Trang web thư viện truyện 18 tổng hợp các truyện sex 18 hay từ các nguồn khác nhau. Tất cả các truyện sex đều dành cho người lớn trên 18 tuổi
Phần 1
Ngày xưa trước khi thích cô giáo thì mình đã thích một cô bé khác vú cực to, thích đến mức điên đảo. Nhưng cưa cẩm mãi không được, cũng chỉ tại cái đồn ấy khi đó đã có địch rồi. Nghĩ lại mới thấy, hồi đó mình không chỉ ngu mà còn cực kỳ nguy hiểm. Không biết có ai như mình không, khi mà mặc dù biết rất rõ rằng tối nào thằng (địch) kia cũng dẫn cô bé đó ra bờ đê gần làng mình để tâm sự và dù đã biết rõ rằng cô bé ấy cũng chả còn gì vậy mà mình vẫn cứ lao đầu vào. Lao vào đến trầy da tróc vẩy vậy mà vẫn cố tình lao tiếp. Viết thư tỏ tình không biết bao nhiêu lần và rồi lần nào cũng bị trả lại thư (Cô ấy còn không thèm mở thư ra đọc). Phải đến khi mình nhìn thấy cô ấy đứng ở hành lang lớp học xé nát lá thư của mình trước mặt không biết bao nhiêu người thì mình mới bắt đầu biết đau, tự ái và từ đó mình từ bỏ ý định tìm mọi cách để có được cô bé đó.
Về cô giáo nhà mình. Mình quen em theo kiểu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén từ cách đây khoảng 15, 16 năm…
Thời gian đó nhà mình xây nhà, bởi căn nhà mà cụ mình để lại đã quá cũ kĩ và cứ mỗi khi trời mưa là trong nhà lại lõm bõm nước. Ban đầu bố mình nói cả nhà dọn vào nhà ông nội ở tạm cho đến lúc xây nhà xong thì dọn về nhà mới. Nhưng vào nhà ông bà ở được vài ngày mình bắt đầu thấy không ổn. Ban ngày thì chẳng vấn đề gì vì anh em mình thì đi học, còn bố mẹ mình (đôi khi thêm cả chú thím mình nữa) thì cùng nhau ra phụ giúp mấy bác thợ xây ngoài nhà mình nên trong nhà ông rất vắng vẻ và rộng rãi. Chuyện ăn uống sinh hoạt hàng ngày cũng không vấn đề gì vì bố mẹ mình và chú thím rất hòa thuận.
Nhưng tối đến mới nảy sinh vấn đề. Ngôi nhà ngói ba gian của ông bà không đáp ứng được nhu cầu cho 9 nhân khẩu ngủ nghỉ và sinh hoạt riêng. Mà anh em mình cũng lớn cả rồi vì thế tối thiểu cũng phải có 4 cái giường thì mới đủ chỗ ngủ cho mọi người. Chưa kể bàn ghế uống nước rồi cả thóc lúa nữa (nhà mình ở quê mà). Nếu cứ như này trong suốt thời gian nhà mình làm nhà có lẽ không ổn. Lại còn việc sinh hoạt vợ chồng của bố mẹ và chú thím mình nữa. Chắc chắn là sẽ bị ảnh hưởng. Nghĩ mãi mới dám nói, một hôm ăn cơm tối xong mình nói với bố mẹ mình:
– Tối nay con mang sách vở sang nhà thằng Cường học bài rồi con ngủ luôn ở đấy.
Nghe mình nói xong bố mình nói:
– Ừ. Thế cũng được, vậy để tí tao sang nói chuyện với nhà bác Thịnh (Bố thằng Cường) cho mày sang đấy ngủ tạm một thời gian.
Cơm nước xong bố mình dẫn mình sang nhà thằng Cường nói chuyện với bố mẹ nó xong rồi dặn mình với thằng Cường hai thằng phải bảo ban nhau học chứ không được đùa nghịch và mải chơi… vv… vv. Cũng từ đây mình tiếp xúc với N – Anh nhiều hơn.
Bố thằng Cường làm cán bộ dưới Huyện. Còn mẹ nó là giáo viên dạy Toán của trường cấp 3 chỗ mình. Vì thế buổi tối có mấy đứa trong làng mình (cả trai lẫn gái) đến nhà thằng Cường để mẹ nó kèm thêm. Trong đó có em N – Anh.
Thường thường 7h em N – Anh cùng mấy đứa kia đến. Mẹ thằng Cường giao bài tập cho chúng nó làm đến 8h thì cho chúng nó xuống dưới nhà uống nước và nghỉ giải lao. Mình và thằng Cường thì ngồi học ở gian buồng dưới tầng 1 nên khi em N – Anh và mấy đứa kia xuống nghỉ giải lao thì mình và thằng Cường cũng ra ngoài uống nước và trêu chọc chúng nó. Thằng Cường thì chẳng bao giờ trêu chọc gì đứa nào mà nó cứ ngồi nhìn mấy đứa và mình đùa nhau rồi cười thôi. Dần dà từ chỗ lạ lẫm vì ít gặp nhau (nhà đầu làng nhà cuối làng) mình và em N – Anh trở lên thân quen hơn. Nếu ngày trước mỗi buổi sáng mình ra cổng đợi thằng Cường đi qua thì nhẩy lên xe nó đèo đến trường (lúc về mình đèo) thì bây giờ mình ra cổng đợi em N – Anh rồi chở em ấy đến trường.
Cả một năm cuối cấp của mình sáng hai đứa đi học cùng nhau, tan học hai đứa lại đợi nhau cùng về và rồi mình thấy thích em N – Anh lúc nào chẳng biết. Trước mặt N – Anh mình trở lên ít nói hơn, hay ngại ngùng và ít trêu chọc em ấy hơn. Nhưng tuyệt nhiên mình không có bất cứ hành động nào thể hiện mình đang thích em ấy. Cũng không một lần thổ lộ.
Cho đến trước ngày cuối cùng của năm học. Trên đường đi về tự nhiên em N – Anh nói với mình rằng “Anh Xuân ơi, nốt ngày mai là em không bao giờ được anh lai đi học nữa rồi nhỉ?” Sau đó em ấy im lặng.
Lúc đó mình mới nghĩ ra, học nốt ngày mai là N – Anh được nghỉ hè rồi. Thời khóa biểu của mình thì vẫn phải đi ôn tốt nghiệp bình thường nên mình không để ý chuyện này. Giờ em ấy nói mình mới thấy buồn buồn. Đúng thật, năm nay chẳng biết có đỗ ĐH hay không. Nhưng đỗ hay không thì cũng đâu có học chung trường cùng nhau nữa. Buồn quá nên mình chẳng biết nói gì, một lúc lâu sau mình mới rặn được ra câu “Ừ, nốt hôm nay…” rồi đạp xe đi tiếp.
Lúc đó mình suy nghĩ nhiều lắm lúc đó bắt đầu mới thấy “Sợ rằng đường về không còn xa…”. Thích em lắm, thương em lắm, muốn nói là anh thích N – Anh nhưng vì đã thất bại một lần nên sợ. Sợ lại bị từ chối hoặc xé thư một lần nữa nên không dám thổ lộ. Suốt quãng đường còn lại tâm trạng mình nặng trĩu, mình cố tình đi thật chậm, còn N – Anh không biết vô tình hay cố ý, nàng bám nhẹ vào hông áo của mình cho đến tận đầu làng mới buông ra.
Đến tối trước hôm mình thi tốt nghiệp…
Tối hôm đó mình đến nhà thằng Cường (lúc này nhà mình đã xây xong rồi) để mẹ nó dặn dò hai thằng cách làm bài hôm thi môn Toán (hôm cuối cùng) vì 3 ngày tới mẹ nó phải đi coi thi ở xa. Sau khi dặn hai thằng cách đọc bài xong thì làm câu nào trước, câu nào nên để lại làm cuối cùng… vv… vv. Thì mẹ nó cho hai thằng mình ít tiền rồi nói đi mua kem về ăn và chơi cho thỏa mái đầu óc. Mình với Cường cứt mặc quần sooc áo phông cầm tiền đi. Ra đến ngõ mình bảo Cường cứt “Mày rủ N – Anh đi cùng cho vui”. Cường cứt vào rủ luôn, thế là 3 đứa ra quán Kem mua về rồi lên sân thượng nhà thằng Cường đứng ăn.
Thằng Cường và mình thân nhau từ tấm bé. Chơi với nhau hiểu nhau nên nó cũng biết chuyện mình thích N – Anh. Mà thật ra chả cần mình phải tâm sự với nó thì chắc nó cũng biết. Bởi thấy mình và N – Anh đi về cùng nhau suốt nên bạn bè cũng hay gán ghép hai đứa với nhau.
Ăn cố xong que kem Cường cứt bảo mình với N – Anh đứng đấy để nó xuống lấy nước. Lúc này mình cũng chưa biết nói gì với N – Anh mà có nói thì cũng không kịp vì thằng Cường chắc lên bây giờ, với lại cũng chưa nghĩ ra chuyện gì để mà nói cả. Bỗng thằng Cường gọi mình “Xuân ơi xuống đây tao bảo”. Mình chạy xuống, nó ghé tai mình bảo “Mày ở trên đấy mà nói chuyện với N – Anh. Tao đứng đây canh bố mẹ tao cho. Nếu nghe tiếng bố mẹ tao đi ở cầu thang lên thì tao giả vờ cầm ca nước đi lên”. Dm, thế thì ổn quá, đúng là bạn cứt có khác. Mình mừng rơi nước mắt.
Rót cốc nước mình cầm lên rồi đưa N – Anh uống.
– N – Anh uống nước không?
– Có cho em một ngụm.
Xong mình lại cầm cốc đứng im.
– Anh Cường đâu anh?
– Nó đang ở dưới làm gì ấy. Một lúc nữa nó mới lên.
– Mai anh với anh với anh Cường thi khác chỗ nhau à?
– Ừ. Nó thi ở trường mình còn anh phải xuống trường B thi.
– Mai… anh cố gắng thi tốt nhé.
Mình nghe mà bủn nhủn hết cả người. Sướng quá đứng không vững, suýt nữa thì lộn cổ xuống sân. Người ngợm cứ lâng tâng hết cả lên. Mãi sau mới mọc được câu “Ừ” khe khẽ trong miệng. Sau đó cả mình và em N – Anh đều im lặng. Đến khi thấy ánh đèn từ trong nhà thằng Cường rọi ra sân vụt tắt, mình nghĩ chắc cũng muộn rồi. Bố mẹ thằng Cường chắc tắt điện đi ngủ rồi. Mình mới lấy hết can đảm quay sang em N – Anh nói:
– Về đi ngủ đi em.
Không hiểu sao cái bụng nghĩ một đằng mà cái miệng mình nó lại nói một nẻo. Lẽ ra thì ít nhất cũng phải là “N – Anh ơi… anh thích em”. Hoặc bạo hơn thì “N – Anh ơi… Anh yêu em”. Còn bạo và bựa hơn nữa thì phải là “Làm nháy ở đây N – Anh nhé”… vv… vv. Nhưng đó là suy nghĩ của bây giờ. Còn lúc đó được người mình thích động viên thi tốt đã là một cái gì đó cực kỳ lớn lao và to tát với mình rồi, và không còn đâu bụng dạ để mà nghĩ đến chuyện khác nữa. Thật đấy!
Mấy ngày thi tốt nghiệp nhanh chóng qua đi. Mình và Cường cứt khăn gói quả mướp lên lên thành phố ôn thi đại học. Thời gian này mình tập trung ôn thi nên cũng ít nghĩ về N – Anh hơn. Thỉnh thoảng có những buổi chiều ngồi ở cửa phòng trọ cầm quyển sách lý thuyết học thuộc lòng mình mới thấy hơi nhớ em ấy một chút thôi chứ không chiếm hết suy nghĩ của mình như mấy ngày mới lên HN.
Ngày đi hai thằng quyết tâm ở đến thi xong mới về nhưng trụ được 2 tuần thì cả hai thằng nhớ nhà không chịu được nữa. Sáng thứ 7 trên đường đi ôn về hai thằng đang dung dăng dung dẻ ở khu KTQD thì mình bảo nó:
– Về quê đê.
– Tao cũng đang định rủ mày.
Về đến đầu làng thì gặp em N – Anh đang cong mông đủn xe lúa cho bố vợ mình bây giờ. Nhìn thấy mình và thằng Cường, N – Anh quay ra cười… tuyệt đẹp. Đôi mắt to tròn lấp láy, hàm răng trắng sáng đều đặn của em làm mình nhũn hết cả người. Bỗng nhiên cảm giác thích thích, thương thương từ đâu lại ùa về. Đi một đoạn thì đến con dốc vào làng. Em N – Anh cong mông đẩy, đi đằng sau mình ngắm trọn cặp mông của em. Đôi ngấn quần lót lằn lên lộ rõ mồn một qua lớp vải mềm của chiếc quần dài. Hai quả mông lúc lắc nặng nhọc… Đang mải phân tích mông má của em thì thằng Cường cứt bảo mình:
– Đẩy xe cho bố vợ đi.
Dm thằng này định lừa mình để đi sau ngắm em một mình đây. Nhưng phải công nhận bố em lúc đó cũng loạng choạng thật. Xe lúa đầy, cô con gái thì tiểu thư liễu yếu đào tơ, đủn chắc cũng như không. Đưa cặp sách cho thằng Cường mình chạy lên đặt tay vào bó lúa đủn giúp bố vợ cho qua con dốc. Và đây là lần đầu tiên mình được biết đến mùi cơ thể của gái mới lớn lúc mệt nhọc, nó không hôi mà ngược lại nó quyến rũ và ngọt ngào làm sao ấy, đến bây giờ mình vẫn còn nhớ y nguyên cảm xúc ấy.
Xe qua con dốc N – Anh quay sang nhìn mình rồi cười tủm tỉm ngượng ngịu. Mình biết tình yêu dành cho N – Anh nảy sinh từ chính lúc này. Mình tự nhủ… Tối nay nhất định phải tìm cách thổ lộ thôi.