Con Liên hấp tấp chạy đến nhà gặp con Phượng làm con bạn nó trố mắt :
– Có gì không mà hối hả vậy Liên ?
– Mấy ngày nữa là hai vợ chồng mầy lên máy bay nên tao muốn mời hai người đi ăn tối nay.Con Phượng nhăn mặt :
– Chết cha ! tao đã lỡ hẹn với mấy con nhỏ bạn rồi ! chịu thôi ! À … hay là mầy mời một mình anh Trung ? ảnh không mấy mặn mà khi phải đi với tao tối nay, vì chỉ toàn là đàn bà con gái…
– OK, vậy hẹn mày lần sau vậy. Mà anh Trung đâu rồi ?
– Ờ … ảnh không có nhà. Ảnh đi với má tao thăm mộ ông bà ngoại tao. Chiều mới về.
– Cha … kẹt hé ! tao muốn biết chắc là ảnh có đi được hay không để mà còn lo liệu.
Con Liên suy nghỉ một chút rồi nói :
– Thôi thì để tao mò vào chỗ mã ông bà ngoại mầy để gặp ảnh, tao biết chỗ vì đã có đi với mầy một, hai lần rồi.
Con Liên kêu xe ôm chở nó rồi từ đường chính, nó đi bộ men theo bờ đê để đi kiếm anh Hai nó. Lần về này con Liên không có dịp gặp thằng Trung lâu vì mỗi bên đều lu bu công việc. Đến giờ chót nó mới ráng xấp xếp thời giờ để mong có được khoãng thời gian trò chuyện với anh nó. Thằng Trung lúc nào vẫn là người đàn ông lý tưởng đối với nó. Con Liên mỉm cười : lúc nhỏ thì hai đứa cứ tranh chấp, cãi vã với nhau không ngừng, nhưng rồi lớn lên thì hiểu nhau hơn và gần gũi nhau hơn. Con Liên xinh đẹp nên được nhiều đàn ông con trai theo tán tỉnh, nhưng nó chưa thấy người nào so bằng được anh Hai nó, vừa đẹp trai, vừa lịch lãm, vừa ga-lăng, vừa phong lưu ! Nó tự nhận là khi thằng Trung theo tán tỉnh con Phượng thì trong thâm tâm nó có chút bực tức và ganh tị với con Phượng.
Con Liên mơ màng nhớ đến lần nó ganh với con Phượng khi thấy con bạn nó nhảy đầm tình tứ với anh Trung nên nó chạy đến đòi dành chỗ của con Phượng… nó cũng nhớ là sau đó nó nhận ra là con cu anh Hai nó cương cứng sau khi ôm con bạn nó. Khi thằng Trung ép con cu vào bụng nó thì nó mắc cỡ nhưng nó vẫn không phản đối mà còn để anh nó thò tay dưới váy mà vuốt ve mông đít của nó. Nhớ lại chuyện cũ làm con Liên không khỏi đỏ mặt. Nó thầm nghỉ : có lẽ từ chuyện đó mà sau đó nó không cãi cọ với anh nó nữa vì anh nó đã làm nó bàng hoàng nhận ra là nó không còn con nít nữa. Thằng Trung đã gây một ấn tượng khó quên trong tiềm thức nó. Cũng vì vậy mà sau này nó không thấy người con trai nào bằng được anh nó. Ngay cả chồng nó, Vũ, cũng không bằng được anh Hai nó ! Vũ thương yêu chìu chuộng nó hết mình mà nó cũng thương chồng nhưng nó hơi tiếc nuối là trong tình thương đó không có sự đam mê, say đắm. Khi chồng nó ôm nó vào lòng hay làm tình với nó thì chưa bao giờ anh làm đầu óc nó quay cuồng và tim nó đập loạn xạ như con Phượng kể khi được anh Trung ôm ấp.
Con Liên thầm nghỉ là dù sao thì những chuyện lãng mạn đó cũng không còn quan trọng nữa vì nó đã mang thai từ ba tháng nay. Tương lai của nó là em bé đang thành hình trong bụng nó.
Vừa suy nghỉ vừa nhanh bước trên bờ đê gồ ghề, con Liên chắc lưỡi :
– Mồ mả gì mà xây tuốt trong sâu, đi muốn mõi giò …
Thấy một góc cây, nó dừng lại để lau mồ hôi trán … nó lơ đãng nhìn quanh và chợt nó nhìn thấy lấp loáng bóng người cách chỗ nó đứng không đầy mấy thước, gần mép nước.
Con Liên tò mò nhìn kỷ rồi tủm tỉm cười : thì ra là một cặp trai gái đang ôm nhau. Thấy sơ qua là họ không có mãnh vãi trên người, con Liên biết là chắc họ đang làm chuyện sex với nhau. Nó thầm nghỉ : ” Chà, chắc hai anh chị ra đây tắm sông vì mình thấy quần áo vức trên bờ … rồi sau đó hứng tình nên ôm nhau mà vui vẻ. ”
Con Liên không muốn làm phiền nên quay lưng đi tiếp nhưng sau vài bước thì chợt nó khựng lại, hốt hoãng … Nó quay bước lại … rón rén đến gần để nhìn cho rõ … nó phải đưa tay lên che miệng để khỏi la lên một tiếng : hai người dưới bờ đê là anh Hai nó và Má con Phượng ! từ chổ nó đứng, con Liên thấy rõ mồn một hiện trường : Má con Phượng đang ngậm con cu của anh Hai nó mà bú ngon lành. …
Mắt con Liên tồi sầm lại … nó bủn rủn tay chân, phải đưa tay vịn vào cây dừa gần đó để khỏi té lăn ra … Bao nhiêu ý nghỉ lùng bùng loạn xạ trong đầu nó : ” mình có đang mơ không đây ? anh Hai và … cô Thão, Má con Phượng …sao lại như vậy ? “. Con Liên nép sau thân cây dừa, đứng trân người mà trố mắt ra nhìn … Gương mặt Má con Phượng rạng rỡ sáng ngời, nó ngạc nhiên thấy Bà trẻ đẹp hẳn ra so với lúc trước. Nhìn cái miệng của Bà bú một cách tham lam nó không khỏi rùng mình nổi da gà …con cu anh Hai nó to bự như vậy mà có lúc mất hút trong miệng Bà … Nó nghe anh nó vừa rên nhẹ vừa đưa tay vuốt ve mái tóc của Má con Phượng. Con Liên chợt nhận ra là cảnh tượng thật là đẹp vô cùng. Nó cảm nhận được sự đam mê, tình tứ trong những cử chỉ đầy thương yêu của hai người. Hai người này không đơn thuần đang làm chuyện tình dục thô thiển ! từ họ toả ra một cái gì đó rất đậm đà, sâu sắc qua cách họ nhìn nhau, mơn trớn nhau, chăm chút cho nhau.
Con Liên bàng hoàng nhận ra là nó đang ganh tị với Má con Phượng. Nó thèm được ở vào vị thế của Bà !
…
Bên bờ sông, thấy con cu bắt đầu co giựt hỗn loạn trong miệng mình, Má con Phượng ngước nhìn người tình mà mỉm cười :
– Mình muốn tôi tiếp tục ra sao đây ?
– Mình sụt cho tôi đi !
Má con Phượng nghe lời, ngồi xếp bằng bên cạnh thằng Trung rồi âu yếm sụt đến khi thằng con trai kêu lên một tiếng dài … Má con Phượng sung sướng nhìn dòng khí bay cao lên không trung … rồi rơi lã tã xuống tay Bà, xuống bụng thằng Trung, một vài giọt còn dư sức để bay xa trước khi rớt xuống sông …
Má con Phượng ghé miệng xuống mà mút con cặc để vét cho hết những giọt khí còn sót lại. Thằng Trung nhìn Bà mà nghe lòng tràn đầy thương yêu. Lúc đầu thì nó ” phục vụ ” Bà theo lời dặn của vợ nó, nó xem chuyện này như một bổn phận không hơn không kém. Vậy mà rồi, ôm ấp người phụ nữ này, hiểu rõ Bà nó mới phát hiện con người thật của Bà, nó mới đo được tấm lòng của Bà đối với nó từ lâu, chứ không phải từ mấy tuần nay. Nó nhận ra là tình cảm của Bà dành cho nó tuy chất phác và giản dị như chính con người của Bà, nhưng tình cảm đó lại thật bao la nhất, tuyệt đối nhất. Có thể nói là trong tất cả những người đàn bà của nó thì có lẽ Má con Phượng là người có mối thâm tình sâu đậm nhất đối với nó.
Thằng Trung cảm khái, tình tứ kéo Bà vào lòng mà vuốt ve.
Má con Phượng hơi ngạc nhiên, cười nhỏ :
– Ủa ? có gì vậy hả Mình ?
– Thảo nè, tôi thương mình nhiều lắm.
Má con Phượng giựt mình, ấp úng :
– Cái gì … cái gì … sao Mình kêu tên …
– Tự nhiên tôi thấy thèm được kêu tên Mình vậy mà.
Má con Phượng xúc động, lấp bắp :
– Xưng hô như vậy … em … em … cay sè mắt nè …
– Vợ yêu nè, có chịu cho tôi kêu tên như vậy không ?
Má con Phượng để nước mắt chảy dài trên má, Bà sung sướng ngước nhìn người tình :
– Mình … Mình yêu của em … em cám ơn chồng của em … lâu lắm rồi chưa có ai kêu tên Thão của em, nghe mà sao thấy ngọt ngào như đường phèn!
Rồi họ lại ôm nhau mà hôn nhau nồng nàn …