Ngồi trong nhà … tôi nghe tiếng cửa sắt kêu ken két … chắc đang khóa đây mà … và có tiếng bước chân chầm chầm bước vào … chắc cô đang run … hehe …Tôi vội đốc thúc:
– Nhanh nhanh đi cô, đang ghiền má cứ … ơ ..cháu … cháu … chào..bác … .
– Gớm ! Sao lâu rồi mới thấy anh sang chơi … mà hai cô cháu đang làm gì thế …
Từ ngoài sân … cô ôm một bọc đồ lễ bước vào … mắt nhìn tôi ra hiệu …
– Ơ … dạ … sáng nay đi học luyện thi … nên qua nhờ cô giải dùm mấy cái đề … mà … bác vừa đi đầu về đấy ạ
– Bác đi sắm đồ lễ, định lên chùa … mà dạo này học hành bận rộn lắm hay sao mà không thấy cháu qua chơi
– Dạ … cũng bận … khi nào thi xong cháu qua ăn cơm được không ạ …
– Được sao không! Lúc nào cũng được, cứ sang đi, mà khi nào sang nhớ báo trước cho bác 1 tiếng bác chuẩn bị nhá
– Dạ … vậy … thôi … cháu xin phép … giờ chắc cháu đi học …
– Ủa … giờ đi à … vậy thôi bác không giữ … cố lên cháu ạ … giờ không có tấm bằng đại học trong tay là không … blah blah blah …
Cô đứng trong góc phì cười trước bài thuyết giáo mà mẹ cô đang dành đặc biệt cho tôi …
– Thôi … để nó đi học đi má … hôm nào nó qua rồi giảng tiếp
– À quên… thôi đi đi kẻo muộn …
– Dạ … chào bác… chào cô cháu về …
– Ừhm … về học chăm chỉ nhé … – cô theo tôi ra cổng …
Con chim đang phơi phới mùa xuân giờ nằm quê độ trong quan tài mùa đông …
– Thôi … về học bài đi… rồi tối cô đền cho …
Cô nhìn tôi an ủi, chắc cô biết tôi đang thất vọng não nề
– Chán kinh! Định sang cho cô chăm sóc … giờ phải nằm tụng kinh … vậy thôi tối … em qua nhen
– Ừhm … cố học đi nha … phải ăn uống nữa nghen … không thì cô phạt đấy
– Biết rồi … em về đây …
Trời còn nắng dịu … chắc chỉ khoảng 8 h … mà chả còn nơi nào để đi … tôi đành quay về căn phòng cô đơn với đống bài vở bầu bạn … dù sao thì hôm nay cũng là môt dịp để mình chiêm nghiệm lại cuộc sống … dù sao thì một mình cũng tự do thoải mái phết … cầm quyển sách lên vừa tụng được mấy trang thì …
– T … ơi … có nhà không … T …
Ơ giọng ai quen quen … tôi bật dậy chạy ra cửa … đúng là búp bê chứ không phải ai khác.
Vừa mở cổng ra … em đã khệ nệ xách một bọc nylông khá nặng vào …
– Ủa. ..gì đây ?
– Cứ đem vào đi… L dắt xe cái
Tôi vội bê vào trong … cái gì mà cục cục nặng năng trời
Vừa vào nhà em đã vội chạy đến sờ trán sờ mặt tôi
– Sao … ông khỏe chưa … còn mệt không !
– Ơ … mệt gì ?!?
– Còn nói nữa … ông làm gì mà học đến ngất xỉu dzữ … sao ông yếu quá vậy … mà nghe nói ông không ăn uống gì phải không … tui sợ ông luôn
– Ủa … sao … L biết
– Thì con mèo nó nhắn tin cho tui chứ sao.
Sặc, con nhỏ không ai nhiều chuyện bằng, cái gì cũng bô bô được
– Ờ thì … không sao hết … mệt chút thôi …
– Ông làm gì mà nguyên chiều qua tui gọi toàn không liên lạc được vậy.
Tôi bắt đầu khó chịu trước thái độ tra hỏi của em
– Không có gì … điện thoại hết pin thôi …
Chắc cảm thấy tôi còn mệt … em ngồi xuống ghế thở phì phò … mồ hôi lấm tấm trên má em … hai má ửng đỏ vì giang nắng … chắc em vì chở cái ” lô hàng ” kia mà kiệt sức
Thở xong … em kéo cái bao lại và mở ra … một bao chuối và bơ em nói
– Trưa hôm qua tui về quê với ông anh … sáng mới lên nè … nghe ông đau nên mua một đống bơ chuối nè … ăn bơ tốt lắm … nhanh khỏe lắm … ông ráng ăn nhen … dằm đường rồi bỏ thêm sữa dzô … ngon lắm … mà nó còn sống … chắc mai mới ăn được..
Tôi vẫn im lặng … nhìn em …
– Ông … sao vậy … không thích à
– Không … thích chứ …
– Sao … không thấy cảm ơn người ta một tiếng vậy ta …
Em cười dịu dàng … chắc em không biết rằng tôi đang thương em đến thế nào … tội nghiệp em tôi … từ dưới gia lai mà vác nguyên bao bơ với chuối lên đây … làm sao tôi có thể dửng dưng với em thêm nữa đây…
Tôi xích lại … kéo em vào lòng …
– T … cảm ơn L nhiều … tội nghiệp chưa … ai bảo L làm vậy chi cho mệt … T có sao đâu
– Thì … lo cho T thôi mà …
– Cảm ơn L nhiều nhen … thương L quá à …
– Thương mà … sao không … hun cái nữa đi …
Em ngại ngùng áp mặt vào vai tôi …
Vừa đưa em chai nước … em đã vội uống ừng ực …
– Từ từ … sặc bây giờ
– Hihi … đã thiệt !
– Nữa không !
– Thôi… à … ông coi có trái nào chín đem ra làm ăn ..
– Ừ ..bà lựa đi … đang thèm nè … chuối chín chưa
– Không biết nữa… thấy có nải chín nải không … đổ ra hết coi thử …
– Đem hết ra xay chung vô luôn
– Hơ … trộn vô hả … ăn sao không
– Lún luôn sợ gì! Cùng lắm tào tháo rượt thì chạy … ngại gì
– Quỷ ! Ghê quá ! Thôi ăn riêng đi … trộn vô làm gì …
Chút đường … chút sữa … vài trái bơ … bỏ vào máy say … ten ten ten … một đống sinh tố ” lòi ” ra …
– Ê L … lại bưng lên phòng ăn …
– Hả … ngồi đây đi … lên làm gì
– Lên đó bật máy tính coi hài dzui lắm .
– Mà … má ông về thấy nữa … mệt lắm..
– Còn sớm mà … sợ quái gì … đi..lại bưng lên nè … nhanh ..
– Ăn chuối không lấy …
– Lấy hết đi … sặc..bà mua làm chi cả đống chuối vậy … ăn sao hết …
– Chuối này bà cô cho chứ không phải mua … nhà bả trồng mà..ngon lắm..để mấy bữa nữa nó chín mềm ăn y bài luôn … mà có nải chín nè .
Được rồi cưng … ghiền chuối thì chút nữa cho ăn chuối thịt … với sữa chuối …
Thế là … sáng nay không còn cô đơn nữa … giờ thì có em ngồi tíu tít như chú chim … trong lòng vui hẳn … dù còn hơi tiếc cú hụt ăn sáng nay … may mà mình về kịp không thì búp bê chỉ còn biết ôm lô hàng đứng kêu trời … tội nghiệp …
Cầm tay em lên … bàn tay trắng nỏn nà xinh đẹp h bị mủ chuối dính loang lỗ ..
– Cái gì đây … mủ hay cái gì mà bám vầy …
– Ừhmm … lúc nãy đi vội chưa kịp rửa …
– Sặc … đi … rửa đi … thương ghê chưa … vác cả đống chuối đi … hun miếng đi …
Em nhắm mắt lại … đưa má cho tôi chụt chụt … lần này ngoan ngoãn vậy là tốt ..
Vừa mệt vì đói và khát … cầm ly bơ của em lên … ngon lạ lùng … chúng tôi nhìn nhau cười rôi làm một hơi hết sạch …
– Hehe … ngon … ăn nữa không xuống làm. …
– Ừhm … mà hình như hết trái chín rồi … còn sống không hà, thôi T ăn chuối thử đi..cũng ngon lắm
– Chán phèo ! Đang thèm bơ nè
– Thôi … ăn thử đi … ngon lắm..em bẻ một cái đưa tôi …
– Bộ bà ghiền chuối lắm hả ! – tôi nhìn em … ánh mắt đầy ẩn ý
Phát hiện ra kẻ gian … em giơ tay lên hù tôi
– Đó … coi chừng nghen … hiểm hiểm đi
– Hehe, tui hỏi thiệt chứ có ý gì …
Tôi bóc vỏ ra … nhìn trái chuối dài dài … tôi nảy ra một ý tưởng … có lẽ em sẽ thích …
– L … lại nói nè …
– Gì …
– Ăn chuối không … tui ăn một đầu … bà ăn một đầu … hehe.
– Thôi cha ! Ăn thì ăn cho rồi … đầu này đầu nọ …
– Lại đây..nhanh … cãi à …
– Cái gì … mệt ông quá … ăn thì ăn cho rồi …
Tôi cầm cái chuối đã nhẵn vỏ … ngậm vào miệng … chìa đầu còn lại cho L
Tôi dí sát quả chuối ra hiệu cho em … mỏi miệng thật … ôm eo em lại..chạy đâu cho thoát … tuy tỏ ra miễn cưỡng … nhưng khi vừa chạm môi vào … em đã cắn một miếng rõ to … tôi cũng nuốt cái ực nửa còn lại … nhanh để còn hôn em … ai ngờ …
– Ặc … ặc … nước … nghẹn … ..
– Cái gì vậy … sao vậy …
– Nghẹn … nước đâu … ặc …
– Trời ! Đây..nước đây … em chộp vội chai nước trên bàn đưa tôi … ác giả ác báo …
Hú vía! … cổ họng còn đau vì trái chuối tọng xuống … mà ruột tôi trở nên nặng xuống vì nửa quả chuối..cứ ách ách trong bụng … ngu thật … mà chuối gì to vãi … cứ như cái nắm tay ấy … không biết tưới phân gì mà to thế
Tôi nằm thở hổn hển vì quả chuối đang hành trong bụng …
Em nhìn tôi lo lắng …
– Sao không … ăn mà cứ giỡn giỡn, nghẹn là phải
– Giờ đau bụng quá nè … úi … đau
– Đau nhiều hay ít … giờ sao đây … ! – em hoảng lên
– Xoa bụng cho tui đi … nhanh … đau …
– Làm sao … chỉ tui chứ tui không biết
– Thì cứ xoa qua xoa lại … ấn ấn xuống cho nó tiêu.
Thật ra tôi cũng chẳng biết làm thế có hiệu quả không … nhưng tôi nghĩ … cứ ép xuống nó nát ra là đươc chứ gì …
Em ngồi bên cạnh … dở áo tôi lên … tay em rụt rè vừa xoa vừa ấn theo “phương pháp”
– Mạnh lên … cho nó nát chuối đi … mạnh lên
– Có cái mà nát lấy gì sài … – em tủm tỉm cười
– Đó … hiểm hiểm đi … đang đau mà còn giỡn …
– Hehe … đáng đời … đỡ hơn chưa
– Chưa … tiếp đi
Thực ra tôi đã cảm thấy dễ chịu hơn … nhưng … trước mắt tôi … bộ ngực em cứ đong đưa theo từng chuyển động … máu tôi bắt đầu sôi lên…
– Sao T … đỡ chưa … nhìn mồ hôi lấm tấm trên trán em … có lẽ em đã mệt
– Mỏi tay hả …
– Ừhm …
– Vậy thôi..nằm xuông đây đi … – tôi đưa tay kéo em xuống …
– Sợ quá … – em nhìn tôi ..
– Sợ gì mà sợ …
– Má ông về… thấy vầy chắc đuổi cổ tui ra luôn ..
– Sợ gì … khóa cửa rồi … – tôi nắm tay em vắt qua bụng …
Nỗi thèm khát xác thịt lại trào dâng khi cơ thể gợi cảm của và tôi không còn khoảng cách nào nữa … đè em ra … tôi gối đầu lên ngực em để đi tìm cái vị đầy đê mê của da thịt … mùi thơm bất tử lan tỏa từ bên trong hai bầu vú …
Tôi dí sát mặt vào giữa hai bầu ngực trắng thơm … tay tôi bấu chặt mông em …
– Làm gì..vậy..ông..muốn giết tui hả
– Tại sao… T giết L … tôi kéo cổ áo trễ xuống … nữa bầu ngực em hiện ra …
– Đừng … mình hứa là chỉ..học thôi mà … đừng T …
– Ừhm … nhưng mà … học cũng phải có học phí chứ …
Tôi kéo luôn áo ngực em xuống … đầu nhũ hoa nhô lên … tôi đưa lưỡi quấn lấy …
Em ôm đầu tôi đẩy ra …
– Đừng … T … L sợ lắm …
– Sợ gì … có T mà L sợ gì …
– Ứ … ứm … đừng..có cắn …
– Vậy … T liếm thôi nha … chịu không …
– Ừhm … liếm thôi … liếm đi …
Tôi đảo lưỡi liên tục trên hai cái núm đỏ hồng … em ôm lấy đầu tôi …
Kéo áo búp bê lên … tôi vội vã rúc đầu vào ngực em … một tay tôi kéo áo ngực em xuống … một tay tôi lòn xuống váy … và bắt đầu tìm đến bướm em … lạy trời … vừa áp tay vào háng … tôi chạm phải ngay phần đáy quần lót đã ẩm ướt vì nước dịch dâm thủy … không ngờ em ra nhanh vậy …
Tôi mừng rỡ bỏ tay ra khỏi ngực và rúc vào háng em … có lẽ biết tôi không thích em mặc váy ngắn nữa … lần này em chọn một cái khá dài… đến đầu gối … quả thật nó làm tôi khó chịu khi một tay phải giữ và một tay kéo quần lót em sang một bên … quả nhiên… nước nhầy đang rỉ ra từ khe bướm, vừa định chạm tay vào … thì em đã khép đùi lại quay sang một bên …
Trời ạ… giờ mà còn ngại … tôi tách hai đùi ra đè xuống nệm … em vừa bật dậy định phản kháng thì … nhanh như cắt … tôi đưa tay kéo hai mép bướm em ra và lùa lưỡi vào trong khe âm đạo đỏ hồng … em gục xuống rên rỉ …
Trong quần … con chim như muốn đâm lủng lớp vải dày … tôi vừa buông em ra để cời quần … thì em vội kéo quần lót lên … và phủ váy xuống … chắc em vẫn còn chưa hết sợ … vừa ôm váy… em vừa nhìn chằm chằm vào dương vật gân guốc căng cứng vì cơn nứng của tôi … như kẻ nghiện đang lên cơn … vừa giải phóng cho con chim cu xong … tôi chồm ngay tới em đè em ra không thương tiếc … lần này thì khó mà thoát khỏi tay anh em em nhé … vừa định vục mặt trở lại vào bướm em thì …