Lúc ấy mình là sinh viên năm cuối trên Hà Nội. Hôm đó là 14/2/2009 – đúng lễ tình nhân luôn, vừa đưa gấu về nhà trọ thì nhận được tin nhắn của em hàng xóm. Em ý người Cao Bằng, cùng nhà trọ với mình ( tất nhiên là khác phòng ).
Em ấy nhắn tin đại ý là đang buồn vì mới chia tay người yêu, rủ mình đi uống rượu. Mình cũng chẳng nghĩ gì, gọi lại cho em ý bảo muộn rồi, về thôi không nhà trọ khóa cửa, nếu muốn uống mua về uống.
Thế rồi 2 anh em ngồi nhậu nhẹt với nhau. Nhìn em ý uống rượu như hà mã hớp nước sông, mình cũng hơi nể. Rồi em ấy khóc và kể cho mình bao nhiêu chuyện buồn em ấy đang phải gánh chịu. Mình cũng đang buồn vì dạo gần đây đá PS toàn thua thằng bạn. Mà đkm nó, đá PS toàn nhận Inter rồi chơi mỗi cái bài cho thằng Ibrahimovic chạy hùng hục như bắt lợn éo ai mà đỡ được! Có lần mình cầm bóng 70%,ép sân, tạo ra hàng tỉ cơ hội mà không ghi bàn nổi vào lưới nó, đến phút 90 nó cho thằng Adriano sút 1 quả từ giữa sân thế mà vào, thua, chẳng hiểu lìn gì! Rồi 1 lần…
Ẹc, xin lỗi mọi người, lan man quá. Quay lại vấn đề nào… Thế là mình lau nước mắt cho em ý. 1 lúc, em ý hỏi:
– Bây giờ cho anh 1 điều ước anh sẽ ước gì?
– Anh ước mọi điều ước của anh sẽ trở thành hiện thực.
– Em hỏi nghiêm túc đấy!
– Ờ… ước gì nhỉ.. Cứ khi nào gặp vấn đề nghiêm trọng thế này là anh phải nghĩ khoảng 30 phút cơ.
– …
– Thế em ước gì?
– Em ước có 1 người để yêu thương, và cũng yêu thương em, chỉ thế thôi.
– Chúc mừng em, điều ước của em đã trở thành sự thật, anh đây này.
Thế là em ấy lại khóc. Chẳng hiểu đếch gì. Nhưng thấy thương quá nên ôm lấy em ý. Em ý bảo:
– Anh có biết con gái cần điều gì ở người con trai nhất không?
Mình định trả lời là “Đụ” nhưng thấy em nó đang tâm sự thật nên chỉ lắc đầu. Em ấy nói:
– Là bờ vai – Rồi lại gục đầu vào vai mình thổn thức.
Chỉ còn biết ôm em ý vỗ về… Tua qua đoạn này cho nhanh nhá… Thế rồi 2 đứa lên giường ngủ. Tắt đèn tối hơn nhà chị Dậu. Em ý hỏi:
– Em ôm anh có được không?
Câu trả lời chắc mọi người đều đã biết. Nằm ôm nhau 1 lúc mình bắt đầu hôn em ý. Rồi hôn xuống cổ, xuống ngực. Phải nói em này có 2 quả dưa hấu to vật vã. Mà đầu ti lại nhỏ nên mình mút mãi như gấu mút chân mà không biết chán.
Hôn tới bụng dưới thì em ý giữ lại không cho xuống tiếp. Mất hứng vãi lìn. Mình lại thôi quay đi. Chắc do phong thủy không tốt nên em ý giở chứng. Chẳng lẽ lại kê giường ngược lại. Một lúc em ý quay sang ôm mình quờ mẹ nhầm vào chym. Lúc ấy nó lại đang chỉ 12h nên em ý rụt luôn tay lại.
Em hỏi: Anh muốn à?
Mình bảo: Đố em anh có muốn không?
Em ấy thở dài buông ra 1 câu làm mình chết lặng như kiểu đại tiện xong mà hết giấy vệ sinh:
– Nếu hôm nay em không bị thì em cũng cho anh…
Có khi kiếp trước mình hiếp dâm cả nhà em ấy hay sao nên kiếp này em nó mới trả thù mình tàn nhẫn như thế. Đang thèm đụ lại không được toại nguyện. Hic…
Em nó cũng còn chút nhân tính, trườn xuống phía dưới mút kem cho mình. Ngoan như cún. Được 1 lúc thì mình bắn thẳng vào mõm, xin lỗi, vào miệng em ý…
Em kêu 1 tiếng “á” rất dễ thương rồi chạy thẳng vào nhà tắm. Mình cũng mò vào, 2 anh em tắm chung rồi ôm nhau ngủ như chó con say sữa. Sáng dậy thấy hộp Vinamilk và quà sáng em ý để sẵn trên bàn. Còn em ý đi học rồi. Em ấy vẫn hay sang nấu cơm, giặt đồ cho mình nhưng cả 2 không nhắc gì đến chuyện đó nữa. Dần dần em ấy cũng có người yêu mới và mình học xong không thuê trọ nữa. Thỉnh thoảng nhớ tới em ý cũng hơi lăn tăn tí. 1 Valentine không thể nào quên…