Sáng hôm sau dậy quần quật việc nhà lại có người đến mua lợn nên mổ lợn các kiểu hết cả buổi sáng.Mấy thằng sang phụ tôi đến trưa thì làm hai mâm cơm rồi mấy anh em cùng nhậu. Tiết canh rồi lòng lợn ăn thoải mái luôn.
Hai ba giờ chiều thì tất cả ngà ngà say, tôi bảo:
– Nào chúng mày có trò gì chơi hay không? Ăn xong nhậu ngà ngà thế này chẳng có gì cũng chán!
– Thôi nghỉ thôi anh, rượu vào mệt bỏ xừ lên được tỉnh tỉnh thì anh em mình lên nhà thằng Hiếu vặt ít vú sữa nhà nó ăn cho tỉnh rượu, bốn năm giờ tát cái ao con con nhà nó rồi bắt cá nhậu, tiện thể cho mẹ nó sáng mai bán luôn.
Thằng Nam thấy thằng Đạt nói thế thì bảo:
– Mẹ cái ao to thế tát đến sáng mai dùng hai máy bơm đã hết chửa mà còn tát!
Thằng Đạt bĩu môi nói:
– Ô anh này buồn cười, cái ao phía sau nhà, xa xa gần đường vào cơ mà, nó có tí tâm ba chục mét vuông chứ mấy, mẹ mấy anh em tát khéo một tiếng trơ mẹ nó đáy ra chứ lại chẳng, cái ao đấy bé bé cũng không sâu đâu!
– À! Tao cứ tưởng cái ao to tướng hai sào nhà nó.
Tôi cười hà hà nói:
– Mẹ! Tưởng của mày chết mẹ ở Đài Loan rồi, thôi anh em nghỉ ngơi dọn dẹp tí qua nhà nhé. Thằng Hiếu chuẩn bị đồ chưa!
– Đồ bắt cá thì nhà em cũng có thiếu gì thoải mái đi anh ơi, hôm nay làm nồi lẩu cá ăn cho đã đời đi, ăn thịt nhiều bã người lắm.
– Được! Duyệt luôn!
Mấy thằng hí hửng lắm nhưng rượu ngấm rồi thì lăn ra ngủ luôn. Đến ba rưỡi bốn giờ chiều thì mấy thằng mới lồm cồm mà bò dậy. Lúc này thì thấy trong người thoải mái vô cùng, tôi đá chân thằng Đạt với thằng Nam rồi nói:
– Dậy đi chúng mày, tỉnh rượu chưa đấy?
Thằng Đạt lồm cồm bò dậy nói:
– Hì! Em tỉnh rồi mà! Tầm này tát liệu tối có kịp không anh?
– Quá kịp, cái ao nhà thằng Hiếu bé bằng cái mắt muỗi thế thì tát một tí là được thôi. Đá đít mấy thằng kia dậy.
Mấy đứa lục tục dậy rồi qua nhà thằng Hiếu và thằng Đạt lấy đồ rồi cùng ra ao vừa tát vừa nói chuyện. Tôi kể cho chúng nó chuyện hôm kia. Thằng Đạt với thằng Nam hí hửng lắm vì nó đã thèm đè Mai ra lắm rồi.
Thằng Đạt cười hề hề vừa lấy cái chậu thau nhôm vừa hất từng chậu nước đục ngàu sang cái ruộng bên cạnh rồi nói:
– Lão Thắng này thế mà sướng phết, đóng cả mẹ lẫn con luôn rồi.
Tôi cười mà bảo lại:
– Anh em mình thì cũng có khác gì đâu mày thấy đúng không, anh em mình còn được chơi cả nhà nữa còn gì.
Thằng Đạt bĩu môi nói lại:
– Đấy là anh thôi, em thì mới chỉ được có hai người thôi chứ làm gì mà được.
Tất cả đều giữ sức cho thứ bảy. Chúng tôi hùng hục tát thì mồ hôi mồ kê nhễ nhại, mùi bùn tanh nồng bay lên xộc vào mũi. Bốn giờ hơn thôi nhưng trời mùa hè nên nắng hãy còn gắt lắm. Cá thấy động ở bờ thì đã dồn về giữa ao mà quẫy mạnh rồi.
Công nhận cái ao bé mà cũng nhiều cá ra phết, Tôi chỉnh lại cái quai nón cho đỡ trễ xuống cắm rồi bảo Hiếu:
– Cá ở cái ao này nuôi lâu chưa mày!
– Cá này nhà em nuôi ăn mà, lâu phết rồi đó tính ra cũng hơn năm rồi chứ chẳng chơi đâu, toàn cá già ngon thôi.
– Tát ao thả mới à?
– Vâng! Tiện thể bán luôn, dạo này nắng nên ăn cá cũng nhiều, mẹ em đi chợ cũng được nên tiện thể.
– Ờ! Thế hôm trước quần bà Vi thế nào?
– Thì mấy thằng ô lô xô vào thôi, mà em thấy bà này mút cặc hay vãi ra ấy anh ạ. Lúc đầu em tí phun vào mặt bà ấy luôn.
Tôi cười hà hà mà nói:
– Mày phun ra thì bà ấy cũng mút chụt chụt hết ngay thôi ấy mà.
– Bà ấy máu uống tinh trùng thế à?
– Ô chuyện, cực máu là đằng khác nhưng mà mấy anh em mình nói bé thôi nhé. Tát nhanh lên rồi bảo mấy đứa bắt xong để mấy đứa trong làng nó còn hôi cá.
Mấy anh em hì hục tát tầm một tiếng nữa thì cạn trơ đáy rồi nhảy ra giữa mà bắt cá. Ao nhà thằng Hiếu thả toàn cá trắm với chép, thỉnh thoảng có con cá trôi hoặc cá mè nữa nhưng toàn cá to vì đã thả lâu rồi.
Bố mẹ thằng Hiếu cũng đã chuẩn bị sẵn một đống lu với chậu bới bể chứa cá rồi nên mấy anh em bắt sau đó mang lên bờ, gần bảy giờ tối thì cũng xong, lúc này thì Hiếu đã gọi thêm người làng vào hôi cá còn sót lại.
Mấy anh em thì rửa chân tay rồi bắt con cá trắm đen sau đó làm nổi lẩu, bố mẹ Hiếu làm thêm hai con ngan nữa mời thêm mấy cô dì chú bác sang ăn. Chúng tôi muốn tự do nên dọn hết ra phía đằng sau nhà.
Kê cái phản gỗ rồi đặt nồi lẩu lên mấy anh em cùng nhậu cho tự nhiên. Ở đây dưới tán cái cây xoài nhà nó nên mát vô cùng.
Vừa nhâm nhi rượu tôi lại kể tiếp chuyện tối hôm trước cho mấy đứa nghe. Thằng Hiếu hí hửng hỏi tôi:
– Hàng họ bà này ngon không anh? Em nghe anh kể chắc là ngon lành lắm hả!
– Cũng bình thường nhưng không bằng cái Vân em út được mà thấy con cặc lão Thắng nó to thế đóng thì còn gì là lồn nữa.
Thằng Thịnh nghe thấy vậy cười hề hề bảo:
– Khéo còn hơn mấy cái lỗ cá trê lúc nãy anh em mình tát đấy anh Cường nhỉ.
Tôi nhâm nhi rồi gắp miếng cá sau đó nói:
– Làm gì đến nỗi đấy nhưng nói chung là cũng còn tương đối. Anh mày là kết nhất là quả co bóp lồn đấy. Mai có quả co bóp lồn thì đừng hỏi, con cặc mà vào bên trong là không có rút được ra đâu đấy nhé.
Thằng Nam nghe tôi nói thế thì nó bảo:
– Mày nói thật hay là chém gió đấy!
– Tao nói thật chứ tao chém gió làm cái mẹ gì cơ chứ. Em này có quả co bóp lồn thì thôi rồi.
Thằng Nam gật gù rồi nói tiếp:
– Bà Mai này đã làm tập thể chưa mà có vẻ lành nghề thế hả mày?
– Quá nhiều là đằng khác, bà Vi còn không có cửa đâu đấy nhé. Thế mới bảo là thứ bẩy này chấp tất mấy anh em mình cơ mà. Hôm đó ở vườn chuối tao không dám làm nhiều bởi vì lão Thắng ở đó chứ nhìn cái mặt như thế tao thừa biết là tao với lão Thắng chưa ăn thua gì cả.
Thằng Thịnh cười hà hà nói:
– Em là em chỉ thích cái miệng của bà ấy mút cặc thôi, hôm trước đi học thêm về qua cổng nhìn bà ấy đứng ở hiên mút cái kem mà em chỉ thích cái kem đó thay bởi con cặc của tôi thôi.
Thấy thằng Thinh nói như vậy thì mấy đứa cười khà khà rồi tiếp tục nâng chén rồi nhâm nhi cái đầu cá trắm đen.
Thằng Nam uống ngà ngà thì bảo tôi:
– Lão Thắng mà có con gái thì đóng con gái lão ấy cũng chất phết đấy bọn mày nhỉ.
Thằng Đạt là thằng ma ranh nhất bảo:
– Mẹ có mỗi thằng con mới đen, vợ lão ấy thì cũng bình thường, nói chung là em không thích dây nhưng em nghe nói lão này bồ bịch cũng ác lắm, anh em mình mà mò ra kiểu gì cũng có đứa bồ của lão ấy ăn được.
Tôi bĩu môi nói:
– Mẹ ở cái làng này thì làm gì mà lộ được, bồ bịch thì cũng chỉ có tiếng ong tiếng ve như thế thôi nhưng nếu có thật thì anh nghĩ khéo phải trên thị xã thôi.
Đạt nói luôn:
– Thì đó đó! Em bảo trên thị xã còn gì nữa. Người làng nó lại chẳng chửi vào mặt cho, đây mới là cái mà anh em mình bắt thóp được chứ. Nếu không có thì bắt thóp làm sao được cơ chứ.
Tôi gật đầu thì thằng Hiếu bảo:
– Thôi anh em mình dưỡng sức rồi chờ đợi thứ bảy nhé. À anh Cường ơi, nhỡ bà Vi với cái Vân ở nhà thì làm thịt thế nào được.
– Hôm đó bà Vi với cái Vân đi ăn cưới hai ngày rồi, anh em mình cứ việc làm cho cái Mai ê hết lỗ lồn ra thì thôi.
Năm đứa nhậu đến tối mịt thì tôi ngật ngưỡng xách con cá trắm to nhà thằng Hiếu cho rồi về nhà, bảo bố mẹ một câu rồi đi tắm rửa sau đó lên giường ngủ.