Cảm giác phải xa một người bạn… À không có thể gọi là một tình yêu, tình yêu tuy không sâu đậm, nhưng anh sẽ giữ mãi trong tâm trí…Chia tay em trong nước mắt và muôn ngàn nỗi đau cắn rứt, mình trở về nhà với thân xác rã rời… chỉ thầm mong em luôn được vui và hạnh phúc…
Nằm dằn vặt mãi… mình chợt nhận ra mình đang ở đâu, và mình hiểu rõ bản thân mình thật sự cần ai…
Mở máy lên… không phân vân đắn đo gì… mình liền vào word viết ngay tự truyện về cuộc đời, cuộc tình mình…
Điện thoại lại reo lên… “Con Cờ Hó”.
K: Alo… chủ trại hòm nghe.
Mình không nghe tiếng động gì bên kia… một lúc sau.
Đ: Dạ… dạ… lộn số xin lỗi…
Cúp máy mình cười lộn ruột cả lên… và điện thoại lại reo tiếp.
K: Alo… mobi phone xin kính chào quý khách… nhấn phím số 4 quẹo trái, phím số 6 quẹo phải… nhấn phím 8 để đi thẳng…
Đ: Anh giỡn mặt với em đó hả?
Nghe em có vẽ hơi nóng.
Đ: Em muốn nói chuyện với anh… không đùa giỡn.
Nghe giọng có vẻ rất nghiêm túc… mình đổi giọng.
K: Đợi anh 5 phút… anh chạy lên nhà em.
5 phút sau có mặt tại nhà em…
Đ: Sáng sớm anh đi đâu sớm vậy?
K: Anh có đi đâu đâu.
Đ: Mẹ anh gọi nói em nghe nè.
Ax… đm không ngờ mẹ mình biết mình với em quen rồi, lại còn gián điệp cho em nữa.
K: Ah… con Na đi mỹ… anh ra đưa nó đi thôi.
Đ: Tình cảm dử vậy??
K: Thì bạn bè… gặp mặt lần cuối mà.
Dứt lời… em mếu máo chuẩn bị khóc… mình ôm em vào lòng, em đẩy mình ra.
Đ: Anh quen nó rồi đúng không?
K: Không có mà…
Đ: Vậy chứ anh đi đâu… làm những gì… anh kể toàn bộ em nghe hết đi.
K: Ừ thì… pla… pla… pla…
Mình kể đầu đuôi sự việc cho em nghe… và không quên giấu bớt những tình tiết quan trọng…
Đ: Tội nó quá anh ơi…
K: Vậy anh gọi nó về lại nha…
Đ: Em giết anh giờ.
K: Em nói tội mà… vậy anh gọi nó về… anh quen lượt 2 đứa luôn…
Đ: Anh dám hả…
K: Lại đòi cắt cu nữa chứ gì…
Đ: Không giỡn nữa…
Đ: Em hỏi anh này nè.
K: Nói đi.
Đ: Anh có thương con Na không?
K: Ah… có… nhưng thoáng qua thôi…
Đ: Vậy với em thì sao?
K: Với em hả…
Đ: Ừ…
K: Thì củng là bạn thôi…
Đ: Anh nói gì?
K: Bạn… nhưng mà bạn cái lồn… hahaha.
K: Anh xem em là bà xã anh mà…
Đ: Ghét… ghét… anh quá…
K: Ghét ah? Đẩy cái hết ghét phải không?
Đ: Nói bậy bạ không (em đỏ mặt lên nhìn yêu phết)
K: Lên phòng em nha…
Đ: Làm gì?
K: Còn hỏi làm gì nữa… tự hiểu đi.
Đ: Không… là khônggg…
K: Đi mà bà xã ơi… thèm lắm rồi đó…
Em kề sát vào tai mình thủ thỉ…
Đ: Ba mẹ đang ở trong phòng… mình quen rồi mà giờ lên phòng cho ba mẹ biết hả?
K: Ừ ha… bà xã thông minh quá.
Đ: Vậy giờ đi đâu hiểu hôn..?
Dứt lời mình ẩm em ra xe… lên xe chạy một mạch về nhà… lên phòng… cởi đồ ra… và… lại…
Hì hục… hì hục…
K: Em ơi…
Đ: Nói đi anh xã…
K: Sang năm mình cưới nhau nha…
Đ: Cái gì… thôi em không chịu.
K: Em không muốn làm vợ anh hả?
Đ: Muốn nhưng em không muốn sang năm đâu… (lại bĩu môi)
K: Anh không chờ được lâu đâu… em củng 24 rồi… già háp rồi đó.
Đ: Lâu gì… anh điên hả… em muốn trong năm nay thôi.
Mình nghe mà trong lòng vui không thể tả được…
K: Hehehe… từ từ anh nói với mẹ nha.
Đ: Ừ… để vài tháng nữa rồi nói.
K: Vài tháng nữa… chắc bụng bà xã to lên rồi quá.
Đ: Thằng quỷ này…
K: Dám gọi anh là thằng hả…
Mình đè em ra… và tiếp tục lại là đẩy…
K: Dám gọi anh là thằng nè… đẩy cho em chết luôn… kakaka.
Sau những ngày đó… mình sống hạnh phúc cùng Đ, gia đình hai bên đều biết cả 2 quen nhau đã gọi là Ba, Mẹ… cả 2 sống với nhau như vợ chồng rồi ạ…
Sau đó mình đã viết lên tự truyện… về cuộc đời, về cuộc tình đầy đau khổ, nước mắt… và có lẽ… mình sẽ viết thêm một số tự truyện nữa… các bạn nhớ đón đọc nhé…