Chả là hôm trước đang chơi trên nhà gấu nghịch cái điện thoại có bắt được gấu nhắn tin với thằng người yêu cũ. Chuyện trò hỏi han thôi cũng chả có gì to tát. Mặc dù em biết trước kia 2 đứa chỉ yêu nhau kiểu tuổi thần tiên hồn nhiên đéo giám làm gì. Nhưng tình cũ không rủ cũng tới, các cụ bảo rồi, phòng bệnh còn hơn đéo chữa được bệnh. Nên em buộc phải có biện pháp với gấu.
Em gọi gấu ra ân cần hỏi han. Được cái tính em nó lành không bao giờ đánh đập chửi bới hay vùi hoa dập liễu. Đặc biệt là gấu thì em càng nâng niu chiều chuộng nhưng chiều quá đâm ra thành hư. Sau khi hỏi han em quát tháo ầm ĩ xĩ nghiệp rồi phi thẳng xuống nhà xách xe về bỏ mặc gấu khóc lóc xin lỗi.
Sau khi về em đến chỗ vài người anh em ân tình làm đôi ba chén rượu hàn huyên tâm sự đến chiều. Lúc về đi cùng thằng em tiện ghé qua chỗ thằng người yêu cũ gấu hay chơi (thằng cu này gần nhà em nên em biết rõ nó hay tụ tập với mấy thằng bạn ở đấy) em gọi ra đập cho 1 chày vào gáy, 1 chày vào thái dương, thằng bé có vẻ đau đớn và tỏ ra rất là biết lỗi nhưng lúc ấy bản tính cáu bẩn lại trỗi lên biết mình sắp làm điều chẳng lành đành đi về để mấy thằng em chăm sóc nốt.
Về đến cửa nhà đã thấy gấu ngồi đợi trước cửa.
Vừa nhìn thấy bóng em về gấu đã vội vàng sấn ngay lại gần…
– Anh đi đâu lâu thế, làm người ta chờ dài cả cổ.
– Cô đợi tôi làm gì. Cô đi mà đợi thằng kia.
– Ơ kìa em đã nói với anh rồi là không có gì mà. Sao chồng không tin em vậy.
– Tôi với cô lấy nhau bao giờ mà vợ với chẳng chồng. Cô đi mà vợ chồng với thằng kia.
– Thôi mà em biết lỗi rồi mình ơi, em hứa sẽ không bao giờ liên lạc gì với nó nữa.
– Tôi yêu cô bao nhiêu năm rồi đến nhìn gái tôi còn chả dám nhìn chứ đừng nói nhắn tin nói chuyện này nọ, đằng này cô làm thế coi tôi ra cái gì nữa.
Gấu rơm rớm nước mắt:
– Thôi mình ơi, em xin mình mà, em biết em sai rồi, em hứa sẽ không bao giờ làm thế cũng không nhắn tin với thằng nào hết, nếu là công việc em sẽ xin phép mình, mình đừng lạnh lùng với em nữa mình nhé! Mình phạt gì em cũng chịu.
– Ở đâu cũng thế, quốc có quốc pháp, gia có gia phong, làm sai chắc chắn phải chịu phạt rồi
Nói xong em phi vào bàn ăn trong bếp ngồi, gấu lẽo đẽo chạy theo.
– Vậy mình tha cho em nhé mình.
Em không nói gì tay vơ cái điều khiển bật ti vi lên xem.
Gấu bắt đầu chí phèo:
– Thôi mặc kệ anh.
Vừa dứt câu gấu quỳ xuống tụt quần em xuống lôi thằng bé bú liếm các kiểu (đàn bà dã man thật, không thể nào mà giận nổi luôn ấy)
Cảm giác ngồi trên ghế, gấu quỳ dưới đất, thỉnh thoảng lại ấn đầu cho mấy cái ngập hết cả họng phê dễ sợ. Được 1 lúc thì phọt thẳng vào mặt gấu. Tinh trùng nhầy nhụa khắp mặt mũi tai và tóc (bình thường là gấu em có kiểu xuất rồi là không bú nữa và cũng không cho bắn lên mặt) biết mình hôm nay là vua tiếp tục mạnh dạn ấn cu vào mồm gấu…
…
Đang trong cơn phê thì cái đkm nhà nó, con thu tiền in tơ nét nó vào làm giật mình vkl, chim tụt cmn lại. Kéo vội quần lên rồi đi ra đưa tiền cho nó phắn cmn đi. Vừa quay vào thì người nhà về, gấu vội vàng chạy vào wc rửa mặt.
2 đứa đành xách xe làm vòng phố cho mát dái.
Gấu ngồi sau ôm mình cấu 1 cái rồi nhõng nhẽo:
– Sao bắn hết lên mặt em thế, em bắt đền mình đấy.
– Ơ hôm nay vẫn còn đòi bắt đền cơ ah. Chưa xong đâu.
Gấu dúi mặt vào lưng thỏ thẻ.
– Em biết rồi biết hôm nay mình là tướng rồi. Em không dám cãi đâu. Mình ơi em yêu mình lắm! Nhưng em yêu nhất vẫn là chim của em.
– Hóa ra em yêu anh chỉ vì anh có chim chứ gì. Em trả lời xem vừa nãy em xin lỗi chim hay xin lỗi anh.
– Em xin lỗi mình. Bây giờ 2 vợ chồng mình ra nhà nghỉ đi để em xin lỗi chim. Hôm nay mình muốn gì thì nói với em để em biết đường mà chiều nhé.
Ok… phi thẳng vào con nhà nghỉ quen thuộc, quất 1 nhát rồi nằm ôm ấp nhau tâm sự ôn lại bao nhiêu kỉ niệm, cảm giác như thời mới yêu. Gấu lại thủ thỉ vào tai:
– Mai mình cho em đền mình nữa nhé!