3 Ngày sau… đúng 12 giờ đêm… sms to K– Sinh nhật vui vẻ em nhé.
Em không trả lời…
Sinh nhật em tôi đã không ở cạnh bên cạnh em, tôi đã nghĩ đến ngày đó tôi sẽ mua 1 chiếc bánh nhỏ nhỏ xinh xinh mà trên đó có tên của em, tôi sẽ được chứng kiến cảnh em thổi nến, ngày hôm đó em sẽ chỉ là của là riêng tôi, tôi và em sẽ rất hạnh phúc… nhưng tất cả chỉ là tưởng tượng mà thôi…
Suốt từ hôm tôi về em đã không liên lạc với tôi nữa, em làm thế là đúng, anh và em chúng ta nên quên nhau đi như thế sẽ tốt cho cả 2.
…
Lang thang trên mạng, tình cơ tôi phát hiện em được nhắc trên một web đen, đúng tên em, đúng tên quán… nhưng không có hình. Người ta nói em dâm lắm, chỉ cần dẻo mồm 1 chút là có thể dẫn ra nhà nghỉ phang free, quen biết 1 chút có thể gọi em đến tận nơi phục vụ miễn phí, cái thói quen hôn má thì đúng là em rồi không lệch đi đâu được nữa, thế mà tôi thì sao, tôi là người yêu mà còn không bằng 1 thằng khách, ngồi xe bus lên đây 1 lúc mà em cũng kêu mệt, quan hệ thì em cũng kêu mệt… để lần khác đi anh.
Gọi điện cho em, tôi hét lên trong điện thoại những thứ tôi đọc được, em hoảng hốt bảo trên đó có gì, có hình hay phim không, chỉ có vài dòng review thôi sao…
– Anh đang cố gán điều đó cho em đúng không.
– Tên em, đúng số nhà quán em thì còn gì để nói, chẳng lẽ người ta đặt điều cho em làm gì, người ta có thù oán gì em đâu.
– Em không tin, mai em lên Hà Nội có việc rồi em gặp anh.
– Tốt nhất là em không nên gặp anh, anh không muốn làm tổn thương em đâu.
Hôm sau…
Trời mưa to lắm, hôm nay là ngày em lên Hà Nội, và em đã không gặp tôi…
Thất vọng 1 chút vì không gặp được em nhưng có lẽ không gặp sẽ tốt hơn.
…
Một ngày nữa trôi qua…
Em gọi…
– Em đang ở trên Hà Nội về, tí anh ra chỗ cũ đi mình gặp nhau.
– Trời đang mưa mà, tí em đi taxi vào đây đi.
– Ừ.
…
– Em đến rồi, anh ra đi.
– Okie.
Vẫn là chiếc xe taxi Mai Linh quen thuộc, lái xe em cũng quen nốt. Mở cửa xe em xuống hàng ghế bên dưới ngồi cạnh tôi:
– Giờ anh muốn đi đâu?
– Em ăn gì chưa, mình đi ăn.
– Ừ, lại đi ăn bánh đa cá rô anh nhé.
– Ừ.
Vẫn là cái quen nhỏ quen thuộc mà tôi và em vẫn hay ăn ngày nào, chỉ khác hồi đó chúng tôi vui vẻ cười đùa bây giờ cả 2 chỉ biết im lặng. Tôi lẳng lặng ăn, em ngồi cạnh cứ nhìn tôi, đang ăn thì em có điện thoại, bạn gọi hay khách gọi tôi không biết:
– Em đang ở NĐ, em đi với bạn, bạn trai… người yêu… người yêu.
Đến giờ mà em vẫn còn gọi tôi là người yêu sao. Buông đũa, không ăn nữa em cũng không ăn, dương như em không đói thì phải.
– Bây giờ anh muốn đi đâu.
– Kiếm phòng nào nói chuyện đi em.
– Ra nhà nghỉ Star nhé.
– Okie.
…
Trên xe tôi tiếp tục im lặng, tôi không muốn nói gì cả và tôi cũng không muốn cho anh lái xe taxi biết chuyện của 2 đứa. Em móc gọi điện thoại gọi cho ai đó:
– Sáng nay em về vội quá anh cho em gửi lời chào anh Tony nhé, sáng nay em đi ăn bánh cuốn rồi đủ thứ linh tinh rồi, 2 ngày em nữa em sẽ trả lời anh.
Em đi đang xem việc trên Hà Nội, việc gì, tôi biết trong lòng thực sự muốn hỏi nhưng tôi không thể, tôi không biết mình phải bắt đầu từ đâu.
…
Nhà nghỉ Star đường Trần Nhân Tông phòng 301.
– Đâu, anh cho em xem trên mạng người ta nói gì về em.
Cầm điện thoại đọc được 1 đoạn, em nói:
– Em chẳng hiểu gì cả, nhưng đây không phải là em, em chẳng có gì để lo lắng cả.
– Em đang nói dối anh phải không?
– Em chẳng có gì phải nói dối cả.
…
– Hôm qua lên Hà Nội trời mưa chẳng đi đâu chơi, tối buồn quá em gọi người quen vào ngủ cùng.
– Hàng của em trên đó à?
– Ừ, hàng trên đó của em, tối qua em qua đêm với nó.
– Trước kia yêu anh chưa bao giờ em lên đây để qua đêm với anh cả chỉ khi nào em đến ngày thôi.
– Em đi có công chuyện thôi, tối đến 1 mình buồn lắm nên em gọi nó vào.
– Sáng dậy người ta trả cho em bao nhiêu.
– Làm gì mà phải trả tiền, nó chỉ vào ngủ với em thôi.
– Không quan hệ.
– Người ta thuê phòng cho em rồi ngủ ở đấy, cứ ngủ với nhau là phải làm gì à, em không phải là nô lệ tình dục của người ta.
– Anh không tin trên đời có nhiều người tốt thế.
– Ít ra người ta còn tốt hơn nhiều người ở NĐ này.
– Em đang nói anh đúng không.
– Em không nói anh mà em nói nhiều người khác, anh muốn về chưa, hôm qua đi đường mệt lắm em muốn về dưới kia ngủ.
– Nằm đây mà ngủ.
Em không trả lời.
– Được rồi, thế về em nhé.
– Lúc nãy vừa bảo ngủ giờ lại bảo về.
– Thế ngủ đi.
Em ngủ thật, nhìn em thế này tôi thật sự muốn che chở bảo vệ cho em, nhưng sau những chuyện đã xảy ra tôi không thể tiếp tục được nữa, kéo dài chỉ thêm đau khổ, cuối cùng cũng chẳng đi đến đâu cả.
Vòng tay ôm em, em cũng quay lại ôm lấy tôi, lần này là lần cuối cùng mình gặp nhau rồi, anh muốn giữ lại hình ảnh đẹp nhất của em trong kí ức. Tại sao mình lại gặp nhau trong hoàn cảnh thế này hả em, giá như em không làm nghề này thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác.
Em có tin nhắn, hóa ra bà chủ em đang giục về. Danh bạ của em vẫn còn số của tôi nhưng bây giờ nó là chỉ là XX giống như Quang X bên trên vậy không còn là MyLove và có cái icon trái tim như xưa nữa.
– Bà chủ em gọi về nè, nhắn tin lại đi không về bà ấy lại hét toáng lên.
– Kệ, em về đây.
Kéo em vào lòng, tôi nằm đè lên em:
– Anh làm gì đấy, bỏ ra em còn về.
– Ở đây 5h30 bắt xe bus rồi về, giờ mới 3h.
– Bà chủ em đang giục em ầm ầm đây này, thôi bỏ em ra đi em về.
– Ai cho mà về.
– Sau tất cả những chuyện đó bây giờ anh vẫn muốn quan hệ với em sao.
– Thế em có đồng ý không.
…
– Anh coi im lặng là đồng ý, nhấc người lên đi em
Em im lặng nhắm mắt và khẽ nhấc người lên. Để em nằm đó tôi vào nhà vệ sinh tắm qua 1 lúc, lau khô người 1 cách vội vã tôi vội trở vào phòng, em đã kéo khóa quần xuống tự bao giờ…
Đối với em nó chỉ là việc quá bình thường vậy sao, thật sự em không có 1 chút cảm xúc gì ư…
Nhanh chóng vội vã, mặc quần áo xong em cứ đứng đó nhìn tôi khuôn mặt ủ rũ chứa đầy tâm sự, bây giờ em lại không muốn về nữa ư. Tiến lại gần hôn lên 2 má em mỗi bên 1 cái, chúng tôi đứng giữa phòng ôm nhau thật chặt, ôm đi em sẽ không còn lần nào nữa cả anh sẽ không gặp em nữa đâu…
– Em có uống sữa nữa không?
– Hình như hết loại mà em thích rồi.
– Vẫn còn mà cái loại con bò đúng không, chị ơi tìm cho em xem còn không.
1 hộp duy nhất và cuối cùng còn trong tủ lạnh.
– Đây uống đi mẹ trẻ.
– Đấm cho giờ, ra ngoài đi em gọi xe rồi.
– Cầm lấy ít tiền mà đi xe về nè.
– Tí em đi taxi về luôn.
– Em còn nhớ cái gì đây không?
– Trả cho em, anh đeo lại nó cho em đi.
Từ từ và chậm rãi, tôi đeo lại chiếc nhẫn cho em, vẫn vừa khít như ngày nào, nhưng không phải là bắt đầu mà lại là kết thúc 1 tình yêu…
– Chụt… đẹp quá anh nhỉ, anh có biết là em nhớ nó lắm không?
– Xe đến rồi kìa, em về đi, anh giờ đi có việc lúc.
– Anh lại đi uống bia đúng không?
– Không, anh có việc thật mà.
– Bibi anh…
Bước từng bước trên con đường quen thuộc nơi mà tôi và em nắm tay nhau vui vẻ cười đùa, ngay ngã rẽ kia em đã ngủ gục trên lưng tôi, nhà thờ này nơi tôi đã đứng ôm trọn em từ phía sau, điểm dừng xe đó là nơi em vừa ngồi lên đùi vừa tìm cách che nắng cho tôi vì sợ tôi ốm.
– Anh à, anh có mệt không?
– Anh à, nắng thế này ốm đó, ngồi lui vào đi.
– Uống bia rượu nhiều không tốt đâu, em không thích à, anh không chịu nghe lời em gì cả, em ghét anh
Tất cả chỉ còn là kí ức đẹp…
Tất cả những thứ anh cần là em tôn trọng và yêu anh thật sự.
Tôn trọng ở đâu khi em bỏ người mà em mới nhận lời yêu để đi gặp khách của em, tôn trọng ở đâu khi những lúc mặn nồng với người mà em lưu là MyLove em còn cầm điện thoại nhắn tin cho khách của em, tôn trọng ở đâu khi em đuổi cái người mà em vẫn gọi là anh yêu về nhà để em ngủ với khách của em, tôn trọng ở đâu khi cái người mà em lừa dối người mà em nói là em sợ đánh mất hết lần này đến lần khác, tôn trọng ở đâu khi em đang ở với khách mà vẫn gọi điện cho anh rồi la oái oái ở trong điện thoại, tất cả cũng chỉ vì đồng tiền phải không em… tình yêu của em nó chỉ đến như vậy thôi sao…
Anh không ngốc nhưng chỉ tại anh quá tốt với em nên anh đã tự biến mình thành 1 thằng ngu…
Có bao giờ em đặt mình vào vị trí của anh và suy nghĩ, hay thật sự cái thứ tình cảm đó không phải là tình yêu, hay em đã ở dưới kia quá lâu và em đã quen với cuộc sống làm cave mất rồi.
Khi em nói là tối ngủ 1 mình buồn lắm em có biết anh nghĩ thế nào không, anh xin lỗi, em chỉ là 1 con cave cả thể xác lẫn tâm hồn.
…
Gục mình trong phòng, người nồng nặc mùi bia, hình như tôi đang mơ:
– Anh à, em về nhà rôi, bây giờ em sẽ làm lại cuộc sống của mình, anh sẽ vẫn ở bên em chứ
– Em có biết anh mong chờ cái ngày này từ bao giờ rồi không, bắt đầu từ tối nay em sẽ ngủ 1 mình chứ…
Nhưng đó cũng chỉ là giấc mơ mà thôi… Cave vẫn chỉ là cave mà thôi…