Còn mấy ngày nữa là tới kì thi học kì rồi. Mấy môn tự nhiên thì em chả xoắn… Cơ mà có môn Tiếng Anh là em ngu nhất. Cái đệch nhà nó chứ …. Em là em chỉ yêu mỗi tiếng việt thôi, hee … Thế mà chỉ vì cái lí do chết tiệt đó mà Gái đòi làm gia sư Tiếng Anh bằng được cho em. Em thì không ngại học, nhưng mà thừa biết cái tính bà chằn này … chắc là sẽ không yên thân đây.
Gái: Tí nữa anh về nhà lấy sách vở rồi lại qua đây nhé !
Em: Ơ… Làm gì vậy ?
Gái: Em kèm cho anh môn Tiếng Anh.
Em: Thôi… không có cần đâu. Anh thi chắc đủ điểm qua mà.
Gái: Đủ là mấy ?
Em: Thì 4, 5 điểm gì đó
– Á… đau…
– Sao em suốt ngày động chân động tay thế.
– Cho anh chết, anh học hành thế sao được.
– Anh chỉ yêu tiếng việt thôi, anh ghét học Tiếng Anh
– Có thích lí do không ?
– Thích đấy
– Anh… !
Thế là gái quay ra chỗ khác không nhìn mặt em nữa. Rồi làm mặt dỗi. Lúc đấy sao nhìn gái đáng yêu lăm bác à. Cái mặt thì xị xuống rồi phụng phịu. Cơ mà cái bài này đã đi vào dĩ vãng rồi.
– Nè, dỗi anh hả
-. ..
– Sao thế, hỏi không nói à… Dỗi thiệt đó hả?
– …
– Eo… Nhìn cái má núm đồng tiền xinh thế!
– Hihi. Cái anh này … em không có đùa đâu ( Con gái đứa éo nào cũng thích khen các bác ạ, chúng nó biết là khen đểu ấy cơ mà vẫn sướng ).
Học kì năm ấy, nhờ có gái mà sự quyết tâm của em nó lên cao độ ( em chém cho vui vậy thôi chứ thực ra là bị nó ép học ) nên thành tích cũng khá khẩm so với năm trước. Gái thì chả phải bàn rồi. Điểm tất nhiên là cao hơn em… kể cả môn thể dục. hic.
Sau khi thi xong thì cũng đúng là đến dịp lễ Giáng sinh. Em rủ gái đi luôn. Gái nghe vậy mà vui lắm rồi tíu ta tíu tít. Bọn em đi từ tầm 8 giờ tối. Mang tiếng là noel nhưng thực ra bọn em đi xem phim trước… tại có phải dân theo đạo đâu. Với lại đi sớm thế có mà quốc bộ mỏi cả chân. ). Hồi đó vé phim rẻ lắm, có vài chục nghìn thôi ). Thế là em rủ gái xem phim kinh dị luôn… Em thì cứ nghĩ chắc gái phải sợ mà ôm mình đây… Thế mà lại thế éo nào … con gấu em nó hào hứng lắm… Người sợ mới chính là em… Bác nào xem phim ma của Nhật thì biết ấy. Tởm vãi lều ra.
– Anh… dậy xem kìa
– Em xem đi, anh hơi mỏi cổ tí ( Lúc đấy em sợ quá, éo dám nhìn nữa )
– Hay chưa kìa… Anh dậy mà coi
– Đâu … Á …
Vãi đạn… ở đâu ra trong căn phòng có cái ghế cứ đung đưa … rồi tự nhiên có con ma nữ tóc dài tiến sát ra màn hình chiếu… Nghĩ lại cảnh đó ngày xưa mà em tí thót tim ra ngoài… Từ đấy em éo bao giờ động đến phim của bọn Nhật bổn nữa … ngoại trừ mấy cái phim hành động đơn giản của Nhật 😉
Gái thì cứ cười ngặt nghẽo rồi chê em là nhát cáy. Dơ éo chịu được các bác à. Thế là em xách ass đứng dậy rồi lôi gái đi ra ngoài đường ngắm cảnh không khí noel… Gái vừa đi đường vừa khoác tay em… Ấm ấp thật.
– Anh ơi nhà thờ ở đẹp quá nhỉ.
– Ừ. Có đèn trang trí mà
– Hi… Sau này cưới, mình vào đây tổ chức nhé
– Em … đi xa quá
– Xa là xa thế nào. Em đã yêu ai thì theo đến cùng
– Èo. Chẳng may gặp người khác tốt thì sao …
– Những tình huống như thế… em tự biết phải làm gì… Anh yên tâm. Hi
– Ý anh là… Anh gặp người khác tốt và xinh hơn em thì sao … hehe. Em sẽ không ngăn cản anh chứ…?
– Không anh à
– Hi. Thật đó hả?
– Ừm… bởi vì …
– Vì sao…
– Vì em tin là đủ sức hấp dẫn để giữ anh trở lại. hiii
– !!!
Lúc này cũng gần 12h đêm rồi … Và cuối cùng thì chuông nhà thơ cũng vang lên. Mọi người chúc nhau giáng sinh an lành. Em thì chả biết gái cầu nguyện điều gì… còn em chỉ biết mong ước một điều rằng … một ngày nào đó … cô gái đang ngồi cạnh mình đây sẽ cùng với mình đi suốt quãng đời còn lại
– Tr nè…
– Dạ…
– Em nhắm mắt lại đi… rồi quay lại phía sau.
– Anh… Anh không định dở trò gì đó chứ… Chỗ này đông người lắm đó!
– Trò gì là trò gì… Em cứ làm theo đi
– Hi. Anh kì quá…
Và em cũng chỉ chờ có thế rồi móc trong túi ra chiếc vòng đeo cổ ( có mặt tròn in hình Huyền vũ ), rồi vén tóc gái lên đeo vào cổ gái. Gái bất ngờ lắm … rồi cứ mở to mắt mà nhìn em.
– Em sinh ngày */* nên thuộc cung thiên bình. Những người con gái thuộc cung này thường rất xinh đẹp và nữ tính nhưng đôi khi họ luôn mạnh mẽ và đủ thông minh để vượt được những thử thách khó khăn đang chờ đợi trước mắt. Anh tin rằng em của anh bây giờ và sau này sẽ còn hơn thế.
– …
– Sao vậy ? sao em không nói gì ?
– …
– Bộ em… không có thích à ?
– Anh… Em…em…
Gái khóc rồi ôm chầm lấy em. Em lúc đó không còn cảm giác cái lạnh của những cơn gió mùa đông nữa… Mà là hơi ấm từ người con gái em yêu !
…
Tranh thủ cuối năm được nghỉ, em rủ gái về nhà chơi luôn. Gái nghe vậy thích lắm, cười toe toét rồi bảo sẽ trổ tài nấu nướng cho em lóa mắt. Đây có lẽ là điểm nữ tính nhiều nhất mà em thấy ở gái. (Cá nhân em thấy Gái còn hơn khối đứa bây giờ, ăn mặc sành điệu, lòe loẹt… đến khi bảo làm chả biết gì … Toàn ăn sẵn nằm ngửa ). Cũng may sao hôm đấy nhà em chả có ai ở nhà vì ai cũng bận rộn công việc. Nên hai đứa có không gian riêng tư.
Tả sơ qua nhà em… thì chả thuộc dạng nhà lầu, cao tầng gì… Đơn giản thời đó chỉ là nhà 1 tầng, xây theo kiểu cổ nhiều gian ngày xưa… Được cái đất rộng nên trồng nhiều cây cối. Nói chung chả biết mấy khi ra ngoài mua hoa quả… Cơ bản là toàn xài hàng cây nhà lá vườn. ( Giờ nghĩ lại như xưa cũng tốt… giờ ra ngoài toàn hàng made in china ) Ăn quả táo vào chả khác gì nuốt thuốc độc của bọn phù thủy.
Em chuẩn bị dậy sớm còn để chạy qua rước nàng về dinh. Hì. Nói hài hước tí chứ là qua đón bà chằn kia kia … Chứ muộn một tí lại quay ra dỗi ngay được. Trời hôm đó may sao nắng đẹp chứ không gió rét thổi có mà lạnh buốt óc.
– Anh đến đúng giờ quá nha. Hi
– Tất nhiên anh là con người của công việc. Chứ em không biết cả nhà anh suốt ngày hỏi anh giờ giấc à
– Hi… Thôi đi ông tướng… Em mà không có rèn cho anh … thì sao được như bây giờ!
– !!
– Thôi, đi thôi. Em còn chuẩn bị gì nữa không ?
– Có chứ.
– Ặc… thế sao không nhanh đi… mà còn đứng đây.
– Hi… Là anh với em đi ra chợ anh à.
– Ra đó làm gì…?
“Bốp… Á ! ”
– Để mua đồ ăn chứ sao. Chả lẽ hai đứa mình chết đói à.Thế mà cũng còn hỏi !
– Ừ. Mà nhà anh cũng có mà.
– Em muốn mua thêm ít đồ nấu cho anh mà. Hiii
Thế là hai đứa tụi em lại lò mọ ra chợ từ sớm. Gái chả biết giống tính ai mà mặc cả ghê quá… Rõ ràng là đi từ lúc sớm thế mà lò mọ thế nào gần 10 giờ mới về tới nhà. Đã thế lại còn làm chân cu li… xách lỉnh kỉnh một đống đồ.
– Về tới nhà rồi nè.
– Hi. Nhà anh đây hả ?
– Ừ. Không có to đẹp gì đâu, em đừng chê nha. hii
“Bốp… Á ! ” ( Lại đánh )
– Anh đừng có nói vớ vẩn, em ghét lắm đấy !
– Ừ. Biết rồi. Đùa tí thôi mà … Mời tiểu thư vào nhà. hee
– Hii. Ngoan em mới thương…
– Thương chả thấy đâu … toàn thấy bị đánh à
– Tại hư chứ sao. Hii… Oh nhà anh rộng quá nha, mà mọi người đâu hết rồi hả a ?
– Hôm nay nhà a mọi người đểu có việc nên đi hết cả. hii. Cho nên chỉ có hai đứa bọn mình.
– Hii. Em định chào nhà anh một câu … tiếc ghê !
– Thiếu gì lúc… Sau này còn chào hỏi nhiều. Hehe… Thôi. Em nghỉ đi, anh lấy nước cho mà uống !
– Anh cứ kệ em…
Thế là cũng chỉ kịp nghỉ ngơi chút xíu, rồi em đứa gái đi quanh nhà. Xem phòng em ngủ… rồi hai đứa lại phải tranh thủ làm đồ ăn… Vì cũng gần trưa mất rồi. Gái thì hí hoáy làm. Nhìn lắm lúc cũng tội.
– Có gì cần làm không, đưa anh phụ cho ?
– Anh mà cũng biết làm á ??
– Ơ … Ở nhà này anh nấu cơm hơi bị nhiều đấy.
– Chắc lại nấu nồi cơm điện hả … hihi ?
– Coi thường quá nha !
– Hiii. Anh làm hộ em cái này đi…
– Anh ơi… Lọ muối để đâu rồi…?
– Ngay phía trên nóc tủ ấy…
Gái hôm nay mặc quần cạp chễ, áo tuy là áo khoác nhưng mà ngắn lắm… Kiểu bọn con gái hầu như thế… Thành ra khi kiễng chân với thì… lộ ra cái eo trắng gần, mông thì cong nữa chứ … Em lúc đó nhìn phê cmn, mắt thì gần như bị dán vào ( Éo hiểu sao nữa các bác à … như là cục nam châm nó hút ấy )… Mải nhìn vào chỗ ấy quá… thế mà không để ý gái quay lại từ lúc nào không biết. Gái lúc đó phát hiện ra… mặt đỏ lên, rồi chỉnh vạt áo xuống.
– Anh… Anh nhìn cái gì hả ?
– Ơ… Có nhìn cái gì đâu mà…
– Có thật không… Khai mau…
– Ơ… thật ra là có … Tại… tại em đẹp quá mà…
Em tiền gần lại chỗ gái. Hai đứa thì cứ nhìn chằm chằm nhau… Gái thì cứ tròn to mắt nhìn em… thế là em mặc kệ, chả ái ngại gì nữa. Kéo gái lại ôm rồi hôn lên đôi môi mỏng hồng nhạt kia…
…