Trả nợ bằng thân xác

Cái vật dài, cứng như thanh sắt ấy đi vào trong chị nhanh, sâu như một như một mũi khoan chọc thủng ý thức cuối cùng của chị. Cái thứ 2 chạm vào môi chị, đi dần vào cuống họng chị. Sức lực yếu ớt của một người đàn bà đã hoàn toàn cạn kiệt khi 2 cơ thể tràn chề sinh dục đang thở mạnh theo từng lần nhịp. Nhưng cơ thể người đàn bà đã ngủ yên trong chị đang trỗi dậy, phản bội lại ý trí của chị, chị đang đồng tình. Sự khao khát tầm thường đang nan dần khắp tế bào chị.

Thắng – con trai chị vẫn ngồi đấy, bất động như một pho tượng. Chị không còn căm thù nó chị thương nó, xót xa cho nó hơn bao giờ hết. Từ ngày chồng chị vào vòng lao lý, khối tài sản khổng lồ bị tịch thu, các chủ nợ cũng là những con nợ khốn khổ, họ không buông tha cho mẹ con chị, vì mẹ con chị cũng là niềm hy vọng cuối cùng của cái gọi là bể khổ trầm luân này. Nó cũng thay đổi từ đấy, một đứa trẻ 18 tuồi đang sống trong nhung lụa, xung quanh chỉ có lời ca tụng và những điều đẹp đẽ nhất và một tương lại dạng ngời. Thay vào những câu nói hài hước, thông minh nó trở lên lì lợm, bất cần, thay vào 1 chuyến đi du học với tương lại rộng mở nó lao vào những cuộc chơi. Chị biết chị chị đã mất nó.

Ngày hôm nay ngày mà nó đưa 2 thằng có gương mặt của kẻ hút máu người, chúng giống nhau đến kỳ lạ, có lẽ chỉ khác ở cái đầu tóc không giống ai kia của chúng. Một thằng cạo trọc đầu chắc cũng không còn kiểu tóc nào phù hợp hơn với nó, những hình xăm trên người thằng này hở ra từ cái áo ba lỗ bó sát cho chị biết chúng thuộc loại người gì trong cái xã hội đầy những mưu toan, rình rập. Thằng còn lại trạc 40 tuổi có vẻ uy quyền, luôn ngẩng mặt, mắt nhìn xuống, hắn mặc chiếc áo sơ mi in hình chằng chịt, tóc vuốt ngược ra sau óng mượt. Tất cả chỉ nói lên một điều chúng rất vô học. Chị đang tự hỏi tại sao những con người này lại đi cùng con trai chị đến đây. Một người ít tinh tế nhất cũng biết chuyện tồi tệ sắp xẩy ra, huống gì chị là người rất thông minh và nhạy cảm.

Tên trọc đầu đưa cho chị tờ giấy, chị như không tin vào mắt mình, nét chữ của con trai chị – một tờ giấy vay nợ, số tiền bằng cả mấy năm lương của chị – công việc của một nhân viên văn phòng mà rất khó khăn chị mới xin được sau nhiều năm không đi làm. Chị không khóc được nữa vì còn đâu nước mắt, chị không đau khổ, vì nó đã vượt quá ngưỡng đau khổ của một người như chị có thể chịu đựng. Chị nhìn trân trân tờ giấy sự trống rỗng vô tận trong trái tim chị.

Tên trọc đầu lên tiếng, giọng kể cả.

– Tôi biết bà chị không thể trả cho đại ca tôi số tiền này, nhưng nếu bà chị không muốn phải đến rãnh nước, bãi rác để tìm từng mảnh xác con trai chị thì chúng tôi có cách để xóa số nợ này.

– Thế nào cũng được, tôi muốn biết các anh muốn gì?

– Trả nợ bằng thân xác của chị.

Một thoáng chua xót, rồi những giọt nước mắt cuối cùng sót lại đâu đó trên cơ thể xanh xao của chị cũng có cơ hội rơm rớm nốt. Chị nhìn thằng Thắng, nó đã quay đi và không nhìn chị từ lâu, vì hơn ai hết nó hiểu mục đích của cuộc gặp gỡ này. Đầu óc trống rỗng của chị còn chưa mách bảo chị phải làm gì thì 2 bàn tay thô bỉ đã túm lấy cơ thể chị. Chị vùng vẫy, nhưng sức lực của chị chẳng khác nào chiếc lá đang rơi. Sự vẫy vùng này cũng là niềm kiêu hãnh cuối cùng của một người đàn bà kiêu sa, thanh lịch.

Cái vật to và dài kia vẫn đang ra vào đều đặn trong cái lỗ nhỏ đỏ hồng tuyệt mỹ trên cơ thể chị, chị đang rướn cong lên đón nhận, cơ thể chị như có luồng điện chạy theo từng nhịp. Chất tinh khiết nhất trong chị đang tuôn trào, trơn tru, lênh láng chảy xuống cái mặt bàn cũ kỹ mà chị vừa bị túm đè xuống như một đồ vật. Cái trong miệng xinh xắn gợi cảm của chị đang cố vào sâu hơn, chị chưa ngậm cái thứ như này bao giờ, cái nước rỉ rỉ ra của nó mằn mặn, nhớt nhớt .

Trong tư thế nằm ngửa cái thứ nước ấy cứ lan dần vào cổ họng chị, chị không thấy ghê, miệng chị đang phát ra những âm thanh khe khẽ, hơi thở đứt quãng, lưỡi chị đang đá liên tục vào cái vật ấy. Bàn tay vô thức của chị đang sờ dần lên cái bìu săn chắc chạm vào cằm chị mỗi khi cái vật kia vào sâu hơn trong cổ họng chị. Chị kéo vật kia ra nhè nhàng với bàn tay của người đàn bà khao khát từ lâu, lưỡi chị bắt đầu chạm vào cái bìu và đưa đi đưa lại, tiếng giống đực thở hắt ra mỗi khi lưỡi của chị đưa một đường dài từ bìu lên tận cái đầu bóng nhẫy, lúc này chị mới nhìn kỹ cái vật ấy, nó thật to, đen đen, hơi cong xuống, vậy mà lúc trước chị vừa ngậm hét nó trong miệng. Đôi mắt to tròn của chị lúc này mới nhìn lên, cái mặt lạnh lùng lúc trước gắn mái tóc óng mượt đang đờ đẫn, phì phò. Luồng điện vẫn đang chạy dọc cơ thể chị.

Bỗng nhiên chị bị bế lên và xoay ngược lại, trong thế chổng mông ra sau, rồi tên đầu chọc túm tóc chị và đưa cái vật của hắn vào miệng chị, cái mùi tanh tanh nồng nồng từ chị tiết ra bám quanh cái vật gân guốc kia bóng láng, chị không thể nghĩ có cái nào có thể dài hơn thế và có thể xấu xí hơn thế. Cái ở dưới đã vào trong chị, nhập nhanh, mạnh, cơ thể chị giật lên từng hồi, một cảm giác để mê từ đỉnh đầu xuống gót chân, hàng triệu tế bào của chị đang hưng phấn tột độ, nước nhờn trong chị bắn tung tóe, chảy xuống đùi chị, ướt mặt bàn xung quanh đầu gối chị. Lần đầu tiên cảm giác tột cùng này đến với chị. Tên ở đằng sau giật lia lịa, từng dòng nước bắn sau vào cơ thể chị. Khi hắn rút ra thứ chất nhầy nhầy của hắn chảy theo ra từ cái lỗ đỏ hồng vẫn còn chưa khít lại của chị. Tên còn lại bóp chặt đầu chị kéo vào đẩy ra liên hồi, một lúc sau hắn hướng dẫn chị nằm ngửa ra và trèo lên người chị, hắn tiến sát vào mặt chị, chìa ra, chị ngậm, lưỡi của chị đưa đi đưa lại liên tục, bất chợt đầu chị bị kéo mạnh lên, ấn sát mặt chị vào, thứ nước nhờn ấy phụt mạnh vào miệng chị, chảy sâu qua cổ họng chị, chị cố đẩy hắn ra, nhè phần còn lại trong miệng mà chị đã kịp ngăn lại không nuốt hết.

Tên có mái tóc óng mượt bây giờ mới lên tiếng.

– Con em nợ anh rất nhiều, em biết hình thức trả nợ rồi đấy. Em cứ ngoan ngoãn anh sẽ không để mẹ con em thiệt.

Hắn vất lại trên bàn 2 tờ tiền rồi nhanh chóng bước ra khỏi cửa, không quên ném ánh mắt khinh bỉ về phía thằng Thắng, tên trọc đầu vội vã đi theo sau.

Dung nằm trên chiếc bàn cũ kỹ ấy nhìn trân trân lên trần nhà, chị biết chị không thể chống lại số phận, chị phải chấp nhận nó. Cuộc sống đã ban tặng cho chị những thứ xa xỉ nhất, tốt đẹp nhất và giờ đây nó lại đẩy chị xuống tận đáy bùn tăm tối. Chị đã biết chị sẽ phải làm gì. Chị đứng dậy nhặt những mảnh quần áo vương vãi đi qua mặt Thắng như thể Thắng không tồn tại. Thắng nhìn theo mẹ, định nói một điều gì đấy nhưng đôi môi cứ dính chặt. Lần đầu tiên Thắng nhìn mẹ khỏa thân hoàn toàn, nước da mịn màng, đôi ngực săn chắc, đám nhỏ đen nằm gọn gàng giữa hai chân. Ý nghĩ tội lỗi đang le lói trong đầu Thắng và đang đấu tranh quyết liệt với cái lý trí đạo đức…

Chị bước ra khỏi ra tắm, sự tươi mới đã xuất hiện trên gương mặt chị, chị vẫn không mặc gì trên người, làn da thơm tho của chị tỏa ra khắp căn phòng chận hẹp. Thắng không thể rời mắt khỏi cơ thể tuyệt mỹ của mẹ, ánh mắt thèm khát của Thắng như muốn thiêu đốt cơ thể chị, cái đàn ông trần tục trong Thắng đang muốn bật dậy lao vào chị như một con hổ đói.

Chị bước chậm từng bước tiến về phía con trai mình, gần thật gần, chị nhìn sâu vào mặt Thắng, hai tay chị đang cởi khóa và kéo dần quần Thắng xuống. Chị hạ thấp người xuống dưới hai chân quỳ lên sàn nhà, cái của Thắng không quá to nhưng rất dài và hồng hào, đang chĩa thẳng vào mặt chị. Chị bắt đầu liếm nhẹ nhàng xung quanh một ít nước trong vắt của Thắng bắt đầu rỉ ra. Bất ngờ chị ngậm thật sâu vào trong miệng, chị ngậm một lúc rồi từ từ rút ra, đôi môi của chị ôm khít lấy thân cái đấy. Chị làm rất say đắm và chăm chú.

Thắng đứng bất động, cảm giác đê mê lan tỏa khắp cơ thể. Rồi chị đưa lưỡi xuống hai hòn dái, đôi môi của chị ngậm lấy nó rồi lại nhẹ nhàng nhả ra, không chỗ nào của Thắng chị không chăm sóc. Miệng Thắng phát ra âm thanh đứt quãng không thành tiếng. Tay Thắng vuốt nhẹ nhàng lên mái tóc của chị rồi bất ngờ ghì chặt đầu chị, từng đợt chất nhờn mằn mặn, mùi hắc hắc đặc trưng bắn tận sâu trong miệng chị, Dung vẫn tiếp tục ngậm và mút đến khi không còn nghe thấy tiếng ú ớ của Thắng. Chị nhè sản phẩm ấy ra tay, nó rất nhiều và rơi xuống nền nhà.

Ngước lên nhìn Thắng, tay chị chỉ vào miệng Thắng rồi chỉ vào chỗ đỏ hồng nhỏ xinh, nấp sau đám lông đen đen mịn màng giữa hai chân. Đúng là một kiệt tác của tạo hóa, là chiếc vé sẽ đưa bất kỳ người đàn ông nào lên thiên đường. Thắng cúi xuống nâng một chân chị lên bắt đầu đưa lưỡi lên đám lông rồi liếm 1 đường dài ra sau chỉ dừng lại khi đã chạm lỗ hậu môn, mùi xa phòng thơm ngát. Hai tay Thắng ôm cặp mông tròn trịa kéo sang hai bên lưỡi đi sâu một chút vào lỗ hậu môn rồi lại đưa ngược trở lại âm đạo.

Cơ thể Dung tràn ngập cảm giác sung sướng, chị rên rỉ, nước nhờn của chị một lần nữa lại chảy ra thấm ướt xung quanh, âm đạo của chị đỏ hồng căng lên như thách thức. Lúc này cái của Thắng lại cứng dần lên, Thắng cảm nhận được sự hồi sinh mạnh mẽ cái đàn ông của mình. Thắng cho 2 ngón tay vào âm đạo chị và dần khám phá sâu hơn, tay còn lại Thắng ấn cái của mình vào lỗ hậu môn, Dung nắc nắc đầu ra hiệu nhưng lúc này giống đực của Thắng đang hừng hực chiếm đoạt.

Thắng bôi nước nhờn của Dung tiết ra xung quanh cái của mình và ấn từ từ đến khi không thể vào sâu hơn được nữa, rồi Thắng để yên trong đấy một lúc. Dung kêu lên đau đơn nhưng nó cũng mang lại cho Dung cảm giác mới lạ và Dung đang dần quen với cảm giác có nó trong lỗ hậu môn. Tay của Dung bắt đầu xoa xoa âm đạo mình và đưa ngón tay vào bên trong mình, những động tác tay của Dung chưa từng làm nhưng bản năng đàn bà đã làm nó trở lên thật điêu luyện. Cảm xúc mới ở hậu môn và bàn tay bản năng đã đưa Dung lên tận cùng khoái lạc, Dung giật lên từng hồi, cơ thể uốn cong, nước dâm của Dung chảy ra lênh láng. Thắng càng nhịp mạnh hơn, và cũng không thể kiềm chế lâu hơn nữa khi nhìn mẹ quằn quại sung sướng. Từng đợt khí bắn vào lỗ hậu môn.

Dung đứng dậy ôm chặt lấy Thắng, mọi cảm xúc đang hòa trộn, đồng điệu.

– Mình sẽ đi khỏi vùng đất này, sẽ đi thật xa con nhé.

— Hết —