Buổi chiều hẹn hò đầu tiên sau chuỗi những ngày ly biệt kết thúc dưới mái hiên nhà em … tiễn tôi ra về bằng nụ cười và cái ôm ấm áp, em làm tôi ngẩn ngơ suốt đoạn đường về nhà …Trở lại trong căn phòng quen thuộc, niềm tiếc nuối buổi chiều bên em giữa thành phố mưa bay khiến tôi cứ chìm trong cảm giác mơ màng …
Bật đèn bàn lên … nhìn quanh … hình như lối đi về em duy nhất của tôi lúc này là chứng minh những ảnh hưởng tích cực của tình yêu của tôi và em … đó là: Đậu đại học.
Phải ! Điều cứ làm tôi trăn trở mãi mấy ngày nay là: Làm sao để đưa em xích lại gần gia đình tôi !
Tôi hiểu rằng trong một gia đình mà ba mẹ đều là những người nề nếp thì những định kiến dành cho em là không thể tránh khỏi đặc biệt sau lần mẹ tôi đến nhà em với cô thì hình như khoảng cách giữa 2 bên thêm rộng ra … tôi phải làm gì đó …
Sau khi đưa ra bao nhiêu giả thiết khả năng và tự trả lời … dường như không có cách nào khác ngoài : Nói ra sự thật !
Tôi tin là mẹ tôi không phải là người hồ đồ hay quá cố chấp, tôi tin là qua 3 năm nỗ lực ở trường trung học phổ thông, bà và gia đình này đã có lòng tin ở tôi và tôi tin là với tình thương bà giành cho tôi thì bà sẽ chấp nhận … có lẽ nói ra là cách duy nhất vào lúc này ! Phải giải quyết xong hết những chuyện này vì tôi hiểu kì thi đại học chỉ còn 1 tháng nữa! Phải nhanh thôi ! Ngay đêm nay !
…
– Má…
– Gì đó T ?
– Tối lên gãi lưng cho con nhen !
– Ừhm, sao bữa giờ đuổi tui mà nay kêu tui lên dzậy ?
– Thì chút lên nhen.
– Ừhm, mà giờ con đi đâu đấy !
– Qua nhà cô chút ! …
…
Tự nhiên tôi muốn được gặp cô để tâm sự … cả tuần nay … chính xác hơn là từ lúc mới thi tốt nghiệp xong đến giờ tôi chưa gặp cô lần nào … những ngày qua chuyện với L cứ làm tôi mất ăn mất ngủ và quên hẳn rằng … có một người phụ nữ nữa đã giúp tôi rất nhiều trong thời gian qua và tôi đã yêu người ấy ! Thật đáng trách khi mỗi lần bật điện thoại lên lại thấy những cuộc gọi nhỡ của cô và không biết phải làm gì …
Đứng trước nhà cô … lòng tôi nôn nao và bồn chồn ! Trước kỳ thi cô quan tâm động viên tôi biết bao mà thi xong tôi lơ cô đi không thèm nói một lời ! Không biêt cô có giận tôi không! Không biết cô có buồn chuyện tôi và búp bê ! Không biết cô nghĩ gì … bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu tôi …
Cô ra mở cửa … nụ cười vẫn ngọt ngào trên môi như ngày nào … ôi trời … cả tuần không gặp … cô xinh ra hẳn … tôi ngẩn ra một lúc …
– Chu ! Còn nhớ tui hả !
– Hihi! Cô nghĩ sao vậy, chị yêu của em mà em quên sao được !
– Cái miệng ! Nói sao cũng được !
Bước vào nhà, hình như chỉ có mình cô ở nhà !
Cô lại gần tôi cười :
– Đưa coi cái mặt coi! Chu ! Làm gì mới tuần không gặp mà mặt mũi phờ phạc !
– Nhớ cô được chưa !
– Cái mặt ông! Tui gọi điện thấy ông bắt máy đâu
– Điện thoại hư bữa giờ mà !
Tôi làm vẻ ngây thơ.
– Mà từ lúc cô qua nhà em bữa đến giờ sao không thấy qua nữa !
Ngồi xuống ghế cô nói :
– Thì phải có chuyện gì mới qua chứ, tự nhiên qua khơi khơi, sao rồi, bữa giờ nghe nói làm lành với má rồi hả ?
– Thì cô nói dậy em còn làm gì được nữa.
– Đàn ông phải vậy! Dù cô không nói em cũng phải làm vậy! Giận ai chứ giận má mình là mang tội đó nhen
– Thôi thôi … biết rồi nói mãi !
– Nói cho nhớ, sau này không được vậy nữa nhen, cô mà biết là khỏi chị em gì nữa !
Đúng là chưa già … mà nhiều chuyện … thấy ghét ! Tôi nảy ra một ý …
– Ủa mà cô ở nhà một mình hả
– Ừhm !
– Hehe , má cô đâu
– Đi công chuyện, hỏi chi vậy
– Chừng nào về ?
– Ủa ? Hỏi chi
– Thì biết chừng nào về để em còn tính !
– Tính cái gì? Không biết
– Thì … tính thử … giờ đi chơi được không !
– Đi đâu ?
– Thì đi … như mấy bữa … đi ăn hay … đi dạo gì đó ?
– Thôi ở nhà chơi đi, giờ trời lạnh quá !
– Vậy thôi em về ! Trời mưa gió lặn lội qua đây rủ cô đi chơi mà … còn làm bộ nữa !
Tôi ngồi dậy bước ra cửa trong sự … nhăn nhó của cô ! Hehe! Cho hết cao giá luôn !
Cô chần chừ một lúc, nhưng khi tôi vừa bước ra bậc thềm thì :
– Từ từ, trời mưa mà đi đâu vậy !
– Mưa lất phất mà sợ gì ! Thôi cô vào nhà đi cho ấm !
Nhéo tôi một cái cô nói :
– Từ từ ..chờ tui thay đồ đã !
Cô vừa chạy lên lầu vừa ngoái lại
– Từ từ nhen, đứng đó đi !
Con gái lằng nhằng thế đấy! Mình phải làm căng một chút mới sợ ( chống chỉ định với người mới quen )
Tôi quay vào trong nhà … bước từ từ lên từng bậc thang … ôi trời … cửa phòng không khóa … làm sao đây ! Có nên … tôi dừng lại để thở … chỉ cần vài bước thôi mà ..vài bước thôi … đẩy vào thôi mà … ôi trời !
Không được ! Làm thế thì … còn mặt mũi nào với búp bê nữa ! Vào đó rồi có thể cô sẽ thả cho mình … nhưng mà … rồi sẽ phải có trách nhiệm … .lằng nhằng … phù ! Kiềm lại đi T ơi ! Xuống nào …
Cô bước xuống thang … ôi trời ! Cái váy trắng tinh khôi … làn ren hờ hững đi qua cặp đùi … bộ ngực … máu dục vọng mới dịu xuống giờ hừng hừng ngút lên tận óc … mặc mà còn hấp dẫn hơn không mặc …
– Đi T , ra dắt xe đi, cô khóa cửa
– À … ờ … thôi … giờ mưa cũng lớn rồi …
– Trời ! Tự nhiên … mặc đồ rồi …
– Thì … cũng do cô cứ ( sexy ) … lúc nãy bảo đi mà cứ …
– Thế giờ sao , chờ tạnh mưa nhen , mà mưa cũng như nãy cho đâu lớn đâu !
– Giờ đi sợ chút nó lớn lên trú không kịp …
– Ừhm ! Mệt ghê
– Vậy … thôi ở nhà … nói chuyện … cũng được …
– Ừhm, vậy nhen, ngồi cô lên thay đồ rồi mình nấu gì ăn cho dzui !
– Ấy … từ từ … ngồi đây chán quá … lên phòng cô bật nhạc nằm nghe cho dzui đi …
– Hơ … lên phòng nào ..?
– Phòng cô chứ phòng nào !
– Thôi ngồi đây chơi đi … giờ cô đi mua đồ về … rồi nấu ăn … coi TV cũng được …
– Em mới ăn cơm xong no quá !
– Nhưng mà …
Cô lúng túng không biết từ chối tôi sao ! Tôi không biết lúc đó cô giả vờ hay là thật lòng nhưng mà liều một phen … tôi chạy đến ôm cô nũng nịu :
– Em no rồi ! Ngồi đây chán quá … lên đó..ấm hơn … nghe nhạc sướng hơn … đi cô … đi …
– Không được … má cô về sao … tự nhiên 2 người nam nữ …
– Thì sao đâu … kêu qua học … .như hồi bữa đó … ! Đi … .
– Không mà … cứ ép tui hoài … má về liền đó …
Chán thật ! mà cô nói cũng đúng … giờ bà má cô về giữa lúc … có chuyện thì … cũng nản ra … thôi … mệt … .về ngủ !
– Vậy thôi … em về đây !
Tôi lủi thủi bước ra ngoài, vẻ mặt ngao ngán vô cùng … giận cô quá , tôi cũng không buồn quay lại nhìn bộ váy gợi cảm của cô thêm lần nữa …
Cô ra mở cửa cho tôi … có vẽ lần này cô không níu giữ tôi nữa … ôi ..chán … nhưng cứ bồi thêm một câu nữa xem sao …
– Em với cô mà cứ ngại ngại …
Cô im lặng một chút rồi nói :
– Nhưng mà không được như bữa nhen! Quậy là cô đuổi về liền đó !
Oh yeah ! Lên thôi
Đêm … ngọn đèn đường ngoài kia cô đơn giữa màn mưa …
Trong căn phòng ấm áp của cô, căn phòng cuốn hút người ta bằng một mùi hương quyến rũ … đó có thể là mùi cơ thể của phụ nữ hoặc một thứ nước hoa lạ lẫm nào đó … Dù đã vào đây một lần nhưng cảm giác mới lạ còn ngập tràn trong tôi như được bước chân vào một thế giới khác.
Trên chiếc giường êm ái kia, tôi nhớ lại lần tôi và cô cũng ôm ấp nhau trên đó … khoái cảm dâng trào …
– Ăn gì không cô lấy
– Gì cũng được
– Thì thích ăn gì nói đi !
– Bánh trái gì cũng được !
– Vậy ngồi chờ xíu nhen , cô đi mua
– Ế ê … .cô … .từ từ
– Sao ?
– Thôi em không ăn đâu , tự nhiên trời mưa gió mà đi mua ở đâu ?
Cô cười
– Lo quá , bên đây nè , gần mà
– Thôi khỏi đi , dzô đây nằm chơi chút rồi chút tạnh mưa mình đi ăn !
– Nhưng mà … đói …
– Thì từ từ tạnh mưa em chở đi ăn !
Cô phụng phịu bước vào … chắc chưa ăn gì nên mặt mày nhăn nhó thấy ớn !
Nhìn cô với ánh mắt của sói … tôi ra hiệu cho cô biết là cô đang là thỏ
Như một cử chỉ đề phòng kẻ săn mồi , cô chạy ngay đến bàn vi tính bật máy lên … .
– Thích nghe nhạc gì T ?
– Gì cũng được !
Thật sự điều đó không quan trọng lúc này … quan trọng là máu tà dục đang thôi thúc tôi làm sao cắn cô một miếng … .
Nhưng hưng phấn trong tôi tụt hẳn xuống đáy khi nghe thằng Sơn Tường MTP với cái bài gì gì ấy.
Tôi nói lớn:
– Thôi cô, tắt dùm em cái, cái thằng em ghét cay đắng ! Cô thích nó à?
– Hơ! Cô tưởng em thích, thấy mấy đứa giờ hay nghe bài đây ! Chứ cô có biết ai hát đâu ! Thôi T thích bài gì lại coi đi
Ngồi dậy khỏi cái nệm, tôi uể oải mò lại chổ cô … nhưng … bầu ngực phập phồng trong cái áo nâng ngực … khiến tôi … sôi động trở lại … đặt hai tay lên vai cô … cảm nhận làn da mịn màng … .
– Cô có nhạc gì
– Tùm lum … em thích ca sỹ nào mới được chứ ?
– Kéo xuống thử … đó … đàm vĩnh hưng đó … quang dũng nữa … bật hết lên đi …
– Chu ! Không ngờ ông cũng nghe mấy nhạc này nhen
– Ơ, thế cô nghĩ em nghe nhạc gì ?
Hình như tôi tay đang mò mẫm quanh cổ trắng trẻo của cô làm cô … nhột …
– Ông lại nệm nằm đi tui bật nghe … sờ mó lung tung … rợn hết da gà …
– Hehe… lại ngại ngùng !
Giơ một tay lên hù tôi !
– Ông liệu hồn, tui uýnh cái chết liền nhen
– Dzữ như sư tử , chắc ế quá
Làu bàu nhưng đành phải trở lại giường, cái gì cũng phải từ từ …