Em nói em phải kiếm tiền trả nợ vì không muốn mẹ biết được quá khứ của mình mà phải đau buồn thế mà những lúc rảnh rồi em cũng không thèm về nhà với mẹ. Ở dưới kia đã quá lâu nên em quen với cuộc sống dưới đó rồi hay em còn nói dối tôi nhiều điều nữa đây…– Anh, dậy nhanh lên, em đang ở dưới nhà anh đây nè.
– Ặc ặc, em lên bao giờ đấy sao không báo cho anh sớm.
– Anh xuống đây đi.
– Ừ.
Vội vàng mặc quần áo rồi chạy xuống nhà, bà già tôi mà biết là bị củ hành cho đến chết mà xem.
– Lên xe đi.
– Đi đâu thế hả em.
– Ra chỗ Big C bắt xe, em đưa anh về nhà em chứ sao.
– Cái gì, không được đâu.
– Có gì mà không được, ở đấy chơi với mẹ em mấy hôm, tại anh không tin em nên em phải dẫn anh về nhà bằng được.
– Em đùa ác quá.
– Chết người đấy.
– Em quyết rồi, anh trốn đi đâu được.
– Anh không đi em làm gì được nào.
– Em lôi anh đi.
…
– Thôi, tha cho anh đi.
– Sao anh lại không về nhà em.
– Trước anh nói rồi mà, bây giờ chưa phải lúc.
– Thôi được rồi, em không ép anh nữa, nhưng mà anh phải tin em đó, em không nói dối em 1 cái gì hết.
Rút trong túi quần ra 1 xấp tiền tầm 1 triệu, em đưa tôi 50k.
– Anh cầm đi mua thẻ điện thoại đi.
Quái hôm qua rõ ràng không còn 1 đồng nào sao hôm nay lại moi đâu ra 1 triệu thế này.
– Lúc nãy em đi đâu mà tiền xe hết hơn 100k thế.
– Em đi có chút việc thôi, mà giờ anh về nhà luôn đi đừng ngồi ở mấy hàng nước kia nữa, em không thích đâu à.
– Được rồi, tí anh đi bộ về nhà luôn.
– Em về đây, tí về đến nhà em nhắn tin cho, anh về luôn đi nhé.
– Ừ, anh nhớ rồi mà.
…
Về nhà được tầm 20 phút thì em nhắn tin:
– Em về tới nhà rồi nè.
– Ừ nhanh thế.
– Giờ em đi có việc với mẹ em luôn đây về nhà em nhắn tin cho.
– Ừ, mẹ đẫn đi gặp chồng tương lai đúng không?
– Anh đó lại nói linh tinh, chồng nào chứ.
…
– Em đang ngồi ăn nhót với mẹ nè, anh nói chuyện với mẹ em không?
– Ngại lắm anh đâu biết nói gì đâu chứ.
– Trời cái đấy cũng để em phải dậy nữa.
– Anh đã chuẩn bị tâm lí đâu mà anh cũng không biết nên bắt đầu như thế nào cả.
…
– Anh à, em đang đi nhà thờ, bùn ngủ quá mà mãi chưa được về nữa.
– Hì, em đi với ai vậy.
– Em đi với mẹ anh à, ngồi mãi bùn quá, mà mai em lại về dưới kia đó, anh chuẩn bị tiền đi chơi đi em hết tiền mất rồi à.
– Mai anh kiếm đâu ra tiền được, mà hôm nọ về em còn cầm hơn 1 triệu cơ mà.
– Em tiêu hết rồi, về nhà mấy đứa bạn rủ đi chơi 1 tối là hết à.
– Em đã hứa với anh những gì mà vẫn còn tiêu tiền như thế hả?
– Tại lâu rồi em mới về gặp mấy đứa bạn mà, anh đừng trách em nữa.
– Mai em qua đây anh xử em.
Cái gì mà em hứa từ nay em sẽ cố gắng tiết kiệm để về nhà, em sẽ vì anh em thay đổi, tất cả đều là lời nói gió bay, đâu lại vào đấy, em chẳng khác xưa gì cả, tôi quá thất vọng về em…