Có lẽ mẹ đã đi làm … xe mẹ không còn trước sân nữa … thôi vậy cũng được … cứ để thư thả sáng nay đã rồi trưa mẹ về nói sau … phía sau lưng … em dắt xe mà cứ đi loạng choạng … chắc đang lo nơm nớp trong đó … mở cửa ra, tôi phải đẩy thì em mới chịu vào … nép sau lưng tôi em nhìn vào nhà..
– Mạnh dan lên … có gì đâu mà sợ … vào đi
– Ừhm … má đâu …
– Thì trong đó … vào đi …
– Có … ai nữa không
– Có ba nữa … cũng đang chờ bà
– Trời …
Em nắm chặt lấy vạc áo tôi kéo lại.
– Tui … sợ quá …
– Hihi sợ gì … vào đây …
…Nhìn quanh nhà … không thấy ai … em rụt rè ngồi xuống ghế … ánh mắt nhìn tôi bám víu …
– Ba má ơi ! Con dẫn vợ con về rồi nè … ba má ơi !
Nhìn em. ..em đừng dậy … há hốc nhìn tôi … mắt em trợn tròn như người lên cơn … miệng lắp bắp
– Ông … điên … điên … hả …
– Hehe! Sao ! Có vấn đề gì à !
– Vợ … gì … tui về đây …
Em hoảng hốt định chạy ra cửa … sặc..nhát thế là cùng … tôi vội chạy theo giật em lại
– Làm gì thế ! Tới đây rồi mà về à …
– Ông … nói thế thì làm sao tui dám ở lại nửa … thôi tui về đây
– Nhưng mà có ai ở trong nhà đâu mà sợ !
– Cái … gì ? Sao … sao ông nói là có … ba má
– Giỡn bà chút thôi ! hehe
– Đồ quỷ …
…
Bát phở mẹ mua … san ra tôi và em mỗi người 1 chén … ăn uống vậy là ổn …
– Mấy giờ má về T?
– Trưa lận, mà hỏi chi
– Thì … hỏi thử xem, mà ngày nào cũng đi làm hết hả
– Ừhm, trừ chủ nhật, mà lo quá, mình cứ học phần mình đi, có má cũng đâu sao đâu.
– Ừhm … thì hỏi thử … vậy giờ … học gì trước …
– L đem sách vở gì
– Thì toán với anh nè … còn văn tui ở nhà tụng cũng được
– Ừhm … giờ bà thích học anh hay học toán trước .
– Không biết nữa … tùy ông … mà thôi toán đi … không hiểu gì hết..
– Không hiểu từ chỗ nào, từ đầu luôn hay là mấy phần sau này
– Từ đầu thì có chỗ hiểu chỗ không … còn giờ thì mù luôn… sao tui càng học càng thấy … ngu…
– Nữa … cứ tự ti, mình nghĩ mình làm được thì sẽ làm được thôi … ok ? Vậy giờ lật từ đầu sách ra nhen …
Bước đầu là vậy … tôi hiểu tại sao em lại mất gốc như thế … một kiểu học đặc trưng của những học sinh ở trường tư thục này. Nhìn lớp tôi thì biết … giờ toán … nửa lớp làm việc riêng, số còn lại thì cứ thi nhau chép … chỉ một số ít là ngồi ngẫm nghĩ xem mình chép gì … quái lạ là : mỗi lần ngồi im ngẫm nghĩ thì bà cô lại bảo là tại sao không chép bài ?!!! Phải hiểu mới chép chứ, không hiểu thì chép làm mẹ gì, chép chép rồi về quăng một cục đó, dở ra có hiểu gì đâu. Phần lớn câu cửa miệng của thấy cô trường tôi là : Sao! Hiểu chưa! Ghi vô rồi về nhớ đọc lại cho kĩ nha ! Bữa sau tôi lên kiểm tra đấy ! … và kết thúc buổi học, cả làng đều vui, không ai giận ai cũng không ai thắc mắc gì, còn thằng nào muốn thắc mắc thì đến nhà đóng tiền học rồi muốn thắc mắc gì cũng được vì “thời gian trên lớp quá ít không cho phép thầy cô đi sâu vào bài giảng, em nào chưa hiểu thì cuối giờ gặp thầy cô hỏi lại nhé. ”
L cũng không nằm ngoài số đó … và giờ đây hậu quả của cách học ấy là mớ kiến thức ngổn ngang trong đầu không theo một trật tự nào, thôi thì … cứ chỉ em … từ từ … ra sao thì ra …
– Í nói nè T … sao tui thấy mấy đứa nó đi học đâu tùm lùm … mà nghe nói ngày nào cũng giải đề … mấy ông thầy ở trung tâm ra đó … mình học sgk ăn thua gì không ?
– Kệ bu nó! Cứ nắm trong sách chắc ăn trước đã, cứ lan man ra nặng đầu thêm chứ được gì … giờ học chắc trong đây với sách bài tập, rồi giải đề ông thầy trên trường mình ra nữa là được, ổng cũng hay ôn trúng đề lắm … giờ không còn nhiều thời gian để chạy theo người ta đâu
– Ừhm … nhưng mà bài tập nhiều vầy … làm hết được không ?
– Không hết thì thôi bỏ … còn thời gian thì cứ làm . 3 tuần nữa mà … cứ chạy hết công suất ra sao ra …
Tuy nói vậy nhưng tôi thật sự lo lắng cho em … còn 2 môn nữa … mà thời gian không còn nhiều … thôi thì … ra sao thì ra …
Sau buổi đầu tiên làm gia sư cho búp bê … tôi rút ra kết luận tại sao em lại học toán dở : vì em lười . em làm tôi phát bực vì mỗi lần ggiải thích cho em hiểu xong thì em lại ngả người ra nằm ngẫm nghĩ … rồi lại gà gật … hay làm xong bài toán nào dài dài là em lại … tự thưởng cho mình một giấc ngủ … nhiều lần tôi phải phát vào mông em mấy cái vì em … cứ ngả nghiêng như không có xương sống … có người kèm cặp mà em đã hư như thế, thì ở nhà một mình … chắc em nằm thẳng cẳng …
– L … ngồi dậy … nãy giờ nói mấy lần rồi !
– Thì nằm… nghỉ chút mà …
– Nghỉ gì mà nghỉ … mới nghỉ rồi giờ nghỉ nữa …
– Thôi mà … cho L nghỉ chút đi …
Tôi cũng đành buông tay thở dài nằm qua bên cạnh … thôi thì vạn sự khởi đầu nan … ngày nào cũng nhắc chắc em sẽ bỏ tật xấu đó …
Em gác chân lên người tôi …
Haha ! Liều ! Phải trị một trận mới được
– Bỏ ra !
– Gác chút đi !
– Giờ có bỏ không!
– Gác chút mà !
– Không bỏ à … – tôi ôm chân em cắn một cái … nguyên dấu răng …
– Á.á..á … đau … đau ..
– Cho chừa ! Bảo bỏ ra mà còn lì
Em giận dỗi rụt chân lại úp mặt xuống ghế … hình như em khóc … chắc tại tôi cắn mạnh quá …
– L … – tôi đong đưa chân em …
– L … sao vậy … xin lỗi …
Em vẫn úp mặt xuống giận dỗi … xích lại gần … tôi vén tóc em lên xem em có khóc không … nhưng em che mặt lại …
Gỡ tay em ra … em giằng lại …
– Xin lỗi mà … cắn nhẹ mà … giận gì mà giận …
Em vẫn nằm im, được rồi … mò xuống eo em … tôi chọt tay vào … bị tấn công bất ngờ vào dây thần kinh nhột … em bật dậy … đánh tôi
– Nhột! Kỳ quá
– Hihi, ai biểu không trả lời tui ! Mới chút mà đã giận .
– Chút gì ! Cắn đau điếng nè… đưa tui cắn lại thử coi biết
– Mệt quá ! Nè cắn đi…
Tôi đưa tay ra, em không ngần ngại … chụp lấy tay tôi … em làm một phát … phập !
– Á á á … .. ..bỏ ra … đau …
Tôi rống lên khi em không chịu buông ra mà cắn tiếp …
Rút tay ra … nguyên 10 dấu răng..cộng thêm bao nhiêu là nước miếng … thật man rợ
– Bà … bà … vừa vừa thôi nha … chảy máu rôi nè
– Đáng ! Ai biểu cắn tui …
– Nói lại nghe coi !
Em quay đi giận dỗi … tôi cũng thấy bắt đầu ghét em …
Ngồi một lúc mỏi lưng … lại bị tôi hắt hủi … em nằm phịch xuống … cố trườn người ra… em đá tôi một cái … tôi chả thèm nhìn..để xem em dở trò gì …
xoay qua xoay lại liên tục … em tìm cách gây khó chịu cho tôi … hết lăn rồi lại chùi xuống đẩy tôi ra khỏi ghế … tuy đã cố né ra ..nhưng trước sự ngang bướng của em … tôi không thể chịu thêm được nữa …
– Giờ muốn gì đây ! – tôi quát
– Gì là gì !
– Muốn cắn nữa không !
– Giỏi thì cắn đi ! Ăn hiếp con gái mà không biết ngượng !
Tôi giơ bắp tay còn nguyên dấu răng ra trước mặt em
– Ăn hiếp nè ! Nè! Xem đi ! Xem đi…
Tôi áp lại ngay mặt em cho em thấy hậu quả của hành động man rợ của em
Em cũng không vừa … kéo ống quần lên..em đưa bắp chân có vết răng ra trước mặt tôi
– Nè nè … vầy không ăn hiếp à
Giờ thì nhìn em không có chút đáng thương mà lại càng thấy ghét … cái chân cứ đung đưa trước mặt, tiện tay tôi ôm lấy chân kê răng vào định cắn thêm phát nữa
– Bỏ ra … đau … đau…
Lại cái tật xấu ấy … chưa ai làm gì mà la làng lên
– Chưa cắn mà đau !
– Thì la trước không được hé !
Em nhăn nhó … nhìn mặt thấy ghét chưa ! Phải hun một cái mời được.
Đè lên người em … tôi chồm tới … ghì hai vai em xxuống … một hành động bất ngờ kèm theo một nụ hôn … 2 kẻ thù giờ đang dính môi vào nhau …
…
– Ứm … đừng … coi chừng … người ta thấy
– Ai thấy đâu mà lo, khóa cửa ngoài rồi
Tôi ngậm lấy lưỡi em … nước miếng túa ra … vừa đưa tay định gỡ nút áo thì …
– Anh hai ơi! Mở cửa dùm em !
Tôi hốt hoảng bật dậy nhìn ra … thì ra con em đi học thêm về … khỉ gió, về đúng lúc cao trào
Em cũng ngồi dậy … chỉnh trang lại đầu tóc … áo quần .
– Sao anh khóa cửa làm gì thế !
– Khóa chứ để trộm nó vào à
Vừa vào sân… con bé thấy xe của L liền hỏi
– Ủa … ai trong nhà vậy
– Bạn anh ! Chút mày vào nhớ chào hỏi đấy !
– Chu! Con gái phải không, ghê nhen! Má đi dẫn bạn gái về – con nhỏ cười ranh mãnh
– Đó đó! Nghĩ bậy đi! Cô liệu hồn, tới học chứ làm gì !
Tôi và nó vừa vào … búp bê đang hí hoáy ghi ghi chép chép gì đó, thấy chúng tôi liền ngồi dậy
– Chào em ! Mới đi học về hả
– Chào chị ! Em mới đi chơi về
– Nghỉ hè rồi hả em
– Dạ ! Anh chị đang ôn thi phải không
– Ừhm! Sang năm em thi phải không
– Dạ ! Mà … chị thi trường nào
– À … đại học kinh tế … mà chị cũng đang phân vân mới nộp đơn thôi chứ cũng chưa quyết định
– Được đó … em cũng thích đi kinh tế lắm ! Thôi em … lên thay đồ … chị ngồi chơi nhen …
– Chơi gì mà chơi, đang học không thấy à – tôi trừng con em một phát
– À … vậy … thôi … em lên đây …
Rồi, vậy là ngôi nhà giờ còn còn của riêng 2 người! Nhìn đồng hồ… cũng đã hơn 10 giờ ..
Ngồi loay hoay thêm một chút nữa em nói
– Thôi! … chắc L về nhen, cũng trưa rồi …
– Ừhm … có gì … chiều nay L về coi lại mấy bài này nghen … dễ nhưng mà không đọc cũng dễ quên lắm … nhớ nghen
– Ừhm … vậy thôi … vậy … sáng mai có học nữa không
– Có … ngày nào cũng phải học … hôm nay ngày đầu học một buổi … hôm nào quen rồi thì … ở lại học đến chiều, ăn cơm nhà T luôn khỏi mắc công về …
– Hihi! Thôi ! Cho em xin ! Nhìn má T L còn không dám nữa huống chi ngồi ở lại ăn cơm!
Sặc! Em còn ám ảnh quá ! Được rồi … phải để L gặp má mình cho quen thôi, cứ né mãi thế này không phải là giải pháp tốt
…
Đã 2 đêm liên tiếp … tôi gặp nó … lần nay không phải ngoài cửa nữa mà trong lớp học văn … hôm nay tôi đi học một mình vì ở lớp văn thì chỉ toàn là đọc chép, nên tôi bảo L ở nhà để tôi đi rồi chép về photo ra học …
Nó ngồi cách bàn tôi một bàn … bàn ghế thì rộng … nhiều lúc định chuyển chỗ lên nói chuyện với nó … nhưng nhớ lại ánh mắt đêm qua đầy sát khí của nó … tôi cũng thấy ngán ngán… nhớ lại đêm cuối cùng tôi và nó đi nhậu …
Đó là đêm sau cái ngày tôi và L nối lại … tôi rủ nó đi nhậu để ăn mừng …
Trong bàn nhậu … quá phấn khích và vui sướng vì có được em … tôi tỏ ra rất hả hê và khoe khoang … thêm chút men vào nữa … tôi không kìm chế được mình … không để tâm đến cảm giác của nó … nhớ ngày đầu tiên tiếp cận búp bê … tôi và nó đã thống nhất là sẽ giúp nó có được em … thế mà giờ đây tôi lại đang vui sướng vì búp bê là của tôi … còn nó thì vẫn tay trắng … từ đầu buổi nhậu đến cuối … mặt nó cứ hầm hầm … và men bia làm cơn giận nó sục sôi … đỉnh điểm là việc nó chửi thẳng em trước mặt tôi bằng những từ ngữ nặng nề và phỉ báng nhân phẩm em hết sức tàn tệ … nhiều lần tôi cảnh cáo nó là đừng dùng từ ” phò ” hay gì đó để nhắc đến em nữa … nhưng càng cấm nó càng nói … quá tức giận, tôi cầm chai bia đập xuống nền:
– ĐM … mày câm! Nói một câu nữa là có chuyện với tao đây!
– Con cặc, tao thích thì nói !
– Đĩ mẹ mày, mày thấy nó làm vậy chưa mà nói! Hay mày đi hóng hớt đâu rồi về ói ra !
– Con cặc, có mình mày là ngu nên mới theo gái vũ trường! Mình mày đéo biết chứ ai là không biết! ĐM … con phò !
Nó vừa dứt lời, tôi tát ngay vào mặt nó một cái làm nó bật ngửa … bật dậy nó cầm cái ghế phang tôi nhưng tôi né kịp … bàn lẩu đỗ nhào, ly cốc văng tung tóe … bọn xung quanh vội nhảy vào can … một kết thúc buồn cho một tình bạn …
…
Thỉnh thoảng tôi bắt gặp ánh mắt nó nhìn tôi … không chút thiện ý … dù sao thì mình cũng có lỗi nhiều hơn … chút nửa ra về kiếm cớ nói chuyện rồi xin lỗi thử … nếu nó còn nghĩ đến tình bạn 3 năm qua thì nó chắc sẽ không chấp nhất nữa … cứ thử xem
Vừa ra khỏi lớp … tôi nhìn quanh tìm nó … mẹ… mới đấy mà đâu mất, vừa dắt xe ra khỏi cổng, tôi đã thấy nó đứng túm tụm với 1 bọn nào đó … và … trong đó … có 1 thằng con hoang, kẻ thù trong quá khứ của tôi : thằng S.
ĐM, tưởng nó đã không còn chơi với thằng này từ lúc tôi kể cho nó nghe chuyện Đ bị nó hại đời … ai ngờ giờ nó lại trở về đường cũ … thằng chó S, nhìn lại bản mặt nó … tôi lại sôi máu lên vì thương Đ và căm giận nó. Thằng con hoang … nhớ lại lần đầu tiên tôi gặp nó và Đ là trong bàn nhậu, cũng do chính thằng H này dẫn tôi theo sau khi tôi chỉ bài cho nó …
Nhưng sau này vì biết tôi căm ghét thằng S đến mức ngày nào cũng cầm dao trong cặp thì nó cũng không chơi với thằng S nữa … không ngờ giờ nó lại quay lại băng …
Dừng trước cổng … tôi nhìn trừng trừng vào chúng … giá mà mình có sức mạnh như hecquyn thì lũ chó đó đã chết dưới tay mình từ năm lớp 11 … mẹ kiếp … chợt! Một thằng trong đó phát hiện ra tôi đang nhìn đểu chúng … được báo động … cả bọn chú ý đến tôi … bọn chúng xì xầm gì đó … và … 2 thằng đầu gấu nhất trong nhóm … tiến lại chỗ tôi đang đứng, nhìn vẻ mặt sát khí của chúng tôi hiểu ra chúng đang định làm gì … người tôi chợt nóng ran lên … tim đập thình thịch … tôi đang sợ … adrenalin tiết ra dữ dội làm tim tôi đập như muốn vỡ tung lồng ngực … chân tôi chôn chặt xuống đất … mồ hôi bắt đầu ứa ra sau áo …
…