Ác giả ác báo

Phần 13

8h sáng, chiếc Mercedes chở hai vợ chồng Dũng rời khách sạn hướng đến trụ sở Đông Á. Trên tay cầm tờ báo, Dũng nhìn qua vợ mình đang ngồi cạnh, hình như cô có gì đó là lạ.“Như, em sao vậy, thấy khó chịu chỗ nào hả ?”

“À…không…em không, em chỉ đang nghĩ về nên đi du lịch chỗ nào thôi ”

Như đang nhớ lại cảnh tượng đêm qua, má cô đỏ bừng lên, hai tay nắm chặt run run. Trước khi được thả, Bình đã thì thầm vào tai cô : “Cô em, bọn anh đang theo dõi hai vợ chồng em đấy, anh nghĩ em biêt mình phải làm gì, đừng để bọn anh lấy đi cái đầu chồng em ”

“Cộc…cộc…”

“Ai đấy ?”

“Thưa chủ tịch, khách của ngài đến rồi”

“À, mau cho họ vào!” Sĩ đứng dậy, bước ra cửa tiếp đón hai vợ chồng Dũng.

Nhìn thấy Dũng, như thấy cứu tinh của mình xuất hiện, Sĩ choàng vai gã kéo lại chỗ ngồi.

“Ây da, sao bây giờ cậu mới chịu tới, tôi sắp điên lên rồi đây” Chưa ngồi nóng đít, Sĩ đã hối hả tiếp chuyện Dũng.

“Có chuyện gì hả anh? Hai lão kia giở trò gì à ?”

“Không biết, tự nhiên có tin đồn về chất lượng khu chung cư và siêu thị đang xây, bên chính quyền cũng đã gửi công văn rôi, vài ngày nữa họ sẽ xuống thanh tra”

“Anh có nắm được bên ấy thế nào không?” Đón ly nước trên tay Mỹ Kỳ, khẽ liếc qua dáng người nóng bỏng của cô, Dũng trả lời Sĩ.

“Hôm qua, anh đã nhờ vài người bên xây dựng xuống kiểm tra, quả thật là có vấn đề rất lớn”

Sĩ và Dũng bàn chuyện rất lâu, Như cảm thấy mình như đồ thừa, cô bước ra ngoài hít thở không khí. Thấy hành lang có cửa kính nhìn ra ngoài thành phố, Như tiến lại ngắm nhìn dòng người tấp nập bên dưới, trầm tư suy nghĩ một điều gì đó.

“Chị là Như” Đột nhiên sau lưng Như My Kỳ tiến tới bắt chuyện với cô.

“Vâng, tôi là vợ của Sĩ, cô là thư ký của anh Sĩ, tên là Mỹ Kỳ”

“Vâng, chính tôi, à chị Như, khi nãy có một người đàn ông gửi cho chị một tấm thiệp rồi bỏ đi” Mỹ Kỳ đưa cho Như một tấm thiếp màu xám.

“Thiệp ư, tôi từ nhỏ đã theo gia đình qua Hồng Kông….à cảm ơn cô” Như nghi hoặc nhận tấm thiệp trong tay Mỹ Kỹ.

Mang nghi hoặc trong lòng, Như mở tấm thiệp ra, bên trong không có chữ, chỉ là hai tấm vé xem phim. Như ngạc nhiên nhìn hai tấm vé, đột nhiên cô nhìn xuống phía dưới tấm thiếp, có một con số nhỏ ‘2012’. Mắt cô mở lớn, cô hiểu rồi, Như thẩn thờ bước về căn phòng của Sĩ.

Trong chiếc xe inova đang đỗ phía dưới tòa nhà :

“Anh, sao lại rạp chiếu phim, không ra công viên cho mát” một tên lên tiếng.

“Chát” Bình tán vào đầu gã một cái, bực mình quát :

“Thằng ngu, công viên thì chịch thế éo nào được, tao vừa mua hết vé xuất chiếu hôm đó rồi, phen này hơi bị kích thích à nha”

“Thằng chống nó cũng đi, chẳng lẽ mình đánh cho nó bất tỉnh”

“Chát” Bình lại tán vào đầu gã một cái.

“ĐKM não mày toàn đậu tương à, đánh nó thì nó biết mẹ là hôm đó có người giở trò rồi, thuốc ngủ….thuốc ngủ hiểu không?” Bình hét vào tai tên đàn em.

“Anh, sao rắc rối thế, muốn chơi nó thì kêu nó ra ngoài gặp riêng, anh em mình làm cho khỏe, vào đó chi cho dễ bị lộ”

“Hắc hắc, anh Long dặn rồi, tối thứ 7 thằng Dũng chắc chắn sẽ ăn tối với một vài người quan trọng, bọn chúng sẽ đưa cho Dũng một cái laptop, việc của chúng ta là sớm copy được toàn bộ dữ liệu bên trong mà không để Dũng biết” Bình đắc ý nhìn mấy thằng đàn em ngu đần của mình nói.

“Việc đó thì liên quan gì đến rạp xem phim hả anh?” Một tên gãi đầu hỏi.

“Hắc hắc, cái này….là do trước tao có mê một bộ phim Hàn Quốc, hai nhân vật chính có cảnh hôn nhau thắm thiết trong rạp chiếu phim, nên làm thế để một công đôi việc ấy mà, hihi” Bình đỏ mặt xấu hổ giải thích với bọn hắn trong ánh mắt khinh bỉ của chúng.

“Dũng, mai anh phải bay qua Nhật vài ngày , em cứ ở khách sạn nghiên cứu tài liệu, tối thứ 7 này ông Huỳnh sẽ đưa cho em toàn bộ dữ liệu của anh, em yên tâm ông Huỳnh là cánh tay phải của anh, không lo có chuyện gì”

“Vâng, anh Sĩ, hôm qua cô Ánh Kim đã nói cho em biết qua điên thoại, anh yên tâm, em sẽ cố gắng hết sức xử lí việc này”

“Được, anh tin em” Sĩ đóng cửa xe tiễn hai vợ chồng Dũng về khách sạn, gã tự xuống đưa tiễn đủ chứng tỏ việc này khá quan trọng. Dũng lúc ở Hồng Kông đã dược gã cho đi học, với trí thông mình của mình, Dũng dễ dàng đậu vào đại học, vài năm sau trở thành một trong những chuyên viên kinh tế giỏi nhất.

Cùng lúc ấy, trong biệt thự Ánh Kim, căn phòng của cô đang tràn ngập những âm thanh dâm dục :

“Bạch…bạch…sâu quá…sướng quá…a….a..” Nếu Sĩ ở đây lúc này thì có lẽ rất ngạc nhiên vì một trong thủ hạ trung thành nhất của mình, Ánh Kim giờ này đang ngoan ngoan như một chú cún, chống hai tay lên bàn, hểnh cặp mông to ra sau cho một gã đàn ông đâm chọc.

“Hừ…lỏng hết cả ra rồi….mẹ….có phải nó đ.. mày nát cái lỗ ở dưới rồi phải không” Gã đàn ông khó chịu vừa nắc vửa chửi.

“A…Em xin lỗi…cùng vì…anh…anh bảo em phục vụ hắn mà…a…a” Ánh Kim rên rỉ trước những cú nắc của gã đàn ông vội vàng giải thích.

“Hừ…” Gã đàn ông hừ nhẹ rồi bắt Ánh Kim khép chân lại khiến cho âm đạo cô được ép lại, tăng xúc cảm cho dương vật của gã.

“Ư…sướng….sâu….sâu…a…”

“Tối thứ 7 chắc chắc chắn lão Huỳnh sẽ mang đến chứ ?” Cong lưng chọc một cú lút cán xong gã đàn ông hỏi cô.

“A…a…việc này…chắc chắn…bữa tiệc do chính tay em đặt mà…a….em không chịu được rồi….em….ra…” cô rên rỉ xuất khí trong miền cực lạc.

Nắc vài cái thật mạnh, gã đàn ông rút con cu đang dựng cứng của mình ra, bắt Ánh Kim quỳ xuống, gã xuất toàn bộ trên mặt cô.

Rút ra điếu thuốc, gã rít một hơi dài, bên dưới Ánh Kim đang cẩn thận liếm sạch cái dương vật đã mềm nhưng vẫn rất to của gã một cách chăm chú. Dưới ánh trăng, có thể thấy rõ hai con rồng giữ tợn trên tay gã đàn ông như đang gào thét trong đêm tối.

Các phần khác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18