Cái cảm giác tội lỗi cứ ám ảnh, dằn vặt tôi trong suốt nhiều năm trước và ngay cả những năm sau khi đã có chồng. Nhưng điều trớ trêu là cùng với tâm trạng mặc cảm đó, lại lại luôn dậy lên trong tôi thứ cảm giác êm đềm thèm khát mỗi khi nghĩ đến mà tôi vẫn luôn trân quý như những kỷ niệm riêng tư của một phần đời mình ở lứa tuổi tươi đẹp thời con gái.
Lớn lên từ một làng quê nghèo tại Việt Nam, ngoài việc đi học, tôi còn phải giúp thầy mẹ trong việc đồng áng, kể cả việc việc chăn dắt, chăm lo cho mấy con bò cày, bởi chúng là phương tiện sản xuất và đỡ đần rất nhiều cho gia đình. Ở lứa tuổi đã lớn, tôi thật xấu hổ vì loại công việc mà lẽ ra, chỉ dành cho những đứa con trai nhỏ tuổi hơn. Sự xấu hổ đã khiến tôi lánh xa mọi người, chỉ quanh quẩn nơi những khu đồng vắng bên đàn gia súc mấy con.
Tuổi trẻ tôi cũng cứ như thế lặng lẽ trôi qua bình dị, cho đến một ngày lòng tôi bị xao động mạnh, ngày tôi vừa bước vào tuổi dậy thì, được chứng kiến tận mắt cảnh động đực của đôi bò đực-cái nhiều lần trong suốt một buổi chiều. Việc ơ hờ quan sát lúc đầu đã dần dà được thay thế bằng thứ cảm giác rạo rực, khiến tôi còn tò mò mạnh dạn nhập cuộc bằng việc dùng chính bàn tay mình giúp cho con đực dễ hoàn thành công việc truyền sinh của nó. Sự tiếp xúc bàn tay với khúc gân thịt to dài, trơn nóng đã cương cứng đã cho tôi những cảm giác kích thích lạ thường và dường như mỗi lần có thứ nước nhờn tự nhiên ứa ra trong tôi. Cũng từ cái lần đầu tiên ấy của đời con gái, tôi biết thế nào là điều mà sau này tôi học được là hai chữ thủ dâm, thế nào cảm giác khái lạc mạnh mẽ mà cơ thể có thể cho tôi khi cửa mình được mơn trớn vuốt ve.
Từ đó thành một thói quen, mỗi khi muốn có lại thứ cảm giác «dễ chịu» này lúc riêng tư, tôi luôn tìm kiếm sự rạo rực ban đầu bằng việc tìm đến con bò đực, dùng tay vuốt mạnh cái dương vật dài dọc theo dưới bụng của nó và biết chắc rằng, khúc gân mềm này sẽ càng lúc càng trở nên to phồng, cương cứng, lộ dài ra ngoài theo nhịp độ vuốt của tôi. Chắc chắn rồi đây bàn tay tôi sẽ nhận đầy thứ nước nhờn trắng đục, nhầy nhụa nóng ấm từ đó phóng ra thành dòng. Thật cũng lạ kỳ, trong khi thủ dâm cho con vật, thì chính tôi lại tìm được thứ cảm giác ham muốn khó tả và mỗi lần tôi thường tôi dùng bàn tay nhầy nhụa tinh khí đó để lần tay vào trong quần khởi sự với chính mình. Chất nhờn nóng hổi đó đã cho tôi nhiều kích thích trong sự cọ xát và đã mau giúp tôi đạt được nhiều cảm giác sung sướng cực mạnh. Cũng có đôi lần trong cơn kích thích, tôi còn bạo dạn cho khúc gân cứng kia vào sâu hơn một chút trong cửa mình rồi giữ lại, chỉ dám bằng lòng với thứ cảm giác ngây ngất do sự đụng chạm da thịt và nhất là do sự phóng tinh tràn ngập, nhưng lại không dám cho vào sâu hơn chỉ vì nỗi lo sợ làm thủng rách đi cái quý nhất của người con gái. Sự cấm kỵ càng ám ảnh tôi, càng làm tôi thèm khát được thoả mãn tính tò mò lớn dần trong sự tưởng tượng.
Ước muốn được thực hiện bằng hành động thật mãnh liệt trong tôi, ám ảnh tôi nhiều đến nỗi nhiều khi đêm về, trong trí tôi hiện lên những hình ảnh nhảy đực hôm nào, nhưng phía dưới lại là chính tôi đang trần truồng giang rộng đôi chân cho cái khúc gân cương cứng kia được vào thật sâu trong mình. Hình ảnh đầy kích thích này mỗi lần đều dẫn tôi đến việc tự thoả mãn mình trong đêm tối, nhưng cũng không vượt thắng được nỗi lo sợ mất trinh, và còn hơn thế nữa, lo sợ biết đâu tôi chẳng bị cấn thai với nó, dù đã có lần đã được nghe việc có thai chỉ xảy ra giữa người với người mà thôi. Lo sợ này luôn là một sự dằng co lớn lao dằn vặt ngăn cản, nhưng không kéo dài được bao lâu, bởi sau cùng chính tôi đã phải thua cuộc vì không kìm hãm được những đòi hỏi qúa đột ngột, qúa mãnh liệt của thân xác khi cơ hội đến.
Ngày đó gần mùa thi, tôi không phải theo thầy mẹ ra đồng như thường lệ. Còn lại một mình trong căn nhà vắng, tôi học bài và làm một số việc nhà lặt vặt, nhưng vẫn không xua tan đi được những hình ảnh đầy kích thích do chính tôi tạo ra. Sự kích thích đó đã dẫn tôi đến hành động tự thoả mãn mình như thường lệ, có khác chăng hôm nay là giữa ban ngày, ngay chính trong căn nhà trống. Tôi ngắm nhìn thân xác trần truồng mình trong gương, công khai làm những cử chỉ vuốt ve mơn trớn những chỗ kín đáo cho mắt mình được thấy. Càng được thấy mình và được nuôi dưỡng bằng những hình ảnh thèm muốn mà chưa một lần dám thực hiện, tôi liên tiếp đatï được nhiều cơn khoái cảm, làm cho chất nhờn trong tôi như chảy ra nhiều hơn. Chính trong những cơn kích ngất đó, đã đột ngột xuất hiện con chó nhà thân quý, một con vật mà tôi chưa hề một lần nghĩ tới, nhưng từ sau hôm đó lại dự phần tích cực vào thế giới riêng tư kín đáo của tôi.
Như có mùi lạ thu hút, con vật đã sấn tới theo bản năng, chúi mõm vào giữa đôi chân tôi đang giạng rộng rồi dùng chiếc lưỡi nhám dài liếm thật mạnh vào giữa rãnh khe đang rịn nước. Cảm giác hơi nhột nhạt lúc ban đầu thật mau qua, nhường chỗ cho những cơn kích thích mới. Còn tôi, cũng bằng một cử chỉ tự nhiên, tự động lần tay xuống dưới bụng con vật, mơn trớn khúc gân thịt đã cương to, cứng nhắc, nhất là ở phần cuống gốc.
Tôi ngạc nhiên với chính mình về cử chỉ quen thuộc đã từng thực hiện cho con bò đực nhiều lần nơi hoang vắng và đã cho tôi nhiều kích thích … với một ý nghĩ thật đơn giản, tại sao loài vật lại không giống nhau, tại sao con chó đực này lại không có những phản ứng sinh lý khi được kích thích, không bắn ra trên người tôi thứ nước nhờn như loài bò kia khi được vuốt ve mơn trớn ? Sự tò mò đã khiến tôi lướt mình nằm ngửa xuống phía dưới con vật, rướn hai chân lên cao cho cửa mình áp sát vào đầu cơ quan sinh dục của nó cũng vừa nhú ra. Ở vị trí này, con chó Bông sau ít lần nhấp nhẹ, đã thình lình thọc mạnh vào sâu, đưa cả khối thịt cứng dài vào tận trong tôi, một động tác mạnh mẽ qúa bất ngờ làm tôi chết điếng.
Chút cảm giác đau thốn vừa báo cho tôi biết cái mà tôi vẫn trân quý giữ gìn bao tháng qua, giờ đây đã bị con vật chọc thủng, tôi vừa tự mình dâng cho nó cái quý nhất của người con gái. Một chút bối rối vừa thoáng hiện đến, nhưng tôi lại bị hớp hồn bởi thứ cảm giác cực mạnh do sự tiếp cận của hai cơ quan sinh dục đụng chạm cọ xát nhau, thứ khoái cảm mà tôi chưa từng biết đến trong đời. Cảm giác giác đó còn dồn dập hơn, đê mê khi, từ lúc ở sâu trong tôi, con vật đã liên tục co thắt bắn mạnh những giòng tinh khí nóng hổi, chảy tràn cả ra ngoài theo từng động tác. Tôi chơi vơi như người mất trí, thụ động cứ để cho con vật làm công việc mà bản năng bắt nó phải làm. Sự kích thích thèm khát không cho phép tôi dừng lại ở đó, mà còn đẩy tôi tiếp tục lần mò đi xa hơn đến sự tận cùng của tuyệt đỉnh khoái lạc mà cuộc giao hợp đầu tiên trong đời đang mang lại. Tôi máy móc cầm khúc dương vật mạnh ấn vào sâu hơn, cố cho cả phần cuống gốc đã nở to như qủa táo kia vào trọn trong chiếc hang sâu ướt át đã nở rộng. Cửa mình tôi vừa được nung ra đã vội thắt lại, giam hãm thật chặt lấy trọn cả khối thịt nóng vẫn liên hồi co thắt bắn tinh.
Ngất ngây sung sướng, tôi buông thõng đôi chân nằm dài trên nền nhà, kéo theo cả phần thân sau của con vật xuống, một cử chỉ khá mạnh bạo mà vẫn không tách rời nhau ra được. Chúng tôi đã dính chặt vào nhau. Sau ít phút ngừng nghỉ, tôi đổi chiều nằm ngược lại rồi xoay mình bò trên đôi chân khiến cho đôi mông dính sát vào nhau, làm cho hai thân thể bị nối chặt lại với nhau bằng một khúc gân cứng bị kéo ngược ra sau ấy. Trời ơi, tôi đang dính lẹo với con chó thật rồi ! Những cơn khoái lạc bất tận dồn tới đang khiến tôi tự động bắt chước làm y như chúng : giằng co nhau, kéo lê nhau khắp gian nhà. Thì ra bây giờ tôi mới hiểu được đỉnh điểm khoái lạc khi loài chó giao hợp chính là khi được cùng nhau dính lẹo như tôi đang bị bây giờ, một điều mà trước đây tôi vẫn luôn thắc mắc không hiểu được vì sao chúng lại suốt ngày lê la kéo co nhau. Càng giằng co kéo nhau, cửa mình tôi càng bị kéo căng ra thêm, nhưng vẫn co thắt ngoạm chặt lấy khúc gân thịt nóng hổi kia, khiến những cơn khoái lạc của tôi lên đến cực độ mà một phần có lẽ là nhờ chút đau đớn tuyệt vời rất cần thiết kia chăng ? Dường như con vật cũng đang đạt được sự chất ngất như tôi, bỡi chính nó cũng đang lấy sức kéo ghì, cố lôi tôi về phía nó với âm thanh ư ử toát ra liên hồi. Lỗ tử cung của tôi dường như cũng đã giãn nở thêm ra, cho phép phần đầu của chiếc dương vật vào tận bên trong, liên tục cọ xát và bắn đầy tinh trùng vào đó.
Khi cơn khoái lạc đến cùng tận của sự chịu đựng, tôi buông thõng đôi chân nằm sấp trên bụng thở dốc, kéo luôn theo cả đôi chân sau con vật sụm xuống. Thời gian nằm yên như vậy kéo dài khá lâu, mặc cho cục thịt kia vẫn tiếp tục ngọ ngoạy phía trong. Phải khó khăn lắm tôi mới dùng sức mạnh của đôi tay kéo khúc thịt to cứng kia ra khỏi mình được, kéo theo giòng nước nhờn hoà lẫn máu tươi chảy tràn chảy ra ngoài.
Khám phá bất ngờ này đã là một khúc quanh trong đời tôi. Cũng từ đó, con chó nhà đã tích cực dự phần vào đời sống tình dục riêng tư, cho dù sau mỗi lần giao hợp, không khỏi dậy lên trong tôi nỗi lo sợ bị cấn thai với nó và sự dằn vặt vì mặc cảm tội lỗi. Nhưng dần dà khi không thấy có triệu chứng đổi thay trong cơ thể, cảm giác lo sợ dè dặt cũng phần nào vơi đi, khiến tôi dễ nhượng bộ trước đòi hỏi mãnh liệt của thân xác mình, mà đòi hỏi phải một lần thực hiện với con bò đực to lớn kia vẫn luôn là một hiếu kỳ, ám ảnh chi phối.
Buổi chiều hôm đó, thầy mẹ và các anh chị tôi trở về làng sớm hơn thường lệ để chuẩn bị mọi thứ thóc giống và dụng cụ cần thiết để chuẩn bị một vụ mùa mới, để lại mình tôi chăn dắt mấy con bò vừa ròng rã cật lực cày bừa suốt buổi sáng. Biết giờ chờ đợi thực hiện ước mơ đã tới, tôi nhanh nhẹn đưa đàn bò trở về gần căn lều tranh, nơi có đống cỏ rơm chờ sẵn, rồi bạo dạn dẫn con bò đực vào phía trong lều. Không để mất một giây phút, tôi lần bàn tay xuống bụng dưới của nó… Khúc gân kia cũng mau lẹ đáp ứng, cương cứng nở to, càng lúc càng lộ dài ra ngoài. Sự kích thích cũng mau đến với tôi. Nước nhờn nóng ấm từ trong đã chảy ướt bàn tay tôi rồi. Thật là kỳ diệu, dường như nơi tôi cũng tiết ra một thứ mùi vị đặc biệt nào đó có sức kích các loài vật, bởi vì cũng như những gì đã xảy ra trước đây với con chó Bông, vừa khi chiếc quần dài được cởi ra, con vật to lớn đã hùng hổ dí chiếc mũi trơn ướt ngay vùng đang làm tôi kích thích.
Tôi dạng rộng đôi chân khom mình về phiá trước, rướn cao đôi mông để tạo điều kiện cho chiếc lưỡi thật dài, đen nhánh, thật nhám sì kia của con vật dễ quét từng đường liếm thật mạnh vào giữa đôi chân, mà mỗi lần đều tạo cho tôi sự đê mê đến lặng người. Chiếc lưỡi càng làm việc, sự kích thích càng tăng mạnh, cho đến một lúc chính tôi tự động quay mình lại, dùng chính đôi tay kéo mạnh hai mép cho banh rộng ra thêm, cho sự ma sát cực mạnh thêm. Rồi như không thể chịu đựng thêm sự đòi hỏi phải có còn thiếu vắng, tôi trườn mình nằm ngửa trên chiếc ghế tre, giang thật rộng đôi chân, rồi hấp tấp đút chiếc gân to lớn đã sẵn sàng kia vào trong chiếc lỗ sâu thẫm ướt chờ đợi. Ngay động tác vũ bão đầu tiên, tôi đã muốn thét lớn lên vi sung sướng : con vật đã thọc mạnh vào trong tôi, càng vào sâu, càng nung căng phần cửa mình, cọ sát cực mạnh khúc gân vĩ đại ấm áp, tuyệt vời vào tận cửa tử cung tôi như thể nó còn muốn thọc vào thật sâu hơn nữa. Tôi cũng muốn như thế.
Sự giao hợp cũng khiến con vật bị kích thích cách điên dại không kém gì tôi, liên hồi cứ rút ra rồi rướn người giáng vào trong tôi những cú thọc mạnh khiến mỗi lần tôi phải vịn hai tay vào đôi chân trước của nó cho tư thế được giữ nguyên. Tôi đê mê đến mất trí vì khoái lạc, không kiềm chế nổi những tiếng rên thoát ra khỏi cổ họng trước sự vô tình của những động tác đều đặn, càng lúc càng nhanh hơn, mạnh mẽ hơn. Khi khởi sự rống lên những tiếng kêu thống thiết, cũng là lúc con bò đực chậm lại nhịp độ, oằn người bắn mạnh từng dòng tinh khí nóng hổi vào trong tôi, nhiều đến nỗi dù đã tràn cả ra ngoài chảy thành từng dòng thật nóng xuống cả đôi mông mà khúc gân to cứng kia vẫn tiếp tục còn co thắt liên hồi. Tôi choáng váng thác loạn không kiểm soát nổi chính mình, nằm yên tận hưởng những cơn kích ngất tiếp nối nhau tưởng như bất tận cho đến khi đôi chân rã rời đã tự buông thõng xuống đất tự lúc nào. Con rắn tham lam kia bao lâu đầu còn rúc trong chiếc hang sâu nhầy nhụa, vẫn hăng say tiếp tục những động tác bất tận. Khi đến tận cùng của sự chịu đựng, tôi uể oải trườn mình ngồi dậy, lựa thế rút ra khỏi mình khúc gân còn cứng kia, kéo tràn ra ngoài cả khối tinh khí xối xả chảy thành dòng xuống hai bên đùi. Đôi chân rã rời, tôi run rẩy không đứng vững, phải nhờ đến tấm lưng của chính nó cho một đoạn đường dài để trở về nhà.
Và từ đó cả hai con vật đã trở nên rất thân thiết với tôi, âm thầm kín đáo giao hoan với tôi biết bao lần trong suốt mấy năm còn lại của thời con gái, thân mật đi vào thế giới riêng mà tôi vẫn âu yếm mang theo như những kỷ niệm quý khi rời quê theo chồng, bỏ luôn lại nơi đó một phần đời trong quá khứ.
Nhưng đời tôi không đơn giản dễ quên như vậy. Trong những năm tháng bên chồng sau đó, mặc dù vẫn có đời sống ân ái bình thường, đã có biết bao lần khi gần chồng, tôi vẫn thèm mơ được sống lại những cảm giác thần tiên bên đàn gia súc của gia đình xa xưa. Biết bao lần tôi tội lỗi nhắm mắt thay hình ảnh người chồng đang âu yếm mình bằng những hình ảnh của loài súc vật thân thương cho tìm được những cảm giác mãnh liệt thuở ấy.
May mắn đã đến với tôi nhiều năm sau, khi gia đình tôi đã định cư tại Mỹ, các con đã lớn và đi học ở xa, bất ngờ chồng tôi một ngày nọ, từ đâu mang về một dĩa DVD mà anh nói rất đặc biệt, như trước đây thỉnh thoảng anh vẫn mang về những cuốn video phim XXX để vợ chồng xem chung. Khi hình phát lên, lòng tôi thật sự bàng hoàng về những hình ảnh trên màn ảnh, lôi về cả khung trời con gái đầy kỷ niệm thân thương : cảnh làm tình thực sự giữa người với nhiều loài gia súc khác nhau, đặc biệt với loài chó và loài ngựa.
Không riêng gì tôi, chồng tôi dường như cũng bị kích thích lắm. Anh không đủ kiên nhẫn để xem cho hết cuốn phim. Riêng tôi như vừa được cất đi một khối đá nặng trĩu, nhẹ nhõm khám phá mình cũng bình thường, cũng chỉ thực hiện điều mà biết bao người khác trước và sau tôi cũng đang làm. Sau lần đó, vợ chồng tôi không những còn xem chung nhiều lần cuốn phim đó, mà chồng tôi còn mua về cả những phim tương tự khác nữa.
Một hôm, sau rất nhiều lần xem chung cảnh người giao hợp với thú vật và đã luôn cho chúng tôi nhiều cảm giác mới lạ trong việc ân ái, chồng tôi bỗng lên tiếng dọ hỏi và nói ra ước muốn được cùng tôi sống cảnh thật, nghĩa là cùng có sự nhập cuộc của một con vật nào đó. Anh đã cố gắng thuyết phục tôi chấp nhận nuôi thêm một con chó trong nhà, ít là trong một thời gian, với những lý do hết sức thực tế. Nào là ngoài việc để thử cho biết và hâm nóng đời sống tình dục của hai người, con vật còn có ích lợi giữ nhà mỗi khi vợ chồng đi vắng…. Đương nhiên đó là điều tôi âm thầm mong muốn từ lâu. Vài hôm sau, anh đã mang về một con chó đực đen tuyền, còn cao to hơn cả con Bông của tôi năm xưa nữa. Tôi kín đáo hài lòng về sự biết chọn lựa của chồng…
Rồi việc gì phải tới đã tới, ngày mà tôi được thỏa mãn ước vọng mãnh liệt nhất, thầm kín nhất từ lâu nay: tôi mơ ước cho thân xác mình được mơn trớn, kích thích và sau cùng là được chiếm hữu cùng một lúc bởi hai bộ phận giống đực. Thèm khát này của tôi đã được kín đáo nuôi dưỡng chỉ vì cứ mỗi khi ân ái với chồng, ở những giây phút cực độ kích thích, tôi vẫn luôn cảm thấy như có gì còn thiếu thốn, như thể vẫn còn một phần thân xác chưa hoàn toàn được tận dụng. Cảm nhận thiếu thốn này bắt nguồn từ một kinh nghiệm nhỏ nhoi, đã bất ngờ xảy đến cho vợ chồng tôi ở cái đêm cuối cùng tại quê nhà trước khi vĩnh viễn lên đường đi định cư tại Mỹ.
Đêm đó là bữa tiệc từ giã cuối cùng, tổ chức ngay căn nhà bé nhỏ của gia đình tôi mà mọi thức ăn đều được những dịch vụ thuê bao mang tới. Thực khách hôm đó không đông như những bữa tiệc trước tại các nhà hàng, chỉ còn lại những bạn bè thân thiết. Trong số đó có người em trai kết nghĩa, trước đây cũng là sĩ quan thuộc cấp của chồng tôi, đã bặt âm vô tín sau nhiều năm tù đày trong các trại giam miền Bắc như chồng tôi. Từ đâu anh bỗng nhiên xuất hiện mấy ngày trước nói là để tiễn chúng tôi lên đường. Gặp lại anh, chồng tôi hết sức ngỡ ngàng, vui mừng và xúc động. Rồi họ dành cho nhau thật nhiều thời giờ riêng tư để ôn lại những kỷ niệm chiến trường xưa kia, để kể cho nhau nghe đoạn đường trần ai của những trại tù Việt Bắc và gia cảnh hiện tại của nhau. Anh cho biết vẫn sống cô quạnh một mình tại quê cũ ngoài Trung từ sau ngày được thả. Còn tôi khi gặp lại anh, cũng ngỡ ngàng bối rối không kém vì thứ mặc cảm tội lỗi tưởng rằng đã quên mà nay bỗng bừng sống trở về. Cái dáng dấp gầy gò không thay đổi của anh đã bất thần đưa tôi về lại căn phòng thăm nuôi vách lá của trại tù đèo heo hút gió, nơi tôi đã hơn một lần thất thân với anh…
…Chuyện đã xảy ra trong cái lần duy nhất tôi từ trong Nam gồng gánh lặn lội ra Bắc thăm nuôi chồng đang bị cầm tù. Vì là sĩ quan cao cấp, phép thăm nuôi dành cho anh thật ngắn ngủi nơi căn phòng tập thể, luôn có lính canh nhòm ngó theo dõi. Tuy vậy, anh cũng tìm cách nói được với tôi :
– Mấy người vừa chuyển trại đến đây cho anh biết thằng em kết nghĩa cùng chung đơn vị trước đây của anh, hiện đang bị giam ở trại Vĩnh Phúc, đói khổ lắm, chẳng được ai thăm nom giúp đỡ. Thôi thì đã ra được đến đây, em gắng thêm chút nữa, đến thăm và mang cho nó ít qùa… Cứ khai em là chị họ của nó thế nào cũng được thăm.
Tôi nghe lời chồng lần tìm đến trại và khai đúng như lời anh dặn. Khác với trại giam của chồng, việc thăm nuôi ở đây xem ra dễ dàng hơn, tiện nghi và được lâu hơn. Tù nhân cứ từng đợt được dẫn vào những căn phòng vách lá ngăn riêng, nơi đã có thân nhân của từng người chờ đợi.
Giây phút ngỡ ngàng xúc động nhận nhau mau qua. Sau những lời trao đổi hỏi han thường tình, tôi đứng dậy tiến về phiá cái giỏ lương thực để gần nơi cửa ra vào. Khi đang cúi khom người cẩn thận sắp ra từng thứ, thì thình lình từ phía sau, có bàn tay đã đặt nhẹ lên mông tôi rồi bất thần lần nhanh vào phía trong cả 2 lớp quần, áp mạnh ngay vào chỗ kín nhất của tôi. Sự thể xảy ra quá đột ngột khiến tôi sững sờ chưa kịp phản ứng thế nào cho phải thì bàn tay kia đã hối hả sục sạo, thọc sâu những ngón tay vào cả bên trong, thô bạo chà mạnh lòng bàn tay ấm áp vào khoảng diện tích nhỏ nhoi cấm kỵ ấy.
Theo bản năng tự vệ, tôi đã toan hét lớn lên hay muốn làm một cử chỉ nào đó để biệu lộ sự phản kháng, nhưng lại kịp chế ngự lại ngay khi nhận thức được những nguy hiểm có thể sẽ xảy ra cho cả hai, một tình huống thật oái oăm khó xử. Sự trừng phạt nào sẽ xảy ra cho anh, cho tôi và có thể cho cả chồng tôi nữa nếu chẳng may người lính gác phía ngoài nghe tiếng la mở cửa ập vào? Tôi sẽ phải giải thích nào về liên hệ chị em đã khai? Như cũng đoán biết được cái tâm trạng thế tiến thoái lưỡng nan ấy trong đầu tôi, anh còn bạo dạn khom người trên lưng tôi, đưa bàn tay còn lại lần sâu vào vạt áo phía trước, bóp mạnh vào đôi vú dường như cũng đã biểu lộ cho anh một sự đồng tình nào đó. Rồi không để cho tôi kịp có một phản ứng nào, anh dùng bàn tay phiá sau kéo tuột cặp quần tôi xuống tận ngang đùi để từ đâu đã sẵn, từ phía sau, anh đẩy mạnh cái khúc thịt gân to dài, cứng nhắc vào sâu trong tôi, một việc tầy trời nhưng xem ra lại thật qúa dễ dàng cho anh, có lẽ vì do sự nhờn ướt đồng loã của nơi đó. Tôi chết điếng chịu trận mà không phản kháng, và điều còn làm tôi ngạc nhiên hơn nữa là từ lúc nào, trước những động tác dồn dập, đôi chân tôi đã giang rộng ra thêm, đôi mông tôi lại cong rướn lên thêm để giúp cho những động tác ấy được càng thêm dễ dàng, cho phần thân thể dài cứng kia của anh được vào thật sâu, thật sát. Trọn vẹn ở trong tôi, anh hùng hổ làm những động tác liên hồi, càng lúc càng mạnh khiến chính tôi phải dùng đôi tay chống vào thành cửa phía trước cho vị thế ban đầu được vững vàng giữ nguyên, cho anh từ phía sau tiếp tục làm được những động tác mạnh mẽ hơn.
Tôi đi dần vào cơn mất trí, không kiểm soát được cả những tiếng rên của chính mình đang vuột thoát ra khỏi cổ họng. Sau bao tháng ngày kiêng nhịn, khao khát dồn nén, thân thể tôi như muốn nổ tung ra vì những cơn kích ngất liên hồi tiếp diễn. Bỗng anh chậm dần nhịp độ, đứng im ghì tay giữ chặt lấy đôi hông tôi, ấn mạnh sâu hơn và xối xả bắn mạnh vào trong đó những giòng nước ấm. Biết anh đang tới, tôi vẫn giữ nguyên vị thế, im lặng bất động chờ cho những cái co thắt thật sự ngừng hẳn rồi mới khép nhẹ lại đôi chân, nhưng vẫn cho phép anh để lại nguyên cả phần thân thể mình trong đó cho đến khi chính anh tự động rút ra một lát sau đó. Cùng với động tác này, anh nhẹ nhàng dùng bàn tay thoa đều lên khắp vùng giòng nước trắng đục cũng theo đó tràn chảy ra ngoài, cẩn thận lau cả những giọt đã rơi vương vãi trên nền gạch.
Tôi đứng thẳng mình, ngượng ngùng lần tay kéo quần lên, rồi tiện tay với lấy những gói quà nhỏ trao cho anh, cố làm ra vẻ thật tự nhiên. Cùng với những cảm giác vừa được thoả mãn, có chút hối hận cũng vừa thoáng đến trong tôi : điều mà tôi sau bao năm nhín nhịn chờ đợi, lòng những rạo rực được thực hiện một lần với chồng khi gặp nhau, thì đã xảy ra với một người đàn ông xa lạ, hay đúng hơn cũng chỉ quen sơ trước đây.
Nhận qùa, anh trầm trồ sung sướng, cũng tự nhiên lần lượt mở ra từng gói ngắm nhìn, rồi cẩn thận xếp gọn vào giỏ mà mỗi lần đều tha thiết nhìn tôi, trong khi chính tôi lại cố tình tránh né. Khi người lính gác gõ cửa báo giờ thăm nuôi sắp chấm dứt, anh vẫn không nói gì, chỉ vội vàng gom hết mọi thứ vào cái giỏ nhựa, lẳng lặng đi về phía tôi, đẩy tôi đến cánh cửa, tự động lật vạt áo tôi lên, cúi mình dùng miệng nút mạnh vào hai đầu núm vú vẫn còn căng nóng, hối hả lần một bàn tay xuống phần thân thể phía dưới còn đang ướt đẫm. Lần này, không cần biết ý định anh muốn gì thêm, chính tôi đã chủ động giúp anh chạy đua với thời gian bằng việc tự mình kéo chân ra khỏi ống quần, co cao một chân lên cho anh được áp sát phần dưới vào mà thỏa mãn trong tôi thêm một lần nữa, vì dù sao, tôi thầm nghĩ, điều đã không nên xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi. Tôi bạo dạn đứng yên cho anh ghì sát mình vào vai tôi, hổn hển thở bên tai tôi, liên tục thọc mạnh vào phần dưới của tôi cho đến khi hoàn thành việc xuất tinh. Rồi anh ngượng ngùng xách túi đồ mở cửa đi ra. Từ đó tôi bặt tin anh, cho đến ngày gia đình tôi chuẩn bị lên đường đi định cư tại Mỹ thì anh lại từ đâu bất thình lình xuất hiện, nói là để tiễn biệt vợ chồng tôi. Chính trong lần này, ở cái đêm cuối cùng mà anh lại thêm một lần nữa đi vào kho tàng kỷ niệm của đời sống tình dục của riêng tôi.
Đêm đó là đêm cuối cùng. Chiều ngày hôm sau gia đình tôi sẽ viễn rời nước lên đường sang định cư tại Mỹ theo diện HO của chồng tôi. Tiệc tàn khi trời đã về khuya. Khách thân kéo nhau ra về. Các thức ăn ngổn ngang cũng được dịch vụ dọn sạch. Các con đã lên giường ngủ trên lầu từ lúc nào. Dưới nhà, chỉ còn lại vợ chồng tôi và người khách nửa quen nửa lạ đặc biệt ấy. Dường như đêm nay anh buồn hơn, đã ít nói lại càng lặng thinh hơn. Chồng tôi như cũng lây phải cái buồn này.
Lúc về phòng riêng, sau khi cởi bỏ những thứ lễ phục rườm rà của ban ngày để chuẩn bị vào giường, chồng tôi có lẽ do tác động cửa hơi men, liền biểu lộ những cử chỉ ân ái không mấy bình thường. Tôi thụ động ép lòng chiều theo anh, xúc động nhiều vì những giọt nước mắt nhỏ xuống trên ngực khi anh úp mặt vào đó. Dường như cái khoảng thời gian cuối này đang tác động mãnh liệt trên anh khiến tôi tự đặt câu hỏi anh ham muốn thật sự hay đang cố níu kéo cho thời gian ngừng lại? Tôi máy móc giúp anh, không hay biết gì về sự đột nhập bất ngờ của người khách đang đứng bên giường từ lúc nào. Tôi càng bối rối hoảng hốt khi nhận ra mình đang phơi bày trước mắt người đàn ông lạ một phần thân thể trần truồng phía dưới, lồ lộ dưới ánh đèn mờ nhạt, nơi có bàn tay của chồng tôi vẫn đang vô tình lục lọi. Sự sững sờ như làm tôi tê liệt, không đủ sức nhoài người xuống kéo tấm mền mỏng lên che đắp. Dù biết rằng tấm thân này không còn xa lạ với người đàn ông ấy, nhưng tôi vẫn gai người xấu hổ như tâm trạng của kẻ đang ăn trộm bị bắt qủa tang. Rối bời trong cảnh huống, tôi đành lên tiếng thì thầm bên tai chồng như một sự cầu cứu:
– Anh, nhìn kìa, nhìn kìa…
Nhưng anh vẫn làm như không nghe thấy, mặt vẫn úp vào ngực tôi, im lặng. Sau cùng chính tôi phải lên tiếng nói lớn với người đang đứng, cố ý cho chồng tôi nghe:
– Khuya rồi, sao chú còn chưa về ngủ?
Nghe câu nói, chồng tôi chỉ khẽ quay nhìn rồi thản nhiên nhỏ nhẹ bên tai tôi:
– Em ạ, đêm nay là đêm cuối rồi. Ngày mai mình sẽ vĩnh viễn ra đi không bao giờ gặp lại chú ấy, tưởng mình có nên… hẹp hòi không ?
Tôi ngạc nhiên chưa kịp hiểu được ý anh muốn nói gì trong hai chữ hẹp hòi thì chồng tôi xem ra đã tỉnh táo hơn, ngẩng đầu nói vọng về phiá người đàn ông đang đứng, không mảy may lưu tâm đến những phản ứng của tôi :
– Chú cởi đồ lên đây với anh chị.
Như chỉ chờ có thế, người đàn ông lẳng lặng trút bỏ mấy thứ sơ sài trên mình và tiến lại bên tôi, tự động bò xuống chân giường và khom người úp mặt vào giữa đôi chân tôi, miệng lưỡi anh khởi sự làm việc một cách điêu luyện nơi vùng thân thân thể nhạy cảm đã từng được bàn tay của chồng tôi chuẩn bị.
Tôi hơi sững sờ nhưng không khỏi thầm phục sự thông minh của người đàn ông này đã biết xử dụng thật đúng lúc và đúng chỗ sự liều lĩnh táo bạo của mình. Năm xưa nơi nhà giam Vĩnh Phú, anh đã thành công dễ dàng trong việc chiếm hữu tôi nhờ đã táo bạo dám làm điều không ai dám làm tại căn nhà thăm nuôi khi thời gian không nhiều, đã dám liều lĩnh làm nơi tứ bề có lính gác điều mà mọi người có thể la lên nhưng vì hoàn cảnh không ai dám la, dám đường đột đưa người khác vượt qua thứ vòng lễ giáo mà không ai dám vượt mặc cho những đòi hỏi rất thường tình của thân xác, còn nói chi đến những đòi hỏi cuồng nộ của người đàn bà nhiều thèm khát sau những năm xa chồng như tôi hôm đó.
Và đêm nay, anh lại thêm một lần chiến thắng vì đã táo bạo đến nơi đây, đúng giữa cái lúc mà chồng tôi đang bị đánh bại bởi cơn sốc tình cảm mất mát cực mạnh, mất vì bỏ lại quê hương, mất vì phải rời xa những người thương quý. Phải chăng khi cho phép người đàn ông lạ lên giường, chồng tôi đang làm một cử chỉ đền bù lại cho thứ mặc cảm bỏ rơi người thân đang dằn vặt anh ở những giờ sắp ra đi? Và người đàn ông dường như đã đoán được tâm trạng mặc cảm đó mà táo bạo xuất hiện đúng lúc.
Nhìn đôi chân tôi dạng rộng trước cái miệng tham lam kia, chồng tôi choàng tỉnh, diễn đạt hết sự kích thích qua những động tác mạnh mẽ ở phía trên, hết hôn tôi nồng nàn rồi lại ghé miệng nút mạnh đôi vú tôi và mọi chỗ. Như có sự toa rập nhau từ trước, hai người thật nhịp nhàng không ai bảo ai thay nhau cùng vờn khắp thân tôi, chuyển tấm thân thụ động của tôi sang sự đồng loã, liên hồi rung cảm, tràn ngập những cảm giác choáng ngợp. Sự e lệ ngượng ngập của lúc ban đầu đã tan biến từ lúc nào, nhường chỗ cho những kích thích ngất ngây đưa tôi vào sự nhập cuộc không chút e dè, giữ kẽ.
Tôi nồng nàn đi vào trận thư hùng bộ ba tưởng như bất tận, mạnh dạn dùng miệng luân phiên hết nút cho chồng rồi nút cho người đàn ông lạ cách tự nhiên trước mặt chồng. Dường như họ càng mất trí hơn, bị kích thích hơn khi thấy tôi được kích thích. Lúc này dường như không còn có chút biên giới nào giữa họ, chỉ còn hiện nguyên hình hai con đực hùng hổ như nhau, đang cố hết sức bằng đủ mọi cách thế cách, giày vò cung phụng cho một con cái được có được thật nhiều, thật lâu những tuyệt đỉnh khoái lạc. Tôi càng rên rỉ sung sướng, họ càng trở nên hung tợn hơn, tàn bạo hơn, đồng loã nhau hơn. Tất cả trọng điểm của họ lúc này là tôi, không từ bất cứ một hành động nào mà họ nghĩ có thể làm tăng thêm cảm giác cho tôi, từ việc bú nút cửa mình, thay nhau liếm mạnh hoặc đút sâu lưỡi vào hậu môn tôi đến việc nút từng ngón tay, từng kẽ chân, từng vành tai từng mi mắt…
Ai đã dạy cho họ biết ăn ý nhau mà đồng loã dìm chết một người đàn bà ngất ngây trong biển khoái lạc bất tận khi họ thay nhau, cứ khi người này thọc vào thật mạnh thật sâu trong tôi thì người kia liếm nút, thoa bóp kích thích những phần thân thể còn lại, chập chờn dìu đưa tôi đi lên cao nhưng lại không cho tới nơi, dồn dập như sắp vỡ tung ra rồi lại đủng đỉnh rút ra cho người kia đẩy vào? Ai đã nói với họ hậu môn tôi đã nở rộng, cũng rất thèm được đón nhận những cú thọc vào thật mãnh liệt, thật tàn bạo như với lỗ kia, để không ai bảo ai, kẻ dưới người trên cùng một lượt chiếm hữu lấy cả hai, rồi nhịp nhàng thi nhau vào ra trong đó cho đến khi cùng vỡ oà ra, kẻ trên người dưới lần lượt bắn đầy vào trong tôi, làm cho hơi thở tôi từng hồi đứt quãng?…
Trời đã gần sáng. Không như chồng tôi, người đàn ông kia sau khi rút ra khỏi lỗ này, đã cho ngay vào lỗ kia và giữ lại trong đó một lúc lâu. Vẫn là anh như lần trước tại nhà thăm nuôi trại tù Vĩnh Phú, khi rút ra, anh dùng bàn tay thoa đều lên khắp vùng giòng tinh khí vừa theo đó tràn ngập chảy ra. Xong việc, anh chỉ lí nhí cám ơn rồi anh lẳng lặng ôm mớ áo quần rời phòng, cũng lẳng lặng như khi đi vào.
Thật đúng như chồng tôi nói, từ khi ra đi, chúng tôi vĩnh viễn biệt tin anh, có chăng là chút kỷ niệm êm đềm riêng cho tôi còn được giữ lại, kỷ niệm về một đêm bão tố ngụp lặn trong hoan lạc khi tôi được chiếm hữu cùng lúc bởi hai loài giống đực, để rồi phải thật nhiều năm sau cái cảnh quan đặc biệt đó mới được diễn lại, nhưng lần này một người một chó…