Lâm đụ Hoàng Lan, mà bên tai nghe như vẳng tiếng gầm gừ dữ dằn của nàng cọp cái…Hắn cắn đầu núm vú Hoàng Lan, mà cảm giác như tiếng khóc thét kia là của Trúc Vân…
Hắn cứ bị nàng công nhân đó ám lấy đầu óc, hiếp cô gái khác mà toàn hình dung ra gương mặt hung dữ kiên cường…..
…
Lâm nổi điên vì lẽ đó. Hắn biết mình “bệnh” nặng lắm rồi!!!
Và Lâm trút hết cơn cuồng nộ giận dữ vô cớ ấy vào lồn, vào vú Hoàng Lan tội nghiệp……!
Lâm đâu hề biết rằng, âm thanh văng vẳng đó là thật!!! Tiếng khóc thét của Trúc Vân chính là thật sự đang dội trong 4 bức tường hầm: là tiếng tỉ tê phát ra qua loa smartphone, từ đoạn video clip!!!!!
Lâm chỉ đang như kẻ say thuốc, như thằng ngáo đá ngu đần…. Cái quay cuồng loạn nhịp không phải là lỗ tai, đôi mắt hay là đầu óc Lâm….
Mà chính là trái tim hắn!…..
…
“Krắc!!!!!!!!! Kítttttttt!!!! “
Tiếng kim loại cọ sát rồi bị bẽ gãy, tiếng gỗ bị nạy bật ra, tiếng một đôi chân chạm xuống sàn hầm…..
Lâm giật bắn người khi vừa nghe tiếng gãy của ổ khoá nắp hầm. Khi nắp bị cạy bật lên, hắn đã rút cặc ra chớp nhoáng khỏi cơ thể Hoàng Lan (cô gái oằn lưng lên, hít hơi vào hụt hẫng….vì….cái lỗ trống bị bỏ lại quá đột ngột!!!)
Nhưng mọi phản xạ của Lâm đều chậm một nhịp….!
Khi hắn xoay người lại và nhảy xuống khỏi giường, thì kẻ đột nhập đã lướt đến sát bên cạnh.
Khi hắn còn chưa kịp vung tay hay mở miệng hỏi một tiếng “Ai….!? “ thì cổ họng đã bị nắm lấy rồi…
Người ấy bóp cổ, nhấc Lâm lên khỏi mặt đất nhẹ như không, rồi gọn gàng quẳng nguyên cả cơ thể Lâm vào góc!!!
“Cốp”, đầu Lâm va vào tường.
Mắt hắn nhoè đi vì đau, cố gắng mở ra thật to mà nhìn…..
…
Cửu Nhạn câm lặng đứng đó, tia nhìn băng giá ghim vào đôi mắt lạc hồn của Lâm….
…
Không gian thời gian trong căn hầm bỗng chốc hoá đá hết…….
…
Đoạn video trên smartphone vừa chấm dứt. Trong lúc nó chuẩn bị tự động tua lại lần thứ ba, Màn hình tối đen, âm thanh im bặt….
Hoàng Lan nín khóc, sững sờ trước biến cố này. Một nửa trí óc nàng đang reo mừng vì có người đến cứu… Nhưng một nửa kia thì xấu hổ đến mức muốn tự vẫn cho xong!!!!
Nàng đang nằm trần truồng loã thể trên giường, nước nôi ướt đẫm toàn thân….. Tay chân nàng giang rộng, háng mở ra đưa trọn vẹn hết cái nơi sâu kín nhất của con gái vào mặt người đó!!!!
…
Lâm thì nằm xoãi dưới đất, hơi dựa lưng vào góc tường, ánh mắt trống rỗng giương lên nhìn người đó….
…
Nếu thật sự có Ông Trời, hay là Diêm Vương…..… và nếu hai ông ấy có cùng lúc giáng xuống căn hầm của Lâm bây giờ…. Chắc cũng không khiến cho hắn mất hồn lạc vía đến như vậy!!!!
…
Đọan video clip bắt đầu phát lên. Lần thứ ba. Tiếng lửa tí tách hoà theo tiếng rên rỉ khóc than của sáu nàng con gái dội đều đều trong bốn bức tường hầm….
Âm thanh cắt đứt sự câm lặng đáng sợ. Lâm như nhập được hồn về xác, lẩm bẩm gọi:
“Đại…. Đại…. Ca!? Đại ca??????? “
Hắn vẫn chưa thể tin nổi vào mắt mình!!!
…
“Mấy năm qua….. Mày sống sung sướng quá hả Lâm!?”
Cửu Nhạn lên tiếng, âm vực lạnh như băng…. Tiếng nói như nấm đấm dội vào tai Lâm, xác nhận với hắn rằng người đó đúng là Lê Phi Nhạn năm xưa….
…
“Đại…. Đại ca….. Anh… sao anh ở đây!? “
“Con bé hen suyễn hôm kia mày hiếp, tao quen! “
Cửu Nhạn gọn gàng, không cần nói vòng vo.
Lâm cảm giác như máu trong người chảy ra hết sạch. Cơ thể hắn lạnh như chết rồi…..
…
Lâm nghe đầu mình có tiếng vo ve, ngu đần, trống rỗng, chẳng nghĩ ra cái gì để nói. Lại còn nghe vang khe khẽ trong phòng tiếng khóc giống như tiếng Trúc Vân…..
Hắn đã quỳ lên trên hai đầu gối từ lúc nào không rõ…
Hắn ngừng cả hơi thở, ngập ngừng nhả từng chữ như thể không biết nói….
“Đại…. Đại ca…. Em không… thật tình em….. Lúc em….. Con bé bị bệnh…. Em không….. Em… hôm qua em đã thả ra rồi…… “
Lâm cảm giác như mình đang nhìn vào mắt Thần Chết.
…
Niềm kính trọng, nể sợ, quý mến mà năm xưa hắn dành cho Cửu Nhạn vẫn còn nguyên. Ký ức năm xưa, những gì hắn học được, những ân tình hắn đã nhận…, mười ngày đêm hắn gọi tiếng ĐẠI CA bằng tất cả lòng chân thành….vẫn còn nguyên!
Lâm nhìn Cửu Nhạn với ngàn vạn câu hỏi bật lên trong đầu mà không thể mở miệng. Lòng kính nể khiếp sợ đối với y vẫn hệt như mười một năm về trước… Chỉ là, tình cảnh hắn gặp lại Đại ca quả thật không thể nào tréo ngoe hơn nữa…
Cửu Nhạn liếc mắt sang Hoàng Lan đang nằm loã thể trên giường. Nàng bắt gặp tia nhìn sắc bén băng lãnh của y, miệng vẫn bị bịt kín băng keo nên chẳng thể kêu lên… chỉ biết van nài cầu cứu qua ánh mắt, đồng thời cố gắng khép háng lại che đi cửa mình đang mở rộng (còn đôi vú trắng phau đang phập phồng thì chẳng cách nào mà che được cả!!!!) …. Cô nàng xấu hổ đến cùng cực, và cũng sợ hãi nữa!…. Tiếng gọi “Đại Ca” của Lâm làm nàng phân vân hốt hoảng, chẳng biết kẻ này là ân nhân hay là…..tên đồng phạm hiếp dâm thứ hai!!!
…
Cửu Nhạn đột nhiên ngẩn ra một lúc, rồi thở dài, y tiến lại ngồi xuống ghế, cạnh bên chiếc bàn đang đặt smartphone phát đoạn phim sex.
…
Câu nói ấp úng không ra hơi của Lâm làm y động tâm nghĩ ngợi
“Dù sao thì con Thuỳ Lam cũng được thả về nhà an toàn rồi…. “
…
Vậy rút cục, Cửu Nhạn y tìm đến đây để làm cái gì kia chứ!!!???
…
Ừ, dù sao thì Thuỳ Lam cũng về đã về nhà nguyên vẹn rồi. Bà Hai cũng không còn lo lắng khóc than…..
Ừ, bị hiếp thì cũng đã hiếp rồi, con bé tội nghiệp…. Thật ra có còn sống được mấy tháng nữa đâu!????
Ừ thì y cũng đã biết thủ phạm là thằng nhóc Lâm lớn gan lớn mật. Y cũng đã tìm ra nó.
Rồi…. Bây giờ làm gì với nó đây!????