Mở cửa phòng thấy Long đang ngủ say trong trạng thái Adam, Thảo lại gần giường kiểm tra, thấy bên cạnh đầu Long đang nằm là cái quần lót ren không phải của mình. Thảo mỉm cười vì nghĩ chắc lúc tối Long đã địt chị Hòa. Thảo chẳng hiểu sao chị Hòa già thế rồi mà Long lại mê đến nỗi cầm cả quần lót của chị để ngủ. Thảo đi tắm để rửa qua cái lồn và bây giờ cô chạm tay vào mới thấy rát nơi cửa mình. Thảo công nhận là cặc của Hùng con to thật, như xé rách lồn cô. Chắc phải chén thêm lần nữa mới được, Thảo mỉm cười nghĩ thầm.Lên giường chuẩn bị nhắm mắt ngủ thì Thảo thấy Tú nhắn tin, cô hơi bực mình với Tú vì cả tối nay liên tục gọi và nhắn tin cho cô để hỏi đi chơi về chưa. Thảo thích người đàn ông yêu và quan tâm đến mình, nhưng cô lại ghét cái kiểu quan tâm quá mức như thế. Thấy Tú ghen và tức cô khi thấy cô đi uống bia về muộn, Thảo cười vì nghĩ Long chồng cô không tức thì thôi, anh là cái đéo gì mà lại đi tức như vậy. Thảo không thèm nhắn lại, cô tắt máy quay sang ôm Long ngủ và mỉm cười khi nghĩ đến những cú dập của Hùng con.
Sau cái buổi tối định mệnh hôm qua, cả nhà bà Linh đều sung sướng trong niềm vui lạc thú, nhưng tất cả mọi người đều lén lút ăn vụng với nhau mà không một ai biết. Có lẽ ông Hùng, Long và Thảo không có chút suy nghĩ gì về việc ngoại tình đó, nhưng bà Linh sáng thức dậy lại thấy vô cùng day dứt. Bà Linh nghĩ lại chuyện tối qua với thằng con rể, bà thấy tuy là có sướng nhưng bà vẫn cảm thấy mình làm thế là sai, thấy có lỗi với chồng và con gái. Đây là lần đầu tiên bà Linh quan hệ tình dục với một người không phải là chồng mình, tuy ấm ức chuyện chồng bỏ bê mình mà đi cặp kè lung tung bên ngoài nhưng bà Linh thấy mình làm thế là không phải đạo chút nào. Bà Linh nghĩ thầm nếu như ông Hùng và con Thảo mà biết mình ăn nằm với thằng Long thì chắc bà xấu hổ chui xuống đất mà sống. Bà Linh hơi dằn vặt vì điều đó nên sáng ra bà đã quyết định từ nay dù có thèm muốn thế nào đi chăng nữa thì bà cũng nhất quyết không bao giờ để cho cái chuyện như tối qua xảy ra một lần nữa.
Bà Linh dậy sớm cùng chị Hòa nấu ăn sáng cho cả nhà, có cả Hùng con nữa. Khi ông Hùng, Long và Hùng con đã ngồi ở bàn ăn, không thấy Thảo đâu, bà Linh bảo Long :
– Con Thảo dậy chưa hả Long? Con gọi nó xuống ăn cùng mọi người luôn đi.
– Dạ, hôm kia thức đêm ôn thi và hôm qua chắc thi xong nên vợ con mệt mẹ ạ. Thôi để cô ấy ngủ thêm chút nữa còn lấy sức mà tiếp tục ôn thi.
– Thôi nó đợt này bận thi cử nên bà để cho nó ngủ nghê thoải mái chút. – Ông Hùng lên tiếng bênh vực con gái.
Hùng con ngồi cắm mặt vào tô mì, nó đang cố nhịn cười về những câu nói của ông Hùng và Long. Mọi người thì cứ lo cho Thảo mệt mỏi vì thi cử, nhưng còn nó thì biết rõ với một shot đêm qua thì có mà cho tiền Thảo cũng chẳng muốn dậy.
Khi mọi người đi ra xe ô tô để đi làm, Long cố tình ngồi nhâm nhi ly cà phê để đợi cho hai người kia đi trước. Khi cánh cửa nhà vừa được đóng lại, Long đưa mắt cho chị Hòa ý bảo chị đi vào trong. Bà Linh đang đứng dọn dẹp, bà thấy Long vẫn ngồi lại là bà biết ý nó muốn gì. Đã biết như vậy, nhưng chưa kịp đề phòng thì bà đã thấy bàn tay của nó áp vào mông mình. Long dí sát người vào bà Linh, đang định hôn lên cổ mẹ vợ của nó thì bà Linh quay phắt lại đẩy nó ra rồi nói :
– Long! Từ nay con đừng làm như vậy nữa được không? Mẹ không thích đâu.
– Sao thế mẹ? Hôm qua con thấy mẹ thích mà. Có chuyện gì mà tự nhiên làm mẹ thay đổi vậy? – Long bất ngờ về phản ứng của bà Linh
– Không có chuyện gì cả. Nhưng mẹ không thích nữa thế thôi. Mẹ mong con đừng làm mẹ khó xử.
– Nhiều lí do lắm. Quan trọng nhất là lương tâm mẹ không cho phép làm như vậy. Thôi con đi làm đi kẻo muộn.
– Nhưng mẹ như vậy thì con làm sao đi làm được. – Long cố tỏ ra nài nỉ, nó lại gần và cố ôm bà Linh.
– Mẹ bảo mẹ không muốn con làm như vậy nữa cơ mà? – Bà Linh gạt cái tay của Long ra và đi ra khỏi phòng bếp.
Long đứng nhìn dáng bà Linh đi ra phòng khách, tối qua đê mê bao nhiêu thì bây giờ hụt hẫng bấy nhiêu. Nó biết lúc này bà Linh đang cố thủ như vậy thì có nói như thế nào nữa bà cũng không đổi ý, Long lắc đẩu chán nản đi ra ô tô để đi làm.
Khi Long đã đi làm, bà Linh mới thở phào nhẹ nhõm vì đã cương quyết từ chối được với Long. Bà Linh đi ra bếp thấy chị Hòa đang lúi cúi rửa bát, bà lấy hết sức can đảm gọi chị Hòa lên phòng khách nói chuyện. Đêm qua bà Linh đã nghĩ rất nhiều đến chị Hòa, cũng rất thương chị nhưng vì chị dám quan hệ với thằng Long, và nếu để chị còn ở trong ngôi nhà này thì cũng sẽ lắm chuyện xảy ra, quan trọng hơn có thể chị biết nhiều thứ bí mật mà bà Linh không muốn bất cứ một ai nhìn thấy. Bà Linh đặt một ít tiền lên trên bàn bảo chị nhận lấy, chị Hòa như không hiểu chuyện gì, bà Linh từ từ giải thích :
– Chị Hòa à! Tôi rất thương hoàn cảnh của chị, nhưng tôi không còn cách nào khác, tôi bắt buộc phải cho chị nghỉ việc. Đây là tiền lương tháng này và tôi cho chị thêm một tháng lương nữa để chị có thể đi tìm nơi khác làm. Tôi xin lỗi vì phải nói ra điều này. Chắc chị cũng biết nguyên nhân tại sao rồi chứ?
Chị Hòa bật khóc, chị cũng biết nguyên nhân tại sao, chị không nói được câu nào, chỉ ngồi nhìn bà Linh sụt sịt khóc. Bà Linh thấy chị Hòa như vậy cũng làm bà động lòng, bà đứng lên ngồi cạnh chị an ủi :
– Thôi chị đừng khóc nữa. Không làm chỗ này thì mình làm chỗ khác thôi. Tạm thời chị cứ thuê nơi khác để ở đã, tôi sẽ có trách nhiệm tìm cho chị một công việc khác. Chị cứ yên tâm đừng lo lắng gì cả.
Chị Hòa lau nước mắt quay sang nhìn bà Linh nói :
– Không cần đâu. Chị có thể đi ngay bây giờ được không?
– Chị đi bây giờ thì chị ở đâu? – Bà Linh ngạc nhiên về quyết định của chị Hòa.
– Chị có người quen ở cùng làng. Vợ chồng nhà đấy mấy hôm trước cũng gọi điện cho chị bảo về đấy làm trông trẻ giúp chúng nó. Chị chưa trả lời, để bây giờ chị gọi điện nếu ok thì chị bắt tàu đến đó luôn.
– Ok tùy chị thôi. Chị gọi điện đi, có gì em sẽ đưa chị ra ga.
Bà Linh lái xe về nhà sau khi đưa chị Hòa ra ga, bà thấy nhẹ người vì hôm nay đã giải quyết xong được một việc hơi tế nhị khó nói. Khi đang đỗ xe trước cửa nhà, bà Linh thấy có một thanh niên đang đứng trước cổng ngó nghiêng, bà thấy lạ liền đi về phía cổng hỏi :
– Cháu hỏi ai vậy?
– Dạ cháu chào cô. Cháu là bạn của vợ chồng Long Thảo. – Tú quay người lại chào bà Linh lễ phép.
– Long đi làm rồi cháu ạ. Có mỗi Thảo ở nhà, không biết nó đã ngủ dậy chưa. Cháu có việc gì không để cô gọi nó dậy.
– Dạ Thảo hẹn cháu hôm nay đến giúp chỉ cho cô ấy môn thi xắp tới. Cháu học cùng trường với Long Thảo ạ.
– Vậy à? Thế cháu vào nhà đi. Để cô gọi nó.
Tú ngồi phòng khách ngắm nhìn ngôi nhà, nó thầm ghen tị với Long khi thằng bạn không những lấy được cô vợ xinh đẹp, mà còn được sống trong ngôi nhà khang trang chỉ dành cho những người có tiền. Bà Linh đặt cốc nước mời nó, và bây giờ nó mới để ý mẹ Thảo có nét đẹp thật quyến rũ. Đang bay bổng với khuôn mặt xinh đẹp của bà Linh thì Thảo đứng ở cầu thang gọi nó :
– Anh Tú à! Anh lên phòng em đi.
Tú hơi ngại, nó đứng lên nhìn bà Linh nói :
– Dạ cháu xin phép lên phòng dạy học cho Thảo ạ.
– Uh cháu lên đi, hai anh em cố gắng tập trung ôn thi nhé. Thảo lười học lắm, cháu giúp em nhé.
– Vâng, cô yên tâm. Cháu là bạn thân của Long nên cháu sẽ giúp hết khả năng của cháu.
– Uh như thế thì tốt quá. Cháu lên đi rồi trưa nay ở lại ăn cơm nhé.
– Vâng ạ.
Tú mở cửa phòng bước vào, nhìn Thảo với đôi chân trần, chiếc áo ngủ hai dây màu trắng hững hờ ngắn đến mông, Thảo không mặc áo lót ở nhà và cái quần lót lọt khe ẩn hiện bên trong làm nó thấy rạo rực. Thảo đang bế con thấy Tú đứng ngắm nhìn mình, cô nói với giọng tỉnh bơ :
– Sao hôm nay anh lại đến tận nhà em vậy? Lại còn vào tận nhà nữa.
– Anh không thể đến được à? – Tú thấy thái độ của Thảo có vẻ khác
– Chẳng ai cấm cả, nhưng em thấy ngạc nhiên nên hỏi.
– Sao cả tối qua anh nhắn tin em không trả lời? Em có biết là em đi chơi anh lo lắm không?
– Em đi chơi với bạn thì có gì mà anh phải lo. Anh định cấm em đi chơi với bạn à? – Giọng Thảo tỏ ra hơi thái độ.
– Anh không cấm, nhưng em phải nhắn trả lời lại anh chứ?
– Anh là gì của em mà em đi chơi phải nhắn tin báo cáo với anh? Và anh cũng chưa là gì của em để em phải bắt buộc nhắn lại cho anh nhé. Anh nghĩ anh là ai vậy? Anh đang tỏ ra hơi quá với em rồi đấy. – Thảo bực tức khi thấy Tú đang cố tỏ ra coi cô như là vật sở hữu của anh ấy.
– Em hỏi anh là anh là gì của em ư? Em hỏi câu đấy thì chắc bây giờ em cũng chẳng coi anh là gì rồi đúng không? Em nói đi! Bây giờ em đang coi anh là gì của em vậy?
Thảo thấy mình cũng hơi quá đáng với Tú, đang chưa biết trả lời ra sao thì bỗng bà Linh gõ cửa ngoài phòng.
Thảo bế con ra mở cửa và mẹ cô nói :
– Đưa Gia Bảo đây bà trông cho để còn mà học.
– Vâng, bà tâm lí quá.
– Đi ra đây mẹ bảo Thảo!
Thảo đưa Gia Bảo cho mẹ rồi cô đóng cửa lại đứng bên ngoài nghe bà Linh nói :
– Đàn ông đến nhà chơi con phải ăn mặc cho đàng hoàng và kín đáo vào chứ. Ai lại mặc cái kiểu này để tiếp khách hả?
– Vâng, tại đang vướng Gia Bảo nên con chưa kịp thay ấy mà.
– Thay quần áo cho tử tế vào.
– Vâng, thôi mẹ trông Gia Bảo cho con nhé.
Tiếng chân bà Linh vừa bước xuống cầu thang thì Thảo đóng cửa lại, cô nhìn Tú và thấy mình cũng hơi quá đáng với anh. Thảo tiến lại gần nũng nịu để xoa dịu bớt căng thẳng :
– Em xin lỗi. Em không cố ý nói thế.
Nụ cười của Thảo với bàn tay nhỏ nhắn xoa một bên ngực Tú làm anh bỗng chỗng tiêu tan hết ngay cái tự ái dỗi hờn, Tú ôm Thảo dính chặt vào người và hôn cô ngấu nghiến. Tuy hôm qua đã được thỏa mãn bởi Hùng con, nhưng khi cái lưỡi của Tú quấn lấy lưỡi mình, bàn tay thì bóp khắp hai bên mông, Thảo lại cảm thấy thèm khát, cô cũng hôn đáp trả và đưa tay ra sau mông anh ấn chặt vào háng mình.
Tú đưa bàn tay lần xuống hạ bộ của Thảo, cái váy ngủ mỏng quá dễ dàng cho Tú thám hiểm. Tú vội vàng tụt chiếc quần lót của Thảo xuống ngang đùi rồi bàn tay anh lướt qua một vùng da êm ấm, rồi tới một vùng lá cỏ mịn màng, sau đó tới đám cỏ xanh mơn mởn được cắt tỉa gọn gàng. Đụng tới cái khe, Tú liền cong bàn tay lại mà đẩy tới, ngón tay anh đã luồn sâu một cách dễ dàng vào trong cái lỗ âm đạo nhớt nhờn đó, tới tận đốt cuối cùng. Thảo sướng như muốn quỵ chân xuống, tay cô bám chặt lấy vai Tú, người ưỡn ra trước khi Tú đã cho thêm một ngón tay vào để chọc. Thảo phải rên lên một tiếng khi thấy vách lồn của mình như bị nong ra bởi hai mũi khoan, lồn nàng bây giờ đã ứa ra nhiều chất nhờn như để phụ họa, giúp đỡ cho hai ngón tay của Tú vào sâu thêm nữa.
Hai ngón tay kì diệu của Tú đúng là làm cho Thảo chới với, nàng nhắm nghiền hai mắt lại, há miệng thở không ra hơi. Thảo cảm thấy hai ngón tay của Tú chọc vào sướng y như như là một con cặc thật chọc vào. Nghĩ tới con cặc, tay Thảo cũng đưa xuống cởi nhanh cái khóa quần của Tú và tụt nó xuống chân. Con cặc hùng dũng của Tú nghểnh lên khi được Thảo giải thoát, nó nhanh chóng nằm gọn trong lòng bàn tay cô.
Thảo nắm cứng lấy con cặc của Tú, bóp chặt lấy thân cặc, làm máu dồn lên đầu cu, chóp mu nở lớn thêm. Rồi như bị thôi miên bởi con cặc đó, Thảo ngồi quỳ xuống đất rồi đưa miệng tới mà ngậm luôn nó vào trong tận cổ họng. Cảm nhận được cái căng cứng, nóng hổi trong miệng mình, Thảo hút một cái thật mạnh làm Tú hẩy mông về phía trước. Thảo liền đặt cái lưỡi ở dưới cái đầu nấm, đẩy nó lên nóc họng, rồi chúm môi bọc kín lấy cái đầu cu trong miệng mà nút thật mạnh một cái nữa khiến Tú không chịu nổi phải kêu lên:
– Ối chà… a… a… sướng cái buồi quá…
Mấy phút sau, Tú nhấc thảo đứng lên rồi hai người nhanh chóng lột bỏ hết quần áo còn trên người leo lên giường để cho màn chinh chiến. Khi hai người ôm nhau mút lưỡi chán chê thì Tú nằm đè lên người Thảo đút con cặc dài ngoằng nhơ nhớp nước miếng vào cái lồn ướt nhẹp nước dâm của cô. Cặc Tú vừa đẩy vô tới tận gốc là Thảo đã móc hai chân lên đùi Tú mà kẹp cứng lấy người anh, mắt nhắm nghiền, cắn chặt lấy hai bờ môi vì cơn sướng đang chạy trong người. Bị kềm chân nên Tú không thể dập mạnh được, anh lật Thảo nằm lên trên người mình theo kiểu cưỡi ngựa, để cho nàng chủ động.