Vừa đến nhà, con Phượng nhìn Má nó mà trố mắt :
– Trời ! mới đi có mấy ngày mà sao Má thay đổi quá mức !Má con Phượng lo lắng :
– Con nói vậy là sao ?
– Má trẻ hẳn ra … Mặt mày lại tươi rói, nhìn không ra …đúng là một Bà ngoại U40 trẻ đẹp và quyến rũ.
Má con Phượng lúng túng đỏ mặt, không biết trả lời ra sao làm con Phượng ôm Bà vào lòng mà cười :
– Thấy Má như vậy con mừng lắm.
Rồi nó nắm tay Bà mà kéo :
– Má phải đi với con ra phố. Con muốn mua cho Má mấy bộ đồ mới, hợp thời trang hơn, chứ Má cứ bận mấy món củ xưa này, không được nữa đâu.
– Thôi mà, lại tốn tiền … Má không cần đâu !
– Không được ! anh Trung không muốn vậy đâu, Má phải trẻ đẹp bên cạnh ảnh chứ.
Má con Phượng lại được một phen mắc cỡ nhưng trong lòng thì Bà vui như Tết. Được có mối liên hệ quá tuyệt vời như vậy với con gái làm Bà sung sướng vô vàn. Hai mẹ con mà khắn khít gần gũi như hai chị em ruột thịt là điều mà Bà không dám mơ ước. Hai chị em có chung một người đàn ông mà vẫn yêu thương, hoà thuận với nhau ! Bà tự nhủ sẽ làm tất cả để giử gìn sự hoà thuận này, Bà sẽ hết sức nhường nhịn con gái vì nhờ có nó mà Bà mới có được hạnh phúc ngày hôm nay.
Hai mẹ con vui vẻ nắm tay nhau mà đi shopping. Họ hàn huyên với nhau như hai người bạn.
Con Phượng tò mò hỏi :
– Anh Trung có làm Má … vừa lòng về chuyện đó không ?
– Con hỏi gì kỳ cục, vô duyên quá đi ! làm sao Má biết trả lời ?
Con Phượng cười hì hì :
– Nói cho con nghe đi mà, con tò mò về chuyện đó lắm.
Má con Phượng bối rối nhìn quanh rồi hạ thấp giọng :
– Chồng con làm Má … thở không ra hơi !
– Con biết ảnh sung sức trong tình dục lắm.
– Ở Vũng Tàu, ngày nào ảnh và Má cũng làm chuyện đó 1, 2 lần, có khi đến 3 lần.
Con Phượng nheo mắt :
– Má có … theo nổi anh Trung không ?
– Con biết đó, Má đâu có kinh nghiệm gì đâu, không bằng đứa con gái 15, 16 tuổi thời buổi này ! chồng con chỉ điễm hết cho Má … Ảnh nói gì Má cũng nghe theo !
– Nhưng mà con muốn hỏi, ảnh có làm cho Má sướng không ?
Má con Phượng ngượng nghịu gật đầu :
– Anh Trung rất kiên nhẫn và chu đáo với Má. Má chậm chạp … nhưng ảnh lúc nào cũng chờ Má.
– Con biết anh Trung là một người tình ngoại hạng, lúc nào anh cũng quan tâm đến tâm lý của người phụ nữ bên cạnh anh. Còn nữa, trong trò chơi tình dục, Má thích nhất là gì?
Má con Phượng cười nhỏ :
– Lại một câu hỏi quá soi mói vào chuyện kín của người ta ! nhưng thôi, Má không muốn giấu con điều gì … Má … thích được khẩu dâm cho anh … rồi kế đến Má thấy thích được làm tình với anh bên ngoài, nơi thiên nhiên hay nơi công cộng.
– Thích hé ! Má kể cho con nghe đi !
– Lần đầu tiên khi ảnh làm tình với Má trên bãi biển thì Má sợ thót tim nhưng mà… rốt cuộc thì Má thấy … thích lắm. Ảnh nói là có dịp ảnh sẽ làm như vậy để làm vừa lòng Má.
– Con mừng cho Má … nhưng con muốn hỏi một điều nửa … Má đến với anh Trung chỉ đơn thuần vì tình dục, vì sex hay … phần tình cảm cũng quan trọng ?
– Má phải trả lời ra sao đây vì con là vợ của Trung !
– Má à, con rất muốn biết vì Má và anh Trung là hai người con yêu thương nhất trên đời. Má đừng lo, con không hề biết ghen là gì.
– Vậy thì …nói thật ra thì có lẻ Má đã bị Trung làm giao động từ lâu rồi dù Má không chịu nhận điều đó. Bây giờ định mạng đã an bày thì Má rất hạnh phúc … Má xem Trung như là … người đàn ông duy nhất trong đời của Má. Mà có được điều này tất cả cũng là nhờ có con. Má rất… mang ơn con, Má sẽ không bao giờ quên điều này.
Về lại nhà, con Phượng bắt Má nó thay vào những bộ quần áo mới để đón tiếp thằng Trung. Trong phòng, Má con Phượng hỏi con gái :
– Phượng nè, con có thấy là ngực Má nhỏ quá hay không ? Má có mặc cảm vì chuyện này.
Con Phượng đưa tay ra xoa bóp vú của Má nó rồi nói :
– Ông Trời cho Má vú như vậy thì phải chấp nhận chứ.
– Má muốn hỏi con. Vì Trung Má có nên đi làm lại bộ ngực hay không ?
– Con nghỉ không nên vì anh Trung không ưa những gì giả tạo. Mà ảnh có nói gì không ?
– Không ! nhưng Má nuốn hỏi ý con.
– Con thấy vú của Má tuy nhỏ như vú con gái mới lớn nhưng chúng dễ thương đó chứ. À nhân tiện con muốn hỏi Má. Lúc con còn nhỏ, Má có cho con bú sữa Má hay không ?
– Má ít sữa nên chỉ cho con bú được có mấy tuần.
Con Phượng dậm chân, cười hì hì :
– Má ! cho con được bú vú như hồi xưa nhe, tự nhiên con thèm được làm em bé của Má.
Má con Phượng ngạc nhiên, bỡ ngỡ. Bà thấy đòi hỏi của con gái quá kỳ cục nên định từ chối nhưng chợt nhớ đến lời hứa của mình là sẽ không bao giờ làm trái ý con gái để đền ơn nó. Bà cười gượng :
– Lớn rồi, có chồng có con rồi mà cứ nhõng nhẽo như con nít.
Nhưng Bà cũng ngồi xuống mép giường. Con Phượng mừng rỡ leo lên giường rồi nằm lên đùi Má nó. Bà lấy một cái gối đặt dưới đầu con gái cho nó vừa tầm với ngực của Bà.
Má con Phượng rợn da gà khi con gái Bà thích thú ngậm núm vú mà bắt đầu từ từ bú.
Bà cười ngượng ngùng vì thấy tình huống kỳ quặc, không giống ai, nhưng nhanh chóng Bà không còn cười nữa … con Phượng bú giõi quá làm Bà liên tưỡng đến cách thằng Trung bú vú Bà ! miệng của con Phượng tham lam không kém miệng thằng Trung làm núm vú Bà cứ cương cứng lên. Má con Phượng thầm nhủ : ” Cả hai vợ chồng đều quá giỏi giang trong chuyện tình dục, mình không thể cưỡng lại được, chỉ có nước là phãi làm theo ý của vợ chồng nó mà thôi ! ” Bà bối rối không muốn vậy nhưng núm vú cứ theo những cú nút của con Phượng mà cương lên. Đã vậy, con Phượng còn tinh quái thò tay mà vân vê gò vú kia của Má nó làm Bà cố cắn răng mà kềm chế cơn kích thích, tránh không muốn cho con gái nhận ra điều đó.
Con Phượng cười thầm, nó vui vì đả thành công làm cho Má nó bị kích thích. Tánh nó rất tò mò trong lĩnh vực tình dục nên lúc đầu nó chỉ muốn biết cảm giác của chồng nó khi bú cái vú bé tí của Má nó. Nó không ngờ là Má nó nhạy cảm quá, nó mới bú một chút mà Bà đã rùn mình uốn éo thân mình rồi ! biết Bà đang cố kềm chế cảm xúc, nó càng muốn ép bức Bà.
Má con Phượng hoa cả mắt, con gái Bà bú giõi quá, nó còn gốp luôn cả gò vú vào miệng làm Bà rụng rời tay chân.
Bà thều thào :
– Phượng ơi … đừng … Má …
Bà phải dùng hết nghị lực để đẩy đầu con Phượng qua bên rồi luống cuống đứng dậy … người Bà nóng bừng …
Con Phượng cũng ngồi bật dậy, nó làm như không biết gì :
– Ồ, bú vú Má sướng thiệt, con như được bay bổng trở lại lúc còn là em bé. Cám ơn Má nhe.
Má con Phượng e dè nhìn con gái, Bà không biết là nó có biết là nó đã làm cho đầu óc Bà quay cuồng hay không ? nó có vẻ tự nhiên quá ! Bà rụt rè vơ lấy nịt vú bận vào …
…
Con Phượng bàn với thằng Trung :
– Bây giờ anh tính sao với Má ?
– Anh có bàn với Má rồi khi còn ở Vũng Tàu. Má không biết gì hết về Dì Ba. Nếu mình đem Má qua bên đó thì thật không ổn tí nào. Phúc tạp lắm. Với lại chưa chắc là Mẹ sẽ chấp nhận anh có thêm một người đàn bà.
– Má nói sao ?
– Má nói là Má không muốn qua bên đó vì Má không muốn chung đụng với em. Má nói Má thương em lắm nên không muốn gây khó khăn cho em dù bây giờ thì em rất hoà thuận với Má.
– Lúc đầu thì em chỉ muốn anh chăm sóc cho Má nhưng thiệt ra thì em cũng không nghỉ xa thêm chút nào.
– Má rất hiền lành và chất phác nên cái nhìn của Má cũng như vậy : Má muốn ở lại đây, không đi đâu hết, lâu lâu miễn là có được anh và em về thăm là Má cũng vui rồi. Má không đòi hỏi gì đâu. Má chấp nhận những gì mà chúng ta dành cho Má.
– Còn anh thì sao ?
– Anh cũng đồng tình với Má, đó là giải pháp tốt đẹp nhất. Dì Ba và Mẹ không cần biết chuyện này. Em nghỉ sao ?
– Em rất mừng với giải pháp này. Chính em đã đưa anh vào tình huống phức tạp này chỉ vì em quá thương Má, muốn Má có một người đàn ông bên cạnh từ khi Ba bỏ nhà đi. Em đã nghỉ đến anh vì anh là người đàn ông duy nhất em tin tưởng. Nhưng khi anh và Má đi Vũng Tàu thì em mới giật mình lo lắng, sợ chuyện này sẽ làm tổn hại đến gia đình hiện hữu của mình. Em cũng không muốn vì Má mà gia đình của 4 người mình đang êm ấm mà lại bị sóng gió.
– Má có một lo nghỉ … Má rất sợ những lời dị nghị nếu mình không kín đáo.
– Em sẽ làm bức bình phong cho Má và anh. Những khi về thăm Má thì em sẽ đi cùng anh, như vậy thì danh chính ngôn thuận.
– Được như vậy thì tốt lắm.
– Thôi, bây giờ anh tranh thủ để đến bên Má đi, chỉ còn vài ngày nữa thì mình ra đi rồi. Đừng quan tâm đến em làm gì. Má vui là em vui rồi.