muốn : anh Vũ sống với một người phụ nữ … em có dịp gặp cô ta để trấn an cô ta về sự đồng thuận của em. Nếu bây giờ em xin ly dị mà không có bất cứ đòi hỏi nào thì em nghỉ sẽ không có vần đề gì.
Thằng Trung gật đầu :
– Bây giờ nói về phần anh thì anh tin là Phượng sẽ mở rộng vòng tay để đón tiếp em nhưng có điều … em với tính hay ghen của em …
Con Liên mắc cỡ đỏ mặt :
– Anh làm như em là Bà Chằn không bằng ! em biết thân phận của mình mà … nói thiệt nghe ! dù anh có bao nhiêu bà chăng nữa, em cũng không thèm ghen đâu, miễn là anh không bỏ bê em. Nếu em được về bên đó với anh thì em sẽ thỏa thuận với Phượng, dù sao nó cũng là bạn thân của em, miễn là nó chấp nhận em.
– Nhưng còn một chuyện khác nữa mà em cần phải biết …
Thằng Trung đắn đo rất nhiều trước khi quyết định nói hết cho con em nó nghe về chuyện của Dì Ba. Con Liên giật mình sững sờ, không thể nào ngờ được là Dì Ba lại là vợ thứ của anh Hai nó. Thằng Trung kể cho Con Liên nghe về mối thâm tình của mình vớì Dì từ lúc còn trẻ, rồi sau bao nhiêu thăng trầm bây giờ Dì là mẹ của hai đứa con của mình.
Con Liên mỉm cười :
– Má con Phượng … rồi Dì Ba ! anh thật là một tên dâm tặc thích đi dụ dỗ những người bề trên của mình !
Con Liên hạ thấp giọng :
– Rồi ba vợ chồng sống chung hòa thuận với nhau dưới một mái nhà ?
– Nói 2 mái nhà thì đúng hơn vì nhà anh xây khá đặc biệt, Phượng và Dì Ba, mỗi người có không gian riêng để sống, không phải lúc nào cũng chung đụng với nhau. Nói là hàng xóm thì đúng hơn !
– Còn nếu em sang bên đó với anh ?
– Thì em sẽ lấy phần không gian lúc trước dành cho Mẹ.
– Anh nghỉ là Dì Ba có chịu tiếp nhận em hay không ?
– Dì đã phải phấn đấu rất nhiều để vượt qua những rào cản để về làm vợ anh nên anh nghỉ là Dì sẽ rất cảm thông với em.
Con Liên mỉm cười nhớ đến cái đêm khi Dì đã ngủ với mình và đã thủ dâm cho mình với rất nhiều tình cảm, thương yêu…
Nó ngượng ngùng hỏi nhỏ :
– Có khi nào … anh ngủ chung với mấy người vợ của anh không ?
– Cũng lâu lâu mới có dịp. Nhưng anh muốn báo cho em biết trước là Phượng và Dì Ba có quan hệ tình dục với nhau, họ là người tình của nhau.
Nhìn gương mặt nghượng nghịu của con Liên, thằng Trung hiểu tâm trạng của nó nên nói thêm :
– Trong gia đình, không ai ép uổng ai hết. Căn bản là khi làm bất cứ cái gì thì phải có sự đồng thuận thật sự và sự tin tưởng lẫn nhau.
Con Liên bẽn lẽn :
– Em không biết là khi anh làm tình với em trước mặt con Phượng hay Dì Ba thì em sẽ phản ứng ra sao ?
Thằng Trung chợt nứng cặc khi nhắc đến hai người vợ của nó mà nó không được gặp từ mấy tuần nay, nó hỏi Con Liên :
– Em thử nghỉ là em có chịu hay không nếu trong lúc anh hôn em mà có Dì Ba hay Phượng nằm vào giữa hai đùi em mà sây mê bú em ?
Con Liên cúi đầu :
– Em không biết …
Rồi nó ngẫn đầu lên :
– Nhưng điều quan trọng hơn hết là em ao ước được về sống bên cạnh anh. Dù có làm vợ thứ mấy chăng nữa thì em cũng đồng ý.
…
Mấy ngày sau, con Liên hoãng hốt nói với anh Hai nó :
– Anh ơi, có chuyện không hay rồi.
– Có gì mà em bấn loạn lên vậy ?
– Em nghi ngờ nên em đi xét nghiệm … em đã có thai … từ lúc mình đi du lịch bên Nhật.
Thằng Trung nhảy dựng lên, vừa mừng vừa lo ! mừng vì nó sắp được làm cha lần thứ 4 mà lần này với con Liên, em nó, nhưng nó cũng lo, trước hết lo về sưc khỏe con em nó, không biết việc mang thai có ảnh hưởng gì đến bịnh tình hay không ?
Thấy anh Hai nó phản ứng một cách tích cực, chỉ quan tâm đến sức khỏe của nó chứ không bực mình vì chuyện nó có thai, con Liên mừng thầm, rộn ràng chạy theo thằng Trung đến cái hẹn với bác sĩ. Cả hai mừng rỡ khi được cho biết là tất cả kết quả xét nghiệm của lần trước điều được xác nhận là khả quan, nhất là tầng số hồng huyết cầu tăng mạnh.
Thằng Trung quyết định báo cho hai người vợ bên Đức của nó biết và yêu cầu sự giúp đỡ của họ trong tình huống căng thẳng này. Dì Ba lấy máy bay về Việt Nam lập tức.