Vừa xuống sân bay, thấy chị Chi đang đứng trong dòng người mà vẫy vẫy tay. Tôi thấy bà đứng đó nên liền đi tới.
– Hé lô chị yêu, răng rảnh mà ra đón em rứa.
– Xem như bù lại những ngày chị ở Huế vậy, giờ là lúc chị làm tài xế cho nhóc đó.Hai chị em vừa nói rồi vừa ra bãi đậu xe rồi về nhà chị. Một tiếng sau mới đến nhà, bước vào nhà thì thấy ông Thái mặt nhăn như trái ớt còn chị Thùy thì cười sằng sặc, hỏi ra mới biết là ông Thái bế nhóc Coca (tên ở nhà của cháu em ah) tè vào người ông. Thấy tôi đi vào mọi người không cười nữa. Tôi chào mọi người rồi đi đến nhìn đứa cháu.
– Út đến rồi đó ah, cất hành lí rồi nghỉ ngơi đi. – Chị Thùy lên tiếng.
– không sao đâu chị, em ổn mà để em xem cháu em đã chứ, chị sinh đến giờ em đã thấy đâu.
– Ai bảo mày đi chơi cho cố vào, chả chịu nhận điện thoại của ai hết. – Anh Thái trách tôi.
– Em không muốn làm phiền mà, muốn nghỉ ngơi để chuẩn bị vào học. Mà em có quà cho Coca nè.Tôi mở vali ra rồi lấy một cái bùa bình an tôi xin được trong một lần viếng chùa, chỉ cầu mong cho Coca được bình an khỏe mạnh.
– Coi như chú mày có tâm vẫn lo cho con anh.
– Anh nói gì vậy hả, tin là em đánh anh không. Mà cám ơn út nha. – Chị Thùy la ông Thái.Chị Chi đưa tôi lên phòng sắp xếp đồ đạt rồi nghỉ ngơi sau chuyến bay từ Sài Gòn về Nha Trang. Đang đứng cạnh cửa sổ ngắm nhìn đường phố thì nhỏ Trâm đi vào.
– Răng Q không nghỉ đi mà đứng đó rứa, hay lạ chỗ nên không quên.
– không phải đâu, tại không thấy mệt nên đứng ngắm cảnh ấy mà.
– Q ở lại chơi có lâu không.
– Chắc cũng 10 ngày, chờ chị Thùy với chị Chi ra rồi ra luôn cũng gần nhập học rồi mà.
– Ugm, mà thôi xuống nhà ăn cơm đi rồi lát nữa Trâm chở Q đi dạo phố, đêm ở Nha Trang đẹp lắm.
Tôi và Trâm đi xuống rồi ăn cơm cùng gia đình. Nhà chị Thùy rất thân thiện xem tôi như người trong nhà, mọi người hỏi thăm tôi đủ thứ chuyện, tôi cũng vui vẻ đáp lại làm bữa cơm thêm ấm cũng và vui vẻ.
Ăn xong, Trâm xin phép chở tôi đi chơi, hai đứa lượn hết chỗ này đến chỗ khác, mệt mỏi thì chui vào một quán trà sữa uống nước. Đang ngồi nói chuyện thì có bạn Trâm đến.
– Ui trời ơi, ai mà đẹp trai rứa Trâm, bồ mi ah.
– không phải, bạn thôi, em trai anh Thái chồng chị Thùy đó, cậu ấy đi chơi rồi ghé vô nhà tau thăm ấy mà.
– Chào bạn, mình là Ngọc bạn than của Trâm.
– Mình là Q rất vui được biết bạn.
Cả ba ngồi trò chuyện đủ thứ trên đời nhất là hai nhỏ rôm rả suốt, không biết chuyện đâu mà nói nhiều dữ. Đang nói chuyện thì điện thoại Ngọc reo, nhỏ bắt máy nghe một lát rồi gập máy lại, quay sang tôi và Trâm nói.
– Con Bảo gọi nói là đang ở Zima club, mi vs Q đến chơi cho vui, xả strett trước khi học.
– Tau không đi mô, chỗ nớ phức tạp lắm.
Trâm lắc dầu từ chối, nhỏ chưa đi lần nào cả, rồi Ngọc quay sang nhìn tôi hỏi.
– Q có đi không, đến đó chơi cho biết.
– Cũng được để Q chở Trâm về rồi đi nha.
Đứng dậy ra quầy tính tiền, ra lấy xe rồi đèo Trâm về trước xong cùng Ngọc lên Bar chơi, cũng dặn Trâm là đừng chờ cửa, chơi xong nghỉ khách sạn luôn. Buocs vào Bar không khí thật sôi động, DJ đúng là cực chất, mới hơn 11h mà đông nghẹt người, tây có Việt cũng có rồi cùng Ngọc đi đến chỗ bạn nhỏ.
– Ai đây, bồ mới ah. – Bạn Ngọc nhìn tôi rồi hỏi
– Ugm, tên Q quê ở Huế, đẹp trai không.
– Chào bạn, mình là Bảo bạn Ngọc.
– Chào, mình là Q bồ Ngọc. – Tôi hùa theo trả lời nhỏ Bảo.
Ngồi uống chán chê, Ngọc lên tiếng bảo ra nhảy nhưng hơi mệt nên ngồi lại uống còn Bảo với Ngọc thì ra đứng nhảy. Nhìn hai nhỏ nhảy nhót thật khêu gợi, đúng là dân ăn chơi, không giống như Trâm, dù là con nhà giàu nhưng chả biết ăn chơi là gì.
Chén no say đến 3h sáng, cả bar kiếm một khách sạn rồi vào nằm ngủ. Đang ngủ thì điện thoại reo, lấy xem thì thấy ông Thái gọi. Quay sang thấy 2 nhỏ Ngọc và Bảo nằm giường bên cạnh.
– Có chuyện chi không mà anh gọi em đó.
– Mi chết xó mô rồi mà giờ chưa về hả, chơi cho cố vô, có biết mấy giờ rồi không.
Nhìn đồng hồ thấy hơn 10h30am thì dạ vâng rồi cúp máy vào tắm rửa. Tắm xong bước ra hai nhỏ chưa tỉnh bước đến đắp lại chăn cho hai nhỏ rồi xuống trả phòng bắt xe về trước. Bước vào thấy mọi người đang ăn cơm, rồi đi vào ngồi ăn chung.
– Biết đường về ah chú, răng không ăn ngoài luôn.
– Anh có để yên cho út ăn không hả, nói hoài như ông già rứa. – Chi Thùy nạt ông Thái làm ông im luôn, công nhận ông lấy chị Thùy về thì chả dám hó hé gì nữa.