Hồi đó tôi mới 20 tuổi, má tôi có cửa tiệm buôn bán lớn ở Nha trang, tôi là con một được cưng chiều, học thì ít mà ăn chơi thì nhiều, mà kể các thứ ăn chơi, thì “gái” là nhất. Vì chiến tranh, chúng tôi phải chuyển nhà đi, hàng hóa trong nhà chất đầy ba xe vận tải chạy xuôi Nam, chiếc thứ tư chỉ có mấy chục bao gạo với ít bó mền dạ Mỹ, bác Phong tài xế đợi tôi đi chơi hoang về tới phút chót mãi xế chiều mói lên đường. Bác Phong thân với tôi lắm, vì tôi hay bao bác những lần đi ăn nhậu, để bù lại, có nhiều khi bác kiếm được mấy em nai tơ trong lúc chạy xe còn cho tôi hưởng chung nữa. Trên quốc lộ số một, đủ loại xe nối đuôi như rồng rắn, xe du lịch, xe vận tải lớn, xe lam, vespa, cả xe đạp nữa. Đến sẩm tối, thấy bên đường có một cô gái bế con với một con bé đứng bên, xin quá giang vì xe hư, mà không xe nào cho đi theo, tôi bảo bác tài :
– Trúng mối rồi ! Bác ngừng đi bác ơi!
Bác tài nháy mắt cười với tôi, rồi cố lách đoàn xe đông đảo, dừng lại bên vệ đường. Bây giờ tôi mới nhìn rõ. Cô gái cũng phải gần ba mươi, nhưng đẹp sắc sảo, da trắng mịn, con bé đứng bên chừng bảy tám tuổi, tóc vàng. Đứa nhỏ trên tay thì tóc đen, vậy là nàng hai đời chồng rồi. Cô gái mừng rỡ, líu ríu cám ơn, rồi hỏi bác tài:
– Về tới Sài gòn, bác lấy cháu bao nhiêu?
Bác Phong chỉ tôi:
– Hỏi cậu chủ tiệm Hưng Thành đẹp trai đây nè. Mà tui nghĩ cậu lấy cháu thôi, không lấy tiền đâu.
Cô gái đỏ mặt nhìn tôi rồi nhìn chữ Hưng Thành bên hông xe vận tải. Tôi cười thật tươi:
– Thì cứ lên xe đi. Để anh với bác tài khiêng cái xe lên cho em.
Tôi tuy trẻ, nhưng cũng đã chơi gái nhiều. Em già em trẻ, em nào cũng là em, tôi đều anh anh em em ngọt xớt. Mà kinh nghiệm cho tôi hay, mấy em lớn tuổi một chút, nhất là đã có một hai con, vừa dễ dãi, lại đụ hay hơn mấy em quá trẻ.
Em có đôi má ửng hồng vì nắng, người nẩy nở tròn lẳn, mà cặp vú tròn đầy, núm vú nhô lên sau làn vải dính ướt vết sữa. Tôi nhìn em như ngơ ngẩn rồi chợt định thần, cùng bác tài khiêng cái xe lên, tôi đỡ đưa bé, dục hai người nhảy lên thùng xe, rồi tôi cũng theo ngồi phía sau. Bác tài bấm tôi nói nhỏ:
– Có cơm ăn nhớ để cho tao chút cháo nhé!
Thùng xe có che vải bít bùng, bên trong tối om, tôi mở tấm bạt phía sau cho gió lùa vào, rồi lần mò kiếm chỗ trống phía đầu xe cho mấy người ngồi xuống sàn. Tôi mở mấy hộp đồ ăn, chúng tôi ngồi ăn và trò chuyện. Nàng tên Thúy, hồi ở nhà quê ra Nha trang làm quán rượu, bị một tên úy của Mỹ hiếp dâm, rồi đẻ ra đứa con. Sau đó nàng được một anh lính biệt kích đem lòng yêu thương, có con được 3 tháng thì anh hi sinh. Nàng thờ dài:
– Cái số của em nó lận đận. Có lúc em chỉ muốn chết cho rồi. Nhưng mà còn hai con. . .
Rồi nàng đổi sang chuyện khác:
– Em mỗi tháng vẫn về Nha trang cất hàng ở Hưng thành, sao không gặp anh bao giờ?
Tôi trả lời là tôi học ở đại học Đà lạt, mới chạy loạn về nhà ít hôm.
Nàng dự tính về nhà chồng ở Sài Gòn rồi tính sau, tôi bảo nàng, Sài Gòn cũng mất đến nơi, mẹ tôi tính vô bán hết các thứ rồi tìm đường chạy ra ngoại quốc. Tôi hỏi nàng có muốn đi cùng với gia đình tôi không. Nàng bảo đó là giấc mơ thôi.
Được một lúc, thì con Hạnh mệt quá lăn ra ngủ, tôi cũng kiếm cái mền để Thúy đặt con cho ngủ bên cạnh nó, tôi ngồi sát bên Thúy và câu chuyện thân mật hơn. Tôi hỏi nàng có tính bước đi bước nữa không thì nàng thở dài:
– Đâu có tính được anh ơi! Mà em bây giờ già rồi, lại lếch thếch hai đứa con, ai cũng sợ. Thử hỏi anh xem, em có muốn người như em không?
Tôi vội nói:
– Em đâu có già, còn trẻ măng hà ( câu này tôi nói thật ). Em đồng ý, anh xin mẹ anh cho cưới em ngay ngày mai ( câu này tôi nói xạo).
Nàng cười;
– Anh chỉ xạo. Trông cái mặt anh hơn hớn ra, thấy ghét !
Rồi nàng hạ giọng thân mật:
– Em cũng chưa biết thế nào. Nhiều lúc một thân một mình, lẻ loi ray rứt khổ lắm. Anh nghĩ coi, em cũng là con người, nhiều lúc cũng có đòi hỏi thể xác chứ bộ, nhưng biết làm sao. Đàn ông các anh, cần thì đi chơi, đàn bà con gái khó lắm.
Nàng có vẻ dễ dãi, tôi xích lại gần hơn, luồn tay ra ôm sau mông rồi luồn tay trong lần áo đưa dần lên, lưng nàng mềm mại mát rượi. Nàng liếc nhìn tôi nhưng vẫn thản nhiên nói chuyện, tôi thì thấy nóng cả người, tim bắt đầu đập nhanh. Tay tôi vòng ôm cả cái eo thon của nàng, ngón tay sờ lần về phía trước chạm vào da bụng ngay trên cạp quần. Vừa lúc thằng bé ú ớ khóc, nàng bế nó lên dỗ dành:
– Đói rồi à con, mẹ cho con bú nha.
Nàng vạch môït bên vạt áo lên, trong không có nịt vú, trời ơi trong bóng đêm cái bầu vú trắng lồm lộp. Thằng bé gục đầu mà bú chùn chụt, nàng lim dim mắt. Cái cảnh khêu gợi quá, tôi quay hẳn người qua, một tay vẫn ôm sau lưng tay kia lần vào trong vạt áo bên này xộc lên mà xoa bóp cái bầu vú. Nàng nhăn mặt, ghé tai tôi thì thầm:
– Em bị cương sữa, anh đừng bóp mạnh đau em.
Hơi ấm của nàng phà bên má. Tôi xoa nhẹ bầu vú, ngón tay mân mê cái núm vú ngỏng cao có dính sữa, dưới quần tôi con cu cương lên, cục cựa. Nàng đổi bên vú cho con bú, tôi phải buông tay ra, nhưng lần sờ xuống bụng thọc bên trong quần rờ rẫm xuống dưới. Nàng hơi dang đùi ra đè lên chân tôi. Đầu ngón tay tôi chạm mớ lông loăn xoăn, tôi nuốt nước bọt ừng ực, đầu cặc cứng ngắc. Tay tôi chạm múi lồn múp míp như múi bưởi mà ướt nhèm nhẹp. Nàng vẫn nựng con cho con bú, nhưng mông nhướn lên mấy cái. Đầu ngón tay tôi móc vào trong khe thọc hai ngón vào mà nhận ra nhận vô. Cái lỗ lồn khút khít ôm siết ngón tay tôi, nước nhờn ứa ra nhễ nhãi. Trên kia, thằng bé bú đã no, nàng đặt nó cho nằm ngủ bên con Hạnh, kéo cái mền đắp cho nó. Tôi chồm người lên, một tay sau lưng, một tay vẫn thọc trong lồn nàng, cúi gục xuống bên vú nàng ngoạm lấy vú mà bú ngấu nghiến. Nàng thở hỗn hển:
– Bú nhẹ nhẹ thôi anh !
Người tôi nóng hừng hực, tôi lột tuột quần ra, cái con cặc cứng dài ngòng ngoằng bật ra như đầu rắn. Tôi lần tìm cái khuy quần của nàng tính lột quần nàng ra, nhưng nàng nói thầm thì:
– Mình ra cuối xe đi anh, coi chừng tụi nó thức dậy.
Tôi hớn hở ôm quần, dìu nàng đứng dậy rồi vịn thành xe lần về phía cuối, chiếc xe vẫn chạy rề rề vì trên đường vẫn đông xe. Qua đống bao gạo, cuối xe có chỗ trống, tôi ôm lấy nàng đứng dựa vào thành xe, lột nốt cái áo thun đang mặc rồi hối hả tụt quần nàng ra, cả thân hình nàng trần truồng trắng trong bóng đêm, hai vạt áo vẫn hở tung. Tôi ôm ghịt lấy nàng, ngực tôi đè lên hai cái vú núng nính, tôi đưa tay cầm con cặc nóng bỏng như thanh sắt đỏ lửa quờ quạng chạm vào lông lồn lào rào rồi len lách giữa hai múi lồn múp míp mềm ướt. Bỗng xe thắng gấp cả hai đưa tôi bị nhào đi.
Tôi kiếm được một cái mền gần đó ném xuống sàn xe, rồi đặt nàng nằm ngửa ra. Tôi quỳ xuống đỡ hai đùi nàng banh ra rồi cầm đầu buồi quệt qua quệt lại trên mép lồn, nàng ưỡn cái lồn lên tôi đâm thọc mạnh một cái tuồn tuột khúc khít ngập lút. Bên trong lồn ướt sũng mà co bóp từng chập, nàng kêu “hự” lên một tiếng rồi rên rỉ hai tay quơ lên ôm lấy cổ tôi vít xuống. Tôi nằm lồm cồm cứ thế hùng hục mà đụ mà giập, lông lồn lông buồi chạm nhau lạo xạo, tôi dập xuống thì nàng hích ngược lên đụng nhau bùm bụp, cả hai cùng thở hồng hộc. Được một chập, thì cái con cặc tôi trong lồn nàng nó cứ vươn dài mãi ra mà nóng hừng hực, cả người tôi rừng rực máu chạy rần rần rộn rạo dưới bụng dồn về cái bìu dái rồi phùn phụt phóng tinh ra như suối. Tôi sướng rởn người lên, tay chân cứng ngắc nhận thêm một cái thật mạnh. Nàng cũng nảy người lên bần bật, tay chân ôm siết lấy tôi, dán cứng người vào tôi, bật ngược cái mông lên, rồi cùng lúc tôi phóng tinh buông thả tay chân ra rả rượi. Hai đứa trần truồng, tôi nằm nghiêng sang bên, ôm nàng âu yếm. Được một tí, thì dường như mệt quá, nàng ngủ thiếp đi.
Vừa lúc đó xe ngưng lại, bác tài hé tấm bạt phía sau nói là ngưng mấy tiếng bên đường để ngủ lấy sức. Bác hạ giọng:
– Có cơm cháo gì không?
Tôi nói nhỏ:
– Tuyệt vời bác ơi ! Hay hơn cả em hột vịt lộn hôm tuần trước nữa.
Rồi tôi nói thầm vào tai bác:
– Em nhịn thèm cả năm nay, con cho em một bữa tơi bời hoa lá, em mệt quá vừa ngủ rồi, bác đợi cho em ngủ mê đi một tí, rồi con ra thì bác vô.
Tôi thả cái tấm bạt xuống, trong xe lại tối om, nhưng thân thể nàng vẫn lồ lộ phơi bầy trần truồng trăng trắng trong bóng đêm. Tôi tính kéo mền đắp cho nàng, nhưng người thấy rạo rực quá, lại dưa tay rờ rẫm sờ soạng hai bầu vú lần xuống da bụng săn thon rồi lại lần mò móc vào lỗ lồn. Nàng vẫn ngủ mê mệt, nhưng mông rướn cong lên mỗi lần ngón tay thọc vô lại rướn lên một hai cái. Tôi phát nứng, mới quỳ vào lách đùi nàng ra rồi nhẹ nhàng đút cái đầu buồi vào lỗ lồn. Thúy vẫn nhắm mắt, mấp máy :
– Em buồn ngủ quá.
Tôi nứng quá rồi, vừa đâm ngập cả con cặc tới đáy lồn thì đã rờn rợn khắp người cứng ra rồi phóng tinh lần nữa. Nàng vẫn ngủ, nhưng cái mông cũng rướn lên đón nhận, cứng người ra trong một vài giây rồi ngủ tiếp. Tôi ấp người lên nàng nhè nhẹ, nói nhỏ:
– Em cứ ngủ đi, anh ra ngoài đi tiểu chút rồi trở lại.
Tôi mặc vội quần áo lần ra cuối xe, vén màn thì bác tài đã chờ sẵn. Tôi nhảy ra khỏi xe, một chút bác tài nhẹ nhàng lách vô bên trong.
Chỉ độ mười phút sau bác tài đã chui ra. Bác cười thỏa mãn, vỗ vai tôi:
– Đã quá mày ơi. Hai tuần nay không có gì, đang mắc đụ đau cái con cặc, bữa nay xả cạn láng sướng quá.
Cái kiểu bác như vậy, bác làm tình như người ta di tiêu đi tiểu. Mắc đụ cũng như mắc tè, bác làm thiệt lẹ, rồi thôi.
Tôi mò vào, Thúy nằm trần truồng tơ hơ, vẫn ngủ. Thật sự nàng không biết có người thứ hai vừa ngủ với nàng. Cái bác tài này cũng tệ thật, để con nhà người ta nằm trơ như vậy. Tôi kéo mền đắp cho nàng, rồi mệt quá cũng lăn ra ngủ như chết.
Ngủ được một giấc tỉnh dậy thấy khỏe người, trời vẫn chưa sáng hẳn. Tôi ôm lấy Thúy, nựng nịu hôn hít nàng. Thúy tỉnh dậy, cười bẽn lẻn:
– Đêm qua anh làm em mệt quá chừng. Lâu không quen, đau ê ẩm cả người. Mà sao anh mạnh như cọp vậy?
Tôi hôn lên má nàng:
– Tại em hấp dẫn chứ bộ. Bây giờ còn đau không?
– Còn, mà cả bên dưới đó cũng đau luôn.
Tôi giả bộ ngây thơ :
– Đau bên dưới là đau chi?
– Thì dưới đó. Anh làm mạnh quá mà.
Tôi nham nhở, tay sờ lồn nàng, cái mép lồn bây giờ lại bắt đầu trơn nhờn :
– Đau lồn a? Mà có sướng lồn không?
Nàng cắn mạnh vào tay tôi:
– Đồ quỷ, không sướng ai để yên cho mà quậy?
Tôi lại nứng lên, bò lên người nàng rồi ngọ nguậy đút cặc vờn vờn khe lồn.
Bỗng nghe tiếng thằng con nàng khóc, có lẽ nó khóc nãy giờ, nhưng bây giờ khóc to hơn. Thúy vẫn ôm tôi, người nhúc nhích, miệng gọi:
– Hạnh ơi, mày dỗ cho em nín đi.
Tôi đút thụt con cặc vô rồi, hai đưa đang nhún nhẩy dập đình thì thằng bé khóc to hơn, tiếng con Hạnh lè nhè:
– À ơi. . . à ơi, nín đi em. . . .
Rồi nó gọi:
– Má ơi, em nó đòi bú.
Thúy ôm vít đầu tôi xuống, hôn chụt lên môi tôi, nói nhỏ:
– Đợi em cho con bú chút nha.
Rồi nói vọng ra:
– Ờ, tao lại bây giờ.
Tôi kiếm quần áo cho Thúy mặc vội vào, nàng lại đầu xe bế con lên, rồi đắp mền cho con Hạnh, nói :
– Thôi, mày cứ ngủ nữa đi.
Nàng mang con lại chỗ tôi, rất tự nhiên ngồi xuống vạch áo ra cho con bú.
Tôi lật vạt áo bên này, xoa nhẹ bầu vú, mân mê cái núm ướt sữa, tôi gục xuống mà nút nhè nhẹ. Thúy trườn người, nằm ngửa ra, một tay bế con cho bú, tôi cũng ngả người theo nằm nghiêng ôm nàng, miệng vẫn không rời nuốm vú. Thằng bé bú bên kia, tôi bú bên này, hơi da thịt, hơi sữa làm tôi mê say, nứng lên, con cặc lại ngóc dậy cà cà vào đùi nàng, giựt giựt. Tay nàng đưa xuống nắm lấy cặc tôi vuốt lên vuốt xuống làm nó dựng đứng lên. Tôi không nhịn được nữa, bò dậy, lách đùi nàng ra rồi thọc buồi vào lồn nàng mà giập, vừa giập vừa ngoáy, nàng nẩy người lên, rên lên nho nhỏ, vừa rên vừa ôm con cho bú, càng làm tôi bị kích thích tột bực. Tôi cương cứng ngửa người ra, lại phóng tinh ra rào rào ngập ướt hết trong lồn trào cả ra ngoài.
Cả hai đều mệt lả, nhưng trời đã sáng, nên đành mặc đồ vào, nàng bế con trở về chỗ con Hạnh. Ngủ như chết, xe chạy lúc nào cũng không biết.
Xe đi tới Dầu giây, nhà dì tôi, nơi mẹ tôi hẹn gặp nhau, thì đã quá trưa. Mẹ tôi thấy Thúy thì không vồn vã lắm. Tôi giúp nàng đưa xe đi sửa, mua đầy bình xăng, quyến luyến không muốn rời. Nàng cho tôi địa chỉ ở Sài Gòn.
Nhưng tôi không bao giờ gặp lại nàng nữa. Vì hôm sau thì địch tấn công Sài Gòn, tôi đi lính, còn mẹ tôi thì trốn biệt tăm.