Truyện Sex Những người vợ tù

Chuyến xe xuất phát từ bến Mỹ Đình khi trời chiều đã nhuốm tối. Phần lớn hành khách đều đi thăm người nhà ở trại 5. Theo quy định, sáng mai lúc 8 giờ mới được thăm phạm nhưng chuyến xe đầu tiên từ Hà Nội xuất phát từ 7 giờ nên nhiều người chọn phương án đi đêm. Như thế, sáng mai sẽ thăm sớm và về cho kịp chuyến.

Tôi nằm ở giường cuối cùng. Thực ra đây là gường đôi nhưng nhà xe chét 3 người. Tôi ý tứ nằm ngoài, nằm giữa là một thiếu phụ chắc đã ngoài 40, còn cạnh đó là cậu thanh niên mới ngoài 20. Tôi đi thăm cậu em bị án 8 năm, đã thụ án được 3 năm. Xe chạy, tôi mới biết chị An thăm chồng bị án “lợi dụng chức quyền” còn cậu sinh viên thăm bạn chém nhau trong khi giành gái tại quán karaoke.

Phần lớn, mọi người lên xe đều ngủ ngay bởi các giường nằm đều ngăn cách bởi lối đi, duy nhất chúng tôi nằm chung. Nhà xe cũng ý tứ phát cho mỗi người một cái chăn. Chị An kể, tháng nào cũng đi thăm chồng. Nhà có tiền nên chồng cũng được việc nhẹ nhàng, cụ thể là nấu ăn. Tôi hỏi:

– Sao chị đi muộn thế?

Chị cười:

– Lần này, không được vào “buồng hạnh phúc” nên mai về luôn, để trông cháu ngoại.

Tôi hỏi nhỏ:

– Thích nhỉ, đi tù mà..

Chị đỏ mặt. Tôi hỏi dò:

– Buồng hạnh phúc chắc sướng.

Chị thành thật:


– Mấy cha rất ác, phòng đó không có công tắc điện. Ban đầu lâu ngày gặp nhau không để ý, sau mỗi khi 2 vợ chồng chiến, sáng mai mấy chú lính trẻ cứ gặp là cười, mới chột dạ.

Tôi hỏi nhỏ:

– Chột sao?

– Thì chị xem, họ kín đáo khoét lỗ để bên ngoài nhòm trộm. Vợ chồng lâu ngày gặp nhau thì kìm sao được, nên chắc họ tha hồ xem sex.

Trại 5 có một dãy gồm 5 phòng hạnh phúc, nằm ngay trong khuôn viên trại. Những phạm nhân cải tạo tốt và biết điều với giám thị sẽ được gặp vợ/chồng. Đối với những tù nhân, chịu bí bách lâu ngày thì đây là một phần thưởng thực sự. Có người, vừa vào phòng, chả kịp cời đồ đã đè vợ ra “làm tới bến” ngay tại mặt sàn xi măng. Trong trạng thái bị kích động, căng cứng… thì không cần kể, người ta cũng biết nó xảy ra như thế nào.

Chị An thấy tôi chăm chú nghe thì thích thú lắm. Chị bảo lần gần chồng mới nhất đã 2 tháng. Đàn bà lâu ngày gặp nhau, trước lạ sau quen, chị thì thầm chia sẻ nỗi nhớ chồng. Tiếng nhỏ lào xào nên cậu sinh viên nằm bên kia cứ sát tai nghe.

Chị kể:

– Sướng hơn cả đêm tân hôn em ạ. Anh ấy tuy ăn uống kham khổ nhưng vẫn mạnh lắm.

– Mạnh sao chị?

Hai người đàn bà không còn khoảng cách, chị tủm tỉm:

– Cái ấy, trời…

Tôi im lặng và hình dung người đàn ông lâu ngày không gần vợ, cu căng và dài. Bắt gặp vợ chắc như cảnh chó tơ ngoài đường, lao xồng xộc… bên ngoài mấy chú lính nằm khu rừng núi, cũng không có bạn gái đang ngồi rình mò. Trai trẻ, nhìn cảnh ái ân của người ta chắc cũng chịu không nổi…

Xe chạy qua thị trấn Xuân Mai thì đã nghe tiếng gáy của một số hành khách. Chị An lại thì thầm:

– Mấy chú lính khiếp.

Chị cho biết, để tránh phạm được tiếp tế ma túy hay các đồ cấm thì cảnh sát thường khám người nhà trước khi vào ngủ với chồng ở buồng hạnh phúc. Theo nguyên tắc, nam khám nam, nữ khám nữ nhưng đôi khi vì lý do gì đấy, không có cảnh sát nữ.

Tôi hỏi nhỏ:

– Thế chị phải chờ sao.

Chị cười:

– Họ bảo, ngồi đợi…nhưng thấy lão chồng mắt đờ đẫn ngồi chờ, thôi thì…chấp nhận, cho các em…

Tôi ngồi tưởng tưởng, người ta sẽ kiểm tra làn đựng quà của chị, lôi ra nào xôi, nào bánh trái…rồi khám… Những chàng thanh niên trai trẻ…

Mắt chị lim dim. Không biết chị đang nghĩ về chồng hay nghĩ về những lần khám người, khám đồ. Hơi thở chị gấp gấp. Không ít tù phạm sau những lần ân ái với vợ tại đây thì đã có con, khi ra tù thì con đã lớn.

Nhà tù là một xã hội thu nhỏ, rất nhiều chuyện đáng kể nhưng không hiểu sao trên chuyến xe đó, chị nói nhiều về chồng. Xe chạy khẽ lắc, chạy quay nghiêng hẳn sang tôi. Tay tôi chính xác là cùi tay khẽ chạm vòng 1 của chị, hai người đàn bà trở nên thân quen.

Xe lắc, chị khẽ oằn người. Hơi thở gấp gấp…thỉnh thoảng chị lại kéo chăn chỉnh lại. Phía bên kia cậu sinh viên ngày càng áp sát người chị, nằm úp thìa.

Đột nhiên chị kéo chăn trùm kín mặt, thân mình khẽ run lên, tiếng thở gấp gấp. Xe chạy qua một khu thị trấn, tranh thủ có đèn sáng hắt qua, tôi nhìn thấy có vẻ như chị đang oằn mình chịu đựng cái gì đấy. Phía dưới, hai chân chị dạng ra.

Xe lắc, chị khẽ lắc theo. Có lẽ do khó thở, miệng đang ngậm chăn bung ra:

– À..ờ..ờ..

Chị nhanh tay đưa ngón tay vào miệng để không phát ra tiếng kêu. Cuối xe chỉ có 3 người, phải chăng chị đang sướng…và thủ phạm là cậu sinh viên.

Tôi vờ nhắm mắt ngủ để họ tự nhiên. Trong giấc mơ chập chờn tôi hình dung ra bàn tay cậu sinh viên đang luồn từ phía sau lên phía trước được che bởi 2 lớp chăn, một của cậu ấy, một của chị. Chắc là quần lót của chị đã được kéo xuống đầu gối…

Kể cũng tội nghiệp, đàn bà hồi xuân đã xa chồng 2 tháng, nếu có ai cũng là vụng trộm. Tôi xoay người để họ tự nhiên…thấy chị càng ngày càng tấn về phía tôi. Hình như cậu sinh viên đã bắt đầu hành động nhưng kiểu úp thìa thì khá khó khăn, không thể sâu được. Nhất là người có vòng 3 đẩy đà và sinh nở thì khó lắm. Chị khẽ oằn người và bật tiếng rên nho nhỏ:

– Ư, ư…

Tôi cứ hình dung, chắc tay cậu sinh viên đang xoa ngực, còn phái dưới bám chạy vào vị trí nhạy cảm của chị, rón rén lợi dụng độ xóc lắc của ô tô để hành động.

Độ khoảng 30 phút, chị khẽ lắc vai tôi:

– Ngủ chưa, kể chuyện cho vui… đến nơi tôi và chị chung phòng nhé.

Tôi quay sang chị, chờ khi xe chạy qua rừng Cúc Phương đến khu thị trấn có ánh đèn điện hắt vào, khẽ đánh mắt hỏi. Chị An nheo mắt đá lại. Những người đàn bà đã có gia đình chợt hiểu. Đàn bà sau cơn hoan lạc dễ rơi vào trạng thái mơ màng. Nhưng không hiểu sau, chật hẹp đến thế mà họ lại có thể thỏa mãn được?

Có lẽ, khi chia sẻ cảm giác khát khao, kìm nén, cậu sinh viên đã tranh thủ. Tôi nghĩ đến cảnh những va chạm, bắt đầu từ lưng, vú và xuôi dần xuống khe giữa hai bắp đùi mà cậu thanh niên đã lặng lẽ làm dưới sự đồng hành của cái chăn và ánh sáng lờ mờ. Có lẽ ban đầu chị lặng im hưởng thụ nhưng trong 1 tích tắc khi cậu ấy quyết định tiến sâu, chị không thể phản ứng vì ngượng ngịu. Không hiểu, khi úp thìa thì họ làm sao cho sướng… Hình như, họ đồng thuận tranh thủ khi xe lắc tránh nhau để ấn của quý vào sâu, sâu dần theo kiểu đánh lấn, từng tí, từng tí. Mông chị chắc chìa ra sau để cậu thanh niên dễ tiếp cận…hèn chị khi kể chuyện đôi khi chị im bặt tận hưởng.

Không thể trách chị, tuổi hồi xuân và xa chồng đã lâu. Những người vợ có chồng đi tù đều có nhu cầu xác thịt như vậy, chỉ có điều có hoàn cảnh hay không. Nhìn người chị phốp pháp, ngực nở, xương chậu lại nở hậu thế hẳn nhu cầu sinh lý cao lắm. Chắc chắn, thụt thò trong chuyến xe đêm như thế không làm chị thoải mái nhưng ít ra cũng bớt đi bí bách. Tiếng máy lạnh rì rì…mùi tinh trùng đã lan tỏa xung quanh…tinh chút là nhận ra.

Hơn 3 giờ chạy xe, cuối cùng mọi người lục tục đến trại 5, nằm không xa bên đường mòn Hồ Chí Minh, đoạn qua Thanh Hóa. Mọi người nháo nhác đi tìm chỗ ngủ. Tôi và chị như đã giao ước, cùng nhau thuê chung phòng trọ. Các phòng trọ nơi đây tồi tàn hơn thành phố nhiều, cửa trống hoác và nhiều nơi không có điều hòa. Chị An đi quen nên đến ngay nhà nghỉ đã đến những lần trước.

Vào phòng, chị đi tắm trước, còn tôi ngắm khu phố núi buồn rồi nghĩ nhiều về cậu em không may chốn lao tù. Bỗng nghe phòng bên có tiếng rên:

– Ư…hư..hư…

Hình như có đôi vợ chồng nào đó làm tình. Tôi thấy thế đi vào phòng. Bật ti vi xem một lúc, chị An tắm vẫn chưa xong, hình chư chị ấy đợi nước nóng mới tắm. Tôi mở cửa bước ra ngoài, tiếng rên mỗi lúc một mạnh:

– Nhanh, nhanh lên…

Tôi ghé mặt qua cái lỗ nhỏ mà không biết ai đã làm sẵn để tò mò xem. Bên trong một đôi trai gái đang làm tình, người phụ nữ đang lắc, xay gạo một cách tự nguyện đầy hào hứng. Miệng rên to:

– Anh ơi, có thằng đụ vợ anh, ngồi trong đó (tù) anh sướng không?

Một lúc, chị ta nằm xuống để đổi tư thế, nhìn kỹ cậu thanh niên tôi mới giật mình, vẫn cái cậu vừa nằm trên xe, cạnh chị An. Leo lên bụng người phụ nữ, cậu ta điêu luyện uốn mình dập mạnh, hai tay nắm chặt tóc chị ấy.

Không hiểu sao cậu sinh viên này lại bắt sóng radio nhanh thế, bởi trên xe chỉ nằm im và làm tình lén lút với một người mà đến nơi lại lên giường với người khác. Nhìn kỹ lại, thân hình cậu ta khá đẹp chắc chơi thể thao lâu nay nên phong độ ra phết.

Tôi cố nhớ những khuôn mặt trên chuyến xe từ Hà Nội đến hay “hàng địa phương” nhưng không tài nào nhớ nổi, chỉ biết chị ấy khá mập. Thế mà cậu ta bế bổng lên, ép vào tường và nhún. Được vài phút, nó bắt chị ta ngóc phao câu lên và bắt đầu the doggy…

Tiếng rên:

– Mạnh, mạnh lên..ôi chết mất…

– Sướng… sướng

Đoạn chị quay nằm nghiêng hệt như con lợn cạo, để cậu sinh viên đút xiên và nắc ngược, rất điêu luyện. Mặt tôi bắt đầu nóng bừng và trạng thái lâng lâng. Sợ chị An biết, tôi đi nhanh về phòng, tim đập nhanh hơn bình thường. Không ngờ, tôi đã chứng kiến liên tục 2 cuộc làm tình trong vòng 1 buổi tối…

— Hết —