Một hôm nọ, khi tôi đang ngồi chơi ở quán thì có tin nhắn:
“ Em chào anh, anh có phải anh Béo không? Em rất muốn làm quen với anh, có được không ạ ? ”
Dis, tôi không trả lời, cất lại điện thoại vào túi. Không phải tôi kiêu căng chảnh chó gì đâu, cơ bản là mấy em mà chủ động đi làm quen đa phần là Lascotte, hơn nữa tôi nghi là mấy đứa bạn tôi nó bày trò. Được khoảng 15 phút thì lại thấy rung ầm lên, mở ra thì là cái số vừa nt goi, tôi bốc máy :
– A lô.
Tút…. tút…. tút…
Dis, nháy máy để mình đọc tin nhắn đây mà.
Được khoảng 10 phút thì lại thấy số đó gọi đến
– A lô.
– Sao mà anh kiêu thế ? – một giọng con gái cất lên làm tôi khá bất ngờ.
– À, tưởng ai, hóa ra là bà, sao tự nhiên rồng lại gọi cho tôm thế ?
– Ơ, đã nhận ra tôi rồi à ?
– Tôi có quen đứa con gái nào ở trong Nam đâu mà chẳng nhận ra.
– Hi, ông đang ở đâu thế ?
– Đang ở trên quán, sao, gọi chơi hay có việc gì ?
– Tôi nhớ ông tôi gọi không được à ?
– Thôi khỏi bà chằn, bà nhớ tôi thảo nào mấy hôm nay đau đầu quá. Đang định mai đi chụp cắt lớp.
– Eo, lâu lâu không gặp ông vẫn điêu như xưa. Gọi ông đợt này có việc nhờ ông đây.
– Nói đi.
– Nhà tôi chuẩn bị về HP, không ở Sài Gòn nữa. Tôi cũng chuyển về Hà Nội học KTQD, thủ tục lo xong hết rồi, chắc 1 – 2 tuần nữa là tôi ra, ông thu xếp tìm cho tôi cái nhà trọ đẹp đẹp, để tôi ở còn đi học.
– Thật hả ? Bà nói đùa hay thật vậy ?
– Thật mà, ông lo tìm đi nhé, hôm nào tôi ra mà chưa có chỗ ở là chết với tôi.
– Rồi yên tâm, thế nhé, có gì tôi sẽ gọi lại ngay.
– Rồi ok.
Cúp máy xuống, tự nhiên tôi nhớ lại những kỉ niệm với cô tiểu thư Sài Gòn, miệng tủm tỉm cười. Đột nhiên thì điện thoại reo cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi, cậu Minh, hay dưới nhà có chuyện gì à ?
– Vâng cậu ạ.
– Mày đang ở đâu đấy ? Nói chuyện được không ?
– Vâng cậu cứ nói đi
– Cái Ly con chú Phát nó chuẩn bị ra Hà Nội học đấy, chú Phát bảo tìm cho nó cái nhà ở.
– Vâng, nó cũng vừa gọi cháu. Mà sao cậu không bảo chú ấy mua lấy một cái cho cái Ly nó ở, chứ tiểu thư như nó ở trọ sao được?
– Thì chắc là sẽ mua, nhưng còn từ từ, thời gian đầu mày cứ tìm nhà cho nó.
– Vâng cũng được, để mai ngày kia cháu tìm xem. Cháu chào cậu.
Vừa cúp maý xuống thì lại thấy lão Phương gọi, quanh đi quẩn lại vẫn là chuyện cái Ly, mà chốt hạ vẫn là tôi phải đi tìm nhà cho nó ở.
Đang tính mai nhờ thằng em ở quán đi tìm hộ thì lại điện thoại, bỏ ra thì là mẹ tôi gọi, vãi, chẳng lẽ mẹ cũng biết cái Ly
– Vâng con nghe mẹ.
– Uh, con đang ở đâu đấy ?
– Dạ con đang trên quán nhưng cũng không có việc gì, con đang ngồi chơi, mẹ ăn cơm chưa ?
– Rồi, mẹ đang ngồi uống nước với cậu Minh mày đây. Cậu vừa nói chuyện có bạn thân cậu có con bé con chuẩn bị ra học đại học ở Hà Nội ( mẹ tôi không biết việc tôi có quen chú Phát và cái Ly, chuyến đi Sài Gòn của tôi mãi về sau khi tôi ra trường mẹ mới biết. Sau này tôi cũng biết là mẹ cũng biết chú Phát, thời cậu tôi và chú Phát làm ăn với nhau, chú Phát thường xuyên ăn ngủ nhà ông bà ngoại tôi )
– Vâng thế sao ạ ?
– Con bé đó tiểu thư lại mới ra sợ lạ nước lạ cái, nhà mình chỉ có mỗi mình con ở, mẹ định cho nó ở nhà mình, chờ chú ấy mua được nhà thì nó chuyển.
– Con thì chẳng sao đâu, nhưng có sợ chú ấy với đứa kia nó ngại thôi. Nó về nhà mình, có gì con ở trên quán một thời gian cũng được.
– Không cần, lần này nếu nó vào ở, nhà nó sẽ có một cô giúp việc đi cùng, nó ngủ với cô giúp việc ở trên tầng 3.
– Ô, thế thì ngon. Thế lúc nào nó chuẩn bị ra mẹ điện cho con nhé. Vâng, con chào mẹ.
Tôi thở phào, thế là đỡ phải đi tìm nhà, mà mấy hôm nữa cái Ly ra, lại có giúp việc đi cùng, đời tươi rồi.
Cả tuần hôm đó tôi khá vui vẻ, việc sắp được gặp cô bạn tiểu thư làm tôi vui lên nhiều, hơn nữa lại sắp có người về ở cùng, nhà cũng có hơi người, bớt lạnh hơn ( tôi thời gian trước toàn ở quán là chính, vì về nhà cũng buồn )
Tôi dọn dẹp lại nhà cửa, gọi thợ sửa lại điện nước. Rồi tôi cũng mua thêm ít bát đũa xoong nồi, cắm lại tủ lạnh. Đm, thời gian trước mang tiếng có người mà như cái nhà hoang.
Rồi ngày mà chú Phát và Ly ra cũng đến. Hôm đó lão Phương đi đón, còn tôi ra chỗ nhà hàng, đặt chỗ chuẩn bị tiệc liên hoan.
Vừa chuẩn bị xong xuôi thì lão Phương cũng về đến. Nàng từ trên xe bước xuống, vẫn cái phong thái tiểu thư đó, nhưng kiểu tóc mới làm nàng trông xinh hơn nhiều. Chú Phát tiến tới, tôi đưa 2 tay ra nắm tay chú :
– Cháu chào chú ạ.
– Chào chàng trai trẻ, dạo này nhìn phong độ gớm nhỉ.
– Dạ, cháu cám ơn chú. Thôi chú với mọi người vào đi ạ.
Tất cả bước vào, nàng đi qua, nháy mắt với tôi. Vào bàn tiệc, nàng chạy lại nhận chỗ ngồi cạnh tôi. Tất cả nâng ly chúc mừng buổi gặp mặt. Được một lúc, chú Phát bảo:
– Đợt này cái Ly ra đây học, phải nhờ thằng Béo nhiều đấy.
– Dạ chú quá lời, đợt trước chú đã giúp anh em cháu nhiều quá rồi, cháu giúp Ly có tý chút ăn thua gì ạ. Hơn nữa chú lại là bạn cậu Minh, hôm nọ mẹ cũng gọi cho cháu ạ.
– Uh thế được rồi, chú uống với mày một ly.
Uống xong ly rượu, lão Phương quay sang bảo chú Phát :
– Anh à, nhìn 2 đứa cũng đẹp đôi quá còn gì.
– Uh, lần này ra kiểu gì cũng phải kiếm con rể, nếu mà được thằng Béo thì tốt quá.
– Ba này, trêu con – nàng phụng phịu.
– Thôi đi cô ạ, thích bỏ mẹ đi còn sĩ – lão Phương chen vào.
Tất cả phá lên cười, tôi cũng cười, quay sang nhìn nàng mặt đang đỏ ửng lên vì ngượng.
Ăn uống xong xuôi tất cả đi về nhà tôi, thu xếp chỗ ở cho Ly. Nàng với bác giúp việc ở tầng 3, tôi thì ở tầng 2. Dọn dẹp xong đâu đấy, thì cũng gần tối, nhưng chú Phát vẫn bảo lão Phương đánh xe đưa về HP luôn, vì có cái hẹn tối dưới đấy. Còn lại tôi với nàng, tôi bảo :
– Thôi cũng muộn muộn rồi, hay hôm nay ăn cơm ngoài nhé.
– Thôi, chợ ngay đây, bảo bác Duyên đi chợ ù cái là xong, cơm nhà, trưa nay ăn tiệc tôi chẳng ăn được gì cả.
– Uh thế cũng được.
– Mà dạo trước ông tự nấu cơm ăn hả ?
– Không, trước một là tôi lên quán ăn với bọn nhân viên, nhưng đa phần là tôi ăn ngoài.
– Thế từ giờ tôi ở đây rồi, ông về ăn cơm rồi tối đi làm, đỡ phải ăn ngoài hại sức khỏe lắm.
– Ok.
Tối hôm đó bữa cơm quả thật là ngon. Ăn xong tôi bảo :
– Thôi giờ tôi phải lên quán một lúc, bà ở nhà nghỉ sớm đi cho đỡ mệt. Mà bao giờ đi làm thủ tục nhập học thế ?
– Trong ngày mai, cũng chẳng có gì, chỉ cần lên trường gặp ông bạn ba tôi thôi, còn lại ông ấy làm nốt cho.
– Thế bà hẹn ông ấy đầu giờ chiều mai đi, vì sáng mai tôi có tiết học. Chiều tôi nghỉ tôi đưa đi. Tý nữa 2 bác cháu cứ khóa cửa ngủ trước đi, tôi về tôi ngủ sau.
…