Nó – một thằng con trai vừa mới ra trường, còn đang lông bông đợi ông cậu xin 1 chân vào công ty ông ấy làm.
Nhà cũng chả khá giả gì, bà già buôn quản 1 đội xe đi mấy tỉnh tây bắc, góp vốn 1 quán bar cùng bà chị em kết nghĩa. Nó cũng được bà già tin tưởng cho quản lí. Quản lí là lo việc thôi chứ cái quán bar 1 tháng lãi bao nhiêu thì mả tổ nó cũng chả biết. U già đưa bao nhiêu thì cầm.
Trải qua 2 mối tình thì cả 2 đều chả đi đến đâu. Người đầu tiên nó yêu mất trong 1 tai nạn hồi nó học lớp 11. Người thứ 2 yêu hai năm rồi đi du học. Trước khi bay 1 tháng, nó phát hiện nó bị cắm sừng. Lại chả đâu đến đâu. Nhiều lúc muốn ngửa mặt chửi “Đcm cuộc đời” nhưng ngẫm ra thì chả có vẹo gì đáng chửi cả.
9h tối. Nó phi con wave an pha vào khu để xe, đang cười cười với mấy thằng bảo vệ bỗng.
” Xoạch…”
Á…
Quay ra thấy 2 em đi con Sh trắng mới tinh đang lườm.
Con ranh con ngồi sau hêch mõm lên chửi:
– Đéo có mắt à.
Tổ cụ – Lại dính lũ tiểu thư sang chảnh rồi. Nó nghĩ bụng. Tất nhiên chả ngu gì mà nói bởi vì đằng đéo nào cũng là khách nhà nó:
– Mình xin lỗi.
– Xước cmn nó xe rồi, bán con wave chưa đủ tiền sơn đâu.
Nó phát cáu, bình thường nó là thằng nóng nảy, con chị chửi bao lần đéo chừa. Mà nhất với cái lũ tí tiền mà lòe thiên hạ này càng chả tội gì phải nhịn:
– Xe mua bằng tiền đong giai à?
– Anh… – Con bé đằng trước đỏ mặt tía tai
– Sao? Động chạm nghề nghiệp à? Lên đây cũng đéo có chuyện ngồi uống cooca nói chuyện trường lớp như mấy quán trà sữa teen đâu bạn ơi? Cần giới thiệu mấy bố già cho không? Hơi yếu tí nhưng ví đủ dày.
– Đi thôi. Chấp gì loại vô học này – Con ngồi sau xuống từ khi nào kéo con bé đi vào quán.
– Cục cứt trôi sông tưởng xà bông hàn quốc.
– Anh nói gì đấy.
– Ảnh hưởng bát phở chúng mày ăn sáng mai tăng giá à?
2 con kéo tay nhau đi. Mặt hầm hầm, nó nghe câu lẩm bẩm ” Hãm lồn… ”
Kệ cụ hai con dở hơi, nó lại tiếp tục sự nghiệp ngồi trông xe và chém gió với mấy thằng bảo vệ. Nó chỉ lên quản lúc nào có mấy cháu choai choai thể hiện gây sự trong bar. Bình thường thì để bọn ở trong quản là được rồi. Dù sao nó cũng không ưa cái thể loại vina house điếc tay trong đấy.
Mấy ngày sau nó vẫn tiếp tục sự nghiệp nhàm chán, ăn, ngủ, lên bar trông xe. Nhịp sống cái thành phố Hà Nội vẫn diễn ra đều đều mà đâu đó thỉnh thoảng lại có vài vụ tai nạn, cháy nhà, cướp giật làm tâm điểm cho mấy quán trà đá hay báo lá cải giật tít.
Ngày hôm nay có lẽ mát trời hay một lý do vớ vẩn nào đó nó lại ngồi ở trong. Cái chỗ của nó cạnh quầy lúc nào cũng trống thì nó đã lấp mông. Tay cầm miếng củ đậu cắn dở mà nó vừa gọi xong. Cái món này nó thủ ở ngoài chứ bar nó không có bán. Mà có thì cũng 80k/1 đĩa so với giá 15k/1 cân ở ngoài. Cũng phải vì là bar mà, nhạc hay gái xinh quẩy tít mắt thì cũng đắt đỏ. Mắt nó đang đảo láo liên các cô chiêu cậu ấm đang bay lắc ôm nhau. 1 Vài em vẫn không quên giơ mấy con iphone ra mà tự sướng. Nó cười khẩy, vào buổi sớm mai các em ấy diện quần jean áo trắng đến trường ngồi nghe thầy cô giảng đạo. Tối thì lên bar bay lắc đong giai. Đó mới là hương vị cuộc sống.
Ngay sau đó con mắt của nó bị thu hút bởi 1 con bé vừa 1 tay bưng mặt vừa chạy vào bar. Nó khẽ nhíu mày tự hỏi đã gặp con dở hơi này ở đâu trong cái thành phố gần 7 triệu dân này. Mấy thằng đệ ngồi huýt sáo hò hét vì thấy lạ đời.
– Ôi đm. Khóc kìa.
– Váy tới đầu gối, áo sơ mi, giày búp bê. Ôi đm gái ngoan gái ngoan.
– Em ơi lên đây.
– Tổ cụ mày. 1 triệu / 1 shot hoặc rau của anh đại gia nào đấy con ạ.
– Tiên sư, 1 triệu cũng đáng đấy.
Nó im lặng. Ý nghĩ loáng qua trong đầu “lại kiểu gây ấn tượng mới để câu giai à, mấy em PG lại có việc dằn mặt rồi” Nhưng suy nghĩ thoáng qua rất nhanh. Vì con bé không giống như những đứa khác trong bar. Có cái gì đó thánh thiện hiện lên trên khuôn mặt kia.
– Ôi vào bàn trống kìa.
– 1 chai chivas luôn, chơi gớm.
– Ôi đm, nhìn kìa.
Theo tay thằng Trung, 1 thằng bảo kê bar của nó thì thấy 1 thanh niên quấn âu giày tây áo sơ mi vào bar.
– Ơ đm, đa cấp à?
– Thời trang kiểu mới kìa.
– Bố tổ, lạc đường à bạn.
Thanh niên đến chố bàn con bé, hai đứa to tiếng. Nó suy đoán vậy chứ thật ra tiếng nhạc điên loạn áp đi tiếng nói rồi. Dưới cái ánh đèn chớp điên loạn hai đứa đang giằng co nhau. ” Choang… ” Chả biết cốc chén ở đâu rơi nữa. Mất 3s để nó và cái đống đang bay lắc kia xác nhận là từ bàn con bé.
Mất thêm 2 phút để nó và cả lũ bảo kê đang ngồi tiếp cận cái bàn.
– Anh cút đi.
– Anh xin lỗi em hiểu lầm anh rồi.
– Mắt tôi nhìn thấy anh bảo hiểu lầm cái gì?
Thằng DJ và lão MC khá ăn ý phối hợp khi mà đã lấy lòng lũ tò mò kia quay ra bay lắc. Cũng chả to lớn gì khi cái chuyện này diễn ra như ăn cơm.
– Đổ vỡ và to tiếng ở đây không hay ho lắm đâu đôi bạn trẻ ạ.
– Mày là thằng lồn nào. Cút…
Thằng kia chỉ tay năm ngón vào nó như trong phim chưởng tàu, con bé mặt đang đỏ ửng và tùm lum nước mắt nhìn nó. Nó thoáng nhận ra đây là con ranh đi sh quệt vào nó dưới tầng ngầm để xe quán bar.
– Cất cái tay đi không đéo còn mà chỉ đâu bạn ạ. Nó cầm tay thanh niên gạt xuống.
” Vèo…Bụp”
Mạng sườn nó đau nhói. Ăn 1 đấm thằng đang đứng nhếch mép cười trước mặt khiến cái máu điên tưởng đã dịu của nó nổ ra
” Bốp”
1 đấm vòng cung vào thái dương thằng kia. Mang theo cái máu điên đang sôi trong đầu nó. Thằng kia ôm đầu lảo đảo…
“Rắc”
Cái ghế 1 trụ đế tròn nó vớ bên cạnh vào thẳng lưng thằng kia. 1 cú đạp bồi vào bụng.
” Rầm… ”
Cái xác trước mặt đã đổ xuống. Cả lũ quây vào dần cho 1 trận. Nhưng cũng chỉ 5 phút sau thì nghỉ. Bây giờ nhạc đang lên, làm to sẽ mất hứng, cái đó nó thừa hiểu. Thằng kia ôm đầu lảo đảo đứng dậy nhìn nó.
– Tao không cho mày yên đâu.
– Sủa câu nữa bố cắt tiết mày đấy con chó ạ.
Bóng dáng thằng kia lảo đảo ra khỏi cửa bar, nó quay lại thì thấy con bé nằm dưới sàn lúc nào, khuôn mặt xinh theo kiểu ngây thơ hiện ra của 1 cô bé 19 đôi mươi. Nó rùng mình 1 cái, cảm giác này nó gặp từ lần đầu gặp. Bây giờ nó mới cảm nhận được. Nhưng em bây giờ đã sang thế giới bên kia xa lắm rồi. Nó lắc đầu vứt suy nghĩ đó nhanh chóng, đảo mắt thấy chai rượu hết 2/3. “Mẹ con điên này, nó nghĩ rượu như 7 up chắc mà nốc như thế”
…
– Anh ơi, xử lí sao đây?
1 thằng nhân viên chỉ chỉ vào con bé.
– Hay thịt mẹ đi anh.
– Nhìn non lắm, có khi lại chưa mất tem.
– Mày biết đéo gì mà phán, súng chỉ gác lăng mà nói như bố đời.
– Mày chắc hơn bố.
– Đm im tao nghĩ – nó quát lên – Soát đồ cái đã.
Cái túi lục ra 3 cái bút bi, 1 chìa khóa xe, 1 thỏi son… phấn linh tinh, chứng minh thư, 1 con samsung galaxy. Tổ cụ con máy đặt pass. Kiểu này chắc lại đợi lão già nó gọi mà trả xác về cho nhà nó.
– 96 mày ạ.
– Ném nó lên phòng nghỉ đã. Đợi tí xem có ai gọi không.
2 tiếng sau, phi đội gà bay đã xuống, mắt chằm chằm vào con s4. Vẫn chả có ai gọi. Chẳng nhẽ mất cụ trăm rưỡi nhà nghỉ cho con dở này à?
Bar đóng cửa. Nó ném con bé lên taxi, vứt con wave lại ở đấy. Dù sao tầng hầm cũng khóa. Mà con wave cắm cũng không đáng bao nhiêu.
Nó về nhà. Cái nhà này mẹ nó mua cách đây 3 năm để buôn. Trớ trêu đất chả lên mà lại tụt. Thôi thì vứt cho nó ở. Nhà mặt ngõ khá to bên Thanh Xuân.
Nhà 4 tầng rộng rãi. Ngoài việc cho nó ở ra thì còn vứt con camry của ông cậu nó mà theo ông ấy là vứt đây đỡ mất tiền bãi. Dù sao nhà ông ấy cũng có con x5 để đi nên con xe này nó toàn quền sử dụng.
Cửa mở ra, thò tay vào công tắc theo thói quen. 1 bàn tay chạm tay nó.
” Đm, có ma à” Nó cũng hơi nhát vấn đề ma quỷ. Cái đầu bù xù thò ra trong bóng tối nhập nhoạng…