Sau thi xếp lớp, Trường cùng Mộc Viên và Bá Cao chọn ở cùng phòng. Mỵ ở cùng với Diễm ở phòng sát cạnh ngay cạnh.Ngày đêm, Trường không ngừng tu luyện. Hắn cũng được Mộc Tinh dạy luyện đan lúc rảnh rỗi. Mọi ngày của Trường chỉ nắm gọn trong nhữn chữ sau: tu luyện, luyện đan, dung nạp đan, tiếp tục tu luyện.Chỉ chưa tới hai tuần, hắn đã lên Úy Cửu Cấp. Một tốc độ chóng mặt.
“Mi sắp có thể dung hợp một con linh thú nữa rồi đấy! Hôm nào xuống Cần Giờ tiếp.”
“Vâng sư phụ.”
Trường cũng đưa những linh đan tự luyện thành tặng huynh đệ cũng như Ngọc Diễm và em mình. Nhờ thế bọn họ cũng tấn cấp rất nhanh.
…
Chỉ sau một tháng, Nữ Đại Quỷ Dâm Dục đã đến Sài Thành.
Trên đường đi, ả đã khiến biết bao linh vật lên cơn cuồng dâm cực độ.
Những con thú xông ra khỏi rừng, hiếp dâm những cô gái nhà lành mà chúng nó tìm được.
Một số cô gái quá hoảng sợ nên gục ngã, lên cơn dâm dục điên loạn, rút cạn tinh của các linh thú. Rồi họ nhanh chóng tìm những chàng trai mà đẩy ra hiếp. Những chàng trai bị vắt kiệt sức đến chết.
Tiếng rên dâm dục, tiếng la kêu cứu vang vọng khắp cả vùng đất.
Còn con Nữ Quỷ Dâm Dục chỉ liếm môi thích thú.
…
Trường cảm giác một thế lực hắc ám đang tới gần..
Nhờ tính chất Linh Hồn trong người, Trường nhận thấy những oan ma xuất hiện nhiều hơn bình thường.
Mộc Tinh cũng nhận thấy có chuyện chẳng lành:
“Chắc chắn một Đại Quỷ Nữ đang trên đường đến đây.”
”Sư phụ, chúng ta nên làm gì?”
“Phải cảnh báo cho hiệu trưởng ngay bây giờ. Con quỷ ấy ở gần lắm rồi. Con không đấu lại đâu.”
Hắn nghe lời, vội phóng đi, xông luôn vào phòng Ngọc Hỏa.
“Cậu đang làm gì vậy? Không biết gõ cửa à.” Nàng vội để tay lên bàn, ngừng đưa đẩy trái dưa leo nơi âm hộ.
“Thiệt, tuột hết cảm xúc.” Nàng tức giận bên trong, nhưng bên ngoài nở một nụ cười tươi:
“Em đến đây có việc gì không?” Dù sao Trường cũng là học trò nàng cưng nhất.
Trường không chú ý gì mấy vẻ lúng túng của Hỏa.
“Một Đại Nữ Quỷ đang ở gần đây, Sài Thành này, cũng có thể đang ở trong học viện.”
“Các con quỷ đều ở bờ tây thế giới. Sao ngươi lại nghĩ vậy?” nàng cười lộ vẻ nghi ngờ.
“Thiệt là…Tối ngày thẩm du miết nên giờ trí óc đéo minh mẫn nữa.” Trường lắc đầu ngao ngán.
Đột ngột nơi âm đạo Ngọc Hỏa cảm thấy ngứa ngáy. Nàng trèo lên bàn làm việc, dạng hai chân ra. Trường có thể thấy nơi âm đạo nàng nước chảy như thác đổ dù đã được trái dưa leo chặn lại. Một tay nàng không ngừng sờ mó ngực căng tròn của mình. Một tay đang cầm trái dưa leo lên xuống không ngừng.
“Có chất kích dục trong không khí!” Mộc Tinh thét lớn.
Mắt Ngọc Nữ bắt đầu trợn ngược, ứa nước mắt, tiến tới sát Trường:
“Ta cần một cây gậy, một cây gậy đầy sức sống.” Rồi nàng nắm lấy cánh tay Trường, cọ xát không ngừng nơi giữa hai chân nàng.
“Không, như vậy chưa đủ, ta cần cái mùi ngầy ngậy của đàn ông nữa.” Vừa nói nàng vừa cố gắng kéo quần Trường xuống.
Trường đang bị kích thích nhưng vẫn cố bình tĩnh. Dù Trường mong muốn chinh phục máy bay đầy đủ tiện nghi này, nhưng nhìn thấy Ngọc Hỏa đang đau đớn, hắn không bằng lòng. Dù Ngọc Hỏa có thích hắn đi nữa, nàng vẫn sẽ giữ tính tự cao đầy quyến rũ chứ không phải cầu xin được nhận xúc xích như thế này.
“Khiển Linh Hồn”
Cơ thể Ngọc Hỏa trở nên đứng yên vô hồn như một con thây ma. Giờ đây, linh hồn nàng đang chiụ sự điều khiển của Trọng Trường. Nhưng dù hắn đã cố gắng điều khiển linh hồn nàng thế nào đi chăng nữa nhưng cơ thể nàng vẫn đang chịu sự tra tấn cùng cực.
“Phải tập trung, Phải tập trung. Không tập trung sẽ mất tác đụng”
“Ma Thực Linh”
Hắn nhanh chóng biến thành một bóng đen nuốt trọn cơ thể của Ngọc Hỏa rồi biến mất. Đó chính là hồn linh Trường mới bắt được.
“Trước tiên phải trốn khỏi nơi đây cái đã.”
“Ta nghĩ đó là Nữ Quỷ Dâm Dục.”
“Vâng, chỉ có con quỷ cái đó mới làm được chuyện như vầy thôi.”
Trường cúi xuống nhìn Ngọc Hỏa đấy lo lắng. Nàng đang chịu những cơn co giật như động kinh. Đó là hậu quả của việc Trường trói buộc linh hồn của nàng. Hắn đơn giản không muốn mình bị hiếp đến chết nên phải thao túng linh hồn đang nổi cơn hứng tình ấy. Mà việc dùng chiêu thức Kiển Linh Hồn còn chưa hoàn chỉnh khiến Ngọc Hỏa bị rơi vào trạng thái sống dở chết dở như hiện giờ.
Trong lúc đó, Nữ Yêu Dâm Dục đang dậm chân tức tối:
“Nó còn khó đối phó hơn ta tưởng.”