Ngày thằng Trung ra đi, Ba Mẹ nó mướn nguyên một chiếc xe mười mấy chỗ để chở mọi người đưa tiễn thằng Trung lên Sài Gòn, cả Ba Má con Phượng và con Phượng cùng Chị Linh cũng được mời đi theo chơi. Xe chạy đâu chừng 15 phút thì thằng Trung mới chợt nhận ra là Dì Ba không có trên xe. Nó hỏi Mẹ nó thì bà nói là Dì Ba bị bệnh nên không muốn đi theo.Thằng Trung thấy xốn xang bần thần nên nó mới kéo áo Mẹ nó :
– Mẹ ơi, mình nghĩ một chút để ăn sáng được không?
Mẹ nó cười :
– Ừ, Mẹ vô ý thiệt! Lật đật lo đi mà quên không cho con trai Mẹ ăn sáng.
Mẹ biểu bác tài ngừng xe rồi mời mọi người vào ăn sáng, uống cà phê.
Lúc đó, thằng Trung giả bộ la lên :
– Chết cha rồi! Con quên cái điện thoại ở nhà!
Rồi nó đứng phắc dậy :
– Mọi người chờ con một chút, con kêu xe ôm chạy về nhà rồi trở lại ngay.
Không chờ phản ứng của bất cứ ai, nó chạy ra đường ngoắt bác xe ôm mà hối hả leo lên biểu bác rồ ga chạy nhanh.
Về đến nhà vắng tanh, thằng Trung chạy lên lầu rồi rón rén mở cửa phòng Dì Ba.
Nó thấy Dì đang đứng tư lự bên cửa sổ mà nhìn bâng quơ ra ngoài. Dì không có vẻ gì bị bệnh nhưng gương mặt Dì buồn man mác …
Nghe tiếng động Dì quay lại … và hốt hoảng đưa tay lên miệng khi nhận ra thằng Trung.
– Ủa, Trung … sao Trung lại ở đây ?
– Dạ, cả nhà đang ăn sáng trên đường, con kiếm cớ lấy xe ôm chạy về đây để gặp Dì.
Thằng Trung buồn buồn nói tiếp :
– Bộ Dì giận con hay sao mà không thèm đưa con lên máy bay ?
Dì Ba luống cuống :
– Không có đâu …Dì … Dì …
Dì thở dài :
– Thôi Trung à, Trung nên quay trở lại đi, ai nấy đang chờ Trung đó.
– Không con không đi đâu hết.
– Trung nói gì vậy ?
Thằng Trung ngồi xuống mép giường :
– Con không đi đâu hết, nếu Dì đối xử như vậy với con.
Dì Ba sợ quá, ngồi xuống bên cạnh thằng con trai :
– Sao lại vậy chứ, Trung phải lấy máy bay mà …
– Con không thể an lòng mà đi được nếu Dì đối xử tệ như vậy với con.
Dì Ba nhìn thằng Trung mà ứa nước mắt :
– Sao lại nói là Dì đối xử tệ ? Bộ Trung không biết là Dì khó khăn lắm sao ?
Thằng Trung quay sang rồi không nói không rằng, nó ôm Dì vào lòng …
Dì luống cuống muốn thoát khỏi vòng tay thằng con trai nhưng nó mạnh quá mà Dì lại đang bấn loạn tinh thần nên chỉ vô vọng mà thôi.
Thằng Trung dịu dàng xiết Dì trong vòng tay làm Dì từ từ buông lõng người … Dì không còn sức lực nữa, người Dì mềm nhũn như bông gòn, Dì mệt mõi quá rồi, Dì không muốn tranh đấu nữa …
Dì để cho thằng Trung dìu Dì nằm xuống giường rồi để nó âu yếm hôn khắp gương mặt của Dì. Khi nó ngậm được môi của Dì thì Dì không khỏi rùng mình, nổi da gà …
Thằng Trung đã có chút kinh nghiệm với Chị Linh nên nó mạnh dạn xâm chiếm miệng của Dì. Dì bàng hoàng kêu lên một tiếng nhỏ khi thằng con trai chiếm được cái lưỡi của Dì. Dì cố vùng vẩy một lần cuối … rồi nằm im nhắm khít mắt … để mặc cho thằng Trung bắt đầu nhẹ nhàng nút lưỡi Dì …
Khi Dì bắt được nhịp rồi thì Dì ngượng ngùng đáp trả nụ hôn của đứa con trai.
Khi bỏ qua bên được những rào cản nhưc nhối làm Dì khổ sở mấy ngày nay thì Dì cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Thằng Trung không còn là đứa cháu của Dì nữa mà chỉ còn là đứa con trai mà Dì gắn bó yêu thương từ lúc nhỏ, đứa con trai đang chứng tỏ tình yêu của nó trong một nụ hôn làm Dì bay bổng lên tuốt trên mây …
Dì thở phào sung sướng khi bàn tay của thằng Trung luồn vào áo ngực của Dì mà mân mê gò vú căng cứng.
Thằng Trung thầm thì váo tai Dì :
– Con cám ơn Dì … con thương Dì nhất trên đời.
Dì Ba đưa tay vuốt tóc thằng con trai mà âu yếm trả lời :
– Trung là đứa con trai xấu xa nhất … mà Dì … ghét nhất trên đời !
Bao nhiêu rào cản, bao nhiêu gúc mắc đều tan biến … trong khoảng khắc, Dì Ba chỉ còn là một người phụ nữ tràn đầy nhựa sống, đang sung sướng được một đứa con trai vuốt ve, bóp vú … trong khi thằng Trung không còn là đứa cháu trai rụt rè trước người Dì của mình mà mạnh dạn trỡ thành một người đàn ông đang muốn chinh phục người đàn bà mình yêu thương…
Trong khoảng khắc, Dì Ba không muốn vật lộn với những dày vò của luân lý, của chuẩn mực, của đạo đức nữa … Dì chỉ muốn buông thả, mặc cho dòng đời muốn kéo Dì về đâu thì mặc kệ. Tội nghiệp Dì ! Sống khép kín từ bao nhiêu năm nay rồi bị thằng cháu trai vụng về lôi kéo Dì vào khám phá tình dục … cả hai đều khờ khạo nhưng bản năng đã giúp họ tiến tới … để rồi sáng hôm đó, Dì nằm trên giường, thích thú để cho thằng con trai vừa nút lưỡi mình vừa bóp vú mình. Dì nổi gai nổi ốc cùng mình trong giấy phút đê mê hưởng thụ.
Nếu thằng Trung là một người đàn ông có kinh nghiệm hơn , hay là một kẻ xấu muốn lợi dụng thì có lẻ sáng hôm đó Dì Ba đã bị mất trinh rồi vì Dì không còn biết trời đất gì nữa. Cửa thành đã rộng mở … Nhưng thằng Trung là một đứa con trai rất tôn trọng, kính yêu Dì, nên dù nứng cặc tối đa khi ôm cơ thể nóng hổi của Dì trong vòng tay, nhưng không bao giờ nó có một ý nghĩ muốn làm bậy ! nó chỉ muốn được vuốt ve Dì để tỏ rỏ cho Dì biết tình yêu thương của nó. Nó nghĩ đến cái sướng của Dì Ba nhiều hơn là đến cái sướng của bản thân nó. Không ai chỉ cho nó cái hướng đi đó nhưng chính cái hướng đó sẽ làm cho thằng Trung trở thành một người đàn ông làm mê mệt bao nhiêu người phụ nữ sau này !
Khi thằng Trung ra đi rồi thì Dì Ba bàng hoàng trở về với thực tế … dư âm của thằng con trai vẫn còn đọng trên môi của Dì, trên gò vú căn cứng của Dì … Dì nằm đó nhìn lên trần nhà mà thở dài buồn bã.