Trở về trong căn phòng tối … tôi nằm bệt xuống giường cố trấn tĩnh lại … đêm nay quả là đêm mệt mỏi … cứ tưởng được gặp em… Dù sao cũng an ủi được phần nào, hàng loạt các câu hỏi và thắc mắc đã được giải đáp … tôi thở phào nhẹ nhõm… ít ra tiếp viên bida cũng không tệ như bọn vũ nữ …Tối hôm sau, cô thiên thần hẹn tôi đi chơi nhưng vì nhất quyết gặp được L nên tôi đã kiếm lý do từ chối …
Cuối tuần, vũ trường đã chật chội lại thêm nghẹt … cái mùi hỗn tạp của nước hoa rẻ tiền và mùi bia rượu thuốc lá xáo xào trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc làm tôi rùng mình khi bước chân vào … dừng lại bên một bàn trống cuối góc phòng … tôi cố suy nghĩ thử phải nói gì khi gặp L… có lẽ là:
– Chào, mình nói chuyện đi …
Không … như thế hơi vô duyên. Có lẽ là:
– Chào, khỏe không ? … và muôn ngàn câu khác nữa….
Xốc lại tinh thần … tôi bước chân lên cầu thang … đêm nay có vẻ vắng hơn đêm trước! Có lẽ đã muộn nên bọn dân chơi xuống nhảy nhót hết … lại là những ánh mắt của các cô gái tiếp viên đổ dồn về tôi … tôi bối rối tới gần hàng cơ để ra vẻ đang tìm một cây cơ thích hợp … tiếng cô gái hôm trước vang lên sau lưng :
– Anh chơi bàn nào ?
Quay lại tôi thấy trên tay cô cầm hộp đựng bi, tôi vội đáp :
– À , anh … không chơi , anh vào xem thôi …
Nhìn tôi một lượt, cô gái nói với giọng ép buộc:
– Cứ chơi đi , không thiệt cho anh đâu mà lo
– Là … sao ?
– Anh muốn biết L ở đâu không?
Tôi mừng rỡ
– Muốn lắm … em nói đi
– Từ từ … anh lấy cơ đi !
Đã lâu rồi không chơi bida … từng đường bi lóng ngóng làm tôi ngượng mặt với cô gái đứng bên … nhưng thực sự điều đó làm tôi không quan tâm bằng việc bao giờ cô ấy nói cho tôi biết L đang ở đâu ?
Ngước lên nhìn cô … cô gái cũng đang nhìn tôi … mỉm cười cô nói :
– Uống ly chai bia cho mát nhen !
– Ơ … .anh …
Chưa kịp từ chối cô ta đã đi thẳng về quầy phục vụ ! Cái bà nội này, nói toạc móng heo ra cho rồi, lằng nhằng … !
Tôi uể oải với cây cơ trong tay … nhìn lên … cô nàng đang đứng chém gió gì đấy với mấy cô tiếp viên khác và cả bọn nhìn chằm chằm về hướng tôi … có lẽ đang đoán tích cách qua tướng mạo chăng ?
Một lát sau , cô ta quay lại với chai bia là ly đá …
– Nè anh uống đi
– Em … cho anh …
– Từ từ … làm gì mà nóng tính dzữ
– Nhưng mà giờ anh rất cần gặp L
– Thì hôm nay không gặp thì mai gặp chứ nó có chạy đi đâu đâu mà anh sợ dzữ…
Mẹ kiếp, đang nôn mà lúc nào cũng “cứ từ từ ” , tuyển con này đi đóng trọn đời bên em chung với thằng Lý hải là khỏi xẩy.
Nó rót ly bia ra ly rồi đưa tôi … tức mình tôi chụp cái chai trong tay nó nút cạn … dòng bia mát lạnh chảy xuống cổ họng khát khô nãy giờ làm dịu bớt cơn bực bội trong tôi … tôi trút ngược cái chai xuống nói nó :
– Nè xong rồi đó ! Giờ em nói cho anh được chưa …
on nhỏ há hốc nhìn rồi cười khúc khích ..nó nói :
– Cho em tính tiền !
Lạy trời , má ơi , hình như nó đang dụ mình thì phải ! Không biết nó có biết búp bê ở chỗ nào không nữa! Tôi nổi điên lên vì màn giỡn mặt của nó ! Rút trong túi ra 100 nghìn tôi đập xuống bàn một cách giận dữ ! Và điều đó càng kích thích dây thần kinh … nhột của nó hay sao mà có cứ đứng cười mải miết ! Đúng là … con điên .
Nó cầm tiền và chai về quầy tính tiền … vừa đi vừa ngoái lại cười rất khoái chí ! Chắc nó biết tôi đang nôn nao trong lòng …
Đang định ngồi dậy đi về thì thấy nó quay lại … nó cầm xấp tiền thối đưa tôi , tôi bảo :
– Cứ giữ đi ! – Hy vọng nó cảm kích mà nói cho tôi biết chỗ L
– Thôi ! Học sinh mà tiền đâu lắm thế .
Sặc ! Sao nó biết mình học sinh, đúng rồi , chắc nó đã nói cho L về mình và có lẽ nó biết chỗ của L thật , trong tôi bùng lên những tia hy vọng .
– Đi anh , đứng đó làm gì thế
– Đi đâu !
– Chở em về chứ đâu , giờ quán đóng cửa rồi .
Sặc máu, giờ không có ai chắc tôi bay đến phát nó mấy cái quá! Tức điên người ! Cố kìm nén tôi nói :
– Ơ … em … thế …
– Cứ đi đã …
Tôi ngại ngùng dắt xe ra khỏi bãi … nó lẽo đẽo đằng sau … lần đầu tiên tôi chở một đứa con gái ăn vận hở hang từ vũ trường ra … đặc biệt là lại là một tiếp viên trong vũ trường … tôi cúi gầm mặt xuống phóng thật nhanh vì sợ có người quen trông thấy … nó ôm chặt tôi bảo :
– Từ từ ..từ từ anh ! Làm gì phóng như điên dzậy ! Rẽ phải chỗ kia … từ từ !
Tới đoạn đường vắng tôi đi chậm lại … nó phát tôi một cái vào lưng :
– Nôn gặp em lắm hay sao mà chạy như điên thế !
Quá bực bội , tôi im lặng cho nó muốn nói gì thì nói … mong sao khi đến nhà nó nói cho tôi chỗ L .
…
Cuối cùng thì cũng tới nơi … tôi quay lại nhìn nó, lạy bà nội này , không hiểu vì sợ hay vì … dâm mà tới nhà rồi vẫn ôm tôi chặt cứng. Trước khi xuống xe nó còn bồi thêm một câu :
– Anh dùng nước hoa gì mà thơm vậy …
Sặc, xịt nách chứ nước hoa gì bà nội ! Vẽ chuyện ! Tôi nhìn nó chờ đợi …
Trên môi nó nở một nụ cười ranh mãnh , nó nói :
– Anh dắt xe vào đây, khóa lại nhen
Ôi con lạy hồn ! Hồn dụ con làm chuyện gì nữa đây , đừng nói là …
Thôi kệ, đâm lao thì phải theo lao … dắt xe vào sân … trong tôi từ cảm giác tức tối giờ lại chuyển sang khá hồi hộp ! Không biết nó đang đưa mình vào đâu ! Chẳng lẽ nó bắt mình làm … chuyện ấy nó mới nói à … nhìn nó … cũng ngon thiệt … nhưng mà … mình không phải là loại ham của lạ … dính tới mấy con này thì có nước dính chôm chôm sầu riêng như chơi … loại gái gì mà …
Bật điện lên … chà, nhà khá rộng , mình không tin là làm tiếp viên trong đó lại đủ tiền thuê căn nhà thế này … nguyên bộ bàn ghế gỗ sơn mài rồi dàn máy nghe nhạc hoành tráng … khiếp ! Bọn này làm gì mà tiền lắm thế …
– Ngồi chờ em một chút !
Nó nói rồi bước lên cầu thang … tôi ngại ngùng quay đi khi nguyên cặp đùi trắng nõn nà và … mảng quần lót hồng lúc ấn lúc hiện dưới váy khi nó bước lên lầu …
Ngồi trên ghế … tôi hồi hộp chờ đợi điều tiếp theo xảy đến … có thể nó sẽ bước xuống … trong một bộ đồ ngủ … thật gợi dục chăng … có chúa mới biết …
Có tiếng ai đó văng vẳng trên tầng 2 vọng xuống … đúng là tiếng con gái … đúng rồi … có thể là L chăng … hay nãy giờ nó đã dẫn mình qua nhà L … a ha ..đúng rồi chắc là L rồi nhưng mà … chưa chắc lắm vì cái giọng kia nhỏ quá … tôi im lặng hồi hộp ! Lòng mừng thầm …
Có tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống … mồ hôi tôi vã ra như tắm … tiếng bước chân khá nhẹ … tôi không dám nhìn về phía cầu thang nữa ..cũng không dám thở mạnh … im lặng và hồi hộp … và cô gái ấy đến sau lưng tôi. Cái mùi thơm ấy lại thoang thoảng đâu đây … nó đưa tôi vào sự đê mê chết chóc. Tôi ngừng thở hồi hộp chờ đợi một cử chỉ nào đó … và một cú chạm nhẹ từ sau lưng :
– Anh, nhớ em hông !
Tôi quay ngoắc lại! Sặc , con quỷ nào nữa đây trời!
– Ơ ..em là ?
– Hôm qua mới gặp mà giờ quên lẹ vậy, em làm ở chỗ bida đó , hôm nay anh lại đến tìm L à ?
– Ờ … L … có đây không em … ?
– Mà anh là gì với L vậy
– Bạn …
– Xạo ! Bạn gì ! Thích L đúng không ?
– Ờ … cũng thích ! Có L đây không em ?
– L mới đi mua đồ rồi , chút nữa về ! Anh ngồi chơi chờ nó chút xíu nha !
Nhìn điệu bô lẳng lơ của cô gái với ánh mắt đa tình liếc ngang liếc dọc … tôi lại sợ cho L … không biết búp bê yêu dấu của tôi có bị ảnh hưởng bởi những con người này không !
Cô gái ngồi xuống phía ghế đối diện, ép váy ngủ vào đùi, cô nhìn tôi bằng con mắt đưa tình rợn cả gai ốc … nếu mà ở ngoài đường thì có lẽ tôi cũng dí theo mà liếc lại … nhưng mà trong cái động này thì … eo ơi ! Em té ! Nổi cả da gà …
Với người lấy cái remote tivi trước mặt … cô gái cúi xuống … và cặp đào tiên khiêu khích hằn lên cái áo ngủ … tôi vội quay mặt đi … không muốn họ nghĩ tôi là kẻ háo sắc …
Một lát sau Bà cô nhiều chuyện trên lầu đi xuống !
Mẹ ơi, con lạc vào chốn yêu ma nào thế này ! Toàn là áo ngủ mỏng manh , cặp mông ngúng ngẩy sau lớp lụa bóng … chim tôi bắt đầu run lên bần bật …
ngồi trước mặt tôi lúc này là hai bà tiếp viên khêu khích … nhìn kĩ họ khi không có lớp trang điểm trên mặt … cũng khá xinh … nếu mới nhìn qua thì cả hai đều có vẻ trắng trẻo hồng hào … nhưng mà nhìn kĩ thì … làn da hiện lên những đường gân xanh xanh … có vẻ như thiếu nắng lâu ngày … không có cửa để so sánh với búp bê …
– Nhìn mặt anh ngây thơ mà sao … đa tình dzữ ! – một cô bắt đầu buông lời chăm chọc
– Thì người ta đào hoa mà mầy ! Đẹp trai mà học giỏi nữa ! Tao còn mê huống chi con L ! – em kia phụ họa
Tôi ngượng ngùng cười xuề xòa trước lời chăm chọc của 2 con ma nữ ! Chợt tôi nảy ra một ý … làm bọn này dị mặt chơi … bọn gà … tôi nói:
– À, mấy em bao nhiêu tuổi rồi !
– Trời … tự nhiên hỏi kì quá !
– Ờ ..để mình xưng hô cho dễ ..
– Thì cứ biết em nhỏ hơn anh là được rồi ( con lạy hồn )
– Vậy há ! Vậy mấy … bạn học trường nào ?
– Sặc … anh hỏi thiệt hay dzỡn vậy !
– Thiệt , thì không biết mới hỏi mà
– Anh đoán thử !
– Mình không biết! Mà các chị … học trường nào chắc trường đó giải thể sớm quá …
Hai con trố mắt nhìn tôi ?
– Sao giải thể !
– Thì có học sinh như hai chị thấy giáo nào chịu nổi !
Hai con nhăn mặt !
– Là sao ?
– Thì … xinh quá , ổng lo nhìn chứ không lo dạy !
Định chém cho chúng một nhát nhưng nghĩ lần đầu tới nhà, nhập gia tùy tục, thôi đành … buông lời ngon ngọt !
– Chu cha … cái miệng anh dẻo quá nhen !
Cả 3 cười vang … một con nói
– Thiệt ra tụi em cũng đi học
– Ủa , trường nào vậy , chuyên xvs hay xsd – tôi tỏ ra ngây thơ
– Cũng chuyên nhưng mà không phải chuyên học
– Chứ gì bạn …
– Chuyên nghệ thuật
– Nghệ thuật gì ?
– Múa với đóng phim …
Tôi ngớ ra trước câu trả lời của nó … một lúc sau mới hiểu ra … đúng là bọn gà !
Cuối cùng thì cũng có tiếng xe dừng trước ngõ … hình như L đã về.
Có tiếng mở cổng … rồi ai đó dắt xe vào sân … hình như là 2 người chứ không phải một ! Trong đó có L. Đúng là giọng L rồi ! Tôi xúc động đến phát khóc khi được nghe thấy tiếng L … Trong tôi , cảm giác sung sướng trào dâng … từ cái buổi chiều định mệnh trên hành lang hôm ấy … đến giờ … dù chỉ 1 tuần nhưng đối với tôi là cả một thế kỉ ! Đã lâu rồi tôi không khóc vì sung sướng và xúc động như thế … giờ đây , khóe mắt căng tràn … những dòng lệ như trực trào lên … chỉ vài giây nữa thôi … tôi sẽ gặp lại em ! Ôi em tôi ! Anh muốn quỳ dưới chân em để xin em tha thứ biết chừng nào ! Giá mà chiều hôm đó anh không quay đi vội vàng để lại mình em trong đau buồn và nước mắt … .
Cánh cửa mở ra …
Em bước vào …
Tôi đứng dậy …
Chúng tôi nhìn nhau … trong khoảnh khắc ấy … tôi chỉ còn biết đến mình em …
Tôi không thể chờ thêm một phút giây nào nữa …
Bật ra khỏi ghế … tôi chạy tới ôm lấy em … trong sự ngỡ ngàng của hai cô gái tiếp viên cùng một người vừa bước vào … một người đàn ông …
Mặc kệ tất cả !
Tôi cứ ôm em như vậy thôi …
Căn phòng giờ đây không còn một âm thanh nào hết … mà hình như tất cả các giác quan của tôi đã gần như tê liệt … vì vui sướng …
Và tôi òa khóc … đã lâu rồi tôi không khóc to đến như vậy … lần cuối là bị ba đánh cách đây vài năm vì tội ăn chơi mà không chịu học … và giờ tôi lại khóc rống lên như một đứa trẻ …
Cơ thể em … tỏa ra hơi nóng mạnh mẽ … hình như hành động của tôi đã làm bùng lên ngọn lửa nào trong em … em cũng òa lên khóc …
Em đánh tôi tới tấp … áp mặt vào má tôi … tôi đau đớn và xúc động khi được cảm nhận dòng nước mắt nóng hổi của em trên vai … những đau khổ trong câm lặng mà em đã chịu đựng ..xin em cứ khóc cùng tôi …
Tôi nghẹn ngào :
– T xin lỗi … T biết hết rồi … T …
Em cũng lạc giọng trong nước mắt
– Đồ … .! Sao không đi luôn … đi !
– Tha ..tha … cho … T đi … L. T biết T … sai … rồi !
Từng giọt mặn nồng … đẫm mắt ướt … đẫm bờ môi … nước mắt của em … đắng đắng đầu lưỡi ..
– Hai đứa lại bàn ngồi đi !
Giọng nam từ bên ngoài cửa cất lên phá vỡ không gian câm lặng … .
Buông em ra … tôi nhìn ra ngoài cửa …
Đó là một người thanh niên, khuôn mặt khá nghiêm nghị trông có vẻ đáng hoàng nhưng tiếc là hình xăm trên bắp tay gân guốc anh ta làm tôi liên tưởng ngay đến một kẻ … du đãng. Có lẽ là anh của L…
Trở lại chỗ ngồi … sặc … hai bà cô mắt cũng đỏ hoe … chắc lần đầu 2 bà chứng kiến một cảnh tái ngộ trong nước mắt bước ra từ những bộ phim hàn quốc và made in tự tui và L …
Ngồi xuống bên tôi, búp bê chắc cũng đang hồi hộp chờ đợi điều xảy đến tiếp theo …
Dù có thế nào đi chăng nữa, lúc này trong tôi tự thề với trái tim mình sẽ làm tất cả để L trở về bên tôi … nhìn sang L … mắt em đỏ hoe … cúi xuống dưới bàn. Một bà cô móc ra hộp khăn giấy, đưa cho tôi và L, cô nàng tỏ ra hết sức chân thành :
– Hai người lau mặt đi, nước mắt nước mũi tùm lum ta la kìa ! Gì mà như phim vậy trời !
Nhìn sang em …
Em nhoẻn miệng cười vì câu nói của cô bạn … nụ cười ấy … có lẽ sẽ theo tôi đến cuối cuộc đời … trên khuôn mặt trắng xinh, đôi mắt đỏ hoe và hàng mi ngấn nước … nụ cười ấy xuất hiện … là nét vẽ hoàn hảo khiến bức tranh hoàn mĩ về vẻ đẹp của cảm xúc thêm rực rỡ …
– Hai bà lên ngủ đi , để tui nói chuyện với tụi nó coi ! – Ông anh ra lệnh …
Trong lúc phắn lên gác … hai bà cô còn không quên ngoái lại nhìn chúng tôi bằng ánh mắt hết sức ái ngại và lo lắng … hình như có điều gì đó … sẽ không an lành … tôi tự nhủ …
…