Lâm đã bơi đến gần bờ.Hắn ngoi ngóp chỉ giữ đầu trồi lên, không đứng dậy vội. Hắn căng mắt quan sát tình hình trận đấu súng ở bên vạt rừng, cự ly chừng hơn năm chục mét tính từ bờ sông mà hắn sắp đặt chân lên…
Ném “lựu đạn gây mê” từ xa năm mươi mét là rất mạo hiểm, độ chính xác rất khó đảm bảo! Hai chai thuỷ tinh chứa đầy chất khí “Hơi Thở Của Quỷ” cần sự chính xác đến tối đa mới có thể giúp ích được cho hai người họ…!!!
…
Lâm để ý đến một chục thằng cướp đang núp làn đạn phía sau lều trại chứa súng: lúc này, dưới sự quát nạt của Kiên điên, bảy thằng đã mang súng và dao chạy ra mé rừng để truy kích; còn lại ba thằng chết nhát thì đang lùi một chút, kiểu như áp sát để canh chừng bốn cô gái lõa lồ trần truồng đang bị trói đứng gần đống lửa kia…. – thật ra chúng chỉ muốn mượn thân xác của các nàng để vừa che đạn vừa tìm góc bắn mà thôi…
Không thằng nào còn nhìn ngược về phía dòng sông. Tất cả mọi ánh mắt đang dáo dác ngó quanh vạt rừng cây tối đen như mực….
Lâm quyết đoán đứng lên khỏi mặt nước, nhẹ bước mò lên trên bến thuyền xếp bằng bao cát. Hắn êm ái, khẽ khàng, khom người xuống mà áp sát lại nơi ba thằng chết nhát đang bu quanh các cô gái trần truồng… Hắn không quá sợ hãi bị phát hiện ra, vì đã có một vật cản tuyệt vời chắn ngay giữa hắn với ba thằng :
Ngọn lửa!
Tính theo một đường thẳng thì Lâm đang cách mép nước sông đã hơn mười mét. Mười mét tiếp theo, là đến đống lửa trại bập bùng. Rồi trên dưới năm mét nữa chính là đám nhát gan, và bốn nàng con gái loã lồ bị trói vào các thân cây…. Tất cả xếp theo một đường thẳng hoàn hảo!!!
Sở dĩ Lâm nhìn thấy được ba thằng cướp và các nàng kia, là vì hắn đã nhìn kỹ từ xa, từ khi chưa lên bờ…. Còn ở cự ly gần như thế này, ánh lửa sáng bừng đến loá mắt, không ai nhìn xuyên qua được luồng sáng bừng bừng chói lọi đó nổi!!!! Ánh lửa che chở trọn vẹn cả cơ thể Lâm đang yên lặng tiếp gần mà không để cho ai phát hiện ra! Đống lửa trại cao ngùn ngụt cứ như đã được…ông Trời đặt ngay vị trí đó để giúp cho Lâm vậy!…….
…
Trong khi Lâm đang tiến lại càng lúc càng gần hơn từ phía Bắc – phía con sông, thì Kiên điên cùng cả lũ vẫn đang trần truồng chăm chú nhìn vào trong cánh rừng già phía Tây…..
…
Sau hai loạt đạn đầu tiên, Cửu Nhạn đã bắn tám viên “một phát một mạng”, hạ được tám đứa trong bọn. Vừa lúc y đang định chạy ngược trở lại góc phía Nam để làm chúng mất phương hướng, thì đã nghe Kiên hét lên chữ “AK”. Y hiểu rõ việc chạy giăng ngang trước làn đạn ria khủng khiếp ấy là việc làm ngu xuẩn tới cỡ nào, nên lập tức bỏ ý định cũ, chạy thẳng một đường dọc trùng với trục đường đạn sẽ đi, lập tức vọt ra xa khỏi vị trí cũ gần sáu chục mét……
Ở cự ly đó, đạn AK ria ngang qua trăm viên thì chắc chắn đã vướng vào cây rừng hết chín mươi chín rồi, y chẳng lo ngại nữa! Y quay đầu ngược lại, bỏ băng Kiên điên sau lưng, lập tức tập trung đối phó với mối nguy hiểm khác:
Hai thằng canh gác ở góc phía Tây đã mò về tới nơi!
…
Chỉ bằng cách nằm im lẩn xuống nền lá khô rồi lại bất thần vọt lên với hai mũi dao bén nhọn trong hai tay… Cửu Nhạn đã lại lấy mạng luôn hai thằng lơ ngơ đó!!! Nhanh, ngọt, và êm ru, cùng một thủ pháp giống hệt như khi y xuống tay với bốn thằng gác cửa phía Nam! Hai thằng tuần tra tội nghiệp đang hớt hải chạy về thì bị xuyên lủng cuống họng, ngã sấp xuống chết ngay trong lúc vẫn đang còn đà chạy tới cực nhanh….!!!! Thủ pháp của con cọp rừng năm xưa đến nay vẫn còn quá thuần thục, chưa hề bị tháng năm bào mòn đi….!
Hai tiếng “Sực sực” rồi “Bịch bịch” mà Kiên nghe thấy khe khẽ chính là tiếng dao xuyên vào cổ họng, cùng với tiếng ngã sấp nặng nề của hai cái thây tung tóe máu me…..
…
Để rồi, khi dòng máu nóng còn chưa kịp chảy xuống khỏi lưỡi dao, Cửu Nhạn đã lập tức chạy như bay ngược trở về phía Nam. Y đang ở cự ly cách xa hơn năm sáu chục mét so với đợt tập kích đầu tiên nên lúc này cần ưu tiên tối đa cho tốc độ và sự biến đổi… chứ tính cẩn mật kín đáo thì đã không còn cần thiết nữa rồi….!
…
Quyết định của y thực sự vô cùng hợp lý: ….khi Kiên vừa mới mò đến chỗ hai thằng tuần tra nằm bất động… thì Cửu Nhạn đã vượt qua một đường vòng cung rộng lớn đi xa khỏi điểm đó, quay trở lại ngay nơi mà y bắn bốn phát đạn đầu!!!
Từ góc quan sát cũ, Cửu Nhạn lại ở trong cái thế của một bóng ma săn đêm nhìn ra đám “con mồi” ngoài sáng: y thấy Kiên quay trở về với đám đệ, giật lấy cây súng AK thứ hai còn đạn đầy băng. Y thấy con sói dại phất tay chỉ đạo lùa bọn cướp tản ra thành vòng khắp bốn hướng, mỗi hướng ba thằng. Y thấy ba thằng nhát cấy đang “canh gác” ngay chỗ bốn cô gái trần truồng bị trói vào cây…….
Và, y thấy thằng Lâm!!!!
Cũng đúng theo quy luật xa gần khi nhìn qua chùm sáng chói lòa của lửa – Cửu Nhạn ở trong bóng đêm cách xa gần ba chục mét mà nhìn, nên ánh mắt y hoàn toàn có thể xuyên qua ánh lửa mà quan sát được thằng Lâm: Hắn đang rùn người sát đất, cầm sẵn hai chai “Hơi Thở Của Quỷ” trên hai bàn tay, hắn rề sát người tới phía sau ngọn lửa bập bùng, chỉ cách không đầy hai sải tay!!!! Gương mặt Lâm bị ánh sáng rực rỡ át mất nên Cửu Nhạn chưa rõ hắn đang sắp chuyển hướng sang phía nào hay là sẽ ném chai luôn… nhưng cơ thể bất động cứng đơ của thằng nhóc đã tố cáo hắn với Đại Ca của mình:
Lâm đang bị “kẹt” rồi!!!……
…
Chỉ cách đống lửa không tới hai mét, Lâm đang an toàn, chưa có ai phát hiện ra hắn. Ba thằng đứng canh các cô gái chỉ cách ánh lửa năm mét về phía sau nên hoàn toàn không nhìn ra Lâm! Nhưng cái khó cũng chính là ở chỗ đó:
Lâm cũng không còn nhìn thấy được gì nữa hết!!!
Ánh lửa chói lòa đã che chắn cho Lâm hoàn hảo đến mức ……che luôn cả tầm nhìn của hắn!
Nếu muốn ném hai chai thủy tinh đi cho chuẩn xác, thì cần phải NHÌN THẤY mới được chứ!!!
Nhưng nếu lúc này hắn lách ra một góc tránh ánh lửa, hắn sẽ thấy rõ vùng không gian phía trước hơn – thì đồng nghĩa với bọn kia có được cơ hội tương tự để thấy được hắn!!!!………
Lâm hoang mang cực độ đến mức “đứng hình” , từng cơ từng khớp và cả từng sợi dây thần kinh trong đầu căng cứng ra trước cảnh “tiến thoái lưỡng nan”! Khi tiếp cận từ bờ sông vào được gần như thế này, hắn cứ nghĩ mọi thứ sẽ thuận lợi dần lên…… Nào ngờ, đến lúc có cơ hội để ném chai đi thì lại vướng phải cái thế kẹt – tiến không được, lùi không xong! Ném chai ngay thì….không thấy đường….!!!!!!
Lâm nhận ra chính mình đã ngu xuẩn bước chân thẳng vô cái “điểm chết” này, chứ chẳng phải tại ai tại điều gì hết…….!!!!!
“Kinh nghiệm của mày vẫn còn quá non nớt để có thể thành công ở nơi Tử Địa này, Lâm ơi…………!!!!!!” – hắn đang cay đắng chửi rủa bản thân liên tục, sự sỡ hãi bao trùm lên Lâm khi hắn nghe thấy Kiên lùa bọn đàn em đi tản ra bốn góc….
Chỉ cần tản rộng ra và lấy được góc nhìn, chúng sẽ thấy Lâm ngay!
Lâm đã nhờ ơn ngọn lửa, núp bóng ngọn lửa, và giờ đây lại bị chính ngọn lửa chó má đó….cài vào bẫy chết!!!
Giữ yên ở tại đây cũng bị lộ, mà ngay lúc này có muốn lui trở lại con sông, cũng không cách nào mà không lộ!!!………
…
Nhìn tư thế cứng đơ và hơi có phần run rẩy của thằng nhóc con, dù ánh lửa lập loè đã che đi nhưng Cửu Nhạn dư biết hắn ta đang khổ sở bí bách tới mức nào…!!! Ngay lúc này, khi mà đám đệ của Kiên điên tản rộng ra, thì thằng nhóc không chỉ gặp nguy, mà cả cơ hội tấn công bằng thứ hoá chất ma mị kia cũng sẽ mãi mãi trôi qua mất!!!!!
Cửu Nhạn quắc mắc sáng rực lên, không cần suy nghĩ thêm một nhịp nào nữa, y phải lập tức khuấy động tình hình, để thằng nhóc ngu đần này thoát góc và tìm được thời cơ ném hai chai thuỷ tinh đó! Y hít lấy một hơi sâu…. rồi vùng chạy thục mạng chếch sang cánh phía Tây, thẳng về phía mà bọn Kiên điên đang từ đó tản ra!!!!
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG……….. liên tục đến ép tim, Cửu Nhạn vừa chạy hết tốc lực, vừa xả đạn như mưa! Độ chính xác gần như bằng không, y toàn bắn trúng cây rừng hoặc sượt ngang qua bọn cướp mà thôi…. Nhưng điều đó không quan trọng nữa….! Y chỉ cần bọn nó CHÚ Ý đến y là đủ rồi. Y cứ thế vừa chạy xiên ngang vừa bắn xối xả không cần nhắm, khiến đám sói điên mau chóng loạn lên đúng như mục đích của y……
…
Kiên và mười bốn thằng cướp liền thu mình sát đất, nhắm theo tiếng súng của Cửu Nhạn mà bắn trả như điên như khùng. Trong tay Kiên lúc này là một khẩu AK-47 còn đầy băng đạn mới, nó kềm chắc tay mà hung bạo ria ầm ầm, kéo ngang theo đường đi của âm thanh K54 vọng ra từ rừng cây… Tốc độ và nhịp ria liên thanh đầy áp lực của AK như kích động tinh thần đám đàn em, cả chục khẩu K54 cũng mau lẹ khạc lửa theo Kiên không ngừng nghỉ….!
…
Hai bên “trao đổi đạn” cho nhau kinh khủng đến mức đám cây rừng muốn nát cả ra, không gian bỗng chốc mà ngập tràn mùi thuốc súng khét lẹt….
Cửu Nhạn chạy với toàn bộ sức lực trong người, lom khom cúi thấp lưng mà vẫn nhanh như điện xẹt, như một bóng ma làn khói lướt nhẹ qua sau những hàng cây…. Tốc độ kinh người đó, cộng với một quỹ đạo hợp lý được cây rừng chắn che lại…..đã giúp cho y vẫn chưa bị trúng một viên đạn nào!….
…
Nhưng ưu thế của y đã sắp hết tác dụng rồi…. Hướng chạy của y đang dần khép vào ngay góc rừng trực diện trước mặt Kiên điên, chẳng mấy chốc nữa mà y sẽ chạy đến một khoảng cây lưa thưa chỉ cách họng súng AK không đầy mười lăm mét…… Cửu Nhạn sắp đâm đầu thẳng vào điểm hỏa lực tối ưu của đối phưong rồi!!! – và ngay lập tức y nhận được một lời cảnh cáo cho mối nguy đó: một viên K54 ghim xéo vào vai phải của y!…..