Hơn một năm sau, một buổi tối đang ngồi trà đá với mấy ông bạn thì có tin nhắn đến. Mở ra xem, tôi quá bất ngờ khi đó là tin mời đám cưới của em. Tôi chợt cười đầy cay đắng, cuối cùng thì nó cũng đến.
Ngày em cưới, tôi đã đứng bần thần gần nửa tiếng đồng hồ trước cửa khách sạn nơi tổ chức rồi mới quyết định đi vào. Lúc vào thì đã tan tiệc, tôi nhìn thấy em lộng lẫy trong bộ váy cưới, đang chụp ảnh cùng mấy người bạn.
Tôi đứng tựa vào góc phòng, châm điếu thuốc hút, nhìn em thật rạng rỡ. Bất chợt, anh mắt em nhìn về phía tôi, y như cái lần tôi đi xem em thi hoa khôi. Chỉ khác là lần này, tôi không bỏ chạy, cũng như em không hề đi xuống.
Tàn điếu thuốc, tôi đi ra ngoài xuống cầu thang đi về. Vừa ngồi lên xe thì điện thoại reo, em gọi :
– A lô.
– Anh…anh đâu rồi ?
– Anh đi về rồi.
– Anh.. anh à, em, em…
– Thôi đừng nói nữa, anh hiểu. Hạnh phúc em nhé !!!
Bên kia vang lên tiếng khóc, rồi giọng em vang lên :
– Anh à, em xin lỗi, em là đứa không ra gì.
Rồi tiếng ngắt máy vang lên. Tôi bần thần, nghĩ mà cay đắng, rồi tiếng tin nhắn, lại là của em : “ Cảm ơn anh vì tất cả”.
Đó cũng là những liên lạc cuối cùng giữa tôi và em.
…
Hơn một năm sau ngày cưới của em, Ly về nước. Chúng tôi đã gặp nhau, Ly thông báo là chuẩn bị cưới, chồng sắp cưới của Ly là một anh chàng bằng tuổi chúng tôi, cũng là du học sinh cùng với nàng. Ly cũng đã biết chuyện mà chú Phát đã nói với tôi trước đây, nên nàng cũng không còn giận gì tôi cả. Thậm chí nàng đã bảo chia tay anh chàng kia để quay lại với tôi nhưng tôi không đồng ý vì nhiều lý do.
Sau ngày đó, tôi đã tập trung hoàn toàn vào công việc làm xây dựng. Công việc vất vả, tiền kiếm được cũng không dễ như trước nên đôi lúc chính tôi cũng thấy chán nản, nhưng rồi cũng cố gắng vượt qua được. Thỉnh thoảng chớp được mối hàng nào tôi cũng đánh một quả, nên nói chung là cũng đủ sống, không phải xin tiền bố mẹ. Hiện tại gia đình tôi đã chuyển hết lên Hà Nội, lí do chính là để em tôi có điều kiện học tập tốt hơn. Tôi hiện tại cũng đang làm chỉ huy trưởng một công trình ở Hà Nội và đang là độc thân vui tính và cũng gần như không còn liên quan gì đến những việc linh tinh nữa.
Hằng sau ngày đó thì chúng tôi không còn liên lạc mặc dù em cũng sống ở Hà Nội. Qua bạn bè tôi cũng biết em có một bé trai nay đã 2 tuổi, tuy nhiên cuộc sống của em không hạnh phúc vì thói trăng hoa của chồng em.
Ly hiện giờ cũng sống ở Hà Nội, nàng cũng mới sinh một bé trai tháng 8 vừa rồi, lễ cưới của em tôi cũng đến dự và là cha đỡ đầu con trai em. Chú Phát hiện cũng đã lên Hà Nội sống cùng vợ chồng em. Tôi thỉnh thoảng vẫn qua thăm chú, nói chung tôi vẫn giữ mối quan hệ thân tình với già đinh nàng, chúng tôi sau này cũng vẫn là những người bạn tốt của nhau.
Cậu tôi hiện giờ vì nhiều lí do nên không làm than nữa mà chuyển sang đánh hàng Móng Cái. Long Vân hiện giờ vẫn là cánh tay phải của cậu tôi, hắn đã lấy con gái cậu, đẻ 2 thằng con trai sinh đôi, nên giờ theo vai vế trong nhà hắn phải gọi tôi là anh. Thằng Huy thì sau này dính phải một vụ lăng nhằng, bị kết án “ cướp có tổ chức ”, cũng được một lần lên báo công an nhân dân, hiện đang bóc những tờ lịch cuối cùng tại trại giam Ba Vì.