Vừa về đến nhà chị nó thì điện thoại đã kêu lên ing ỏi… thằng Cò gọi đến.
– Alo.
– Anh à.
– Ừ, sao rồi.
– Có đội mang đá vào đập rồi anh, may mà soát kịp, vứt hết đồ rồi, bây giờ công an đang khám kín ở bar, nhưng mà mấy đứa kia có vẻ ngáo em sợ là chúng nó nhìn ra.
– Rồi, kiểm tra kĩ lại lần nữa, đồ đạc vứt hết đi, dấu chúng nó mà moi ra là phiển lắm, tình hình sao thì bảo anh – nó cúp máy.
– Sao rồi ? – Con chị hỏi.
– Có đội mang đá vào đập, may là tìm kịp, bọn nó vứt hết rồi, nhưng có mấy đứa đang ngáo trong bar, sợ bị tóm rồi.
– Sao đúng lúc thế, gọi lại hỏi thằng Cò tao xem nào.
– Nó đang nói chuyện với công an, tí nó gọi lại, bây giờ xem bọn kia ở đâu đã, biết rõ mới giải quyết được.
Điện thoại lại kêu, nó vội bắt máy.
– Căng rồi anh ạ, bọn kia lên xe thùng rồi, chúng nó chống đối lại lệnh, hình như đang ngáo, thấy bảo cho lên phường hết.
– Có mỗi hình sự thôi à, có thành phần nào khác không.
– Không có, em cũng phải đi theo để lấy cung.
– Ừ, đi đi, chối được chối sạch cho anh, cò cưa để anh tìm cách, đừng để nó lập xong biên bản, đừng kí cái gì đấy, bảo bọn nó cho người xem đội kia ở đâu nhé, yên tâm anh khắc lo cho mày ra được.
– Sao rồi? – con chị hỏi.
– Đội kia bị tóm, thằng Cò cũng đi theo.
– Tội.
– Chống đối, đang ngáo nữa.
– Không có đồ trong bar mình chứ.
– Không có, đang đóng cửa, em đang cho tìm về đội ngáo, pha này có đứa chơi mình rồi.
– Ừ, dặn thằng Cò khai như nào rồi chứ?
– Dặn rồi, chị nghĩ ra cái gì chưa.
– Tao gọi điện hỏi ” Chú” đã – Con chị nó lôi điện thoại ra bấm số ai đó.
– Alo chú ạ.
– Vâng, có chút chuyện rồi chú ạ.
– Vâng, có mấy đứa đang ngáo chống đối lại chú ạ.
– Không, bar cháu không có loại đấy, chúng nó mang đâu vào.
– Không có đồ trong bar ạ, khám rồi nhưng không có.
– Cháu không ở đấy, có đứa em thôi ạ.
– Vâng, cháu cho chúng nó đi tìm bọn đấy rồi, cháu dặn nó khai như nào rồi, không lập được biên bản đâu.
– Vâng vâng, cháu qua kiểm tra bây giờ đây.
– Vâng cháu biết rồi ạ.
Cúp máy con chị nó nhìn sang nó.
– Bây giờ phải tìm ra bọn kia chỗ nào đã, không dễ đâu.
– Căng à.
– Ừ, cái lũ kia nếu là bọn bình thường thì không sao, bố mẹ nó khắc tìm cửa lo, mình xuôi theo dìm vụ này xuống.
– Còn không phải thì sao?
– Nếu là lũ chân rết được thuê thì có thằng đứng sau giật giây làm to thì mình thiệt, ít nhất là quán sẽ bị để ý không làm ăn gì được trong 2 3 tháng, mình phải dìm nó xuống càng thấp càng tốt.
– Bây giờ phải làm gì?
– Qua bar đã, công an nó không khám 1 lần đâu, bây giờ chưa có lệnh niêm phong hay lệnh soát thì phải qua kiểm tra kĩ lần nữa, bỏ hết camera an ninh đi, nó nhìn thấy cái gì hay ho là mệt đấy, tối nay chỉ là ra quân lùng thôi.
– Em biết rồi, bây giờ đi luôn à.
– Ừ, nếu không có gì hay không bị khám mai mày cứ qua đấy như thường, nhưng chỉ cho khách quen vào thôi, đừng để bị nó gài hàng vào đấy.
– Biết rồi, chị có đi luôn không?
– Có, gọi bọn nó kiểm tra đi, tao đi cùng nếu có lệnh gì tao còn chuẩn bị.
– Ừ.
Hà Nội đêm nay không yên bình…